Người đăng: cuocdoilactroi2014
Khi vừa hát dứt câu cuối cùng thì hắn cũng đã ngưng lại với tư thể mỉm cười
đầy tự tin của mình.
“Bóp …”
“Tuyệt vời.”
Cả bốn giám khảo sau khi nghe xong giọng hát của hắn liền đứng hết cả lên lập
tức vỗ tay, một mỹ phụ trong đó còn khen lên một câu làm cho ba giám khảo còn
lại gật đầu không ngừng.
“Cảm ơn” Lâm Ngạo mỉm cười.
Mỹ phụ đầu tiên cầm hồ sơ của hắn không hề xem mà lập tức đóng dấu vào chỗ
giám khảo của nàng, sau đó liền đưa cho mỹ phụ bên cạnh và nàng cũng làm
giống vậy không hề xem mà lập tức đóng dấu và đưa cho hai người còn lại.
Hai người họ cũng không hề xem mà lấp tức đóng dấu vì bây giờ họ phát hiện ra
một ngôi sao sắp tỏa sáng ở Kanto này họ phải lập tức ký nhanh để đưa lên cho
giám đốc ở đây mà còn ký hợp động cho lẹ.
“Mọi người đợi tôi.”
Trung niên cuối cùng ký xong liền đứng lên quay lại nói với mọi người xong
liền hấp tấp chạy ra ngoài với ý định lên thông bao cho giám đốc bên trên biết
việc này.
Trong lòng họ lúc này vô cùng hưng phấn, kể từ ngày ngôi sao âm nhạc biến mất
ở vùng Kanto này thì cùng đó giới âm nhạc ở đây càng lúc càng xuống dốc ,
tưởng chừng rất khó để cứu vãn, nhưng với sự xuất hiện của Lâm Ngạo đã làm
mọi thứ thay đổi ngay lập tức như thắp sáng hi vọng vậy.
“Chúng tôi có thể phỏng vấn cậu một chút được chứ ?” Mỹ phụ mỉm cười vô cùng
xinh đẹp nhìn hắn nói.
“Chỉ cần không hỏi quá khó khắn thì còn lại không thành vấn đề.”Lâm Ngạo cũng
cười lại trả lời.
…
Cùng lúc đó trong phòng giám đốc ở công ty Music Star thì vị giám đốc đầy
quyền lực lúc này lại ngoan ngoãn như con mèo ngồi bên dưới nghe lão trung
niên đang ngồi vị trí của hắn nói mà gật đầu liên tục nào còn hình dáng quyền
cao chức trọng nữa.
“Cóc …”
Trong lúc lão trung niên đang nói thì bên ngoài cửa lại có âm thanh phát ra
hấp dẫn hai người họ, giám đốc quay sang nhìn lão trung niên một cái thì thấy
ông gật đầu liền lên tiếng: “Vào đi.”
“Giám đốc có tin tốt, có tin tốt.”
Người bước vào chính là trung niên giám khảo đang cầm trong tay hồ sơ của Lâm
Ngạo với gương mặt vô cùng hớn hở, chỉ là vừa vào thì thấy lão trung niên
đang ngồi vị trí giám đốc liền trợn to mắt lên vội khom người nói: “Á… chào
Chủ tịch”
“Umh.”
Lão trung niên gật đầu một cái chỉ vào cái ghế bên dưới nói:
“Ngồi đi, rồi nói cho bọn ta nghe xem có gì quan trọng đến mức mà ngươi đích
thân chạy lên thông báo tin tốt.”
“Dạ vâng.” Trung niên giám khảo liền ngồi vào ghế trung niên chỉ, sau đó cầm
hồ sơ trong tay giơ cao vội nói: “Chúng ta tìm thấy một hạt giống tốt rồi.”
“Cái gì cơ ?!.”Giám đốc vừa nghe hắn nói thể liền vui vẻ đứng bật dậy với vẻ
vô cùng hưng phấn hỏi lại: “Thật sự ?”
“Đúng vậy.” Trung niên vô cùng vui vẻ liền đưa hồ sơ trong tay qua tay giám
đốc.
“Trời ơi cả bốn người đều đóng dấu hết luôn, cậu ta tiềm lực như thế nào ?”
Giám đốc cầm trong tay hồ sơ thì nhìn bốn con dấu liền bất ngờ một tiếng lâu
lắm rồi hắn mới thấy một hồ sơ có cả bốn con dấu thế này, hơn mười năm nay
cũng chỉ cao nhất là hai dấu mà thôi.
Mà hôm nay trong tay ông lại thấy cả bốn con dấu trong một hồ sơ nên liền vô
cùng hưng phấn không thôi, chỉ là câu tiếp theo làm lão trung niên và hắn
kinh ngạc trợn mắt một cái.
“Thiếu niên đó đạt đến giọng hát cấp B thậm chí có tiềm lực phát triển cấp A
nữa.”Trung niên giám khảo vừa nói dứt câu thì giám đốc còn đang vui mừng thế
kia liền trở mặt há hốc mồm nhìn hắn, lão trung niên cũng ngồi thẳng người
dậy đôi mắt trợn tròn nhìn phía hắn.
“Ngươi vừa nói cái gì ?” Giám đốc sợ mình nghe lầm vội bước tới nắm cổ áo tên
kia nhấc lên nhìn hắn hỏi.
“Thiếu niên đó giọng hát đạt đến trình độ Idol, có tiềm năng phát triển lên
thành thần tượng âm nhạc.”Trung niên giám khỏa bị hắn nhấc lên như thế vội lấy
hơi nói.
“Là thật ?” Giám đốc cảm giác như đang mơ vậy liền vội lắc cổ tên kia liên tục
hỏi.
“Thật.”
“A … hahahaha quá tốt rồi, quá tốt rồi.” Giám đốc sau khi phản ứng được đây là
sự thật liền vội ôm lấy trung niên giám khỏa quay vài vòng với vẻ mừng như
điên phải biết.
Tư khi ngôi sao âm nhạc biến mất ở vùng Kanto này thì giới âm nhạc cũng theo
thời gian cũng lúc càng đi xuống, bây giờ ca sĩ đại diện cho họ chỉ là một
người đạt trình độ ngôi sao mới gần tiếp cận đến Idol mà thôi.
Nên khi nghe một ca sĩ đạt tiềm năng đạt đến thần tượng âm nhạc đến đây dự thi
thì sao không làm cho giám đốc ở đây mừng phát điên cho được.
Cũng với thiên phú ca hát phân ra đẳng cấp thì người ta có gọi với cái tên
khác làm chúng trở nên đặc biệt.
Cấp E: Học viên
Cấp D: Ca sĩ tập sự
Cấp C: Ngôi sao mới.
Cấp B: Idol
Cấp A: Thần tượng âm nhạc
Cấp S: Ngôi sao âm nhạc.
Đây là những cái tên ứng với đẳng cấp của họ.
“Khục…”
Trong lúc giám đốc vô vui mừng ôm tên kia xoay vòng vòng thì nghe một âm thanh
của lão trung niên vội tỉnh lại liền khom người nói: “Tôi thành thật xin lỗi
vì hành động không lễ phép của mình.”
“Được rồi…ta hiểu, đưa hồ sơ thiếu niên ấy cho ta xem đi nào.” Lão trung niên
đương niên sẽ không trách hắn rồi dù sao đây là một tin đáng vui mừng, bây
giờ nghe công ty Music Star có một hạt giống đạt đến Thần tượng âm nhạc tất
nhiên làm ông hứng thú muốn xem rồi.
“Dạ đây.” Giám độc vội cầm tờ hồ sơ đưa qua cho lão trung niên.
Lão trung niên cầm lấy hồ sơ của hắn đưa qua liền nhìn một chút ai lại có tiềm
năng đến thế, chỉ là khi nhìn thấy cái tên của thiếu niên và nơi xuất thân
liền đứng bật dậy nghẹn ngào nói: “Cái đậu xanh rau muốn, sao lại là tên
này.”
“Hả ?!”
Hai người giám đốc và giám khảo thì bất ngờ nhìn thấy thần thái của Lão trung
niên.
…
Trong phòng thử giọng lúc này vô cùng vui vẻ vì ba vị giám khảo trò chuyện với
Lâm Ngạo vô cùng thú vị, hắn kể chuyện cười làm ba người cười lăn cười bò.
“Lâm Ngạo công tử.”
Lúc này cửa phòng đã vang lên tiếng mở cửa và trung niên giám khảo đã quay lại
với thần thái vô cùng vui mừng nhìn Lâm Ngạo kêu lên.
“Tôi đây, không biết có việc gì ?” Lâm Ngạo liền quay sang nhìn trung niên
hỏi.
“Giám đốc mời cậu lên nói chuyện.” Trung niên giám khảo lúc hưng phấn vô cùng
nói.
“Vậy à, thế thì đi thôi.” Lâm Ngạo nghe vậy đương nhiên sẽ không bất ngờ với
giọng hát hiện giờ của hắn ở vùng Kanto này đã có thể xem như báu vật vậy ,
đây không phải hắn tự tin mà là thực tế quay lại chào ba vị giám khỏa: “Tạm
biệt mọi người, hẹn gặp lại.”
“Tạm biệt.” Ba vị giám khảo đương nhiên vui vẻ chào lại rồi, họ còn mong chờ
gặp lại hắn ở một thân phận khác.
Sau đó trung niên giám khảo liền dẫn hắn lên lầu đến nơi cao nhất của tòa nhà
này và dừng lại ở một căn phòng nhỏ hơn các phòng khác, nhưng địa vị của nó
lại cao nhất không ai sáng bằng nơi đây.