Món Quà Tạm Biệt Và Item Food Digimon.


Người đăng: cuocdoilactroi2014

“Trước khi cậu đi … tôi có … một món quà … muốn … tặng cậu.” Botan đột nhiên
đỏ mặt cực kỳ thẹn thùng nói một câu ngắt khoảng làm người nghe thấy mập mờ
không thôi.

Sakura và Ayame giật mình khiếp nhìn em gái của mình với vẻ mặt không thể tin
nổi, đột nhiên họ cũng giống nàng nhảy ra nói.

“Tôi cũng có … món quà tặng cậu.”

“Tôi cũng vậy.”

Sakura và Ayame cũng nói giống Botan làm ở đây ba người cùng giật mình nhìn họ
, Botan cũng giật mình nhìn hai chị gái của mình.

Chỉ có Kasumi đang ở đó trợn mắt há hốc mồm với tình cảnh trước mặt này vì đây
là điều trước tới giờ chưa từng có, ba chị gái của nàng chưa bao giờ tặng quà
cho một nam nhân nào cả.

Nay đột nhiên cả ba cũng muốn tặng quà cho Lâm Ngạo không làm nàng khiếp sợ
cũng khó.

“Là quà gì vậy ?” Lâm Ngạo bất ngờ một nhìn ba nàng.

Sau đó Botan làm một hành động vượt tưởng tượng của mọi người, nàng chạy tới
trước mặt hắn hai tay dịnh vai sau đó hai gót chân rời đất và đôi môi nhẹ
nhàng điểm vào má của hắn.

Lâm Ngạo đôi mắt trợn tròn, Sakura và Ayame lấy tay che miệng còn Kasumi đấu
nỗ tung hai mắt rớt xuống đất.

“…” Botan sau khi làm xong liền chạy tới sau lưng Sakura mò trên tường ấn vào
một nút cơ quan bức tường kế liền hiện ra một thông đạo nàng liền chạy vào và
biến mất.

Sau khi Ayame tỉnh lại từ sự chấn động đó thì đôi mắt hiện ra sự kiên định
liền giống như Botan chạy đến trước người hắn và đôi môi nhẹ nhàng điểm vào
bên còn lại rồi chạy vào thông đạo biến mất.

Sakura bị tình hình thế này làm cho rối tinh rối mù rồi chính nàng cũng ý loạn
tình mê chạy tới trước hắn hai ôm lấy đầu Lâm Ngạo nhẹ nhàng điểm trên trán
xong rồi nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe được: “Tạm biệt, mong tối nay gặp
lại.”

Sau đó nàng cũng chạy vào thông đạo biến mất để lại Kasumi đã không biết trời
đấu đâu và Lâm Ngạo đang còn trong trạng thái ngơ ngác vì tình hình vượt qua
phạm vi não hắn tiếp nhận được rồi.

Lâm Ngạo lúc này đã bước ra khỏi Gym Cerulean và đang trên đường bước tới
trung tâm Pokemon.

Chỉ là hắn lúc này còn đang trong sự rung động vì đến giờ hắn còn chưa tin đây
là sự thật nữa, giống một giấc mơ vậy được ba mỹ nhân ngư tặng quà đặc biệt
như thế thì chỉ sợ tối ngủ cũng khó yên.

Đương nhiên nếu như để toàn thành phố hoa lan này biết hắn vừa được ba mỹ nhân
ngư tặng quà đặc biệt như thế thì lập tức sẽ trở thanh tội phạm bị truy nã vì
làm tan nát bao nhiêu trái tim mộng xuân.

Tuy hắn chưa nghĩ tới chuyện nam nữ bây giờ, nhưng bị các nàng làm vậy cũng
để một dấu ấn trong lòng hắn, trong lúc suy nghĩ liên miên thì âm thanh của
Greymon vang lên.

“Lâm Ngạo, Greymon đói rồi.” Trong túi hắn âm thanh của Digivice vang lên
đánh thức kẻ bị lạc vào cỏi mộng xuân chưa hoàn hồn về.

“Hả ? ừ, uhm.” Lâm Ngạo bị âm thanh chấn tỉnh lại quay về hiện thực, sau đó
não bắt đầu suy nghĩ vấn đề của nó.

Vì bây giờ Greymon vô cùng to lớn và sức ăn của nó cũng thay đổi không như lúc
trước nữa.

Mà túi tiền bây giờ của hắn cho nó ăn no là bay sạch luôn.

Lâm Ngạo bắt đầu nhíu mày lại suy nghĩ trong đầu.

Mà trong lúc hắn suy nghĩ trong đầu thì âm thanh hệ thống vang lên: “ Chủ nhân
sao không mua đồ ăn riêng cho Digimon trong khu vực item đó là có thể giải
quyết vấn đề rồi.” (Cái này trong giống game Digimon World Championship)

“ Ủa có nữa à.” Lâm Ngạo nghe hệ thống nói vậy liền giật mình một cái hắn
không ngờ có vụ này, nếu thật sự là có thì vấn đề ăn uống của Digimon được
giải quyết thì mọi chuyện liền dễ dàng rồi.

Lâm Ngạo bước tới một công viên kiếm một cái ghế ngồi xuống rồi mới vào xem
như thế nào, hắn không muốn bản thân thành bóng đèn giữa đường.

Sau đó liền chui vào hệ thống trong khu item để xem thức ăn của Digimon như
thế nào và không lâu sau hắn đã nhìn thấy sau khi tìm kiếm.

Item: Digimon Food (nam) ( 5 điểm)

Chức năng: thực phẩm của chuyên dùng cho Digimon.

Item: Digimon Food (nữ) ( 50 điểm)

Chức năng: chuyện dùng cho nữ Digimon.

Lâm Ngạo cuối cùng tìm được thực phẩm cho digimon mà phân biệt hai loại mà có
hai hình dáng khác biệt.

Một cái digimon Food cho nam có hình cục thịt nướng chín lớn và Digimon Food
nữ có hình một ly kem vô cùng đẹp mắt.

Điều này làm cho hắn vô cùng bất ngờ, thức ăn mà còn phân chia giới tính bó
tay với hệ thống rồi.

Sau khi xem giá cả của hai bên Lâm Ngạo liền há hốc mồm vì có sự trên lệch
không hề nhẹ chút nào, phải nói đúng là hơn là có sự phân biệt đối xử nhẹ ở
đây.

“Chuyện này cũng tồn tại nữa à, hệ thống.” Lâm Ngạo liền làm lạ hỏi.

Nhưng mặc kệ hắn nói gì hệ thống lại tiếp tục vào trạng thái (giả chết) và
không trả lời.

Thấy hệ thống như thế liền thở dài một tiếng bấm vào Food digimon nam và mua x
50 cái.

“Cái này làm sao sử dụng đây.” Lâm Ngạo sau khi mua xong vào túi không gian
của hệ thống thì thấy một cái hình cục thịt nướng x50 nằm đó, không biết làm
sao nhấp vào thử.

Thì cực thịt đó hiện ra hai đường sự dụng khác nhau

-Sử dụng liền.

-Sử dụng vào Digivice.

Sử dụng liền ở đây chính là ngoài đời sẽ xuất hiện một cục to lớn.

Sử dụng vào Digivice thì có một cái ô và nó có hình dấu +.

Lâm Ngạo đương nhiên sẽ không điên đi chọn cái sự dụng liền mà chọn cái sự
dụng vào Digivice, nhấp vào ô + thì một bảng nhỏ hiện ra nằm trong đó có hình
Digivice của hắn liền bấm chọn vào nó.

Thì lấp tức ô + đã thành ô có hình Digivice của hắn thế là xong.

Hắn liền lập tức sử dụng thử ba cái thử nghiệm.



Cùng lúc đó Greymon đang ngồi trên một trên hòn đảo của không gian Digivice
hai tay ôm bụng với gương mặt mệt mỏi vì đói thì đột nhiên trên bầu trời có
một tia sáng hiện ra và cùng âm thanh kỳ lạ hấp dẫn nó nhìn lên.

“Bịt, bịt, bịt.”

Từ trên trời xuất hiện ba cực thịt nướng to lớn rơi xuống hòn đảo nó đang
ngồi.

“Wow a, đây chính là thức ăn rơi từ trên trời xuống trong truyền thuyết sao
?!”

Greymon nhìn ba cực thịt to lớn trước mặt liền ngạc nhiên một tiếng nói.

“Không ngờ cơn đói của mình cảm động trời xanh nên được ban phát thức ăn
xuống.” (=)) … cạn lời.)

“Ở đó mà nằm mơ đi, thức ăn là do ta đưa tới ở đó mà trời xanh cảm động ,
chưa cho sét đánh chết mi là may mắn lắm rồi, ở đó mà cảm động trời xanh.”
Lâm Ngạo sau khi sự dụng liền vào xem, ai ngờ gặp Greymon nói thế liền mí mắt
co giật vào cái rồi nói.

“Ồ thế à.” Greymon đang gặm miếng thịt thì nghe âm thanh hắn nói thể liền
gương mặt thể ra vẻ thật ngạc nhiên một cái rồi tiếp tục ăn.

“…” Lâm Ngạo.

“Kệ mi, nhiệm vụ của mình coi như xong”

Hắn thấy nó như vậy liền cạn lời, chẳng biết nói gì cả và trong lúc đang ngồi
ghế công viên nghỉ ngơi thì một âm thanh kêu gọi tên hắn.

“Lâm Ngạo đó à ?!”

Lâm Ngạo liền giật mình một quay đầu thì thấy một người quen thuộc.

“Red ?!”


Cùng Hệ Thống Digi Làm Vương Giả Ở Poke - Chương #30