Khiêu Chiếu.


Người đăng: cuocdoilactroi2014

“Ui ya, chúng ta đụng vào cái gì vậy kìa.” Sakura sau khi bị té ngã trên mặt
đất vẫn chưa rõ tình hình bản thân lấy tay chống lên người Lâm Ngạo, vì lúc
này nàng còn chưa biệt được trời đâu đất đâu, nhưng đến khi tĩnh táo lại đưa
mắt nhìn xuống phía dưới tim nàng như ngừng đạp một tiếng.

Ayame cùng với Botan cũng từ từ tỉnh lại từ cứ va chạm này và đương nhiên ngay
khi họ nhìn thấy người phía dưới thì trái tim như ngưng đập vậy.

Còn về Lâm Ngạo thì khác, đầu bị đập xuống đất hơi hoa mắt ù tai một chút rồi
cũng lấy lại được tinh thần, đến khi thấy ba mỹ nhân ngư đang ngây ngốc nhìn
hắn liền giật mình cái.

Qúa gần quá hương diễm, hắn có thể cảm nhận được ba loại hương khí ngọt ngào
khác nhau làm lòng hắn thoải mái không thôi, sau đó nhìn những gương mặt xinh
đẹp của các nàng cũng làm hắn hơi bị rung động khác thường trong một chút.

Dù sao trước đây hắn cũng chưa gần với Daisy đến mức này, nên bây giờ bị ba
mỹ nhân đè dưới đất nhìn chằm chằm ngây ngốc như vậy cũng có chút gì đó khác
lạ trong lòng.

Nhưng hắn cũng không phải là dạng thanh niên đứng trước mỹ nữ liền ú ớ không
biết làm gì, sau khi bị hương diễm một chút cũng lấy lại tinh thần quan sát
ba gương mặt xinh đẹp đang ngây ngốc nhìn hắn liền buốn cười một tiếng nói: “
Không biết ba vị mỹ nữ nhân xinh đẹp đã nhìn đủ chưa ?”

“A”x3

Bị âm thanh của hắn làm cho giật mình tỉnh lại mới nhớ họ đang đè người ta
dưới đất, mặt thì gần sát với nhau vô cùng liền A lên một tiếng cả ba cùng
bật dậy đứng lên.

“Mê chết người quá đi mà.”

Ba người ai cũng đỏ mặt không thôi, họ cũng bị tình hình này làm cho tim đập
loạn cả lên, trong lòng thì thầm than.

Lâm Ngạo không hề biết mình đột nhiên trong mắt các chị em phụ nữ có mị lực
cuốn hút như vậy, hắn chỉ biết khi mình đến thành phố Cerulean này thì các
chị em phụ nữ cứ nhìn hắn như vậy.

Thật ra hắn có mị lực cuốn hút như vậy là do sau khi Agumon tiến hóa thành
Greymon mà thành, hắn cứ như có một mị lực ẩn vô cùng hấp dẫn với các giống
cái vậy và đương nhiên hệ thống biết việc này, nhưng không hề nói cho hắn
biết. (… vãi … có luôn)

“Cậu là ai” Sakura hít vài hơi lấy lại bình tĩnh bên ngoài hỏi tên hắn nhưng
thật ra trong lại loạn cả lên, vì nàng không hiểu chính bản thân lại có vẻ
mong chờ biết tên hắn vậy.

Mà hai chi Ayame và Botan nghe vậy cũng vội tập chung lắng nghe.

“Tôi là Lâm Ngạo, thật ra hôm nay tới…” Lâm Ngạo nghe nàng hỏi thế liền mỉm
cười trả lời tự nhiên và định nói ra mục đích dến thì bị hành động của nàng
làm cho im lặng.

Vừa nghe thấy tên của hắn xong đột nhiên cả ba nàng giống nhau ăn ý vậy, quay
lại phía sau bàn tán to nhỏ gì đó để hắn đứng đó không biết nói gì.

Sau khi bàn tán to nhỏ với nhau xong thì cả quay mắt lại về phía hắn với gương
mặt đỏ như trái táo, tuy Sakura có thẹn thùng vẫn rụng giọng nhẹ nhàng nói:
“Lâm Ngạo đúng không ?”

“Đúng vậy.”

“Cậu … đến đây là … để phỏng vấn bọn tôi sao ?” Sakura thấy hắn nhìn bản thân
làm nàng run giọng nói không thôi, chỉ là sau khi hỏi xong cả ba chị em nhìn
hắn với vẻ mong đợi.

“Không phải, tôi đến là …” Hắn lắc đầu và định nói thì bị đánh rãy tiếp.

Cả ba nàng đôi mắt đều hiện ra vẻ thất vọng

“Không lẽ cậu muốn xin chữ kỹ của bọn tôi.” Ayame thấy hắn định nói gì đó liền
cướp lời hỏi tiếp làm cho hai người còn lại sáng mắt lên.

Cả ba lập tức từ trong nhũ phong đầy đặn của mình lấy ra một tấm hình chụp
riêng của bản thân vội lấy bút ra ký tên lên và đưa về phía hắn.

“Cũng không phải.” Lâm Ngạo giở khóc giở cười nói.

“A” cả ba nàng nghe vậy liền giật mình một tiếng thật vọng liền làm rơi cả ba
tấm ảnh xuống đất.

Lâm Ngạo thấy ba nàng thất vọng như vậy cũng không hiểu bản thân vì sao đột
nhiên khom người xuống lụm ba tấm ảnh có chữ ký của các nàng lên và nói: “Nếu
cả ba vị đều đưa như vậy mà không nhận thì có chỗ không hay cho lắm, vì thế
đây xem như món quà gặp của ba người dành cho tôi được chứ.”

“Tất nhiên được rồi.” Cả ba bất ngờ trước hành đồng và lời nói của hắn làm cho
vui mừng liền vui vẻ đồng ý không thôi.

Botan nhìn thấy hắn vui vẻ nhận ảnh của ba người như vậy đột nhiên trong lòng
nghĩ đến điều gì đó liền đỏ mặt đến tận mang tai lấy hai tay che lại run giộng
nói: “Nếu … cậu không muốn xin chữ ký … thì không lẽ muôn … muốn …”

Cả ba người còn lại bị câu nói và hành động của nàng làm cho không kịp phản
ứng.

Sau đó thì cả hai người Sakura và Ayame đối với câu nói ấp úng của em mình
liền giật mình liên tưởng đến khả năng khác cũng vội lấy hai tay ôm mặt thẹn
thùng không thôi, trong lòng cả ba có một sự mong chờ to lớn à.

“Tuy tôi không biết mọi người đang nghĩ cái gì thì cũng không phải cả, tôi
đến là để khiêu chiến đạo quán.” Hắn bó tay bó chân không biết các nàng đang
nghĩ cái gì, nhưng mà liền vội nói lý do bản thân đến hôm nay phá vỡ các suy
nghĩ bay đi xa của họ.

“A… là vậy sao.” Cả ba nàng bị câu của hắn làm cho tan vỡ trí tưởng tượng màu
hông kia, gương mặt họ liền thế hiện thất vọng không thôi.

“Sao trong mọi người có vẻ thất vọng vậy ?” Lâm ngạo thấy họ như thế liền lấy
làm lạ hỏi, mà đâu biết nguyên nhân là do câu nói của bản thân.

“A, đâu có.” Cả ba người bị câu hỏi của hắn làm cho giật mình liền đỏ mặt lắc
đầu không thôi, tuy rằng ý định của hắn không giống với các nàng suy đoán ,
nhưng họ trên tâm lý cũng vui mừng không thôi vì hắn đã nhận ba tấm hình có
chữ ký riêng của họ.

“ Nếu cậu đến đây khiêu chiến thì đi theo bọn tôi.”

Cả ba cũng khôi phục kha khá khi nói chuyện với hắn, tuy trong lòng sự rung
động vẫn còn đó nhưng họ cũng không giống ban đầu bối rối như lúc mới gặp nữa.

“Tạch … tạch …tạch.”

Không lâu sau thì họ dẫn hắn đến một khu vực tối đen như mực, nhưng lập tức
có vô số ánh đèn hiện ra làm hắn phải nhắm mắt lại một chút.

“Thật lớn.” Đợi khi hắn mở mắt ra nhìn thấy hình ảnh phía trước liền hít một
hơi khí lạnh.

Trước mặt hắn là một hồ bơi cực kỳ rộng lớn, trong hồ có những hình chữ nhất
nằm nổi trên mặt nước và gần đó không xa là một câu tuột nước rất lớn gồm ba
chỗ để xuống.

Đây là hình ảnh khác xa so với anime hắn thấy, liền giật mình không thôi vì
Lâm Ngạo lần đầu tiên được đến hồ bơi rộng lớn thế này.

“Giật mình lắm đùng không ? hihihi đây là chỗ đặc biệt của chị em tôi chỉ có
người thân hoặc thân cận lắm mới được đi vào.” Sakura thấy hắn như thế liền
cười một tiếng, chỉ là nói đến câu sau nàng liền ửng đỏ lên.

Vì nàng nói câu này có hàm ý ám chỉ vô cùng, làm cho hai em gái kế bên giật
mình nhìn nàng, họ không ngờ rằng chị của mình to gan chủ động đến thế, cả
hai cũng bực bản thân sao ngốc như vậy để nàng giành nói trước.


Cùng Hệ Thống Digi Làm Vương Giả Ở Poke - Chương #25