Người đăng: cuocdoilactroi2014
Shiny Charmeleon lập tức từ trong miệng bắn ra một quả bom khói bắn ra.
“Bùm.”
“Mau dùng đuôi phạt mạnh cho lấy lại tầm nhìn.”
Nhìn một đám khói đen che mắt tầm mắt làm Charmeleon phải dừng lại còn Green
thì cảm giác không ồn liền đưa ra biện phát giải quyết, dù sao đây không phải
lần đầu hắn gặp chuyện này.
“Phù…”
Chỉ là Charmeleon vừa dùng đuôi phạt mạnh để thổi khói đen bay đi thì lập tức
Shiny Charmeleo từ trong đám khói bay ra với một bàn tay phát ra ánh sáng màu
vàng đánh xuống đấu nó.
“Grào…”
“Ầm.”
Charmeleon cảm nhận sức mạnh đáng sợ ập tới trên đầu làm nó la lên tiếng đau
đớn liền bị đánh úp xuống mặt đất.
“Charmeleon…” Green nhìn thấy nó bị đòn tấn công đáng sợ như thế liền lo lắng
kêu lên một tiếng, tuy hắn nghiêm khắc huấn luyện pokemon nhưng không có
nghĩa là không có tính cảm với nó mà ngược lại cũng yêu thương chúng vô cùng.
Không lâu sau thì cả đám cũng thấy Charmeleon hai mắt xoay tròn đại biểu cho
việc mất khả năng chiến đấu cùng đó trận đấu lại kết thúc quá nhanh chỉ trong
vài chiêu.
Đối với Green mà nói trận thua đầu tiên cũng là thua nhanh nhất mà hắn đón
nhận lần đầu phiêu lưu đến nay.
“Quay về đi Charmeleon … đây là lần đầu tiên tôi thua, lần sau gặp lại tôi sẽ
hạ gục anh.” Green nhắm mắt hít thở lấy lại bình tĩnh sau khi thua cuộc tuy
đây coi như đả kích không nhẹ nhưng hắn làm lại chủ được bản thân liền thu hồi
pokemon của mình về rồi nhìn Lâm Ngạo nói.
“Tạm biệt.”
“…”
Nhìn bóng lưng bước đi của Green mà không biết nói gì, mới gặp nhau chưa được
bao lâu thì liền đánh một trận, đánh xong liền quay người bỏ đi cùng một câu
như vậy làm Lâm Ngạo bó tay bó chân.
Có thể chiến thắng như vậy cùng không coi là bất ngờ, dù sao khiếp trước
không tính chuyện coi Anime và chơi game thì kiếp này cũng xem trên tivi và
internet thấy được nhiều cách chiến đấu khác nhau ở mỗi con, nhờ vậy mà tổng
hợp được lượng kiến thức rất nhiều cho nên từ lúc hắn khởi hành tới giờ chưa
gãy binh là vậy.
“Lại một chiến thắng nhẹ nhàng.”
“Dorumon cũng muốn tham gia chiến đấu nữa, Lâm Ngạo ơi.”
Trong lúc hắn đang cảm thán thì một âm thanh khác bất ngờ từ trong túi hắn
vang lên.
“À quên, ta nhé thả ngươi ra liền đây.”
“Xuất hiện đi, Dorumon.”
Khi được âm thanh này thì hắn vỗ đầu mình một cái chợt nhớ còn một con để rèn
luyện và xoạt điểm.
Lập tức từ trong túi lấy ra Digivice đưa về trước hô một tiếng, từ màn hình
hiện ra tia sáng bắn về phía trước hiện ra một sinh vật.
Nó có lông là màu tím và trắng, có một đôi cánh nhỏ trên lưng và điểm đặc
biệt là có một viên đá quý màu đỏ hình tam giác trên trán.
Đây là Dorumon một digimon rockie mà hắn nhận được từ phần thưởng nhiệm vụ sau
khi rời khỏi thành phố hoa lan và cũng may là hắn vẫn còn một chỗ trống trong
Digivice, nếu không nó đã ở bên ngoài như Agumon lúc trước rồi.
Từ sau đó hắn đã thả Charmander cùng Dorumon rèn luyện và xoạt điểm sau hai
ngày cả hai tiến bộ rất rõ ràng, nhất là Dorumon trong việc chiến đấu vô cùng
dứt khoát hạ gục đối phương.
Digimon: Dorumon
-Giới tính : Nam.
-Sức mạnh: 40.
-Sức mạnh phép:12
-Tốc độ: 20.
-Thông minh:20.
-Phòng thủ: 34.
-Phòng thủ phép:24
-Năng lượng: 42.
-Thể chất: 113.
-Lv: 12.
Chỉ trong hai ngày thôi nó tiến bộ một cách đáng sợ và vô cùng hiếu chiến hơn
cả Charmander giống như một chiến binh trời sinh vì chiến đấu vậy.
Nhờ như vậy mà nó kích thích con Charmander hai ngay hiếu chiến và trở thành
Charmeleon.
“Rồi đấy cả hai tiếp tục rèn luyện đi.”
Và thế một Digi và một Poke tiếp tục cuộc hành trình rèn luyện của mình làm
Greymon bên trong nghe thấy cũng kháng nghị muốn ra ngoài rèn luyện khiến Lâm
Ngạo đau đầu không thôi.
Vì để dời đi sự chú ý của nó hắn phải dùng đến Digimon Food ném ra mấy cái
thịt nướng, tên này mới không con kêu la gì nữa.
“Mới gặp có một ngày vậy mà tiểu Giselle lại tặng mình món quà nhỏ này, không
biết nên vui hay không đây.”
Trong lúc Lâm Ngạo chuẩn bị đi theo tụi nó thì trong túi áo có chút cọm lên
ngẩn người một cái đưa tay vào lấy ra và xuất hiện trước mắt hắn là một quả
Utral ball.
Nhớ tới chủ nhân của nó đưa cho hắn liền giở khóc giở cười.
Cách đây vào rừng không lâu sau khi nhân digimon thứ hai thì gặp được Học viên
Pokemon nổi tiếng.
Trong lúc đang bất ngờ quan sát ngôi trường thì tiểu Giselle phát hiện.
Nhưng hắn đã há hốc mồm với nhan sắc xinh đẹp từ khi còn bé của nàng, lúc đầu
Lâm Ngạo coi anime không có cảm xúc nhiều cho lắm nhưng gặp mặt trực tiếp thì
hắn biết mình sai rồi.
Đây là một tiểu mỹ nữ có thể làm mọi thán phục bởi nhan sắc của mình, thậm
chí sau này trưởng thành sợ là sẽ thành một Đại mỹ nữ làm chết mê chết mệt
người khác.
Lâm Ngạo cũng hiểu ra được tại sao tên Satoshi trong anime gặp rất nhiều mỹ nữ
nhưng chưa bao giờ hứng thú hay động tâm cả, nhưng duy nhất ở vùng Kanto khi
lần đầu gặp Giselle thì hắn tỏ ra thái độ mê gái thì có thể thấy được sắc đẹp
của nàng có thể ảnh hưởng đến tên đầu gỗ này thì có thể thấy đáng sợ cỡ nào
rồi.
Sau cuộc trò chuyện vui vẻ và làm quen với nhau thì nàng liền dẫn hắn đi quanh
ngôi trường tham quan với một cương vị hướng dẫn viên làm Lâm Ngạo mỉm cười
không thôi.
Để cảm ơn nàng dẫn đã hắn tham quan, Lâm Ngạo liền dạy cho rất nhiều tri thức
thú vị đối với thế giới pokemon mà trường học không có, Giselle nghe hắn kể
như thể hai mắt liền phát sáng không thôi.
Sau lần đó quan hệ của hai người trở nên thân thiết hơn vốn đang kể hăng say
cho Giselle nghe thì thấy gương mặt ưu buồn của nàng liền bắt ngờ hỏi thăm.
Mới biết nàng vô học trường danh giá từ lúc năm tuổi đến giờ đã được ba năm vì
chỉ có đến 10 tuổi mới được trở về thăm gia đình vì vậy nàng không biết thế
giới bên ngoài như thế nào.
Tuy có bạn ở đây nhưng nàng lại cảm giác cô đơn vô cùng, nhưng sau khi gặp
hắn nàng cảm giác vô cùng hạnh phúc không còn cô đơn như trước nữa.
Nghe nàng kể như thế hắn liền tiếp tục kể cho nàng về thế giới bên ngoài nhiều
chuyện thú vị làm nàng cười vui vẻ không thôi, trước khi chia tay nàng còn
nhờ hắn giữ quả Utral ball giùm và bảo rằng một ngày nào đó sẽ tìm đến để lấy
lại, thậm chí trước khi đi nàng còn tăng cho hắn một nụ hôn trên má nhẹ nhàng
rồi chạy mất tiêu.
Lâm Ngạo ngạc nhiên một cái rồi cười một tiếng vì hắn cảm giác nó thật đáng
yêu liền lắc đầu một cái tin rằng theo thời gian nàng sẽ quên thôi.
Nhưng đến hai năm sau hắn mới biết mình lại phán đoán sai lầm lần nữa và cái
giá phải trả là diễm phúc vô cùng.
Lại thêm một ngày nữa đã qua, mục tiêu của hắn cũng càng lúc càng gần rồi vì
tính đến này đã là ngày thứ tư chỉ còn lại ba ngày nữa phải đến đó để đi biễu
diễn.
Tất nhiên trên đường đi không thiếu cho cả hai Digi và Poke của mình rèn luyện
rồi, sau đó cả đám cùng ăn trưa với nhau xong hắn vẫn tiếp tục báo cáo tình
hình mỗi ngày với Daisy rồi.
Đến gần chiếu tối xuất hiện trước mắt hắn không xa là một thành phố với những
ánh đèn lấp lánh.
“Sau bốn ngày mệt nhọc ta cũng tới rồi, thành phố Vermilion.”