Khởi Hành.


Người đăng: cuocdoilactroi2014

Sau khi đưa Pokedex cho Lâm Ngạo thì giáo sư Oak đã cho hắn được nghỉ ngơi hôm
nay không cần làm gì cả.

Daisy phải ở lại làm việc với ông cho nên hắn và Koromon được nghỉ ngơi thoải
mái hôm nay, để chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu ngày mai.

“Koromon, ngày mai chúng ta chuẩn bị xuất phát rồi” Lâm Ngạo lúc này ôm hắn
đi trên đường bước ra khỏi phòng nghiên cứu nói, đứng trước cửa nhìn lên bầu
trời xanh trên cao nói “bây giờ ngươi muốn làm gì nào ?”

“Chúng ta đến thị trấn thăm mọi người lần cuối đi”Koromon liền hăng hái nói.

“Được”

Lâm Ngạo liền cười một tiếng liền ôm nó bước về phía thị trấn bên dưới.

-A là Lâm Vương và Koromon à.

-Lâm Vương, Koromon hai đứa hôm nay đi chơi à.

-Hai đứa nhìn vui vẻ quá ta.

-…

Trên đường đi xuống thị trấn bọn họ được mọi người yêu mến chào hỏi không
ngừng, thế nên cả hai vui vẻ mỉm cưới chào lại, trên đường đi chào hơn chục
người đã làm miệng của họ đơ nụ cười ra.

-Hai đứa đang đi đâu vui vậy.

Trong lúc hắn đang di quan sát lại thị trấn lần cuối thì một âm thanh dịu dàng
vang lên từ phía sau.

“Á, chào a dì Delia”

“Chào a dì Delia”

Cả hai quay lại nhìn phía người phát ra âm thanh đằng sau thì bắt ngờ một cái
vội gật đầu chào.

Người mà vừa tiếng chính là mẹ của Ash(Satoshi), Delia.

Cũng là nữ nhân thứ hai quan tâm hắn nhất từ khi đến thị trấn này, nàng từng
quan tâm chăm sóc hắn một thời gian, nên hắn vô cùng kính trọng nàng.

“Bọn con đang đi xem lại thị trấn lần cuối”

“Vậy à”Delia nghe hắn nói thế gương mặt hơi đổi sắc chút rồi biến mất tiếp tục
nở nụ cười nói:” sao không đến nhà a dì ngôi một chút, dù sao Ask dạo này nói
muốn gặp con chúc lên đường vui vẻ.”

“Vậy thì xin làm phiền a dì rồi” Lâm Ngạo mỉm cười nói.

Thế là hắn liền ôm Koromon theo Delia về nhà nàng.

“Mẹ về rồi nè”Delia vừa mở cửa ra liền nói một tiếng, cởi bỏ đôi dép trên
chân xuống bậc để giày dép quay mặt lên phía trên lầu nói tiếp: “Con xuống xem
ai đến nè.”

“A …” Phía trên lầu liền vang lên một tiếng kinh ngạc với câu nói của nàng ,
sau đó có tiếng bước chân chạy phía trên vang lên và không lâu sau thì xuất
hiện chủ nhân của tiếng động đó cũng xuất hiện.

Một thiếu niên chín tuổi với gương mặt vô cùng ngây thơ trong sáng xuất hiện ,
khi hai mắt của hắn vừa nhìn thấy Lâm Ngạo và Koromon liền phát sáng: “Lâm
Ngạo, Koromon”

“Chào Ask” cả hai người Lâm Ngạo và Koromon mỉm cười nói.

Ask chính là nhân vật main của pokemon trong anime mà ai cũng biết, năm nay
hắn đã được chín tuổi rồi chỉ cần thêm một năm nữa sẽ trở thành đứa trẻ nằm
trong danh sách được chọn trở thanh nhà huấn luyện pokemon.

Ask lúc này vô cùng hưng phấn liền kéo hắn vào ghế sofa ngồi liền mở miệng
trước: “Nghe nói ngày mai anh sẽ đi phiêu lưu rồi phải ?

anh có vui không ? anh có mong chờ cuộc phiêu lưu phía trước ? anh có …”

Lâm Ngạo còn chưa kịp nói cái gì liền đối mặt với những cơn mưa nước từ miệng
Ask làm hắn phải đưa Koromon lên đở đạn giùm với những cơn bạo tạc dữ dội.

Đáng thương Koromon lãnh đủ nước mưa từ miệng Ask, trên người màu hông của nó
đầy nước khắp nơi, như bức tranh được thêm trang trí vậy.

Trong lúc Lâm Ngạo trở thành thành khách của Delia và Ask thì ở phòng nghiên
cứu Oak đã xuất hiện thêm một thiếu nữ mười tuổi gương mặt vô cùng dễ thương ,
năng động và thông minh tươi cười nhìn giáo sư Oak trước mặt.

“Cháu là …” Oak bắt ngờ khi thấy thiếu nữ này.

Lâm Ngạo sau đó từ từ trả lời những câu hỏi của Ask, cả hai vô cùng vui vẻ
trò chuyện, tiếp đó là Delia giữ hắn lại ăn cơm trưa với gia đình, lúc đầu
còn từ chối sau đó thì tùy ý nàng sắp xếp.

Hắn đã vô cùng vui vẻ dùng cơm cùng gia đình, dù sao đây cũng không phải một
hai lần hắn dùng cơm ở đây, trước đây hắn cũng thường xuyên đến nha nàng để
dùng bữa do nàng mời, mà lúc đó là do bị ép, còn bây giờ là hắn tự nguyện.

Sau khi ăn cùng gia đình Ask thì mọi người trò chuyện vui vẻ và sau đó hắn
cùng Koromon tạm biệt họ, rồi cả hai đi vòng quanh những cảnh vật thân quen
lần cuối đến chiều tối quay về phòng nghiên cứu của giáo sư Oak cũng chính là
xem như kết thúc buổi tham quan thị trấn Masara.

Nhưng đến khi hắn cùng Koromon về đến trước nghiên cứu thì thấy một người đứng
đó mỉm cười nhẹ nhàng nhìn họ.

“Daisy sao lại…” Lâm Ngạo vô cùng bất ngờ, người đợi họ chính là Daisy, nàng
đang đứng đó như chờ bọn hắn trở về vậy.

Daisy còn không cho hắn nói tiếp liền nói một “Về rồi đó à, cơm nước đã chuẩn
bị rồi vào ăn thôi” sau đó quay người mở cửa bước vào để lại hắn không biết
nói gì.

Cả ba cùng tới phòng khách hay ăn thường ngày cùng giáo sư Oak, nhưng lạ thay
là hôm nay buổi tối chỉ có hắn và nàng cùng Koromon mà thôi.

“Giáo sư đâu rồi ?”Lâm Ngạo không thấy giáo sư Oak đâu liền thắc mắc hỏi.

Daisy nhìn hắn thật sâu rồi trả lời “Ông nội bận việc nghiên cứu nên chỉ có
chúng ta hôm nay ăn thôi”

“Ồ” Lâm Ngạo cảm giác nàng như vậy làm hắn có chút nỗi da gà liền phát ra một
đã hiểu liền im lặng thưởng thức bữa ăn.

Daisy thấy hắn ăn ngon lành như vậy liền tươi cười như hoa hỏi “Ăn ngon không
?”

“Ngon lắm”

“Ngon là tốt rồi” Daisy nghe hắn trả lời như thế vô cùng hài lòng và tự hào
trong lòng.

Sau bữa ăn hắn và Koromon tiếp tục không có việc làm liền thăm các pokemon bên
ngoài một chút, cho chúng ăn và làm hoạt động hằng ngày vui vẻ.

“Ai da, sau một ngày mệt mỏi được nằm trên giường là sướng nhất” Sau các hoạt
động của ngày cuối cùng, Lâm Ngạo cũng quay về phòng khách đã thưởng thức bữa
ăn nằm trên ghế sofa dài trong phòng than thở nói.

Nhớ đến một thứ liền quay người lại thọc tay vào phía dưới ghế, không lâu sau
trong tay hắn đã xuất hiện một cái máy nhỏ hình chữ thập màu xanh.

Digivice.

Cái công cụ thần thánh trong digimon cũng là một trong hai món quà tân thủ của
hắn nhận được.

“Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu cuộc phiêu lưu rồi”

Lâm Ngạo cầm nó đưa lên cao trước mặt và nói, giờ này Oak và Daisy đều bận
việc nên hắn mới dám lấy ra xem, bình thường hắn không dám để họ thấy thứ
này.

Vì có những thứ bạn có thể để họ biết và cũng có không để họ biết, đây là bí
mật của mỗi người, dù sao hắn không thể nói với họ là mình chình là kẻ xuyện
việt cùng một hệ thống và được một món quà của trời cao ban tặng được mấy cái
này mấy cái kia các kiểu.

“Thôi ngủ vậy, mai mình bắt đầu cuộc hành trình rồi” Lâm Ngạo cầm lên xem một
rồi lại bỏ lại chỗ cũ phía dưới ghế, sau khi xong liền cùng Koromon nhắm mắt
ngủ để nghỉ ngơi cho ngày mai.

Và khi đến đem tối trong lúc hắn đang ngủ thì xuất hiện một người đứng trước
mặt hắn.

“Tên ngốc” Người đứng trước mặt hắn là một thiếu nữ, nàng nhìn hắn ngủ ngon
như vậy đôi mắt hiện ra sự khác thường và nói còn một tay khẽ đưa tới vuốt nhẹ
mặt hắn.

Nhưng nàng không biết khi mình đang đứng đây thì phía sau lại có một lão nhân
núp phía sau cánh cửa nhìn thấy hết mọi thứ, xem được một lúc rồi ông quay
đầu đi.

Còn Lâm Ngạo thì ngủ ngon lành không biết những việc này xảy ra.

“Tốt chuẩn bị sẳn sàng”

Khi những ánh sáng sớm của ngày mới hiện ra cũng là lúc Lâm Ngạo mở mắt tỉnh
lại, sau khi giải quyết đời tư cá nhân xong thì ăn mặc lại chỉnh tề, lấy
Pokedex và digivice vào trong túi hai bên.

"Lâm Vương chúng ta không chào họ một tiếng à" Koromon nằm trong lòng hắn thắc
mắc hỏi.

Lâm Vương thì nhìn phía sau mọi thứ lắc đầu cười một tiếng " Không cần đâu ,
chúng ta cứ như vậy là tốt nhất."

“Tạm biệt”

Lâm Ngạo sau khi chuẩn bị đầy đủ liền bước đi trong im lặng không kinh động
đến ai và khi đứng trước cửa thị trấn nói một câu rồi quay đầu bước đi.

“Pokemon thế giới ta đến rồi đây”

Nhưng hắn vẩn không biết phía sau trên đòi cao vẫn có người luôn theo dõi nhìn
hắn biến mất khỏi cửa thị trấn.


Cùng Hệ Thống Digi Làm Vương Giả Ở Poke - Chương #3