Từ khi Vân Vận đi tìm hắn sa mạc Tháp Qua Nhĩ , thì Lạc ngạo quay lại hang
động cũ ngồi đó làm vài việc.
-Chắc mình để khoảng 1 phần là được.
Lạc ngạo ngồi trên giường đá cầm trong tay là sinh tử đồng nguyên , tính toán
trong đấu , sau đó bàn tay nắm phía trên viên ngọc tím vặn nhẹ một cái , phía
trên nó loại bỏ hiện ra bên trong là dòng nước tím làm không khí xung quanh
nóng lên vô cùng.
-Uống thôi.
Lạc ngao mở miệng ra , hai tay bưng lấy sinh tử đồng nguyên uống vào , hắn cảm
giác được cơ thể bắt đầu nóng lên , như đang uống canh mới nấu vậy , cả cơ thể
đều ấm dần , cuối cùng chúng bắt đầu năng lượng cuồng bạo đánh khắp nơi trên
cơ thể hắn.
Chỉ là tên này bị Thần Hỏa rèn đúc rồi , với lại đây cũng chỉ là cuồng bạo hơn
bình thường mà thôi , so với một lần thằng điên này nuốt cả 5 dị hỏa có tính
là gì , cho nên hắn cũng mặc kệ chúng và tiếp tục uống.
Đến khi nó chỉ còn lại 1 phần thì ngừng lại , hắn để dành nó cho một người
khác , để viên ngọc tím qua một bên , liền bắt đầu hấp thụ năng lượng cuồng
bạo vào tụ xoáy khí.
-Phù … lên được chỉ 2 tinh , gì mà buồn vậy trời
Trong tiểu thuyết Tiêu Viêm làm phí hơn 1 nữa , la liếm có 1 phần nhỏ và mấy
bình chứa chút năng lượng , còn hắn uống gần hết , chỉ còn lại một phần , thế
mà chỉ là hai tinh , dương nhiên không cam lòng rồi.
Dù sao thứ này , làm cho một ấu thú cấp 4 trở thành cấp 5 , tính theo tu vi
thì là đấu linh lên Đấu Vương , vậy mà giờ chỉ lên được 2 tinh.
-Thôi kệ vậy , cũng nên đến đồi nợ rồi với lại mình còn phải gặp lại mỹ nữ của mình.
(Đồi nợ ai thì cũng đã được nói =)) sắp có ngươi no đòn rồi).
Thở dài một hơi , liền điều chỉnh trạng thái của bản thân , sau đó liền mỉm
cười thoải mái đứng dậy bước vào không gian.
Ở tòa thành cổ xưa nhưng lại không kém phần nhộn nhịp , người ra kẻ vào vô
cùng tấp nập , xung quanh nó là một đại sa mạc rộng lớn , không khí xung quanh
cô quạnh bên ngoài , nhưng bên trong lại trái ngược với nó , mặc dù rất ít
người ra vào , nhưng từ cửa vẫn không thiếu người vào.
Và bên trong tòa thành này ở một hẻm nào đó , có một người mang mặt nạ đặc thù
, liền nhìn xung quanh dựa theo một phương mà đi.
Đi không bao lâu thì đến một cửa hàng bản đồ cổ xưa , mỉm cười bình thản đẩy
nhẹ cửa vào , vẫn hình ảnh cũ , với những ít người bước vào , hôm nay bên
trong không có ai , ngoài một người đang nghiên cứu bản đồ.
Và hắn hôm nay đến đòi nọ cùng với đó là ở đây có một thứ cần lấy được , hắn
đã có hai mảnh của bản đồ rồi , khi lịch luyện ở khắp nơi và vô tình lấy được
, ở đây cũng có một mảnh , còn mảnh cuối cùng thì hắn không biết.
-Qủa nhiên ở đây.
Đảo mắt qua vị lão nhân đang khắc ghi gì đó đưa lưng về phía hắn , liếc mắt
một cái rồi mỉm cười , nhắm đến hướng giá gỗ cổ xưa , bàn tay tìm kiếm đống
bản đồ cổ xưa tàn phế và tìm được một mảnh bản đồ tàn khuyết , nhìn vào đó và
xem thật kỹ liền nhếch môi lên.
-Này lão giả , một nữa bản đồ tàn khuyết này đâu , lấy ra đây xem nào.
Lạc ngạo cầm bản đồ tàn khuyết trong tay qua về phía lão giả đang ngồi đó khắc
ghi gì đó , còn có hắn cũng đương nhiên biết thân phận tên này mà , Đông Hoàng
Hải Ba Đông , tên này là kẻ dám (chặt chém) hắn , nên hôm nay đến đòi nọ đây.
Hải Ba Đông đang làm việc nghe hắn hỏi về bản đồ tàn khuyết bàn tay chợt rung
lên , vẽ trên bàn đồ bị sai lệch , hắn cũng ngừng lại chậm rãi ngẩng đầu lên
nhìn phía Lạc ngạo đang cầm bản đồ trên tay.
Khác biệt với mười năm trước mà Lạc ngạo thấy chính là một vết sẹo bên má trái
đến khóe mắt mà thôi , biết đây là tác phẩm của ai để lại , mỹ nữ hung tàn
nhất ở Đại sa mạc này , hung danh lan khắp 3 đại đế quốc.
-Ngươi đang nói gì vậy ? ta không hiểu.
-Đừng có mà giả ngu nữa , đường đường là đấu hoàng cường giả , lại đi nói dối sao , không thể tin được , còn là một trong thập cường giả của Đế quốc Gia Mã.
-Ngươi là ai ?
-Ta là ai , là kẻ đến lấy thứ thuộc về mình , ngươi có ý kiến.
-Biết ta Đấu Hoàng còn dám mạnh miệng như vậy , xem ra một đấu sư lục tinh như ngươi muốn chết sớm rồi.
-Đến đây , ta muốn xem Băng Hoàng nỗi tiếng mạnh thế nào.
-Muốn chết ta thanh toàn cho ngươi.
Hải Ba Đông nhìn hắn cầm bản đồ kia trong tay , liền nheo mắt lại nhìn hắn một
cái nói.
Lạc ngạo thì vô cùng bá đạo nói , hắn còn phải sợ Băng Hoàng à , động thủ thử
xem , ai no đòn trước còn không biết , dù sao Hải Ba Đông chỉ có tu vi Đấu
Linh , dù có kinh nghiệm thực chiến thế nào đi nữa cũng vô dụng.
Hải Ba Đông hai mắt hàn ỳ ngưng kết , làm cho gương mặt càng thêm hung khí ,
nếu người tâm trí bình thường sẽ bị dọa ngốc , đấu khí trên người hắn phun
trào , cả căn phòng trở nên lạnh lẽo một cách chống mặt , nhưng ngoài dự kiến
của hắn Lạc ngạo hai mắt kiêu ngạo cùng nụ cươi khinh thường , đưa một ngón
tay ra ngoắc về phía hắn.
Hắn không thể ngờ được có một tên tiểu tử dám khiêu khích như vậy , rất lâu
mới có người dám thách thức hắn như vậy , sát khí hiện ra gương mặt , chân đạp
một bước trên mặt đất phóng về phía hắn.
Lạc ngạo cùng chẳng sợ hãi , đấu khí dâng trào một sức nóng khủng khiếp lấy
hắn làm trung tâm bạo phát ra.
Hải Ba Đông bị ập sức nóng vào mặt liền vội lùi lại , kinh hãi nhìn phía Lạc
ngạo , chỉ thấy xung quanh hắn một ngọn lửa vàng đỏ bao trùm lấy hắn , khí
chất như một chủa tể của lửa vậy , cười mà nhìn phía hắn , nhìn xung quanh thì
thấy căn phòng lạnh giá , bổng nhiên trở nên khô nóng , thâm chí chính hắn
cũng cảm nhận được.
-Dị Hỏa
Phải biết rằng hắn là băng thuộc tính , sức nóng bình thường , hắn sẽ không
thể nào cảm nhận được , chỉ khi sức nóng của lửa đặc biệt mới làm ảnh hưởng
cực cao như vậy , nghĩ đến một thứ liền sợ hãi nói ra.
-Điều này lam sao có thể …
Phải dị hỏa cực hiếm có , muốn nhìn thấy chúng không phải dễ dàng , số lượng
có thể dùng từ khang hiếm để hinh dung , vậy mà hôm nay hắn gặp được , mà còn
là trên người của một đấu sư , thì làm sao hắn tin được , hắn cũng nghe vài
điều về dị hỏa , muốn thôn phệ nó với sức đấu sư là bất khả thi.
Nhưng đáng tiếc lão không biết rằng trước mặt mình là một con quái vật , chứ
không phải con người , người ta cắn nuốt 1 cái là đem cả sinh mạng ra đặt cược
, còn tên này một lần 5 cái mà cực kỳ nhẹ nhàng , thì không biết cảm xúc của
Băng Hoàng thế nào.
-Hỏa Liệt Long.
Lạc ngạo không vì hắn ngơ ngác nhìn mình mà đứng xem , liền động thủ , một tay
được ngọn lửa và đấu khí tụ tập thật mạnh , áp xúc chúng đến mức bão hòa ,
liền đánh về phía Băng Hoàng , một rồng bằng lửa hình thành khí thế hung hãn
đánh tới.
-Băng thiên kính.
-Ầm ... ầm … ầm … phụt.
Hãi Ba Đông cảm giác đấu khí mạnh mẽ đánh tới liền tỉnh lại , hai tay cấp tốc
tạo thành phòng ngự , trước mặt hắn đã có hơn 20 lớp băng kính phòng ngự , chỉ
là đáng tiếc , phàm nó đi đến đâu băng kính vỡ nát tới dó , cuối cùng đạp thật
mạnh lên người hắn , liền vào vách tường , chấn động quá mạnh liền phun máu
tại chỗ.
-Sao … lại mạnh như vậy … ngươi chỉ là Đấu Sư …
Băng Hoàng đã kinh hãi rồi , hắn không thể tin được một Đấu Sư dùng một đấu kỹ
duy nhất phá nát hết phòng ngự của hắn , mà còn làm hắn bị trọng thương , phải
biết hắn dùng đấu kỹ phòng ngự này từng chống lại được nhiều Đấu Hoàng tiếng
tâm lưng danh , thế mà hôm nay chịu không nỗi một đòn của Đấu Sư , không chấn
động cũng khó.
Còn Lạc ngạo chẳng bất ngờ chút , đấu kỹ Địa giai trung cấp tự hắn tạo ra ,
khi đánh với đấu tông trước đây mà tạo ra được , cũng lần đó phái nói , do vô
tình trong hắn động kia , có nhưng bức hình đặc thù , của một con rồng nhảy
múa phá hoại khắp nơi bằng lửa , thế là một đấu kỹ Địa giai trung cấp ra đời.
Kết hợp với sức công phá của nó là một ngọn lửa thần , có thể thiêu cháy mọi
thứ , băng khí bình thường mà muốn cản được là bất khả thi rồi , nên Băng
Hoàng lãnh đủ một đòn.
-Bây giờ nói xem mảng bản đồ còn lại ở đâu ?
-Ta không biết.
-À , được rồi dùng biện pháp mạnh vậy .
-A… a… a… a… a…
Lạc ngạo bước đến trước mặt Hải Ba Đông tươi cười nói , còn Hải Ba Đông cũng
cạnh mạnh nhìn hắn nói , đôi mắt hiện ra vẻ kiên quyết vô cùng , Lạc ngạo liền
nhún vai một , hai tay bao trùm đấu khí , hung hăng đánh vào Băng Hoàng.
Hôm nay ngày xui xẻo của hắn , không biết tại sao tình thế xoay chuyển quá
nhanh , hắn đã bị đánh bầm dập , cảm nhân từng cú đánh trên người mà bất lực
phản kháng , đấu khí trong cơ thể loạn hết , vì đòn đấu kỹ của Lạc ngạo , nên
chỉ bất lực chịu đòn.
-OK , chịu đưa hay không ?
-Ta … đưa , nhưng với điều kiện ta cần một viên đan dược chữa thương , dù sao ngươi đánh ta như vậy , ta làm gì có sức mà đi lấy.
-Được thôi , nó đây.
-…
Sau hồi đánh thì cảm thấy nhàm chán liền ngưng lại , nhìn Hải Ba Đông quần áo
tàn tạ như ăn mày , hắn cũng khống chế lực cho tên này bị đau ở ngoài , không
hề làm tổn thương gân cốt , trên này ngoài chịu đau ra cũng có gì khác.
Hải Ba Đông không ngờ được bản thân sẽ có ngày ăn no đòn từ một Đấu Sư , nghe
hắn hỏi vậy , liền chân chừ một chút đáp ứng , chỉ là hắn đảo mắt một cái ra
điều kiện.
Lạc ngạo chẳng sợ hãi gì cả liền đáp ứng , hắn cũng chẳng sợ chiêu trò gì ,
nên liền đảo tay một viên đan dược ném về phía hắn.
Băng Hoàng nhìn viên đan dược thật lâu , nhìn phía hắn chậm rãi nuốt vào ,
luyện hóa để ổn định đấu khí toán loạn trong cơ thể.
-Hừ nhóc con , ngươi muốn nó , có tin hay không ta liền phá hủy một cái , ngươi sẽ chẳng còn gì , ta không biết tại sao ngươi lại mạnh bất thường như vậy , nhưng ta chỉ cần bỏ chạy ngươi liền đuổi không kịp.
-Ha ha ha , đây là ngươi uy hiếp ta , chậc chậc Băng Hoàng cùng đường nên giờ lấy một bản đồ ra uy hiếp , thật là không ngờ được , phá đi , nhưng mà ngươi phải nhớ rằng một khi ngươi phá xong , thì một người phụ nữ họ Nhã cũng biến mất khỏi thế gian này.
-Ngươi … làm sao biết được ?
-Ta biết cũng nhiều lắm đó , không lẽ ngươi nghĩ với một trong ba quái vật của Đế Quốc liền có thể bảo vệ an toàn cho nàng sao ? bóp bóp , ngươi nhìn xem hai người này vào Thước Đặc Nhĩ giết nàng đủ hay không ?!
-Đấu … Hoàng.
Hải Ba Đông vừa khôi phục thương thể trong tay liền xuất hiện một tàn khuyết
bàn đồ còn lại nhìn phía Lạc ngạo uy hiếp , hắn tức giận vô cùng , đường đường
là Băng Hoàng nổi tiếng bị ngươi đánh đập như vậy làm sao không tức cho được.
Lạc ngạo ngạc nhiên một cái , hắn không ngờ đây là chiêu bài uy hiếp của Băng
Hoàng , liền dài một tiếng , không hề sợ hãi khi thấy tay của hắn đang dao
động đấu khí trên tàn bàn đồ , liền mở miệng ra uy hiếp ngược lại vô cùng tự
tin , phàm lời nói điều làm cho Băng Hoàng kinh hãi.
Băng Hoàng vừa nghe chữ họ Nhã liền biến sắc lập tức , hắn không ngờ được việc
bí mật nhất của hắn , mà người ngoài như hắn cũng biết liền kinh hãi , đột
nhiên từ thợ sắn biến thành con mồi , từ uy hiếp thành bị uy hiếp , từ thế
xoay chuyển qua nhanh , mà chưa dừng lại ở đó , hắn thấy sau lưng Lạc ngạo
hiện ra hai người , thả ra tu vi ép về hắn , liền khiếp sợ nói.
-Các ngươi lui ra đi.
-Vâng , chủ nhân.
-Chủ nhân…
Lạc ngạo đưa tay về phía 2 ngươi phía sau ra hiệu , sau đó hai người kia liền
biến mất , để lại Băng Hoàng hai mặt trợn tròn há hốc mồm , các suy nghĩ đừng
ngưng lại , trong lòng kinh hãi vạn phần , hắn còn nghe được hai ngươi kia
khom người cung kính lui ra cung với xưng hô liền hô hấp muốn ngưng lại.
-Vậy bây giờ thế nào ? ngươi muốn đưa hay là muốn hủy ?
-…
-Cảm ơn …
-A… ngươi.
-Đây là phần do ngươi uy hiếp ta.
-A…a …a…
…
Lạc ngạo cười cười nhìn hắn nói với thần thái tự phi tự tiếu , còn Hải Ba Đông
thì im lăng thật lâu , nhắm mắt lại thở dài , ném mảnh còn lại cho Lạc ngạo ,
làm hắn mỉm cười nhận lấy , cầm xem một chút đưa vào giới chỉ.
Sau đó Lạc ngạo động thân đến trước mắt Băng Hoàng , không kịp cho hắn nói
liền đánh về phía hắn một lần nữa , liền cười một tiếp tục đánh , về thế là
lại một trận no đòn.
-Nếu ngươi đưa sớm thì đâu có bị đòn , đây là đan dược chữa thương , từ từ mà nghĩ ngơi.
Lạc ngạo sau một trận đánh đã tay liền ngừng lại , nhìn Hải Ba Đông nằm đó bầm
dập liền cười một tiếng để lại một viên đan dược rồi bước đi ra ngoài , để lại
Hải Ba Đông nằm đó.