Lại Ly Biệt.


-Tỷ lần sau gặp lại phải thưởng cho ta , nếu không ta thương tâm lắm à , ha ha ha.

Lạc ngạo lúc này đứng trước 2 thông đạo của một hang động tử tinh , sau đó
bước về bên trái , theo thông đạo gấp khúc với nhau , thông đạo không khí cũng
dần nóng lên , bước đến càng sâu thì đã thấy một ánh sáng tím phát ra.

Và hiện trước mắt hắn là hang động nhỏ , không có gì đặc biệt , ngoài vị trí
trung ương của nó , nơi đó có một tử tinh thạch đài rất cao như một cái bàn ,
trên nó thì có một viên ngọc tím to gần bằng đầu người , đang nằm ở đó.

-1 cái.

-Rắc

Lạc ngạo không hề vì nó phát ra nhiệt độ nóng mà sợ hãi , bàn tay từ từ áp lên
nó , cảm nhận sức nóng một chút , không bất ngờ lắm , nó cũng không nóng như
dị hỏa , nên chỉ cho hắn cảm giác ấp tay , bàn tay nắm quả cầu , 5 ngón tay
cong lại , vặn vẹo theo cách gì đó , sinh tử tinh nguyên đã vào tay hắn , đảo
một cái nó đã vào giới chỉ , liền quay người bước ra.

Nếu trong tiểu thuyết Dược Lão vì thân thể không , hai là do cố kỵ sư vương
thì không biết cách khác lấy đi sinh tử tinh nguyên , còn hắn thì dễ rồi dùng
bẻ cong không gian của Đấu Thánh phá vỡ liên kết giữa sinh tử nguyên và thạch
bàn.

Còn có hôm nay hắn nói với Vân Vận ra ngoài làm việc riêng một chút , chính là
vào đây là cướp đồ quang minh chính đại , dùng xuyên không của Đấu Tôn , không
hề bị Tử Tinh Sư Vương phát hiện , cứ thế mà vào lấy đồ thôi.

-Hệ thống thôi miên con ấu thú này đi , khỏi rắc rối.

-Vâng chinh phục giả.

Bước ra khỏi thông đạo trái thì sang phải , cứ thế đi vào nhẹ nhàng một cách
bình thường không hề phát ra âm thanh , dừng lại trước cửa thông đạo , nhìn
vao trung tâm thì có một con ấu thú Sư Vương , liền ngừng lại một cái trao đổi
với hệ thống.

-Xong , nên về thôi

Thế là điểm của hắn bay mất 1 vạn điểm , vô cùng bình thản bước tới còn ấu thú
cấp 3 này , sút nhẹ nó một cái , thấy nó không tỉnh liền dùng chân đẩy nó ra
ngoài , sau đó ngồi tìm kiếm trong đám thủy tinh , tìm được thạch bản liền mở
ra , tử hỏa bắn ra nhưng không hề ảnh hưởng đến hắn , trong đó là một khối
linh thạch màu tím bằng bàn tay , thản nhiên bỏ vào giới chỉ.

Làm xong hết thẩy , liền lấp lại như không có gì xảy ra , cảm thấy thu hoạch
khá tốt , liền cười nhẹ một tiếng , đạp vào không gian biến mất , cảm giác làm
tặc quanh minh chính đại chộm đồ không hề biết cảm giác thật thú vị.

-Ngươi đã về.

-Phải , ta thấy bên ngoài có khá nhiều yêu thú , tỷ ra ngoài à.

-Ta chỉ là … ra ngoài tắm thôi.

-… rồi hiểu , ở đây để ta dụ chúng đi.

-Để ta giúp ngươi.

-Ngồi im đó , đừng có làm tình hình rắc rối thêm.

Vân Vận đang ngồi trong hang động với bộ dạng động lòng người , tố y bao bọc
cùng với dung nhan tuyệt sắc làm mắt ai cũng phải tỏa sáng , nhìn phía bên
ngoài có thấy hắn bước vào lên tiếng chào hỏi.

Lạc ngạo bộ dạng thở dài hỏi nàng , dù sao vừa xuyên không gian về liền thấy
bên ngoài có nhiều yêu thú hơn , liền biết trước đáp án , quả nhiên nghe nàng
nói xong , liền ngoài dự đoán , đành thở dài quay ra ngoài.

Vân Vận thấy bộ dạng hắn như vậy liền mở lời nhẹ nhàng áp úng , dù sao tại
nàng mà mời làm yêu thú tới , chỉ nàng không ngờ Lạc ngạo đột nhiên phát nóng
quay lại quát với náng , nàng liền ngây ngốc nhìn hắn bước ra khỏi hang , nàng
không ngờ với địa vị của mình còn bị một tên nhóc ăn nói như vậy.

-Hứ người chết thì chết đi , ta không quan tâm đồ cậy mạnh.

Vân Vận liền tức giận dậm chân , nàng không ngờ có lòng tốt bị quát tháo như
vậy , liền hừ lạnh , chỉ là nàng không hiểu nhìn bóng lưng đó làm nàng có cảm
giác quen thuộc , như đang mách bảo nàng , nhưng vẫn nghĩ không ra , thế nàng
bắt đầu nghi ngờ.

-Không lẽ … làm sao có thể ?

Người có thể làm nàng thả lỏng tư thái như nữ nhân bình thường thì chỉ có một
người mà thôi , người đó có vị trí trong lòng nàng vô cùng trọng yếu , nên
nàng chợt nghĩ đến một khả năng liền khiếp sợ không thôi , dù sao thì nàng
thấy mình cảnh giác với tất cả nam nhân , nhưng chi có một người mới làm nàng
quên cảnh giác đó , Lạc ngạo.

-Hít hít … sao mùi kỳ vậy ?

Lạc ngạo không lâu sau đó quay về , bình thản bước vào , chỉ là một mùi hương
kỳ lạ làm hắn hít vào liền cảm giác sai sai , đúng mùi nướng cá , nhưng mà sao
nó sông không sống , chết không chết , như nướng cả khét 1 bên hư 1 bên sống
ấy.

-Wow , mỹ nữ ngồi nướng cá kìa , không thể tin được.

-Hứ , ta thấy ngươi 2 3 lần nướng cá , nên ta cũng học được.

-Hi hi hi , ha ha ha , vâng vâng.

-Người cười có ý gì ?

-Đâu có , tại thấy mỹ nữ cấp bậc Đấu Hoàng nướng cá nên rất mong chờ.

-Hứ , ngươi không lâu sau đó sẽ biết được tài nghệ của ta.

-Mỏi mắt mong chờ.

Và hiện ra một hình ảnh làm hắn bất ngờ , Vân Vận lúc này đang ngồi nướng cá
mà hắn mang về hồi sáng , một bức tranh tuyệt đẹp bất ngờ , mặc dù trong tiểu
thuyết có diễn tả cảnh này , nhưng mà đó là lúc có người bị thương , còn nàng
bây giờ là tự nguyện làm nên hắn vô cùng bất ngờ.

Vân Vận nghe âm thanh kinh ngạc của hắn thì quay lại nhìn thấy bộ dáng không
tin được của hắn thì mặt đỏ ửng nhẹ giọng nói , vô cùng không đáng tin cậy ,
làm Lạc ngạo cười ôm bụng , dù sao hắn cũng biết nàng lần đầu nấu là dạng gì
rồi , nên cười dài một tiếng.

Nàng thấy hắn cười như vậy liền tự ái , hầm hừ nhỏ giọng nói , còn Lạc ngạo
thì cười một tiếng dựa vào vách đá , nhìn nàng làm.

-Xong rồi , ngươi ném thử đi.

-Thật … đây là xong rồi.

-Ăn hay không ?

-Thì … ăn…

Không bao lâu Vân Vận liền nướng xong , liền cầm một cá nướng khét đen đưa hắn
, làm hắn trố mắt ra cười , dù sao hắn cũng đoán được rồi , nên cũng chẳng bất
ngờ lắm.

Thấy hắn cười như vậy , nàng liền thẹn qua hóa giận uy hiếp hắn , nàng liền xé
một miếng ăn thử , như muốn chứng minh không có độc , thấy nàng vậy liền cười
một tiếng nhận lấy ăn.

-Đệ là Lạc ngạo đúng ko ?

-Khục khục khục.

-Phải không ?

-…

-…

Vốn cảm giác hơi khó ăn một chút , nhưng hắn vẫn vui vẽ nuốt vào , dù sao đây
là nàng làm hắn trân trọng nó , nên một chút khét này không có là vấn đề với
hắn , chỉ ai ngờ nàng bất ngờ hỏi một câu làm hắn đang chuẩn bị nuốt xuống thì
bị sặc.

Chợt thấy hắn bị như vậy , hai mắt tỏa sáng trầm giọng hỏi một lần nữa , hai
con mắt phóng đại tỏa sáng vô cùng nhìn hắn , làm không khí thay đổi , hắn im
lặng , nàng cũng im lặng nhìn hắn chờ câu trả lời.

-Tỷ này có cảm giác gì bất thường không ?

-Đúng là bất thường.

-Tỷ rắc gì lên thân cá vậy ?

-Là nó nè … sao có vấn đề gì.

Nhưng ngoài sự mong đợi của nàng , hắn hỏi lại một làm nàng nghi hoặc không
thôi , liển cảm giác trong cơ thể thấy nóng lên bất thường , mặt nàng ửng đỏ
mê người , hình ảnh làm Lạc ngạo hai mắt sáng lên , đương nhiên là thưởng thức
mà thôi.

Lạc ngạo cũng cảm giác cơ thể nóng , liền biết tới rồi , và đương nhiên trường
hợp này do hắn dàn dựng ra , đương nhiên hắn định giả bộ bị thương cho nàng
chăm sóc , nhưng không ngờ nàng đột nhiên muốn nướng cá , thế là thần tốc kế
hoạch của hắn rồi.

-Vậy thì đúng rồi.

-Nó không phải gia vị sao , ta thấy nó giống mà.

-Đây là … xuân được , đại tỷ của tôi à.

-Cái gì … vậy làm sao bây giờ ?

-Dùng đấu khí áp chế đi , nó cũng không mạnh lắm.

Lạc ngạo cầm bình xuân dược cười trừ nói , làm cho Vân Vận cảm giác mình làm
sai , nhỏ giọng hỏi vô cùng lo lắng , hắn giở khóc giở cười nhìn nàng nói ,
làm cho nàng kinh hãi một trận liền lo lắng không thôi.

Hắn vội nói với nàng một cái , ngồi xuống liền dùng thần hỏa đốt cháy hết dược
lực , vội mở mắt ra thì thấy nàng thần sắc mê ly , vì nàng bị phong ân đấu khí
, cho nên không ngăn cản lại được , như muốn bị dược lực ăn mòn tâm trí.

-Người ở đây , ta không thể ở lại được , ta phải ra ngoài.

-Tỷ đừng có ra ngoài , muốn chết sao , có vô số yêu thú đối nữ nhân đồng dạng hứng thú đó , tỷ như Hợp Viên.

-Vậy làm sao bây giờ ? ta yêu một người , ngươi không được để ta có lỗi với hắn , buông ta ra.

Một cơn gió nhẹ thoáng quá làm nàng thanh tỉnh đi rất nhiều , vội đứng dậy nói
, làm hắn biết ngay mà , vội chạy tới ôm nàng vào lòng , còn nàng thân thể
cứng lại , phản xạ có điều kiến quay lại tán vào mặt hắn , chỉ là do vô lực
như tình nhân âu yếm nhau.

Hắn liền vội nói đến Hợp Viên làm nàng tái nhợt sắc mặt , cảm giác buồn nôn ,
nàng không dám tưởng tượng nếu để bị vẩy bẩn bởi nó chắc nàng tự sát chết mất
, liền quay mặt về hắn khóc lên nói ra những câu làm hắn rung động trái tim
không thôi.

-Ai da , Vân Vận tỷ , đệ là Lạc ngạo đây.

-Ngươi … ngươi thật là Lạc ngạo sao … ngươi lấy gì chứng mình ?

-Mỹ Nhân Hạ Ánh Nguyệt và Nguyệt Mai.

-Chụt. ( à chắc là gì , không cần nói ha )

Lạc ngạo cảm động ôm chặc lấy nàng nói , làm cho Vân Vận đang khóc lóc thì
ngẩn người ra hai mắt long lanh mở thật to nhìn hắn vừa mong chờ vừa lo lắng
sợ bị lừa dối.

Hắn một lấy tay gỡ chiếc mặt nạ và mũ áo choàng xuống hiện ra gương mặt tuấn
tú mê chết mỹ nữ làm nàng ngơ ngác , chỉ là chưa dùng lại ở đó câu nói tiếp
theo làm nàng bị chấn động , nàng sau khi tỉnh lại câu nói đó liền ôm ngược
lại hắn hôn lấy cùng nó là những giọt nước mắt hạnh phúc.

Dù sao trong lòng nàng cũng chỉ có hắn , lúc đầu nàng nghi ngờ hắn là Lạc ngạo
nên nàng không phản kháng quá nhiều và quả nhiên không làm nàng thất vọng cùng
với 10 năm nhớ thương bùm phát ra , liền ôm hắn thể hiện cảm xúc của mình.

Lạc ngạo trên môi truyền tới một cảm giác mềm mại , một đầu lưỡi ướt át và mềm
mại không xương chui vào miệng hắn , hai đầu lưỡi quấn lấy nhau , cả hai như
quên hết mọi thứ.

-Không được , mình không phải người như vậy … xin lỗi tỷ , chắc phải lần sau gặp lại , chúng ta gia tăng giai đoạn vậy.

Vốn cả hai đang vong tình quên đi mọi thứ , thì Lạc ngạo cảm giác một đôi tay
mềm mại vuốt ve trong người hắn , nàng như muốn lột bỏ quần áo hắn ra vậy ,
liền giật mình lại , nhìn thấy nàng ửng đỏ vô cùng mê người , hai mắt mê ly và
yêu thương nhìn hắn , làm hắn càng phải tỉnh táo lại.

Chặt nhẹ vào sau gáy của nàng , Vân Vận còn đang vong tình ôm hôn hắn thì chợt
bất tỉnh , nhưng cơ thể nàng vẫn nóng lên hai tay tưởng chừng ngừng lại , vẫn
còn hoạt động do phản ứng của cơ thể.

-Lạc ngạo … Lạc ngạo … tỷ yêu đệ…

-Đệ cũng yêu tỷ lắm , hẹn gặp lại.

Hai tay liền bế nàng lên đặt lên giường đá , nghe âm thanh ngọt ngào và lời
yêu thương của nàng dành hắn , liền yêu thương vuốt nhẹ má của nàng một cái ,
hôn vào đôi môi mọng cùng với trán của nàng nói lời từ biệt.

Bàn tay khẽ đảo một cái Tử tinh thạch mà nàng kiếm liền đặt kế bên với nó là
một bức thư hắn chuẩn bị từ trước , vốn cho là hai ngày nữa muốn đưa nàng ,
nhưng mà nàng đốt cháy giai đoạn kế hoạch của hắn nên giờ đưa luôn , đây là
thư báo tin cho nàng biết đó là hắn , người mà nàng gặp mấy bữa nay cùng với
nhưng kĩ niệm tuyệt vời khó quên.

Làm xong tất cả thở một hơi , bàn tay hiện ra ngọn lửa ngũ sắc , áp vào cơ thể
nàng đốt cháy dược lực và phong ấn , sau khi cảm giác trong người đấu khí đang
phun trào trở lại , liền cười một tiếng đạp vào hư không biến mất.

-LẠC NGẠO.

Không lâu sau đó ở một hang động không xa Tử Tinh Sư Vương một bóng xanh từ
trong đó bay ra , như một vị tiên nữ mang trên người đôi cánh màu xanh , tuyệt
đẹp đến mức ai cũng phải bị mê hoặc , chỉ là lúc này vị tiên nữ gương mặt sợ
hãi đang tìm kiếm cái gì đó , hét lên âm thật lớn.

-Ngươi thật độc ác , sao lại bỏ ta đi nữa , tức chết ta rồi , Sa Mạc đúng không ?! , người chờ đó lần sau gặp lại ta cho ngươi biết tay.

-Vù.

Vị tiên nữ này tất nhiên là Vân Vận rồi , nàng không ngờ được người mình tìm
kiếm hơn 10 năm gặp lại , mà mình chỉ chợt nhận ra khi biến cố xảy ra , đợi
nàng tỉnh lại thì không thấy nữa , nàng thấy trên người vẫn mặc quần áo nguyên
vẹn liền biết hắn vẫn chưa đột phá , làm người vừa mưng vừa thất vọng , nhưng
bây giờ lòng nàng chỉ muốn tìm hắn.

Nhìn lá thư trên tay , nhìn lại dòng chữ , liền nhắm về phương hướng có sa mạc
ở đế quốc này bay đi , cũng chỉ có một nơi duy nhất mà thôi , Sa Mạc Tháp Qua
Nhĩ.

-Hẹn gặp lại tỷ , sớm thôi.

Mà nàng không biết khi từ khi mình bay ra ngoài tìm kiếm , thì đã có một người
ngồi trên cây nhìn nàng và đến khi nàng đi mất , liền nói một câu nhẹ nhàng.


Cùng Hệ Thống Chinh Phục Tiên Hiệp - Chương #64