Người đăng: cathieu1712
Trung tâm tổ chức cuộc thi âm nhạc Piano dành cho lứa tuổi nhi đồng toàn quốc,
ba người nhà Kimura đang tiến vào hội trường. Lúc này Akira chỉ có năm tuổi,
dáng người nhỏ nhắn đáng yêu mặc một bộ âu phục màu trắng, mang theo nơ màu
đỏ, một đầu tóc đen gọn gàng, gương mặt phính phính, đôi mắt to đen nhánh cùng
với biểu tình rất là bình tĩnh trông như một ông cụ non rất là đáng yêu. Dẫn
đến rất nhiều cặp mắt tò mò của những người xung quanh, không biết đây là con
nhà ai mà đáng yêu như vậy?
Đi cùng với Akira là Kenji Kimura và Aiko Kimura hiện tại cũng còn khá trẻ,
nhìn thấy cảnh như vậy Kenji Kimura bày ra một nụ cười tự nhận rất là đẹp của
mình có chút hưởng thụ cùng tự đắc một kiểu:”con trai đáng yêu như vậy là do
nhận được gen di truyền tốt đẹp từ mình”. Aiko Kimura không để ý nhiều như
vậy, dắt tay Akira thấy bộ dáng rất trấn định của con trai không khỏi cười
nói:
Nghe vậy, sắc mặt của Akira cũng không có chút gì thay đổi, bình tĩnh nói:
Sự thật đúng là như vậy, trong thân hình nhỏ bé này của Akira là một linh hồn
của người trưởng thành. Ở thế giới cũ Akira cũng từng đứng trước hội trường
hơn ngàn người diễn thuyết, trong đó rất nhiều người trí thức cùng doanh nhân
thành đạt mà không có chút nào áp lực. Chả nhẽ một cuộc thi âm nhạc nho nhỏ
lại có thể khiến Akira khẩn trương? Đáp án chắc chắn là không rồi.
Thấy con trai của mình như vậy, Aiko Kimura biểu lộ một mặt quả nhiên như vậy
bởi vì đây không phải lần đầu thấy con trai của mình như vậy. Cho dù lần đầu
tiên thì Aiko Kimura cũng chỉ kinh ngạc một chút thôi bởi con trai của mình từ
bé đến giờ đều rất là thông minh luôn biểu lộ ra một mặt ông cụ non. Aiko
Kimura có chút cảm thán:“con trai thông minh quá cũng có chút không tốt đây”.
Lúc này ở phía sau, một người mẹ trẻ tuổi dắt theo một đứa bé nhìn tay chỉ về
phía Akira rồi nói:
Đứa trẻ tuổi cũng tương đương với Akira, mặc bộ âu phục nhỏ nhắn màu xanh, đeo
cặp mắt kính khá dày, có một mái tóc đen ngắn, đôi con ngươi trong mắt rất
linh động nghe lời mẹ nhìn về Akira rồi nói giọng đầy đấu chí:
Hiển nhiên cậu bé cũng là thí sinh trong vòng trung kết này. Nghe vậy người mẹ
trẻ cũng nở nụ cười rồi dắt tay con mình vào trong hội trường.
Đi vào trong hội trường, ba người rất nhanh được nhân viên đến tiếp đón. Akira
được đưa vào chỗ dành cho thí sinh phía sau hội trường còn Aiko Kimura cùng
Kenji Kimura được nhân viên đưa đến chỗ ngồi của phụ huynh. Bên trong hội
trường khá lớn, có thể chứa khoảng hơn ba trăm người, vì đã sắp đến giờ thi
đấu nên bên trong tất cả các vị trí đều đã có người ngồi.
Nhìn những đứa trẻ bên trong chỗ dành cho thí sinh với rất nhiều tâm trạng
khác nhau: hưng phấn, áp lực, khẩn trươn ,… Akira mặt đầy muộn phiền, cùng một
đám trẻ nít thi đấu chả có một chút hứng thú nào cả.
Akira thở dài một tiếng, thôi tất cả vì điểm tín ngưỡng. Tìm cho mình một lý
do để cân bằng tâm lý, Akira không suy nghĩ gì nữa mà chờ đợi cuộc thi tiến
đến. Bỗng nhiên lúc này một tiếng nói châm chọc vang nên:
Trong phòng vốn đang rất im lặng, bởi tất cả thí sinh đều cố tìm cho mình
trạng thái tốt nhất bỗng vang nên tiếng nói chuyện rất dễ gây chú ý. Bọn nhỏ
nhìn về phía Akira vơi rất nhiều ánh khác lạ: đồng tình, cười nhạo, an ủi,…
Kousei Arima cũng tò mò nhìn Akira, bởi vì nhờ lời mẹ dặn nên không cho là
Akira vì sợ sệt thi đấu.
Nghe vậy, Akira cũng không có để ý. nhìn về trước mặt mình thấy một bé gái tầm
bốn, năm tuổi buộc tóc sừng dê, mặt một chiếc váy dài màu hồng gương mặt khá
là bướng bỉnh, đang nở nụ cười chế nhạo mình. Akira cũng không nói gì, chỉ
nhàn nhạt nhìn nàng một cái rồi nhắm mắt lại không nói chuyện bày ra kiểu
giáng chả liên quan.
Thấy vậy bé gái kia rất là tức dậm chân xuống, hừ một tiếng đi ra chỗ khác
cũng không để ý đến Akira nữa. Thực ra thì nàng cũng giống như Kousei Arima
vậy, được người nhà cảnh báo trước cho nên vừa rồi thấy Akira như vậy rất
không phục mới nên tiếng trêu ghẹo. Thỉnh thoảng nhìn trộm vẫn thấy Akira nhắm
mắt dưỡng thần không khỏi càng tức hơn, có gì hơn người chứ.
Chuyện vừa rồi cũng không làm ảnh hưởng gì đến bên ngoài. Thời gian liên tục
trôi qua, khi bài phát biểu vừa được người dẫn chương trình nói hết thì cuộc
thi cũng được chính thức bắt đầu.
Rất nhanh có thí sinh tiến đến, bởi vì đây là vòng chung kết cuộc thi Piano
lứa tuổi nhi đồng trong toàn quốc cho nên thí sinh thi đấu cũng rất có thực
lực. Liên tục là những tiếng khen ngợi, thán phục ở dưới khán đài vang nên.
Thời gian chầm chậm trôi qua, lần lượt từng thí sinh một lên biểu diễn. Ở
trong phòng Akira thỉnh thoảng thấy vẻ mặt đầy hưng phấn, hoặc là ủ rũ từ
những thí sinh thi đấu xuống. Người hưng phấn thì cảm thấy mình biểu diễn tốt
hơn mọi hôm và ngược lại. Rất nhanh chỉ còn ba người chưa thi đấu lần lượt là
cô bé buộc tóc sừng dê, cậu nhóc Kousei Arima cùng với Akira.
Lúc này từ ở trên sân khấu, tiếng của MC vang nên:
Đang chờ đợi ở bên trong, cô gái có tóc sừng dê hướng về Akira làm mặt quỷ,
rồi hưng phấn bước lên sân khấu. Akira thấy vậy không khỏi cười thầm một
tiếng, đúng là trẻ con đây. Rất nhanh, trên sân khấu vang lên tiếng đàn.
Âm thanh trầm bổng, du dương vang lên khắp hội trường. Những vòng chuyển âm
được thay đổi rất thuần thục thể hiện kỹ thuật của người chơi đàn khá tốt. Lần
này những tiếng khen cùng thán phục từ phía khán giả số lượng hơn trước rất
nhiều lần. Giám khảo cũng lắng nghe rồi nhìn nhau nở nụ cười rồi khẽ gật
đầu.Trong phòng Akira cùng cậu bé Kousei Arima đều thể hiện ra nét kinh ngạc.
Emi Igawa biểu diễn cúi chào khán giả rồi xuống sân khấu, đi qua trước mặt
Akira cố tình còn ưỡn cao bộ ngực chưa có gì của mình rồi bộ mặt đầy kiêu ngạo
nhìn Akira một cái thể hiện:”ta rất là lợi hại, mau khen ta đi”. Akira mặt vẫn
không có biểu tình gì, chỉ nhàn nhạt liếc nàng một cái tâm lý vui đùa xuất
hiện, cố tình hướng về Emi nhếch mép lên nở một nụ cười khinh thường rồi nhanh
chóng nhắm mắt lại. Thấy vậy nét vui mừng, đắc ý trên mặt Eri biến mất, thay
vào đó là chiếc đầu bốc khói cùng ánh mắt hừng hừng lửa giận nhìn về Akira.
Nếu như có thể cụ thể hóa lửa giận từ ánh mắt có thể giết người thì chắc chắn
lúc này Akira đang bị thiêu cháy rồi. Thấy Akira lại nhắm mắt một bộ chả liên
quan gì đến mình, Eri càng là tức suýt điên mất. Rồi chợt nhớ ra Akira chưa
biểu diễn, hừ bản cô nương chống mắt lên nhìn xem ngươi có gì đặc biệt.
Tiếp theo đến lượt Kousei Arima lên sân khấu. Âm thanh du dương, trầm bổng từ
tiếng Piano vang nên. Trên khán đài, liên tục vang lên những tiếng khen ngợi
từ phía khán giả, bởi kỹ thuật của Kousei Arima đặc biệt tốt, so sánh với Emi
vừa rồi biểu diễn còn tốt hơn rất nhiều, bởi vậy càng dễ nghe.
Được một quãng, những nhân sĩ chuyên nghiệp như nhận ra được điều gì, nhìn về
phía Kousei Arima ánh mắt đều mang theo kinh sợ, Akira cũng không ngoại lệ.
Bởi từ lúc Kousei Arima biểu diễn, từ trên bản nhạc chưa hề sai sót lấy một
chút gì. Từ những vòng chuyển âm, nốt nhạc hay đến ngắt quãng ở những nốt đen
trắng, tất cả đều rất hoàn hảo, tựa như một chiếc đồng hồ vậy, chính xác đến
từng giây, từng khắc.
Bởi vì để làm được điều này quá khó khăn, người chơi đàn không những phải có
kỹ thuật cùng nhạc lý cực kỳ tốt, ngoài ra việc ngắt quãng giữa những nốt đơn,
đôi, tròn,… để chính xác tuyệt đối rất là khó khăn, kể cả những người chuyên
nghiệp đều nhiều lúc không chú ý cũng mắc phải sai lầm. Chắc chỉ có những
người trình độ đứng đầu nhất, rèn luyện rất nhiều năm mới làm được. Mà hiện
tại điều này xuất hiện trên một cậu nhóc chỉ có khoảng năm tuổi.
Tất cả đều mang vẻ mặt không thể tưởng tượng được, nhưng bài biểu diễn còn
chưa kết thúc, rất có thể từ giờ đến cuối bài có thể có sai sót, rồi tập trung
mười hai phần công lực lắng nghe. Cuối cùng để họ thất vọng rồi, Kousei Arima
từ đầu đến cuối đều không có một chút sai sót gì. Trước ánh mắt như nhìn quái
vật của mọi người, Kousei Arima đi xuống dưới sân khấu kết thúc màn biểu diễn
của mình. Thấy Kousei Arima biểu diễn tốt như vậy, người mẹ trẻ ngồi ở chỗ phụ
huynh không khỏi nở nụ cười thỏa mãn.
Cuối cùng chỉ còn có một người chưa biểu diễn, đó là Akira. Ngồi trên chỗ dành
cho người nhà thí sinh Kenji Kimura cùng Aiko Kimura ánh mắt cũng tràn đầy
mong đợi.