Công Ty Music Star Và Buổi Thử Giọng.


Người đăng: cuocdoilactroi2014

Ở thành phố hoa lan này, nếu nói nơi nổi tiếng nhất ở đây tất nhiên sẽ Gym
Cerulean với ba mỹ nhân ngư xinh đẹp rồi, nhưng nếu nói nơi nổi tiếng nhất
vùng Kanto này chỉ có một mà thôi.

Công Ty Music Star.

Một trong các công ty âm nhạc nổi tiếng khắp trên thế giới này, vì ở mỗi vùng
khu vực đều có công ty âm nhạc khác nhau và tất nhiên cạnh tranh với nhau vô
cùng gay gắt mà ai cũng biết.

Công ty Music Star có các chi nhánh khắp nơi trên vùng Kanto này và hôm nay ở
một chi nhánh thành phố hoa lan đang tổ chức một cuộc thi thử giọng tìm kiếm
ca sĩ tài năng.

Nếu Gym Cerulean là phía nam thì nó lại nằm ở phía bắc thành phố, một tòa nhà
cao năm tầng và vô cùng rộng lớn phía trên nó là một ngôi sao vàng và hình nốt
nhạc ở giữa vô cùng đẹp mắt.

Chỉ cần ai đi qua nơi này đều không thể không ngước nhìn nó một lần và hôm nay
là ngày tổ chức buổi thử giọng nên đã có một loạt hàng dài xếp hàng để thử tài
năng của mình.

“Dài...vậy luôn”

Lâm Ngạo ngước nhìn hàng dài xếp hàng mà trợn mắt há hốc mồm, vì hắn không
thể nào ngờ được lại có vô số người tự tin với giọng hát của mình đến vậy.

Hắn một năm trước có xem qua một cuộc thi contest thông qua mạng nhìn thấy
người xếp hàng cũng ngang ngửa với bây giờ đăng ký đi thi.

Thấy vậy nhún vai một cái liền dọc theo hàng người tìm chỗ vào xếp hàng đi
thi.

Mà hắn cùng nhan sắc của mình quá đặc biệt lập tức hấp dẫn ánh mắt khắp nơi ,
từ những người xếp hàng cho đến những người xung quanh và khi thấy hắn bước
vào chỗ khu vực xếp hàng đăng ký đi thi thì mọi cùng ngạc nhiên một tiếng
trong lòng.

Không lâu sau có người bước vào di thi hát lập tức cả hàng cùng nhau tiến lên
một bước và phía sau Lâm Ngạo lập tức có chỗ trống.

Sau đó có một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp chạy vào chỗ trống đó hấp dẫn người
nhìn một cái, ai nhìn thấy nàng hai mắt đều tỏa sáng thâm khen trong lòng.

Thiếu nữ thật xinh đẹp.

“Xin … chào.”

Trong lúc Lâm Ngạo nhìn hàng người suy nghĩ gì đó thì chợt có ai đó vỗ vai làm
hắn quay đầu lại nhìn thì thấy đó là một thiếu nữ xinh đẹp đang mỉm cười ngọt
ngào chào hắn.

Chỉ là khi thấy Lâm Ngạo xong thì nàng ngẩn người một cái tiếng chào cũng ngập
ngừng không thôi, trái tim đột nhiên loạn nhịp một chút.

“Chào mỹ nữ xinh đẹp.” Hắn bắt ngờ một cái liền mỉm cười chào lại rồi quay đầu
đi nhìn phía hàng người, Lâm Ngạo hai kiếp người sống thấy mỹ nữ cũng nhiều
và thậm chí trước đó mới gặp ba mỹ nhân ngư nên cũng không vì mỹ nữ chào hỏi
liền vui mừng như vớt được vàng vậy.

Hắn bây giờ lo cuộc thi suông để kiếm tiền nuôi thân, chứ nào có tâm lý ở đó
mà trò chuyện cùng mỹ nữ xinh đẹp.

“Á…”

Thiếu nữ vốn đang trong trạng thái ngẩn người ra thì bị thái độ của hắn làm
cho tỉnh lại liền ngạc nhiên một cái, đây là lần đầu tiên nàng bị đối xử thế
này, phàm là thiếu niên hay nam nhân nhìn thấy nàng đều hai mắt tỏa sáng bắt
chuyện với nàng không thôi.

Nào như Lâm Ngạo chào một tiếng rồi quay đầu đi, chẳng hề có ý muốn làm quen
hay thân cận chỉ đơn giản là chào mà thôi, nàng sau dẹp yên cảm giác lạ trong
lòng liền trừng mắt nhìn hắn phía sau cắn răng trong lòng nói: “Người đợi đó ,
bổn tiểu thư trở thành ngôi sao hạng A của vùng Kanto này rồi để rồi xem thử
ngươi còn dám lãnh đạm với ta nữa không.”

Lâm Ngạo không ngờ rằng bản thân chỉ nghĩ đến công việc trước mắt mà thờ ơ với
ai đó làm người ta phải ghi hận trong lòng, nếu mà để hắn biết chắc sẽ giở
khóc giở cười với đời.

Cùng lúc đó ở trong công ty Music Star có căng phòng gồm bốn người ngồi ở ví
trí giám khỏa còn phía trước họ thì có một thiếu niên đang hát à mà không là
rống lên như bò kêu thì đúng hơn.

Làm bốn người ngồi đây tái xanh mặt mày vì bị tra tấn tâm lý từ sáng đến giờ ,
họ sắp xếp lịch trình của mình để làm giám khỏa ở đây vì được công ty Music
Star mời tham dự tìm kiếm tài năng ca sĩ.

Thế mà họ ngồi từ sáng đến giờ chỉ nghe được từ toàn là bò rống với các loại
động vật khác, chỉ đỡ cho họ phần nào ít ra sáng giờ thì mười phần bò rống
thì trong hết chín phần, một phần còn lại các ca sĩ hát có chút hồn, nhưng
chỉ tầm cỡ hạng D mà thôi thậm chí một tiềm lực hạng C cũng không có.

“Chúng tôi rất biết ơn tài trình diễn của cậu, nhưng tôi nghĩ cậu còn chưa đủ
năng lực cho lắm vậy nên năm sau cố gắng rồi quay lại nhé.”

Một giám khỏa trong đó liền đưa tay ngăn lại thiếu niên đang rống như bò kia
rồi mỉm cười nhẹ nhàng nói, cho dù họ không thích những người đang tra tấn
tâm lý nhưng với cương vị là một giám khỏa vẫn phải giữ phong độ ăn nói khéo
léo không làm hai bên không được vui và đây cũng cách cử xử không ngoan dành
cho người thông minh.

“Vâng.”Thiếu niên nghe giám khỏa nói thế liền trả lời một câu rồi chán nản
bước ra ngoài.

“Các vị cực khổ rồi, xin mời uống miếng nước.”Ngay khi thiếu niên vừa bước ra
ngoài thì một trung niên mặc trang phục vô cùng thành đạt bước vào nhìn họ mỉm
cười một tiếng trong tay cầm bốn chai nước ngọt đưa cho họ giải khát.

“Giám đốc Arita đâu cần ngài phải đích thân đưa như vậy, kêu một nhân viên
đưa tới là được.” Cả bốn giám khỏa vốn đang chán nản và mết mỏi thì gặp trung
niên này vào liền ngôi nghiêm chỉnh cả lên vô cùng bất ngờ nói.

“Không được, các vị vì công ty của tôi cực khổ như vậy tôi chỉ là một chút
này cho các vị có đáng là bao.” Trung niên Arita không sao cả cười một tiếng
nói sau đó đưa tay lên nhìn đồng hồ một cái rồi quay sang họ với gương mặt xin
lỗi nói: “Tôi có việc quan trọng phải giải quyết rồi nên các vị thông cảm và
mong mọi người sẽ vì tôi cố gắng hết hôm nay.”

“Không thành vấn đề, ngài cứ an tâm.”Một vị mỹ phụ xinh đẹp mỉm cười nói một
tiếng.

“Vậy tốt rồi, tôi đi đây.” Trung niên Arita liền mỉm cười một tiếng liền bước
ra ngoài sau đó quay về phòng của mình thì bất ngờ gặp một lão trung niên đang
ngồi trên ghế của hắn liền giật mình kêu lên một tiếng: “Chủ tịch.”

Mà bên ngoài thí sinh đăng ký dự thi cũng từng người giảm bớt và Lâm Ngạo đã
đến giữa hàng chỉ cần thêm một chút thời gian nữa là đến lượt hắn.

Mỹ thiếu nữ thì phía sau hắn thì đang vui vẻ vẩy tay chào mọi người xung quanh
vô cùng vui vẻ cũng mọi người chào hỏi.

Hắn thấy vậy liền nhún vai mốt cái nhắm mắt dưỡng thần một cái chờ đợi, mà
bây giờ ai nhìn hắn thấy như thế đều có cảm giác như hạc đứng giữa bầy gà vậy
lẫn áp cả mỹ thiếu nữ phía sau làm cho mỹ nữ thiếu nữ bên ngoài nhìn thấy đều
mộng xuân không thôi, còn lại các thiếu niên và nam nhân đều ghen ghét không
thôi.

Thời gian cứ thế trôi qua cuối cùng thì người trước mặt của hắn cũng vào dự
thi, như vậy tiếp theo sau đó liền đến lượt hắn.

Người bảo vệ cầm lấy một tờ giấy và mã số đưa cho hắn và nói:

“Đây là hồ sơ đăng ký và mã số dự thi, chỉ cần điển thông tin vào hồ sơ đăng
ký là được.”


Cùng Hệ Thống Digi Làm Vương Giả Ở Poke - Chương #37