Góc Nhìn Snow


Người đăng: jonh.william2910@

o.0.o.0.o.Góc nhìn Snow.o.0.o.0.o

...

Tôi đã từng nghĩ tôi là một người may mắn khi nhận giấy báo trúng tuyển của
học viện Alaska, học viện đào tạo pháp sư và chiến sĩ tốt nhất trên thế giới
Anata này với tỉ lệ đậu là 1:100, nhưng giờ đây tôi cảm thấy hoàn toàn sụp đổ.
Sau mấy ngày đường tôi bị ma sói tấn công, à thì điều này cũng bình thường, ai
băng qua rừng Giã Thú chẳng bị tấn công, tôi đã được một anh chàng cấp G cứu
thoát, anh ta là một người rất đặc biệt, nói sao ta, một mạo hiểm giả không hề
có sự tham lam, anh ta giúp một Fairy mà chẳng có ý định lấy máu cô ta như
những mạo hiểm khác chưa kể anh ta phát ra một khí thế khi nghi ngờ tôi vào
săn Fairy, một khí thế khiến bản năng tôi run rẩy, cho đến khi tôi chứng minh
tôi không có ý đó khí thế đó mới biến mất. Theo như Fairy đó nói anh ta được
rất nhiều Spirit bao quanh, là một pháp sư tôi vô cùng hâm mộ nếu tôi được thế
thì tôi đã mạnh hơn rất nhiều rồi vì mỗi Spirit xung quanh sẽ cung cấp một
lượng lớn ma thuật đồng thời tăng mạnh sức mạnh ma thuật lên rất nhiều, tôi
nghe rằng những pháp sư cấp S- trở lên đều có các Spirit bay xung quanh mình.
Hả anh ta nói anh ta không hề biết phép thuật? Sao, sao có thể thế được, sao
ông trời bất công vậy, người có thì không cần, người cần thì không khó.

Bỏ qua sự GATO đó đi, tôi dần cư sử giống những tên tôi cực kì chán ghét những
tên ghen tị trước người khác.

Suy nghĩ tích cực hơn đi tôi ơi, đi với người đánh bại cả một bầy ma sói mấy
chục con và có cả con đầu đàn (Tương đương cấp D) như anh ta thì sẽ an toàn
xuyên suốt chuyến đi này. Nhưng ngay khi vừa có suy nghĩ đó chúng tôi gặp phải
tồn tại mà cho dù thám hiểm hạng A cũng phải kiêng dè vì sự bất tử của chúng,
tộc Vampire cấp độ bá tước, Nash. Tôi đã hoàn toàn bị suy sụp sau khi biết thứ
mà mình phải đối mặt. Tôi muốn để anh ta lại làm mồi nhử để mình có thể chạy
thoát, chỉ cần tới trời sáng tôi sẽ sống sót vì cấp bá tước vẫn bị thiêu đốt
dưới ánh mặt trời. Thế nhưng anh chàng Yu và chú ngựa White của mình vẫn không
hề nao núng sợ hãi mà tỉnh táo tấn công tên Nast trong khi dần che chắn phía
trước tôi. Dần dần dưới tác động của sự bình tĩnh dũng cảm toát ra từ Yu, tôi
cảm thấy bình tĩnh hơn mà dùng phép thuật hỗ trợ họ, cả Fairy Winx cũng bắt
đầu buff phép. Và tôi cũng cảm thấy mình làm mất mặt tộc Beastman quá nhiều
rồi (Không thể như thế được nữa mày hãy chiến đấu và chết như chiến sĩ đi
Snow)-Tôi nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ sợ hãi. Tôi không thể ngờ rằng khả năng
cung thuật của anh ta là rất bá đạo, không hề có mũi tên nào bắn ra mà không
trúng vào tên Nash kia, nhưng mọi người biết đấy nó thì vô dụng khi tên Nash
là một tên vampire bất tử. Tình hình càng lúc càng trở nên xấu hơn khi mà
chúng tôi dần kiệt sức còn tên Nast thì vẫn như cũ không có dấu hiệu mệt mỏi
hay bị thương, giá mà tôi là pháp sư hệ Quang thì có lẽ đã khiến tên Vampire
kia bị thương rồi. Những ngón tay của Yu thấm đẫm máu khi phải kéo cung liên
tục, cả thân hình cũng đã bắt đầu lảo đảo sắp ngã. Tôi sẽ phải chết sao? Mà
như vậy cũng tốt rồi, tôi đã chiến đấu như những chiến binh dũng cảm không làm
mất mặt tộc Beastman rồi. Thế nhưng khi nhìn qua Yu, anh ta đang cười, một nụ
cười chiến thắng, sao có thể thế được?

-“ White!”-Yu hét lớn một tiếng. Theo hiệu lệnh White đá mạnh tên Nast về phía Yu, anh ta lộn người đá mạnh tên Nash lên cao, ngay lúc đó những tia sáng bình minh đầu tiên ló nơi chân trời.

-“ Trời sáng? Chúng ta thắng...!!??”-Tôi không tin nổi thốt lên, anh ta đã cố câu kéo tới tận lúc này. Bằng một cách nào đó anh ta khiến cho mọi người có cảm giác thời gian trôi qua mới chỉ một lát đến khi trời rạng sáng mới nhận ra điều đó.

-“ KHÔNG!!!!!”-Tên Nash trên không trung bị thiêu đốt dưới ánh mặt trời hét lên đau đớn. Rồi hoá thành tro bụi mà bay tán loạn khắp nơi dưới những ngọn gió mát mẻ.

-“ Chúng ta thắng rồi!”-Tôi mừng rỡ hét lên rồi quay qua thấy Yu đang nằm bất động dưới đất, chú ngựa White thì cũng khuỵ xuống không còn sức. Vội vàng chạy đến kiểm tra, anh ta vẫn còn sống cơ thể Yu đầy những vết thương, quần áo thấm đầy máu trong khi tôi chỉ bị một vài vết thương nhẹ mà thôi. Chợt giật mình nhận ra, hầu hết Yu hoặc White đỡ đòn giúp tôi và Winx, trong khi hai đứa tôi chẳng giúp được gì nhiều. Nghĩ đến lòng tôi lại nhói lên và một cảm giác khác thường hiện ra trong trái tim tôi, tấm lưng gầy gò trong trí nhớ tôi trở nên vững trãi lớn lao...

Winx, Fairy được Yu cứu sống đã nhanh chóng bay đi, bay sâu vào rừng, có lẽ cô
nhóc chạy trốn. Tôi dù không giỏi phép 'Heal' và đã cạn ma lực nhưng đã cố
gắng niệm phép lên Yu, tôi không muốn anh ta chết.

Lát sau, tôi, tôi lại nghi ngờ người khác vô căn cứ nữa rồi, tôi thật là làm
mất mặt tộc của mình mà, Winx bay đi đã bay trở lại trong khi kéo theo một
Fairy nữa. Fairy vừa đến nhanh chóng niệm phép 'Heal' lên Yu, từng vết thương
nhanh chóng khép miệng lại. Tôi cảm thấy an tâm mà thả lỏng cơ thể chìm vào
giấc ngủ.


Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo - Chương #7