Người đăng: cathieu1712
Từng ngày qua đi yên bình mà không để lại dấu vết, lại một cuối tuần nữa đến.
Vẫn là một đầu tóc quăn xinh đẹp, gương mặt đáng yêu khả ái cùng với một thân
váy màu vàng đến đầu gối rất giống nàng công chúa từ trong đồng thoại đi ra.
Cùng bên cạnh bạn của mình Eri, một mái tóc dài buộc cao, quần short ngắn, áo
thun gương mặt đầy anh khí. Hai người, mỗi người một vẻ nhưng có điểm trung
đều rất là xinh xắn, đang đứng trước cửa nhà Akira bấm chuông.
Bởi Yukiko nghĩ đến một mình đến nhà một người đàn ông độc thân không khỏi cảm
thấy rất ngượng ngùng nên rủ thêm cả Eri nữa. Mà Eri thấy có thể đến nhà Akira
giáo viên chơi mà cảm thấy hưng phấn cho nên rất quả quyết đáp ứng rồi.
Bởi vì biết có hôm mời Yukiko đến nhà chơi nên Akira cũng đã chuẩn bị từ sớm,
bởi vậy rất nhanh ra mở cửa. Mở cửa ra quan sát một thoáng hai thiếu nữ rồi
nói:
Nói rất Akira cất bước vào nhà trước, hai thiếu nữ đi sau theo Akira vào nhà.
Căn nhà cũng không lớn nắm diện tích 120m2 nhà có 1 phòng khách, 1 phòng bếp,
1 nhà vệ sinh, 1 phòng để chơi nhạc cùng với 2 phòng ngủ. Bởi vì nhà chính của
Akira không ở quận Beika cách khá xa Teitan height school, cho nên Akira mua
lại một căn nhà nhỏ để thuận tiện đi lại, thỉnh thoảng có việc mới về nhà ba
mẹ. Còn về tại sao lại chỉ mua căn nhà nhỏ mà không phải biệt thự thì đối với
Akira điều đó không cần thiết, có một mình chỗ rộng quá ở không hết.
Hai nữ từ lúc bước vào phòng đều rât hiếu kỳ đánh giá căn nhà. Eri càng là vẻ
mặt đầy hưng phấn chạy tới chạy lui trong căn nhà. Akira cũng mặc kệ cho hai
nữ quan căn nhà nói:
Eri cùng Yukiko đáp trả lời:
Rồi nhanh chóng tiếp tục công việc của mình. Nghe vậy Akira vào phòng bếp
chuẩn bị ba cốc sữa nóng cho ba người. Bởi hiện tại là buổi sáng nên một ly
sữa là thích hợp nhất. Quan sát xong một lần phòng khách, hai thiếu nữ ngồi ở
ghế, Akira bưng ra ba ly sữa cho ba người rồi nói:
Nghe vậy Yukiko nhăn mặt hừ một nói:
Eri thấy hai người thân thiết như vậy cũng có chút hâm mộ, nghe được câu cuối
của Yukiko, Eri không khỏi nhìn sang Akira, quả nhiên thấy Akira vẻ mặt kinh
ngạc đang nhìn mình, Eri không phủ nhận mà trực tiếp nói:
Nói đến câu cuối cùng, giọng Eri có vẻ ủ rũ. Theo thói quen từ Yukiko, Akira
cũng xoa xoa đầu nàng an ủi:
Yukiko cũng nở nụ cười nên tiếng động viên bạn:
Nghe hai người nói vậy Eri vẫn một mặt chưa tin tưởng lắm:
Yukiko cùng Akira đều trăm miệng một lời cười nói:
Lúc này Eri cũng thoát khỏi sự ủ rũ chuyển thành giọng hân hoan nói tiếp:
Yukiko cũng rất muốn xem vội vàng nên tiếng ủng hộ bạn:
Akira trêu chọc nở nụ cười nói:
Cả hai cùng nhất trí nói:
Không liên quan, dù sao thì chúng ta đều là học sinh của giáo viên mà.
Bởi vì trêu đùa một chút hai cô bé này Akira liên tục từ chối. Nhưng cuối cùng
những đòn tấn công nũng nịu của hai cô bé này hạ gục.
Oa thật nhiều những chiếc cúp và huy chương đây. Giải nhất cuộc thi Piano
âm nhạc nhi đồng toàn quốc, giải đặc biệt cuộc thi Violin quốc tế, wow… thật
là nhiều nha.
Căn phòng ngủ của Akira có một chiếc giường, một bàn đọc sách liên với giá,
trên giá có rất nhiều sách cùng tài liệu, một chiếc tủ lớn đặt những kỷ niệm
vật và bằng khen của các cuộc thi minh chứng cho một thời đầy huy hoàng của
Akira, cùng một tủ quần áo và giày được thiết kế rất gọn gàng ngăn lắp. Bỗng
vang nên tiếng nói rất khoa trương cùng thán phục của Yukiko vang nên. Cùng
lúc đó Eri cầm trong tay một chiếc huy chương không biết làm bằng chất liệu
gì, mặt trước có khắc hình nhà toán học gia John Charles Fields mặt đầy ao ước
rồi nhìn về phía Akira hỏi:
Akira không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu. Thấy vậy, Eri cùng Yukiko càng có
tình thần mỗi một chiếc kỷ niệm vật đều xem xét rất chi tiết cùng hiếu kỳ,
liên tục là những tiếng thán phục vang nên. Đặc biệt là Eri, lúc trước nghe và
nhìn rất nhiều thông tin về Akira mà có cơ như vậy thì càng không bỏ qua được.
Sau khi quan sát hết tủ lưu niệm của Akira, Yukiko bây giờ mới quay sang hiếu
kỳ đánh giá gian phòng còn Eri trực tiếp đi đến kệ sách xem tiếp.
Liên tục là tên những cuốn sách từ miệng Eri phát ra, cứ mỗi lần đọc tên một
cuốn Eri lại mở ra xem một chút rồi lắc lắc đầu không hiểu lại để vào. Akira
không khỏi cảm thấy tương lai giới luật sư được mệnh danh là “bất bại nữ
vương” quả thật danh phù kỳ thực đây. Được một lúc Eri bỗng nhiên kinh ngạc
nói:
Tiếng nói thành công hấp dẫn đến đang liên tục hiếu kỳ quan sát căn phòng
Yukiko:
Nói rồi Yukiko rất nhanh đến bên, cùng ngồi một chiếc ghế trên bàn đọc sách
cùng xem với Eri. Akira tiến đến cũng đứng ở phía sau hai người cùng quan sát
những bức ảnh. Lần lượt xem những bức ảnh cùng thỉnh thoảng vang nên tiếng
cười đùa của hai người:
Wow, Akira giáo viên lúc nhỏ trông rất là đáng yêu đây. Người thì bé bé con
con lại mang một bộ mặt biểu tình như là người lớn vậy, đáng ghét thật.
Công nhận, đúng là nghịch ngợm đây, nhỏ người mà ma mãnh.
Đầu tiên tiếng Yukiko vang lên, sau đó là giọng tràn đầy tán thành của Eri.
Đứng đằng sau Akira không khỏi mặt đen lại cốc cho mỗi đứa một cái rồi oán
giận nói:
Hừ, thật không lễ phép, có học sinh nào nói giáo viên của mình như vậy
không.
Ai ui, đau quá.
Tiếng kêu đau yêu kiều của hai thiếu nữ vang lên, rồi sau đó lại tiếp tục vùi
đầu xem tiếp. Liên tục hiếu kỳ xem những tấm hình bỗng nhiên Yukiko kinh ngạc
nói:
Nghe Yukiko nói vậy, Eri cùng Akira không khỏi tập trung về phía bức hình.
Trong bức hình là hai có hai cậu nhóc cùng một bé gái rất khả ái, cả ba chỉ
khoảng bốn, năm tuổi. Một người là Akira lúc còn nhỏ, bên cạnh là một cậu nhóc
đeo cặp kính dày, mắt rất to, một đầu tóc ngắn rất gọn gàng, trên người mặc
một bộ âu phục nhỏ màu xanh trông rất là đáng yêu. Cả hai đều có một điểm
trung là dáng người rất nhỏ nhưng đều bày ra một bộ mặt của người lớn trông
rất buồn cười. Còn có một bé gái nữa buộc tóc sừng dê, mặc một bộ váy dài đến
chân màu hồng. Trong tấm hình Akira ở giữa, Arima Kousei đứng bên trái, còn bé
gái đứng bên phải. Hai cậu nhóc gương mặt đều rất bình tĩnh không mang theo
bất cứ tình cảm gì nhìn hướng máy ảnh, còn bên cạnh cô bé mặt đầy không cam
lòng mà nhìn về phía Akira cùng Arima Kousei chứ không nhìn về hướng máy.
Trông vậy Eri cười khúc khích rồi nói:
Nói đến câu cuối, Eri cười bật cười lớn. Yukiko không để ý đến bạn mà nghiêm
túc nói:
Akira không nghĩ tới Yukiko nhận biết hai người bọn họ. Cũng thật lâu rồi chưa
liên lạc với hai người kia đây. Akira không khỏi cảm khái nói:
Nghe vậy Yukiko bĩu môi nói:
Liên tục là những câu hỏi như súng bắn liên thanh của Yukiko, nói xong câu
cuối ánh mắt đầy hy vọng nhìn về Akira. Nghe vậy, Eri cũng một mặt hứng thú,
cũng rất muốn biết thêm về Akira cũng nên tiếng ủng hộ nói:
Thấy hai nữ như vậy Akira cũng không đành lòng khước thở dài một tiếng:
Nói xong gương mặt không khỏi hiện lên một vòng hồi ức.