Người đăng: cuocdoilactroi2014
“Cốc cốc.”
“Vào đi.”
Theo âm thanh rõ cữa vang lên thì người trong phòng cũng lên tiếng.
Lần này Lâm Ngạo bước vào một mình, vi trung nhiên giám khảo sau khi dẫn hắn
tới đây đã quay về phòng thử giọng và tiếp tục công việc của mình.
Đạp vào hắn là một người đàn ông với khi chất khác với người bình thường và
đương nhiên hai người đàn ông đó cũng quan sát ngược lại Lâm Ngạo.
“Xin chào hai vị.” Lâm Ngạo liền mỉm cười xin chào một cái.
“Xin chào … cậu chắc là thiếu niên Lâm Ngạo có giọng hát tuyệt vời phải không
?” Vị giám đốc nhìn thấy khí chất và nhan sắc của Lâm Ngạo liền hai mắt càng
phát sáng liền đừng lên mỉm cười chào một tiếng, thậm chí không tiết kiệm lời
khen.
Nếu để người khác nhìn thấy vị giám đốc mỗi ngày nghiêm túc đáng sợ lại trở
thành người dễ thân cận như vậy sẽ trợn mắt há hốc mồm.
“Haha… nào được như ngài nói, chỉ là may mắn thôi.” Lâm Ngạo khiêm tốn trả
lời.
“Chắc cậu cũng biết nền âm nhạc …”
“Không cần giới thiệu đâu cài gì cần biết tôi cũng biết rồi nên tôi đến đây là
để ký hợp đồng với các vị.”
Vốn giám đốc định giới thiệu các kiểu rồi sau đó lôi kéo hắn thì Lâm Ngạo ngắt
ngang vô cùng trực tiếp vào vấn đề.
“Hahaha, vậy thì tốt rồi ở đây tôi có chuẩn bị sẵn rồi mời cậu xem …” Giám
đốc thấy hắn nói trực tiếp như thế không hề giận mà còn lấy làm mừng nữa liền
vui vẻ trên ghế sofa lấy một bản hợp đồng chuẩn bị đưa tới cho Lâm Ngạo.
“Khoan đã … trước khi ký hợp đồng tôi có điều muốn hỏi ?” Lâm Ngạo thấy hắn
định đưa hợp đồng thì liền đưa tay ra ngăn lại.
“Cậu cứ hỏi đi ?” Giám đốc ngạc nhiên một cái rồi nói.
“Ở đây, không biết ai có quyền lớn nhất là ngài hay ngài ấy.” Lâm Ngạo liền
thắc mắc hỏi một tiếng rồi nhìn người đàn ông trước sau đó đưa mắt tới lão
trung niên đang ngồi ở vị trí cao trên kia.
“Là ta.”Lão trung niên nghe hắn hỏi thế liền trả lời sau đó hỏi ngược lại:
“Như vậy thì có vấn đề gì sao ?”
Ông và nam nhân giám đốc liền lấy làm lạ không hiểu sao hắn lại hỏi như vậy.
“Vậy tôi sẽ cùng ngài ký hợp đồng.” Lâm Ngạo liền trả lời.
“Hửm … tại sao ?”
Lời nói của hắn làm cho hai người bất ngờ, lão trung niên liền hiếu kỳ hỏi.
“Vì trong trước khi ký hợp đồng tôi có một số yêu cầu riêng tư với ngài.” Lâm
Ngạo liền nhìn vào mắt Lão trung niên vô cùng nghiêm túc.
“Nếu là về tiền và địa vị thì chuyện đó tôi có thể làm chủ được.” Giám đốc cứ
tưởng hắn yêu cầu lời ích gì đó liền vội nói, dù sao chuyện này cũng không
cần làm phiền đến chủ tịch.
“Không đây là yêu cầu riêng tư.” Lâm Ngạo lắc đầu nói, tiền và địa vị đúng
quan trọng, nhưng điều đó chưa phải cần thiết bây giờ.
“Ồ… Rayar ngươi đi ra được rồi.” Lão trung niên quay về phía tên giám đốc nói.
“Dạ thưa ngài.”Rayar nghe thế liền bất đắt dĩ gật đầu một cái, cầm hợp đồng
để lên bàn cho lão trung niên rồi đi ra ngoài, trong đầu hắn không biết thiếu
niên này có yêu cầu gì.
“Bây giờ không còn ai nữa, cậu có thể nói được rồi đó.” Lão trung niên hiếm
thấy nở nụ cười thân thiện, nếu để cho Rayar thấy được liền trợn mặt ngất tại
chỗ.
Vì đây là chuyện rất bất khả thi, phải biết rằng ngài chủ tịch gần 10 năm nay
không hề cười qua một lần từ khi ngôi sao âm nhạc biến mất, vậy mà nhìn Lâm
Ngạo lại mỉm cười đương nhiên phải bị sốc rồi.
“Cũng không tính là khó khắn, tôi muốn ngài ngụy tạo cho tôi một cái tên và
thân phận khác là được.” Lâm Ngạo nói ra một câu làm lão trung niên bất ngờ.
“Hả ?!”
Lão trung niên liền giật mình nhìn Lâm Ngạo một cái, hắn không tin được đây
lại là yêu câu riêng tư của hắn, quá bất ngờ
“ Tại sao ?”
“Tôi còn có một thân phận khác đó là huấn luyện pokemon, chắc ngài cũng biết
khi tham gia các giải đấu âm nhạc sẽ phát sóng cho rất nhiều người xem và nếu
như tôi nỗi tiếng vào một ngày nào đó giới báo chí sẽ đến làm phiền trên con
đường phiêu lưu của tôi, chắc ngài cũng hiểu.” Lâm Ngạo liền không ngần ngại
nói ra nhưng đó chỉ là một trong các lý do mà thôi còn về lý do khác chỉ có
mới biết mà thôi.
Dù sao hắn cũng không muốn bây giờ bị làm phiền gì cả, thứ hai hắn cần thời
gian lúc này để gia tăng cho sức mạnh để có thể bảo về bản thân lẫn người thân
bên cạnh.
Hắn không muốn cứ làm việc gì thì giới báo chí cư đi theo đến đó rồi chụp hình
đăng báo các kiểu để bị chú ý cả.
“Thì ra là vậy.” Lão trung niên nghe xong liền hiểu dù sao hắn cũng từng là
một huấn luyện pokemon nên cũng tương đối hiểu cảm giác đó.
“Được, việc này tôi sẽ giúp cậu ngụy tạo một thân phận khác.”
“Cảm ơn.”
“Vậy chúng ta qua phần ký hợp đồng rồi chứ ?”
“Được thôi.”
Lâm Ngạo liền cầm bản hợp đồng mở xem các vấn đề sau khi hợp tác.
Trong đó hắn cũng hiểu được các ca sĩ ở đây kiếm tiến như thế nào rồi cũng
không khác khiếp trước là mấy, các ca sĩ sẽ tham gia làm MV của bản thân rồi
đăng tải lên mạng dựa vào lượt người xem quy định mà tính tiền.
1000 người xem = 7000 Zenny
1 vạn người xem = 70000 Zenny.
10 vạn người xem = 700000 Zenny.
…
Đương nhiên phải dựa theo địa vị, đẳng cấp, thân phận số tiến cũng sẽ khác
nhau ví dụ như:
Ngôi sao mới với 1000 lượt xem = 5000 zenny
Idol với 1000 lượt = 7000 zenny.
Ở thế giới đương nhiên cũng có ngân hàng và công ty hợp tác sẽ giúp hắn tạo
một tài khoản riêng để chuyển tiền vào đó đến khi cần tiền thì cứ ra máy rút
tiền mà lấy thôi.
Tiếp đó là đến các giải đấu dựa vào bản thân đoạt được thứ hạng thì sẽ thưởng
tiền từ nhà tài trợ và giải đấu.
Nhưng mà khi tham gia các giải đấu không sử dụng bài hát MV nào cả, mà là một
bài hát mới mà mọi người chưa biết tới thì mới được.
“Hợp đồng rất tốt đôi bên đều có lợi, chỉ là ngài cũng biết tôi là một nha
huấn luyện sẽ không thể ở đây được mà còn phải phiêu lữu nữa cho nên muốn tôi
làm MV hay tham giai giải đấu thì phải thông báo mới được.” Lâm Ngạo sau khi
xem xong liền nhìn phía lão trung niên nói.
“Vấn đề này tôi có thể hiểu được … về vấn đề liên lạc thì một tuần sau chúng
ta sẽ tính tới.” Lão trung niên nghe vậy thì trầm ngâm một chút, sau đó nói
tiếp.
“Tôi không thể ở đây một tuần đâu.” Lâm Ngạo tưởng lão trung niên muốn hắn ở
đây khoảng một tuần liền vội nói.
“Tuần sau sẽ có một giải đấu ca hát cấp D cậu không tham gia à ?” Lão trung
niên bỗng nhiên cười hiếp mắt nhìn hắn nói.
“Ồ… có nữa à, giải đấu đó ở đâu ?” Lâm Ngạo bất ngờ một cái liền nói.
“Quần đảo Sunburst” Lão trung niên nhìn hắn cười nhe răng.
“HẢ?! … ở đó đâu phải vùng kanto đâu ?” Lâm Ngạo liền ngạc nhiên một tiếng.
“Đương nhiên sẽ có cách đến đó, cậu sẽ tham gia chứ?” Lão trung niên nhìn hắn
cười đầy thâm ý.
“Nhưng tôi muốn biết chúng ta từ đâu để đến đó, đừng có bảo là ở đây đến dó
được nhé.” Lâm Ngạo liền lấy làm lạ hỏi.
“Thành phố Vermilion.”
“Ồ thì ra muốn đi tàu đến đó à.” Lâm Ngạo nghe tên thành phố liền biết đến đó
bằng cách nào rồi, đảo mắt một cái rồi nói: “Tốt, tôi tham gia.”
“Hahaha thế thì tốt rồi.” Lão trung niên liền cười gật đầu một cái.
“Vậy thì tuần sau gặp lại ở thành phố Vermilion.” Lâm Ngạo sau khi trao đổi
xong liền cười một tiếng kế tên vào hợp đồng rồi quay người đi.
“Á… cậu không đi cùng mọi người à và lấy giấy chứng nhận à.”Lão trung niên bất
ngờ.
“Không … tuần sau tôi sẽ đến được đó và lấy, vậy nhé hẹn gặp lại.”