Cửu Kiếp Lập Niết Bàn.


Cảnh tưởng này rất giống Phật Thích Ca sinh ra , bảy bước là bảy hoa sen thì
Lạc ngạo cũng đang giống như vậy , mỗi bước đi thì một hỏa diễm nổi lên .

Trong lúc đầu Lạc ngạo chỉ có ý niệm tiếng về phía trước , không phát hiện
linh hồn của bản thân nó giống như được tấy rửa vậy trở nên sáng hơn .

Nếu như bình thường sẽ không phát hiện được , nhưng nếu theo thời gian có
người chịu quan sát từ đầu đến cuối sẽ nhận ra được , ánh sáng trắng ban đầu
của Lạc ngạo không bằng cái hiện nay nó phải dùng từ là tinh khiết hơn .

-Về phía trước … tiến về phía trước… ta phải tiến về phía trước

Lạc ngạo đã nữa tỉnh nửa mơ , trong ý thức là phải đi về phía trước , bước
trong sự lạnh nhạt của cảnh vật xung quanh , không nhớ bản thân là ai , chỉ
nhớ được một việc là bản thân phải đi về phía trước.

-Cũng được một nửa đoạn đường rồi , ý chí thật kiên cường , chinh phục giả không làm hệ thông ta đây thất vọng

Hệ thống vẫn luôn quan sát biến hóa của Lạc ngạo , mặc dù đã trong trạng thái
vô thức nhưng ý niệm vẫn như trước , đây có thế nói là một người với ý chi
kiên cường.

Đã trải qua năm trăm bước đi rồi , năm trăm hỏa diễm được lưu lại phía sau
lưng của hình bóng kiên cường ấy , mà nhờ vậy tạp chất trong linh hồn của Lạc
ngạo đang được tẩy rửa , mặc dù đau đớn nhưng lại đáng giá.

Một cường giả quan trọng nhất lực lượng chỉ có nó mới được người khác tôn
trọng , mà tinh thần lực cũng tức là linh hôn lực cũng vô cùng trọng yếu , vì
nó là sự sống của cường giả, không có nó thì có lực lượng cách mấy cũng như
một cái máy móc mà thôi , một thể xác vô hồn.

Vì linh hồn chỉ cần còn tạp chất thì sẽ không phát huy ra được một trăm phần
trăm sức mạnh của nó ,khi phát huy nó cũng chỉ có bảy hoặc tám mươi phần trăm
mà thôi , nhưng nếu như tẩy đi hết tạp chất trong nó thì khi phát huy ra sẽ
một trăm hai mươi phần trăm.

Một sự tăng vọt về chất đến bốn mươi phần trăm nghe thôi cũng làm người khác
kinh hãi , vì nếu muốn một người sinh ra linh hồn không tạp chất có thế nói là
vạn tỷ năm chỉ có một người mà thôi.

Cho dù nhân vật như Diệp Trần của người bình thường qua đây dung hợp với linh
hồn của người cùng giống bản thân thì tăng cường gấp đôi so với người tu luyện
bình thường những vẫn tồn tại tạp chất , tuy là người chết được tẩy tạp chất
nhưng khi dung hợp với người sống vẫn có cho nên dù linh hồn tăng gặp đôi cũng
tồn tại tạp chất bên trong.

Mặc dù ở đấu khí đại lục tinh thần lực không được quan trọng lắm , nhưng lại
không thể thiếu được vì chỉ có những người tu luyện hỏa hệ và tinh thần cao
mới có trở thanh luyện dược sư , nếu không có luyện dược sư tạo ra các đan
dược , thì muốn trở thành cường giả với thực lực nghịch thiên rất khó.

Nhưng nếu như bước qua Kiếm Đạo Độc Tôn hoặc Võ Động Càn Khôn , thì tinh thần
lực gặp năm lần của Lạc ngạo phải dùng từ vô cùng khủng bố để hình dung , một
cái là kiếm hồn , một cái linh phù sư .

Kiếm hồn là để tôi luyện kiếm ý khi đạt đến đại viêm mãn sẽ hình thành kiếm
hồn , mà kiếm hồn thuộc tính thì đáng sợ kiếm hồn bình thường , trong kiếm
kiệm đạo có nă loại chí tôn kiếm cảnh.

Gồm : Bất hủ , Hủy diệt , Quang minh , Hắc ám và Hồn loạn.

Chỉ cần nắm giữ được một kiếm cảnh cộng với kiếm hồn rèn luyện ra sát thương
sẽ gia tăng bội phần.

Linh phù sư dựa vào tinh thần lực mà công kích , khi đến cảnh giới tới cao có
thể hô mưa gọi gió triệu thiên nhiên trên trời đất , dùng tinh thần lực có thể
giết người chỉ với một chiêu khủng bố đủ hình dung.

Cho nên một khi Lạc ngạo đạt được linh hồn bạch thức tức là được tấy rửa hoàn
mỹ loại bỏ mọi tạp chất hoàn toàn , thì sẽ vô cùng khủng bố về tinh thần lực
mọi người cử nghĩ Lâm Động và Diệp Trần bá đạo về tinh thần lực mà chỉ là gặp
đôi người bình thường mà Lạc ngạo lại là gặp năm lần , gần gấp ba lần Lâm Động
và Diệp Trần đủ để hinh dung rồi.

Trải qua sáu trăm , rồi lại bảy trăm ,đến tám trăm , cuối cùng là chín trăm
bước Lạc ngạo không còn đi bình thường nữa mỗi bước đi cứ như là lếch đi vậy ,
vô cùng khó khắn , nhưng mà linh hồn đã đạt mức thượng tầng rồi cách viêm mãn
chỉ còn trăm bước nữa thôi .

Nghe rất ngắn so với chín trăm bước kia không là gì cả , nhưng mà một trăm
bước này lại giống phàm nhân trở tiên nhân vậy , vô cùng khó khăn so với chín
trăm bước kia gắp mười lần .

-A…A…A

Khi mà đạp qua bước thứ chín mươi chín thì Lạc ngạo bị một ngọn lửa thiêu đốt
ở cả hai ngón chân cái , bước thứ hai là ngón tiếp theo , bước tiếp nữa là
ngón giữa , nó như đang đốt cả ngón chân của Lạc Ngạo vậy.

-A…đau quá…

Lạc ngạo lúc này cũng thanh tỉnh từ vô thức bởi sự thiêu đốt mạnh mẽ của hỏa
diễm , tuy là ánh sáng được tẩy sạch , Lạc ngạo như sắp tan biến vậy.

Trải qua năm mươi bước Lạc ngạo một nửa thân dưới đều bị hỏa diễm bao trùm ,
bị dằn vặt và đau đớn bởi hỏa diễm mang lại .

Sự khốn khổ bị lửa thiêu đốt không dễ chịu cả , mang theo nữa thân dưới bị hỏa
diễm chiếm giữ bước đi trong sự đau khổ .

-Là…nó…viên…kim…màu …đỏ

Vì mãi đi nên không chú ý , nhưng khi một tia sáng đỏ phản xạ vào mắt Lạc ngạo
, Lạc ngạo ngẩu đầu nhìn thấy một viên kim cương khổng lồ này.

Trong não nhớ lại cảnh tượng ánh sáng đỏ đã phá là thứ đầu tiên đã mở ra kinh
mạch của hắn , trong miệng thì thầm.

Trước mặt Lạc ngạo là viên kim cương màu đỏ khổng lồ , mang theo một màu đỏ
rực rở soi vào linh hồn của Lạc ngạo , nó không khác gì với kim cương bình
thường , chỉ là khi nó xoay một vòng thì Lạc ngạo thấy được điểm đặc biệt.

-Đó … Là…Phượng…Hoàng…Sao

Ở một mặt có hình có hình một đoàn hỏa diễm đang cháy rực rở vô cùng sống động
, bên trong hỏa diễm là hình một con chim đang dang rộng đôi cánh của bản thân
bay lên phía bầu trời cao kia.

Viên kim cương rất to nên hình dáng của con chim rất giống hình của Phượng
Hoàng trong truyền thuyết miêu tả : đầu gà , hàm én , cổ rắn , lưng rùa , đuôi
cá với năm màu .

Nó tượng trưng cho sáu thiên thể mà ngày nay có thể nói là : đầu là trời , mắt
là mặt trời , lưng là mặt trăng , cánh là gió , chân là đất và đuôi là các
hành tinh , lông của nó đại diện cho màu sắc của Ngũ Hành : đen , trắng , đỏ ,
xanh , vàng.

Đây là loài được người đời và lịch sử ghi lại là loài bất tử trong truyền
thuyết niết bàn chi dục hỏa trùng sinh.

Được tạo ra từ hỏa diễm , chết cũng trong hỏa diễm rồi lại hồi sinh trong hỏa
diễm , loài chim bất tử , như Phật Tổ thoát khổ ải thế gian mà niết bàn vậy.

Chỉ còn mười bước cuối cùng , ngọn lửa sấp đến phần đầu chỉ thêm một bước nữa
thôi , ngọn lửa sẽ lan đến phần đầu của Lạc ngạo , nhưng Lạc ngạo không quan
tâm đến nó .

Lại thêm một bước hỏa diễm đã đến đầu vẫn không màn tới ,trước mắt Lạc ngạo
chỉ có vẻ đẹp của Phượng Hoàng và đưa tay về phía nó .

Càng lúc tay của Lạc ngạo càng gần , mà sự tan biến của Lạc ngạo cũng rõ rãng
ánh sáng linh hồn đã lúc sáng lúc tối , chỉ còn lại ba bước cuối cùng mà thôi.

-Ta … từ … nhỏ … bị … bỏ … rơi … trở… thành…cô …nhi … nhìn… người…khác…hạnh…phúc…ta …thật…không …cam…lòng…

Tiến đến một bước hỏa điễm liền che đi đôi mắt của Lạc ngạo , dù đau đớn nhưng
Lạc ngạo vẫn không nhắm mắt để hỏa diễm thiêu cháy , chỉ là trong ánh mắt Lạc
ngạo lại có một hỏa diễm khác đang lớn dần lên.

-Sống… trong… sự… cô… đơn… không… cảm… nhận… tình… thương… của…gia…đình…thế… là… ta… sống… như… vậy… đến… giờ… nhưng… thượng…đế…không…bỏ…rơi…ta…

Lại thêm một bước hỏa diễm chỉ còn một cái cuối cùng nữa là thôn phệ hoàn toàn
Lạc ngạo , thế mà hỏa diễm trong mắt của Lạc ngạo ngày càng lớn hơn trong đó
có sự giận dữ , cô đơn và một ít hi vọng.

-Ngài…đã…cho…ta…một…sự… bắt… đầu… mới… cho… ta… hi…vọng…để…cảm…nhận…hơi…ấm…gia…đình...và…đáp… ứng…mong…ước…vậy…ta…sẽ…trở…thành…kẻ…mạnh…nhất.

Khi hai chữ mạnh nhất nói ra bước chân cuối cùng của Lạc ngạo vốn lung lay sắp
ngã trở nên kiên định và đạp mạnh xuống , để chứng minh cho lời nói của mình
không hề là lời nói hoa loa xảo ngữ.

Vốn tưởng là Lạc Ngạo sẽ biến mất vì bước đi lần cuối cùng , không biết do
lòng kiên định hay may mắn hay cũng là nghe được lời nói của Lạc ngạo mà vốn
đang tan biến vào hư không thì một ngón tay đã chạm vào được viên kim cương.

Sự tan biến của Lạc ngạo dừng lại , chỉ còn một ngón tay đang lơ lửng giữa hư
không đang đụng vào viên kim cương ấy, sự đột biến đã xảy ra viên kim cương
liền phát sáng .

Mà theo cùng với ánh sáng của viên kim cương , những bước chân mà để lại hỏa
diễm bắt đầu biến mất rất nhanh , chỉ là mỗi một dấu chân biến mất thì hỏa
diễm lần sau lớn lên từng chút một , nó đang lớn dần lên theo sự biến mất của
dấu chân.

tám trăm … sáu trăm…bốn trăm…hai trăm…một trăm…mười bước, hỏa diễm lớn lên một
cách nhanh chống nó lớn như theo sự diễn biến mà thôn phệ lấy Lạc ngạo vậy .

Phần bàn chân , phần chân , phần ngực , phần tay , phần đầu chúng lớn dần lên
như đang đua với thời gian một cách khủng khiếp , rất nhanh đã tiếp cận với
Lạc ngạo chỉ cách mười bước nữa thôi .

Cuối cùng hỏa diễm vừa chạm đến chỗ Lạc ngạo vốn chỉ có mỗi ngón tay đang chạm
vào viên kim cương thì một ánh sáng nhỏ đang hội tụ nơi phía sau ngón tay ,
bàn tay…cánh tay …ngực…chân và cuối cùng là phần đầu , khôi phục lại như ban
đầu.

Nếu nhìn bình thường sẽ không thấy gì đặc biệt cả , nhưng khi nhìn bằng mắt và
cảm nhận bằng tâm , sẽ thấy được sự khác biệt của Lạc ngạo.

Linh hồn Lạc ngạo lúc này có thế không có gì thay đổi nhưng cảm nhận bằng tâm
hồn sẽ thấy được một sụ thuần khiết và hư vô .

Trên trán của Lạc ngạo lúc này xuất một hỏa diễm sống động như trên viên kim
cương vậy , xung quang nó là có chín tinh cầu nhỏ màu đen , cứ như hệ mặt trời
được bao quanh bởi các hành tinh.

Mà bên trong ngọn lửa sống động đó , có một hình màu đen đang ngồi nhập định ,
làm cho chúng ta cảm nhận như có một người đang ngồi ở đó nhưng lại bị che
khuất bởi màu đen tâm tối không thấy được gương mặt.

Cũng chính lúc đó khi mặt kim cương có hình con Phượng Hoàng quay đến trước
mặt Lạc ngạo thì nó như được sống dậy liền phun ra một quả cầu lửa nhỏ nhu tầm
hỏa diễm trên trán Lạc ngạo vậy.

Nó liền bay về phía hình xăm trên trán Lạc ngạo , lạ kỳ thay khi nó tiếp xúc
với hình xăm cư như bị nó hút vào vậy liền biến mất ,trước khi ngất đi trong
não của Lạc ngạo cũng một tia sáng màu đỏ đi ngang qua đầu với tin tức:

-Cửu Kiếp Lập Niết Bàn.

Cùng với đó tiếng nói hệ thống cũng van lên.

-Chúc mừng chinh phục giả hoàn thanh nhiệm vụ ban thưởng là 500000 điểm.


Cùng Hệ Thống Chinh Phục Tiên Hiệp - Chương #6