Thời Gian Qua Nhanh.


Người đăng: cathieu1712

Trời chiều không khí mát mẻ, thỉnh thoảng cơn gió tạt qua mang theo những cánh
hoa anh đào cùng với thoang thoảng hương thơm. Bởi vì bây giờ là mùa xuân, hoa
anh đào nở rộ, bước chân trên công viên ngắm nhìn cảnh sắc tuyệt vời này quả
là một sự hưởng thụ của cuộc sống. Dưới tán cây có gia đình hoặc bạn bè ngồi
dưới gốc nói chuyện ngắm cảnh. Bởi vì dáng dấp đẹp trai, cuốn hút, một đầu tóc
ngắn dưới gió bay lên làm rối, gương mặt góc cạnh thêm nụ cười mỉm luôn tự
tin, thêm vào trang phục thể thao đầy sức sống rất hấp dẫn người khác nên
thỉnh thoảng có những cô gái trẻ quay qua nhìn trộm xong đến lúc nhìn lại thì
bỗng nhiên đỏ mặt vội quay mặt qua hướng khác. Nhưng cũng không có người nhận
ra Akira bởi vì trên ảnh chụp thường đeo kính, cùng khí chất thay đổi một thân
tri thức cùng chuyên nghiệp nghiệp vụ, còn bây giờ rõ ràng là một thanh niên
đầy sức sống tràn đầy năng lượng.
Được một khoảng thời gian, khi tâm trạng phấn khởi giảm xuống Akira cảm tình
cảnh bây giờ không khỏi có chút cô đơn. Nở nụ cười tự diễu bởi bên dưới ánh
hào quang đó là biết bao nhiêu sự cố gắng đâu. Từ nhỏ tới giờ bởi vì mới đến
thế giới này cảm giác hoàn toàn lạ lẫm, bi quan cho nên gắng sức học tập, tìm
tòi nghiên cứu. Mặc dù có hệ thống giúp đỡ nhưng phần nhiều là cũng là nỗ lực
của bản thân mới có thể đạt được thành tích và chứng minh bản thân bởi vậy
Akira luôn là một mình. Bây giờ mặc dù đã có thành quả nhất định rồi nhưng
nhìn lại thì mình có gì đâu có chăng thì chỉ có mấy lão đầu ở trong phòng suốt
ngày nghiên cứu.
Nghĩ tới đây, tâm tình bởi vì cảnh đẹp vừa mới tốt lên một chút đột nhiên có
chút thất lạc. Nhưng nghĩ đến mình kịp thời dừng lại quay về chuẩn bị cuộc
sống mới đầy hi vọng đâu. Nghĩ vậy, Akira không khỏi nhanh bước đi hơn, từng
bước, từng bước như vội bước vào cuộc sống mới, tươi sáng và rực rỡ hơn.

Thời gian thấm thoát trôi qua, nhoáng cái đã qua bốn năm. Khoảng thời gian
trước đó, từ chối rất nhiều lời mời công tác cùng nghỉ ngơi một quãng thời
gian, Akira rốt cuộc chính thức nộp đơn xin vào làm giáo viên của teitan high
school. Khi nhìn thấy hồ sơ xin việc của Akira trên bàn làm việc, hiệu trưởng
kinh ngạc suýt rơi cằm sau đó vội vội vàng vàng mời Akira dạy môn số học ở
trường. Trước khi ra về hiệu trưởng còn cung kính thi lễ nói Akira vĩ đại vì
sự nghiệp giáo dục của Nhật Bản mà ra sức. Nghe vậy Akira suýt bật cười thành
tiếng liên tục nói không dám.
Thời gian bốn năm dạy ở trường rất nhanh, bởi vì một dáng dấp đẹp trai, khí
chất phi phàm, cử chỉ nhẹ nhàng, lễ độ khéo hiểu lòng người cộng thêm với dạy
học rất cởi mở, dễ hiểu cho nên Akira ở trong trường học danh khí rất lớn.
Trong những năm này, có rất nhiều thư tình từ phía những thiếu nữ gửi đến
Akira nhưng đều bị nhẹ nhàng từ chối, phải chăng tầm mắt của hắn quá cao thôi.
Đầu tháng tư, không khí của trường học lại bắt đầu nhộn nhịp, hân hoan chuẩn
bị lễ khai giảng. Ở Nhật Bản một năm học chia làm ba kỳ, kỳ một bắt đầu từ
tháng tư đến tháng bảy, học kỳ hai từ tháng chín đến tháng mười hai, còn học
kỳ ba bắt đầu từ tháng một đến tháng bốn. Bước chân trong khuôn viên trong
trường, mỉm cười đáp lễ với những lời chào hỏi của học sinh, một thân quần tây
màu đen phối với áo sơ mi trắng, cùng với thay đổi của thời gian khuôn mặt góc
cạnh đã bớt đi nhiều phần non nớt dần suất hiện sự thành thục, chín chắn, khí
tức đàn ông tràn trề, gương mặt như có như không nụ cười liên tục đưa tới ánh
mắt ái mộ của rất nhiều học sinh.
Mặc dù luôn hòa ái, thân thiện với mọi người nhưng do khí chất rất đặc biệt
như có như không luôn có một đường khoảng cách, mặc dù đường này rất nhỏ bé
nhưng lại rất khó để vượt qua, có lẽ là do quá ưu tú cho nên chưa có người nào
chân chính dám bước qua đường khoảng cách đấy, không dám thể hiện tình cảm của
mình trước mặt mà chỉ dám lén lút hi vọng vào những lá thư có thể giúp vương
tử để ý đến mình. Bởi vì như vậy cùng với tầm mắt của Akira cũng rất cao cho
nên bây giờ vẫn sống một cuộc sống độc thân chưa có bạn gái. Mặc dù vậy Akira
cũng không để ý lắm bởi cuộc sống hiện tại bây giờ rất tốt rồi. Về đến phòng
làm việc, năm học này Akira đầu tiên làm chủ nhiệm cho nên cũng có chút hưng
phấn. Mở ra hệ thống bảng số liệu:
Ký chủ: Akira Kimura
- Giới tính: Nam
- Tuổi: 22
- Mị lực: 98 (100)
Điểm cơ sở
- Sức mạnh: 71 (10)
- Nhanh nhẹn: 75 (10)
- Trí tuệ: 91 (10)
- Miễn dịch: 75 (10)
Kỹ năng:
- Toán học: đại sư
- Vịnh xuân quyền: đại sư
- Kiếm thuật: đại sư
- Âm nhạc: đại sư
- Nấu ăn: trung cấp
- Minh tưởng thuật: trung cấp
- Kỹ thuật bắn súng: cao cấp
- Vũ khí tinh thông: cao cấp
- Kỹ thuật lái xe: đặc cấp
Danh hiệu:
- Thần đồng âm nhạc. (Những người hoạt động trong lĩnh vực âm nhạc tăng thêm
5 điểm độ thiện cảm)
- Thiên tài toán học. (Những người hoạt động trong lĩnh vực khoa học tăng
thêm 5 điểm độ thiện cảm)
Điểm tín ngưỡng: 1300
Từ lần về nước sau đó, điểm tín ngưỡng tăng vọt cùng với không ngừng luyện tập
và rèn luyện, cơ sở điểm trừ trí tuệ còn các phương diên khác tăng mạnh bởi
đây là thời kỳ con người khỏe mạnh nhất cả những năm này Akira không dành
nhiều thời gian nghiên cứu học thuật cho nên trí lực không tăng trưởng nhiều.
Bởi vì đời trước thấy rất nhiều cao thủ trong phim sử dụng vịnh xuân quyền nên
Akira rất yêu thích cùng với kiếm thuật là một môn đặc sắc của Nhật Bản cho
nên Akira dành rất nhiều thời gian luyện tập hai môn này cùng với dựa vào điểm
tín ngưỡng cho nên đã đưa kiếm thuật cùng với vịnh xuân quyền đều đạt tới đại
sư cấp, bởi vì đời trước phim võ thuật ảnh hưởng cho nên ai đàn ông ai mà
không ấp ủ trong mình giấc mơ võ hiệp đâu. Xã hội phát triển đi lên kèm theo
đó là sự bất ổn định về trị an, những vụ án phạm tội hình sự xảy ra càng
nhiều, vì sự an toàn của mình mà Akira mới dùng điểm tín ngưỡng tăng thêm mấy
kỹ năng sau đó.
Nhìn lại bảng số liệu Akira đã không nhỏ thỏa mãn nghĩ thầm: “Haha, có lẽ bây
giờ ta là nhà cao thủ võ thuật đâu.” Mặc dù chưa thực chiến nhiều nhưng Akira
có tự tin một mình mình có thể đánh bại hai mươi, ba mươi người bình thường.
Thật có cơ hội muốn trải nghiệm đâu. Sắp xếp lại phòng làm, sửa lại một thân
quần áo chỉnh tề, Akira bước ra dự lễ khai giảng.
Trên đài chủ tịch, hiệu trưởng một thân giáo viên trang phục, gương mặt nghiêm
túc đọc diễn văn khai giảng năm học mới cùng với chúc mừng những học sinh mới
nhập học. Trong không khí trang nghiêm của lễ khai giảng, qua từng lời diễn
văn của hiệu trưởng bắt đầu nhen nhóm lên cho những bạn học trẻ đang tuổi mới
lớn này một cuộc sống tương lai tươi sáng đầy tốt đẹp. Nhìn những ánh mắt kiên
định, mang theo sự phấn khởi niềm hi vọng hướng tới trên gương mặt đầy non nớt
của những học sinh. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên nhìn, nhưng lần nào
thấy cảnh này Akira cũng không khỏi nắm chặt tay lại cùng cảm thấy sự vĩ đại
của sự nghiệp giáo dục bởi đây là những mầm non của đất nước, của nhân loại.
“Nhà giáo quả nhiên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Cảm khái
một hơi, Akira càng không khỏi vững tin vào sự nghiệp của mình, đó là sự
nghiệp cao quý nhất “trồng người”. Sau khi lễ khai giảng kết thúc, Akira mang
theo một đám học sinh đang rất phấn khởi của mình về lớp.


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #2