Người đăng: cuocdoilactroi2014
Cảm nhận những giọt nước đang bao trùm khắp cơ thể và nhìn Onix của mình mất
khả năng chiến đấu kiểu như này làm mí mắt của Takeshi giật liên hồi, dù sao
hắn cũng không ngờ rằng Lâm Ngạo sự dùng cách này mà đánh thắng.
“Tuy cách này không được quang minh cho lắm, nhưng phải công nhận cậu là huấn
luyện xuất sắc biết lợi dụng các lợi thế cho mình chiến thắng.”Takeshi thờ dai
một rồi mỉm cười nói.
“Yeah, chung ta thắng rồi” Agumon đang nằm dưới đất thở ra như chó hết hơi ,
nghe thấy Takeshi nói thế liền nhảy dựng lên hoa tay múa chân.
“Sự khởi đầu hoàn hảo” Lâm Ngạo nghe thế liền nhếch miệng lên cười, nhắm mắt
lại cảm nhận những giọt nước đang rơi trên mặt thở ra một hơi.
“Và đây chính là thứ chứng minh, cậu đã chiến thắng tôi”
Takeshi bước tới xuống từ trong người lấy ra một thứ đưa cho Lâm Ngạo làm cho
Agumon cũng bu lại nhìn.
Trong tay Takeshi là một huy hiệu màu xám vô cùng chói mắt.
“Huy hiệu Pewter tới tay” Lâm Ngạo liền mỉm cười đưa tay tới cầm lấy huy
chương màu xám nhìn thật kỹ và trong lòng thì vô cùng vui vẻ.
“Trận đánh này rất tuyệt vời, tạm biệt” Lâm Ngạo cầm huy hiệu trong tay liền
tạm biệt với Takeshi.
Lâm Ngạo cùng Agumon cụng tay với nhau sau khi ra khỏi cửa Gym với nụ cười
trên môi, để lại Takeshi cười lắc đầu.
Mà ngay khi nhóm Lạc ngạo đi mất thì không lâu sau có một thiếu nữ với máu tóc
màu nâu uốn lượn thật đẹp cùng mặc váy màu đen dài đến đầu gối chân, hai tay
mang bao tay màu trắng.
Đứng trước cửa Gym Pewter mỉm cười vô cùng tinh nghịch, chỉ là đôi mắt đẹp
lại nhìn phương hướng Lâm Ngạo vừa biến mất vô cùng khác biệt.
“Tôi muốn đến đây khiêu chiến.” Nàng liền đẩy cửa vào và hô lớn.
“Ôi, cô em thật xinh đẹp làm sao, em muốn tới đây khiêu chiến à”
“Phải.”
“Được, vậy chúng ta bắt đầu liền nhé.”
“Hihihi”
…
Trong khi đó nhóm Lâm Ngạo khởi hành ra khỏi thành phố bước vào khu rừng tiếp
theo.
Lâm Ngạo đang trên khởi hành với Agumon, tiếp tục để nó khiêu chiến kiếm điểm
, vừa hạ gục được Geodude và Onix lúc nãy đã giúp hắn kiếm được 300 điểm trong
nháy mắt.
Sau đó vào hệ thống phần chỗ nhiệm vụ.
Nhiệm vụ: Đánh bại Gym Leader.
Thưởng: 2000 điểm.
Thưởng thêm: bí ấn.
Lâm Ngạo lúc đầu trước khi vào thi đấu đã nhận được nhiệm vụ này liền vô cùng
bất ngờ vì cái thưởng thêm vì đây là lần đầu tiên hắn thấy, nên bây giờ rất
mong chờ liền ấn vào trả nhiệm vụ.
Nhiệm vụ: Đánh bại Gym Leader.
Thưởng: 2000 điểm.
Thưởng thêm: digi-egg.
“Ôi vãi” Lâm Ngạo trợn mắt lên vì phần thưởng bí ẩn, hắn không ngờ được
thưởng lại là một cái digi-egg.
Lập tức trong không gian chứa đồ của hắn đó có một quả trứng vài sọc giao nhau
nằm lẳng lặng ở đó, trước sự bất ngờ của hắn.
Lâm Ngạo bây giờ đã có hơn 1 vạn 2 điểm (12000) dư sức mua mấy cái trứng digi-
egg rồi, nhưng mà vấn đề hắn đang để dành tiền mua một cái khác, nên không
dàm xài tiền lung tung thế nên được tặng một quả digi-egg cũng coi như là niềm
vui ngoài ý muốn.
Nhấp vào quả trứng một cái không có thông tin gì cả tất cả đều ??? không hề có
thông tin gì.
Nhún vai một cái nhấp vào quả trứng đưa nó ra bên ngoài và lập tức trước người
Lâm Ngạo đã có một quả digi-egg nằm dưới dất, liền khom người xuống ôm lấy
nó.
Agumon tất nhiên cũng nhìn thấy liền chạy lại hỏi: “Là digi-egg à ?!”
“Umh … không biết là con gì nhỉ.”Lâm Ngạo gật đầu một cái nhìn quả trứng trong
lòng suy đoán, dù sao sọc giao nhau này khác với digi-egg của Agumon.
Mong chờ về digimon mới sắp ra đời tiếp tục cùng Agumon tiến về phía trước.
Cùng một ngày hoạt động mệt mỏi từ khiêu chiến Gym cho đến đi đường khiêu
chiến các
pokemon hoang dã nên cả hai đã dừng lại trong rừng dể sinh hoạt ăn uống và
nghỉ ngơi để mai tiếp tục lên đường.
Lâm Ngạo hôm nay ở thành phố Pewter đã mua các nguyên liệu cho cả tuần trong
balo, nên hôm nay đã có thể nấu ăn không như những ngày đầu nữa ăn uống đơn
giản.
Dù sao hắn cũng phải nấu rất nhiều để Agumon hồi phục thể chất hôm nay có thể
nói là hoạt động vô cùng tích cực.
Một mùi hương bay lên làm bụng của Agumon vang lên liền tục còn miệng chảy
nước quá trời, trông ngóng từng món ăn.
Không lâu sau trước mặt hai người đã có hơn mười món ăn.
“Ai ăn nhiều nhất người đó thắng, chơi không ?!”
“Hehehe, Agumon không sợ đâu chơi thì chơi.”
“1…3, ăn.”
“A, ăn gian”
…
Cả hai cũng nhau đua xem ai ăn nhiều hơn, thế là có hai cái máy đang chén
thức ăn với tốc độ cực nhanh.
Không lâu sau đó đã có người thắng cuộc, Agumon bụng đã phình to như phụ nữ
mang thai vậy ngã trên bãi cỏ đưa tay lên nói: “Agumon đã thắng.”
“…” Lâm Ngạo cạn lời, tên này bất chấp thủ đoạn cầm đĩa thức ăn lên tống vào
miếng, chứ không phải như hắn gấp bằng đũa.
Cười lắc đầu một cái tiếp tục ngồi thưởng thức bữa ăn do mình nói, mặc dù
không ngon bằng Daisy nấu, nhưng cũng khá ngon và vừa miệng không đến nỗi tệ.
“Roẹt, roẹt, roẹt …”
Trong lúc hắn đang ăn thì một âm thanh vang lên làm hắn chú ý, thậm chí là
Agumon cũng đang nằm nghĩ phải ngước mặt lên dòm.
Không lâu sau một pokemon hiện ra trước mặt của hai người làm họ bắt ngờ một
cái, phải nói đúng hơn Lâm Ngạo bắt ngờ đứng bật người dậy vì không thể tin
vào mắt mình.
Đập vào mắt họ là một con Charmander, nhưng điều làm cả hai bất ngờ chính là
màu sắc của nó.
Nếu bình thường thì các Charmander có màu sắc là màu đỏ thì còn Charmander này
lại có màu vàng thậm chí là ngọn lửa sau đuôi cũng thế.
Lâm Ngạo tất nhiên có đọc qua một vài nghiên cứu của giáo sư Oak và biết được
đây là các loại biến dị với màu sắc khác biệt bình thường, đương nhiên chúng
cực kỳ hiếm thấy, chứ đừng nói chi là bắt được.
Nhìn thấy đồ ăn phía trước mặt hai mắt tỏa sáng, nhìn phía Lâm Ngạo cảnh giác
gầm gừ nhè nhẹ.
“Ồ… muốn ăn à … nè ăn đi cũng khá ngon lắm.” Lâm Ngạo nhìn thấy mặt nó liền
biết tên này vì thức của hắn mà tới đây.
Liền cầm một cái dĩa đồ ăn và từ trong túi lấy ra một cái hương vị thức ăn
chuyên dành riêng cho hệ lửa đổ lên chút gia vi cho nó và đưa tới.
Charmander cảnh giác nhìn hắn một cái từ từ bước lại đĩa thức ăn hít một hơi
cảm nhận hương vị của nó liền hai mắt tỏa sáng há miệng ăn lấy.
Lâm Ngạo méo miệng cười tên này lúc đầu còn cảnh giác, nhưng vừa thấy hương
vị ngon liền không sợ ăn lấy liền lắc đầu cười, cầm thêm đĩa nữa đỗ lên gia
vị đưa tới gần cho nó.
Tên cũng không còn sợ hãi nữa, sau khi ăn xong đĩa kia liền bước ăn đĩa này
vô cùng ngon lành chẳng hề sợ bọn hắn.
“Này anh bạn nhỏ, mi là pokemon hoang dã à hay là có chủ nhân rồi ?” Lâm Ngạo
muốn thu phục nó làm pokemon của mình nên liền hỏi trước.
Charmander nghe hắn hỏi thế liền lắc đầu.
“Vậy làm pokemon của ta không ? chỉ cần làm pokemon của ta thì có thể ăn ngon
như thế mỗi ngày nha.” Lâm Ngạo thấy nó lắc đầu hai mắt liền tỏa sáng, bắt
đầu dụ dỗ trẻ nhỏ.
Charmander lại tiếp tục lắc đầu gầm nhè nhẹ như đang nói gì đó.
Lâm Ngạo thấy nó lắc đầu liền thất vọng chỉ là thấy nó gầm như thế liền không
hiểu gãi đầu.
“Ý của nó là phải đánh bại được nó trước tiên, để chứng minh xứng đáng trở
thành chủ nhân của nó.” Agumon thấy hắn gãi đầu như thế liền giải thích, dù
sao nó cũng là sinh vật đặc biệt cho nên cũng hiểu được pokemon nói gì.
“Ồ … được sao lại không, Agumon chúng ta chiến thắng và thu phục Charmander
nào.” Lâm Ngạo nghe thế hai mắt lập tức khôi phục thần thái tỏa sáng nói.