16. Lần Nữa Gặp Lại, Kousei Arima


Người đăng: cathieu1712

Buổi chiều ngày sau đó, Akira trên mặt tràn đầy chán nản, bước đi bên cạnh
hoàn toàn trái ngược, nét mặt tràn đầy vui vẻ, cao hứng liên tục ngân nga
những giai điệu. Nghĩ lại cảnh vừa rồi, Akira không khỏi buồn bực.

Đang trong giấc ngủ ngon lành, bỗng nhiên bị Aiko Kimura đánh thức nói là có
bạn gái đến gặp. Akira liên tục nói là không phải, rồi nhờ Aiko Kimura nói hộ
chắc tìm nhầm nhà rồi nhanh chóng chui vào trong chăn định ngủ tiếp. Lúc trước
cũng có đã có tiền lệ, nhưng lần này Aiko Kimura rất cương quyết, lôi bằng
được Akira khỏi phòng ngủ.

Lúc này, Akira có thể hận chết cái người giả mạo kia, tâm trạng rất không tốt
hằm hằm đi ra phòng khách xem đối phương là ai rồi mắng cho một trận. Nhưng
nhìn đến người giả mạo kia tâm trạng vốn tràn đầy lửa giận của Akira như bỗng
chốc bị giội một chậu nước lạnh. Chỉ thấy người đó bên trong mặc áo sơ mi
trắng, bên ngoài mặc một chiếc áo đồng phục trường học với chiếc váy ngắn,
gương mặt ngây thơ đáng yêu cùng một đầu tóc dài màu vàng xõa xuống đang cười
hì hì nhìn Akira, đó không phải Kaori Miyazono thì còn là ai được.

Không nghĩ tới đối phương lần này trực tiếp đến tận nhà rồi, mà làm sao cô ta
biết được địa chỉ nhà mình? Akira không khỏi lườm Kaori Miyazono một cái,
trong mắt hung quang bắn ra bốn phía mang ý đồ cảnh cáo rất rõ ràng. Mà Kaori
Miyazono không để ý chút nào hướng về Akira nở một nụ cười ngọt ngào rồi có
chút ngượng ngùng rồi nói:


  • Akira kun không phải hôm nay hẹn Kaori đi chơi sao? Nhưng Kaori chờ lâu quá
    không thấy, sợ Akira kun có chuyện gì đó nên mới đến đây tìm hiểu.

Sau đó Kaori Miyazono hướng về Aiko Kimura rất lễ phép nói:


  • Xin lỗi Aiko obasan, tại Kaori lo lắng cho Akira kun quá nên hơi có chút
    đường đột.

Nói rồi còn rất lễ phép hướng về Aiko Kimura cúi đầu xin lỗi. Thấy cảnh này,
Akira không khỏi mắt trợn tròn, mồm há hốc lên. Thiên tài, thật là thiên tài,
làm sao mà Kaori có thể diễn hoàn hảo như vậy được, đến chính Akira cũng không
khỏi cảm thấy hình như hôm qua mình có hẹn với Kaori Miyazono đây. Sau đó rất
nhanh phủ định, rồi nghĩ đến điều gì không khỏi nhìn về Aiko Kimura.

Quả nhiên thấy Aiko Kimura mỉm cười ánh mắt hiền lành, liên tục đánh giá Kaori
từ trên xuống dưới một lần, nụ cười trên mặt càng tươi rồi mới nói:


  • Không trách Kaori chan được, có trách thì chỉ có thể trách thằng nhóc kia
    thôi. Làm sao có thể để Kaori chan chờ đợi rồi lo lắng như vậy chứ, chắc ngứa
    thằng nhóc này ngứa da rồi.

Sau đó cho Akira một ánh mắt hung tợn rồi nói lớn:


  • Thằng nhóc kia còn không mau đi thay quần áo rồi đưa Kaori chan đi chơi,
    muốn để người ta chờ đến bao giờ nữa hả.

Nhưng trong đầu lại thầm nghĩ:”Akira kun cũng lớn thật rồi đây, bắt đầu biết
tìm bạn gái rồi. Cô bé này rất không tệ, biết lễ phép lại còn rất xinh xắn.”
Rồi nhìn về Kaori Miyazono càng ngày càng hài lòng. Nghe vậy Akira vội vàng
nói:


  • Không phải đâu mẹ…

Câu nói còn chưa hết liền bị Aiko Kimura tức giận cắt ngang:


  • Không phải cái gì không phải, còn không mau đi thay đồ đi.

Akira không khỏi cảm thán:”ta hình như mới là con đẻ của người đi”, lần này
xem như bị bán ra ngoài. Akira không khỏi lặng lẽ đi thay đồ. Trước khi đi còn
cố trợn mắt nhìn về phía Kaori, nhưng lúc này chỉ thấy nàng cười rất đắc ý,
làm mặt quỷ hướng về Akira, hoàn toàn không có bộ dáng ngây thơ đáng yêu vừa
rồi. Cảm giác bị đánh bại, Akira không thể làm gì khác hơn là đi thay đồ.

Trước khi ra khỏi cửa Aiko Kimura còn không quên đôi mắt nháy nháy hướng về
Akira giơ ra ngón tay cái rồi liên tục dặn dò Kaori Miyazono có thời gian rảnh
thì nhất định phải đến đây chơi. Kết quả Kaori rất sảng khoái ngọt ngào đáp
ứng rồi.

Kết quả trên đường đi mới suất hiện một màn vừa rồi. Không cam chịu thất bại,
lấy lại tinh thần nhìn Kaori Miyazono cổ quái nói:


  • Kaori san quả nhiên là một thiên tài. Chậc chậc, quả nhiên là không thể
    trông mặt mà bắt hình dong được. Tại hạ thất kính, thất kính.

Kaori Miyazono cũng không cam chịu thế yếu, nét sung sướng trên gương mặt tản
đi rồi cười khinh thường nói:


  • Thiên tài thì không giám nhận, chả qua thấy ai đó quá bận bịu, nên xuất
    phát từ lòng hảo tâm muốn quan tâm một chút thôi. Thật đúng là kết quả được mở
    rộng tầm mắt, bận rộn đến mức như vậy không khiến người ta bội phục không
    được.

Nói rồi Kaori Miyazono còn cố tình thở dài một tiếng. Thấy vậy Akira không
khỏi cảm thán lần này xem như triệt để bị thua, thật là mất mặt. Kết quả hai
người vừa đi vừa liên tục cãi nhau, con đường vốn khá dài nhờ những tiếng cãi
nhau này mà cảm giác ngắn đi không ít.

Rất nhanh hai người đến trường học của Kaori Miyazono. Thông qua người bảo vệ,
Akira cùng Kaori Miyazono tiến thẳng vào phòng tập Piano. Kaori Miyazono lúc
này đang đi gọi đội, Akira một mình thoáng đánh giá cắn phòng. Căn phòng này
khá rộng, trung tâm đặt một chiếc đàn Piano, sát tường là một giá sách đặt rất
nhiều nhạc phổ, căn phòng có một cửa sổ khá lớn, từ đó có thể quan sát khá dễ
dàng cảnh vật xung quanh.

Một thời gian, Kaori Miyazono trở về mang theo ba người, hai nam một nữ. Cả ba
người cũng sàn sàn bằng tuổi nhau, đều khoảng mười bốn, mười năm tuổi, cả ba
đều mặc đồng phục của trường học giống Kaori Miyazono. Ba người hiếu kỳ quan
sát, chỉ thấy Akira mặc phía một chiếc quần âu màu xám, phối với chiếc sơ mi
màu tím than, gương mặt góc cạnh, sáng sủa, trên mặt nụ cười như có như không
rất tự tin, mái tóc được chải chuốt rất gọn gàng, phong độ thong dong quả thật
rất đẹp trai.

Thấy vậy, cậu thiếu niên có mái tóc màu nâu đất, gương mặt rất là lanh lợi
kinh ngạc nói:


  • Kaori san, đây chả nhẽ là huấn luyện viên mà cậu nói đây sao?

Bên cạnh, thiếu nữ có một mái tóc ngắn gọn gàng, gương mặt tròn tròn rất khả
ái cũng nói:


  • Có đúng vậy không Kaori? Nhanh giới thiệu đi.

Cuối cùng là thiếu niên một gương mặt rất điềm tĩnh, mang theo một cặp mắt
kính màu đen nhíu nhíu mày nhìn về Akira, giống như đã từng quen biết. Còn
chưa chờ Kaori Miyazono giới thiệu, Akira đã tiến lên đứng trước mặt Kousei
Arima nói:


  • Xin chào Kousei Arima, đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau. Thật không
    nghĩ tới người đệm nhạc cho Kaori san là cậu, Kaori san cũng không nói sớm,
    thật là bất ngờ.

Nói xong câu cuối, Akira liền đưa bàn tay của mình ra. Thấy vậy Kousei Arima
cũng cùng Akira bắt tay rồi kinh ngạc nói:


  • Xin chào, chúng ta đã từng gặp nhau sao?

Lúc này, Kaori Miyazono liếc Akira tức giận lên tiếng:


  • Hừ, chỉ biết trách người khác, là ai còn chưa nghe người ta nói hết câu
    chuyện đã đánh gãy hả.

Sau đó quay sang nhìn về Kousei Arima nói:


  • Cậu không nhớ à, hồi năm tuổi cậu còn thua cho người ta một lần đấy.

Nghe vậy, Kousei Karima không khỏi kinh ngạc nhìn Akira, bởi từ nhỏ đến giờ,
Kousei chỉ thua một lần duy nhất trước một người, nên nhớ rất kỹ. Bên cạnh hai
người ngạc nhiên, cằm rớt xuống nhìn Akira, người này đã từng chiến thắng
Akira?

Sau đó qua một màn giới thiệu của Kaori, Akira cũng ba người còn lại rất nhanh
quen biết nhau. Cậu có mái tóc màu nâu đất tên là Watari Ryota, là bạn từ nhỏ
của Kousei Arima, hiện tại cả hai đang học cùng lớp và cậu ta là đội trưởng
đội bóng đá của trường.
Thiếu nữ tóc ngắn gương mặt tròn tròn đáng yêu tên là Tsubaki Sawabe, là hàng
xóm kiêm thanh mai trúc mã của Kousei Arima, là người yêu thích vận động và
tham gia vào đội bóng chày của trường. Còn Kousei Arima thì Akira đã sớm biết.

Cuối cùng còn Kaori Miyazono còn dắt tay Watari Ryota đến trước mặt của Akira
rồi đắc ý nói:


  • Đặc biệt giới thiệu với Akira, Watari kun còn là người yêu của mình.

Nghe vậy, Tsubaki Sawabe không có gì khác thường, hiển nhiên đã sớm biết.
Kousei Arima tâm tình cũng có chút thay đổi. Còn Akira không khỏi sững sờ, đầu
vang lên một tiếng tựa như có ngàn con ngựa chạy qua vậy, tâm tình bỗng nhiên
không dễ chịu, trước ngực trái tim ẩn ẩn nhói đau. Nhưng cảm xúc bị che dấu
rất kỹ, người bên ngoài nhìn vào không phát hiện ra điều gì. Cười nhẹ một
tiếng, Akira lên tiếng châm chọc:


  • Ồ vậy à, quen nhau cũng được một thời gian rồi mà Kaori cũng không nói
    trước cho mình, quả là bất ngờ rất lớn đây.

Cố gắng ra vẻ bình thường nhất, Akira cười đùa bắt chuyện làm quen, rất nhanh
tất cả có chút quen thuộc. Chỉ là Akira không biết, sau khi thấy phản ứng của
Akira, Kaori ánh mắt luôn gắt gao nhìn về Akira, tinh thần có chút sa sút. Từ
sâu trong ánh mắt có thể thấy được một sự khó chịu và ấm ức, hơi nước có chút
mông lung, Kaori lén lấy tay lau đi rồi hòa đồng cùng mọi người cười đùa như
thể chưa có bất kỳ chuyện gì xảy ra vậy.


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #16