Người đăng: cuocdoilactroi2014
-Mới đây đã 1 năm rồi.
Lâm Ngạo đang nằm trên bãi cỏ xanh ngước nhìn trời một cái rồi thở dài một
tiếng.
Hắn đang cảm thán cuộc đời của bản thân.
Vốn là một sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường và tương lai đang rộng mở phía
trước thì hôm đó đi chơi cùng bạn bè ra vùng núi cấm trại thì gặp tai nạn ,
hắn cũng nghĩ mình lúc đó đã chết rồi nhưng đến khi tỉnh lại thì bất ngờ vì
đến một thế giới mới đó là:
-Pokemon thế giới.
Hắn tỉnh lại thì vô cùng bất ngờ không thể nào tin được bản thân lại đến thế
giới này, vì nó là một bộ phim khá nổi tiếng mà toàn trẻ em đều yêu thích.
Vì sự đa dạng các chủng loại sau đó là sự tiến hóa thành các hình dạng khác
nhau, chúng tồn tại cùng con người, sống cùng con người và trở thành một
phần cuộc sống của con người không thể thiếu nơi đây.
Hắn cũng từng rất thích bộ phim này nên vô cùng bất ngờ khi đến được thế giới
mà từng mong muốn đến, mà lúc đó chỉ là giấc mơ của bản thân hồi nhỏ, không
ngờ đến lớn lại được như ý muốn thật là vô cùng bất ngờ.
Mà bất ngờ nhất là hắn phát hiện bản thân trở lại thành thiếu niên mười hai
tuổi với số tuổi này thì hắn đã có thể khởi hành trở thành nhà huấn luyện
pokemon.
Nhưng mà khi đến thế giới này thì hắn cũng biết được cái gì cũng có mặt trái
của nó trong phim Anime thì nó là một cuộc sống phiêu lưu thú vị và tràn ngập
sắc màu thế giới.
Phía sau là những sự thật tàn khóc vì những nhà huấn luyện mới vào nghề được
lĩnh pokemon miễn phí thí nơi đó có những vị giáo sư nỗi tiếng sống gần đó ,
liên minh poke đương nhiên để kết giao với những vị đó thì phải bỏ cái giá ra
để trao đổi lấy những nghiên cứu của họ.
Đó là cung cấp ba pokemon cơ bản hàng năm để những đứa trẻ đã đủ mười tuổi
khởi hành trở thành nhà huấn luyện.
Còn những người không sống gần nơi các tiến sĩ thì trừ phi là con của những
nhà Gym của liên minh hoặc quán quân các vùng thì cũng sẽ đạt được những đãi
ngộ như vậy, còn không thuộc về các trường hợp trên thì ba mẹ phải bỏ tiền ra
mua hoặc đóng thuế cho con để lĩnh pokedex và một pokemon nào đó để họ có thể
tự khởi hành.
Nhưng cái giá sẽ trả cho điều đó không hề thấp chút nào, nếu là những nhà
giàu có họ sẽ trả một lần rồi xong, còn những nhà thuộc dạng bình thường thì
phải đóng thuế cho đến khi nào đủ số tiền thì thôi, mà khóc liệt hơn là tùy
với số tiền mà họ bỏ ra pokemon được đưa ra khác nhau.
Như bạn đưa liên minh 500 vạn thì sẽ lấy được một con pokemon khá mạnh như
lavitar, còn nếu như 50 vạn thì chỉ lậy được một con pigey đây chính là ví dụ
điển hình cũng là tàn khốc của mặt trái sự thật.
Mà vị giáo sư nỗi tiếng của thế giới pokemon này chính là giáo sư Oak người có
nhiều nghiên cứu khi dù hành khắp thế giới này, cũng chính là người làm cho
các tiến sĩ khác phải thán phục vì tạo ra một thứ mà thế giới không thể thiếu.
-Pokedex.
Đúng vậy nó chính là từ tay ông tạo ra đưa đến thế giới, trở thành thứ công
dụng mà bất cứ nhà huấn luyện nào cũng cần phải có, chính vì thế nơi ông ở là
được chiếu cố đặc biệt.
Mà quan trọng nhất là người nào được ông lưu ý và chọn sẽ trở thành người được
cả liên minh để ý vì hắn sẽ có tiền năng vô cùng lớn trong việc trở thành nhà
huấn luyện.
Và đúng như mọi người suy đoán hơn 10 năm lựa chọn chỉ là 1 lần duy nhất là
ông chọn sai người, còn lại hết 9 phần đều là lựa chọn tốt và đa số đều thành
công trong việc trở thành nhà huấn luyện poke tài năng.
Còn hắn thì lại may mắn vì tỉnh lại ở thị trấn Masara, nơi mà vị Oak nối
tiếng sống ở đây.
Trong lúc hắn đang hồi tưởng lại cuộc sống một năm qua thì một giọng vang lên
gọi tên hắn.
-Lâm Ngạo.
Một giọng nói nhẹ nhàng và âm áp gọi tên hắn vang lên nơi đây, theo đó là
tiếng bước chân đang chạy lại gần đến bên hắn và nói:
-Thì ra là ở đây.
-Chào Daisy buổi sáng tốt lành.
Lâm Ngạo nghe đến tiếng nói và bước chân gần ngay kế bên liền mở mắt nhìn
ngưới đó tươi cười một tiếng.
Đây là Daisy Oak là chị gái của Shigeru Oak và Green Oak, cuối cùng là cháu
gái của giáo sư Oak.
Nàng cũng là người mà hắn mang ơn nhiều nhất, vì hắn trước khi tỉnh lại thì
hắn trong trạng thái với nhiều vết thương khắp người nằm bất tỉnh trên đường
và nàng là người đưa hắn về nhà tiến sĩ Oak chăm sóc.
Mà cũng nhờ vậy mà hắn đã sống ở thị trấn Masara này được 1 năm rồi và trở
thành một người giúp việc cho giáo sứ Oak phụ giúp cho việc nghiên cứu, nhớ
vậy hắn cũng học hỏi rất nhiều về thế giới pokemon một cách chân thật nhất.
Đương nhiên về vụ giúp việc là hắn tự nguyện để trả ơn cho Daisy một năm trời
vì cứu giúp hắn trên đường với lại sẵn tiện hắn có thể học hỏi được một ít về
thế giới này.
-Sao lại nằm đây ? không như mọi lần hăng hái giúp ông nội nghiên cứu pokemon à ?
-À đâu có, tại lâu lâu ra nằm đây cảm nhận cơn gió nhẹ đi qua cũng với những bãi cỏ xanh không phải rất tuyệt sao.
Lâm Ngạo nghe nàng nói thế liền cười một tiếng, nhắm mắt lại tiếp tục cảm
nhận cơn gió đi qua như chứng minh cho nàng thấy hắn đang cảm nhận.
-“Hihihi … nói dối vẫn dỡ tệ như ngày nào”Daisy hiếp mắt cưới nhìn hắn nói.
Lâm Ngạo thấy nàng cưới và nói câu đó liền nhún vai hỏi :”Thế tiểu thư xinh
đẹp của tôi, cô nói xem tại sao tôi lại nằm đây ?.”
Daisy thấy hắn hỏi như thế đôi mắt hiện ra có chút không nỡ, nhưng đôi môi
vẫn tươi cười nói:”Vì ngày mai đúng không ? hôm nay chính là ngày cuối cùng
rồi.”
Lần này Lâm Ngạo không còn trả lời nữa mà im lặng ngước nhìn bầu trời trong
xanh kia phía trên cao, trong lòng hiện ra có chút không nở.
Đúng vậy cái gì đến rồi cũng phải đến, hôm nay ngày cuối cùng hắn ở thị trấn
Masara này 1 năm giúp việc của hắn sẽ kết thúc, ngày mai chính là ngày quan
trọng vô cùng, chính là ngày ba huấn luyện poke đạt đến 10 tuổi sẽ lấy
pokemon để khởi hành cuộc phiêu lưu.
Và hắn cũng sẽ phiêu lưu cùng họ trở thành bậc thấy huấn luyện, nhưng hắn
không nằm trong số ba người được chọn lĩnh pokemon, vì hắn không phải người
chính thức ở thị trấn này.
Sống qua một năm ở đây giáo sư Oak đã giúp hắn làm thủ tục đăng ký tên tuổi
trong liên minh pokemon với tên thật và tuổi của hắn hiện tại, khi mà ông
tính đăng ký cho hắn là thành viên của Oak tộc thì hắn đã từ chối, dù sao
được giúp đỡ như vậy là tốt lắm rồi, làm người hắn cũng biết cái gì cũng có
giới hạn của nó.
Ông giúp hắn được tham gia phiêu lưu và được tham dự các giải thi đấu là hắn
đã mang ơn nhiều lắm rồi trả không hết nữa, nên hắn cũng không đòi hỏi nhiêu
đến vậy.
Hắn chỉ xin ông là một cái pokedex mà thôi còn pokemon thì không hề xin, vì
sau khi trải qua hiểu biết về thế giới này thì hắn không có tư cách mà để xin
hoặc nhận một con pokemon miễn phí từ giáo sư Oak.
Những đứa trẻ khác tuy là lấy được pokemon miễn phí từ ông, nhưng cha mẹ họ
vẫn bỏ tiền ra để mua quà hoặc là tặng riêng cho ông vì họ biết nếu không có
ông thì con họ sẽ không được như bao đứa trẻ khác mà phiêu lưu vui vẻ.
Nên đây là những gì họ có thể làm được là bỏ tiền phụ giúp ông trong việc
nghiên cứu, nhưng còn hắn thì chỉ là một tên nhóc không cha không mẹ đột
nhiên được nhận pokemon miễn phí từ ông thì sẽ là điều không hay, cho nên hắn
không muốn mang lại rắc rối nào cho người đã cho hắn cuộc sống mới gặp phiền
muộn.
Tuy là hắn và mọi người trong thị trấn khá thân với nhau, nhưng mặt trái của
cuộc sống về ghen tỵ cũng có, nên hắn không muốn tạo khoảng cách với mọi
người, nơi mà hắn coi đây là nhà mới của mình.
Nhưng mà may mắn thay cho hắn, cuộc đời chưa bao giờ bỏ rơi hắn vì đã cho hắn
một món quà vô cùng bất ngờ và chính khi đó hắn vô cùng bắt ngờ và khiếp sợ
món quà đó.
“Ông nội và Koromon đang đợi kia, chúng ta về thôi” Daisy thấy hắn không trả
lời thì đổi qua chủ đề khác nói.
Koromon một cái tên lạ lẫm với pokemon thế giới chưa từng ai biết đến, nhưng
đối với những đứa trẻ thời đó xem Anime thì ai cũng biết Koromon không phải là
pokemon mà là digimon.
Và Koromon được xem như là pokemon đầu tiên trong sự khởi hành của hắn, vì nó
là món quà của món quà bất ngờ dành cho hắn là đến từ nữa năm trước, nó trong
tương lai cũng giúp hắn sở hữu digimon trong thế giới này và đó là:
“Digimon Vương giả hệ thống”