Dù sao thấy biểu cảm cô gái nhu nhược muốn khóc của nàng hắn đàng phải mềm
lòng cho đan dược , đương nhiên không phải ai cũng có được như vậy , vì hắn
nghĩ nàng có thể là nữ nhân của Tiêu Viêm sau này , dù sao Tiêu Viêm bị nàng
câu đi hồn phách rồi. ( =)))
Thấy La Bố đáng thương nằm đó đau đớn như sắp chết , Nhược Lâm kêu 2 học viên
kéo La Bố về đây , cho hắn sử dụng đan dược của Lạc ngạo đưa , cùng đó là một
viên đan dược của nàng , sau khi La Bố sử dụng xong liền bất tỉnh , Nhược Lâm
lắc đầu một cái bảo họ mang hắn đi nghỉ ngơi.
Vốn mọi người tội nghiệp cho Lạc ngạo sẽ bị La bố đánh , ai ngờ trận chiến
vượt qua tưởng mọi người với kết quả quá nhanh , bây giờ ai cũng đang đáng
thương La Bố , Qua Lạt lúc này lúc một run như cầy sáy vậy , hắn quá sợ hãi ,
nghĩ tới bản thân bị Tiêu Viêm đánh còn may mắn , nếu mà người đánh với hắn là
Lạc ngạo thì …
-Vậy … hôm nay chiêu sinh tới đây kết th …
-Khoan đã Nhược Lâm đạo sư.
-Có chuyện gì nữa , tiểu quái vật của ta.
-Là vậy hai bọn ta muốn xin nghĩ phép.
-Xin phép ?!
Với tính cách ôn nhu của nàng , dù sao đã có thuốc trị cho La Bố nên nàng
không làm khó khắn gì với Lạc ngạo nữa , vừa định tuyên bố kết thúc , thì Lạc
ngạo lại ý kiến.
Nhước Lâm trừng trừng mắt nói , dù sao nàng đã lãnh giáo độ tàn nhẫn của tên
này , vô cùng cẩn thận hỏi , nàng đương nhiên không sợ hắn , chỉ hắn nhắm đến
học viên , chỉ là nàng không biết lần này yêu cầu của hắn liên quan đến nàng ,
sau cùng là nàng ngạc nhiên khi nghe hắn xin phép , nhìn Lạc ngạo và Tiêu Viêm
vô cùng lạ hỏi.
-Dựa theo quy củ , tân sinh trừ có một số đắc biệt cần ra ngoài , còn lại không nghĩ phép , chuyện của các ngươi rất trọng yếu sao ?
-Phi thường trọng yếu , chuyện này đối với chúng ta mà nói không thể không đi.
-Lạc ca ca huynh muốn đi đâu ?
-Hoàn thành hẹn ước mà thôi.
-Tại sao muội lại không biết , sao huynh không nói cho muội!
-Chẳng gì khó khắn đâu , sau khi xong ta sẽ quay về mà.
Nhược Lâm nhíu mày nói , suy nghĩ một chút nhìn Lạc ngạo nói , nàng không hiểu
tên này tại sao lại xin nghỉ phép.
Lạc ngạo vô cùng bình tĩnh nhìn nàng nói , hắn biết sẽ rất sốc sau khi nàng
nghe được , còn Huân Nhi thì giật mình một cái chạy tới kế bên hắn hỏi , nàng
vô cùng ngạc nhiên vì trước giờ chưa bao giờ nghe hắn nói gì đến vụ này , nàng
cứ tưởng cả hai sẽ vào học viện một cách vui vẻ chứ.
-Nếu nghỉ vài ngày ta có thể lấy quyền đạo sự giải quyết cho ngươi.
-Khoảng 1 năm.
-Cái gì ? 1 năm.
Nhược Lâm nghe hắn xin nghỉ phép liền thở một hơi , nàng cứ tưởng gì khó khắn
lắm , nhưng tới khi nghe câu nói kế tiếp của hắn nàng liền giật bắn người lớn
giọng lập lại.
-Đúng vậy
-Các ngươi không đùa ta đó chứ ?
-Bởi vậy ta mới xin phép.
-Ngày nghỉ quá dài , ta không làm chủ được , lấy tiềm lực của ngươi học viên nhất định sẽ bồi dưỡng các ngươi , các ngươi cần gì lãnh phí thời gian như vậy ?
-Thứ nhất học viện bồi dường ra những tên như La Bố , tâm trạng của ta đã không vui rồi , thứ hai nếu so sánh giữa học viện và chuyện trọng yếu đó , thì ta chọn bỏ học ở đây để thực hiện chuyện trọng yếu đó , lời hứa nam nhân đáng giá ngàn vàng.
-… ngày nghỉ quá dài.
-Vậy bọn ta sẽ rời khỏi học viện , sang năm nếu có cơ hội , ta sẽ tham gia chiêu sinh lại vậy.
-Chuyện này… ngày nghỉ của các người thật sự quá dài.
-Vậy bọn ta chỉ có thể rời khỏi chiêu sinh này.
-Các người …
Lạc ngạo vô cùng bình thản trả lời , làm cho Nhược Lâm nhướng mày lên , giọng
nói cũng thay đổi hẳn , nhưng tiếc là hắn cũng không vì nàng thay đổi điều gì.
Chỉ là tội cho Nhược Lâm gặp phải Lạc ngạo , nói chuyện không thể nào trên cơ
, gặp hắn đến chuyện của La Bố nàng liền yếu thế mấy phần , sau cùng là nghe
hắn nói câu tiếp theo liền trợn mắt nhìn hắn vô cùng tức giận , như lời hắn
nói thì học viện trong mắt hắn không có giá trị gì vậy , tới khi nghe được lời
hứa nam nhân thì giật mình nhìn hắn và Tiêu Viêm.
Sau hồi đôi co với nhau , Lạc ngạo phải xuất chiêu nghỉ học ở học viện làm
nàng rơi vào tình thế khó xử , vô cùng tức giận nhìn hai người bọn họ .
-Được ta cho các ngươi nghỉ phép 1 năm … Nhưng chỉ cần các ngươi có thể tiếp được hai mươi chiêu , thì một năm ấy ta cho các người nghỉ , còn lại trách nhiệm ta toàn lực ứng phó.
-Được.
-Tiêu Viêm ngươi trước đi.
-Ok.
Đem mắt nhìn phía bọn họ , chợt nàng nở nụ cười động lòng người nói , làm mọi
người bất ngờ rồi , nhìn phía bọn hắn vô cùng đáng thương , phải sống được qua
20 chiêu của Đại đấu sư.
Nhưng ngoài sự bất ngờ của mọi người Lạc ngạo sau khi nàng dứt câu liền đồng ý
, không một chút chần chừ nào hết , vô cùng tự nhiên đáp , như biết nàng sẽ
nói câu này vậy , quay sang Tiêu Viêm nói , còn Tiêu Viêm thì tươi cười làm
thế OK.
-Ngươi nghĩ họ qua được không ?
-Lạc ca ca đương nhiên rồi , chỉ có Tiêu Viêm phải xem đã …
Sau đó Tiêu Viêm và Nhược Lâm cả hai ra sân , trước sự chú của tất cả mọi
người , Tiêu Ngọc nói nhỏ với Huân nhi với giọng vô cùng lo lắng , dù sao đấu
giả và đấu lực khác với Đại đấu sư không phải chỉ dựa vào thiên phú là thắng
được , chỉ có Huân nhi luôn tin tưởng Lạc ngạo , còn Tiêu Viêm thì nàng không
biết.
Trước khi bắt đầu trong tay Nhược Lâm đã xuất hiện trường tiên , trường tiên
được khảm ma thạch thủy và những đường hào quanh nhàn nhạt , vô cùng đậm sắc.
Nhìn thôi liền biết chuyên dùng cho thuộc tính thủy như nàng , tăng sức chiến
đầu lên 1 2 thành không hề tầm thường chút nào , nàng thì ném cho Tiêu Viêm
một cây kiếm tinh khiết , nhìn là biết mạnh hơn những kiếm bình thường.
-Bắt đầu đi.
-Ân.
…
Nhược Lâm tùy ý múa trường tiên trước mặt Tiêu Viêm cười dài nói , gương mặt
nàng vô cùng xinh đẹp nhưng cũng không kém phần nguy hiểm hỏi , Tiêu Viêm chậm
rãi gật đầu , suy nghĩ một chút , rồi nhìn nàng.
Sau đó trận chiến xảy ra giữa đấu giả và Đại đấu sư vô cùng gây cấn , làm mọi
người từ bất ngờ này đến bất ngờ khác , đến cuối cùng Tiêu Viêm rơi vào vùng
nước bẫy rập đã bố trí sẵn và cho hắn một kích cuối cùng.
-Thủy mản đà la.
-Là Huyền giai trung cấp của nàng hay sử dụng.
Chỉ thấy tay nàng rung lên trường tiên , lam sắc đấu khí mạnh mẽ tuôn ra như
thác nước đổ , giữa không trung hình thành một con thủy xà cực lớn đang quay
cuồng , ước chừng dài đến ba bốn thước , Nhược Lâm liền không chế nó đánh về
phía Tiêu Viêm và mọi học viên của nàng đương nhiên biết đấu kỹ này , ai cùng
thấy tội nghiệp cho Tiêu Viêm. (À mình viết rút ngắn ở đây nhé dù sao Tiểu
thuyết đã có mình không viết gì khác cả , chỉ cần tập chung vào main chính)
Và sau đó thủy xà đã mạnh mẽ nện xuống Tiêu Viêm , mắt đất chấn động , bọt
nước bay lên tung tóe khắp nơi.
-Ngọc nhi hãy đem hắn …
-Nhược Lâm đạo sư xem ra một năm nghỉ ta thông qua rồi
Nhìn hơi nước bao phủ , Nhược Lâm mỉm cười , dựa vào sực lực của nàng tính
toán đủ làm Tiêu Viêm hôn mê , thế quay sang nói Tiêu Ngọc , chỉ là chưa nói
hết câu hơi nước tan biến đi nhiều thì Tiêu Viêm tươi cười bước ra trước sự
khiếp sợ của tất cả mọi người.
-Tiểu tử bản lãnh ngươi thật lớn là ta xem thường ngươi rồi.
-May mắn , may mắn thôi , nếu đạo sư dùng toàn lực thì ta có lẽ thua rồi.
-Ngươi đã đạt điều kiện rồi , 1 năm ngày nghỉ , liền cho người , ài…
-Đa ta đạo sư , tiếp theo sẽ là tới Lạc ngạo rồi.
Nhược Lâm nhìn Tiêu Viêm thật sâu chậm rãi nói , nàng rất bất ngờ hắn có thể
bình thường bước ra được đó là sự bất ngờ quá lớn cho nàng.
Tiêu Viêm mỉm cười nói hắn không có thắng mà ngạo mạn , vì hắn được Dược lão
ra tay giúp đỡ , trình độ của hắn còn chưa đủ để đối phó nổi 1 chiêu của Đại
Đấu sư , sau khi đa tạ nàng liền chuyển về Lạc ngạo.
-Chuẩn bị xong chưa.
-Được rồi chúng ta bắt đầu thôi.
Sau đó Tiêu Viêm và Lạc ngạo đổi chổ cho nhau , Lạc ngạo bước về vị trí ban
đầu mà Tiêu Viêm đánh Ngược Lâm , vô cùng bình thản không hề lo sợ nhìn nàng
mỉm cười.
Nhược Lâm thấy hắn như vậy cùng cươi thật tươi chỉ là nó đã nguy hiểm hơn hồi
này , nàng đã mất mắt hai ba lần vì tên trước mặt này , bao giờ nàng cần lấy
lại lãi một chút , cũng cho tên thu liễm tính tình một chút.
Lạc ngạo bước người trước mắt là Đại Đấu sư và còn là mỹ nữ ôn nhu lương thiện
nên thay đổi cách đánh , còn có sẽ không bị động như Tiêu Viêm đợi nàng lập
bẫy mới nhận ra.
-Vù
Thấy hắn đứng bất động nhìn nàng , Nhược Lâm liền động tay , trường tiên như
độc xà đánh tới hắn , như lúc đánh với Tiêu Viêm , chỉ hắn không phải Tiêu
Viêm.
-Bùm … bùm … bùm …
-Vù… vù … vù
Trước khi nó đến đỉnh đầu của hắn , thì Lạc ngạo dùng thân pháp do vô tình chế
ra , chỉ thấy hắn nhảy thành về phía Nhược Lâm 7 kiểu khác nhau , đương nhiên
nàng cùng phản ứng không kém , tay đảo trường tiên nơi tay đánh về phía hắn di
chuyển.
Nhưng đáng tiếc đều không dính cái nào , trên mặt đất vẫn lưu giữ 7 ngọn lửa
do hắn đạp để lại , dù nước có xung quanh đều bốc hơi ngay lập tức , tiếc là
nàng đang tập chung vào hắn , nên không thấy cảnh quỷ dị này.
Lạc ngạo từng đánh qua với những người xài trường tiên , cách tốt nhất là phải
tiếp cần càng ngay càng tốt , vì trường tiên nó có biến dạng các kiểu đánh xa
khác vô cùng khó tiếp cận , nêu như nó đã vào thế đánh của mình.
Cho nên hắn phải dẫn tiết tấu của trận đán , chứ không phải nàng , nếu không
hắn chỉ có bị động như Tiêu Viêm lãng một cú đấu kỹ của nàng.
-Bùm … bùm… bùm
Hai tay hắn bao trùm trong lửa , sau đó lòng bàn tay ngưng tụ thành hỏa cầu
lửa ném về phía Nhước Lâm , đây là dùng đấu khí hỏa ngưng tụ mà thành nhìn như
đấu kỹ , nhưng mà không phải đấu kỹ , nó như một kỹ thuật vậy , đảm bảo phim
hay truyện tranh đều có , hắn cũng dùng như vậy tạo điểm mù cho nàng.
Lửa này chính là lửa bình thường , không phải lửa niết bàn , nếu không nàng có
dùng đấu kỹ bảo vệ cũng vậy , đó là Thần hỏa , còn có nó nóng đến mức nước sẽ
bốc hơi lập tức , nên thủy của nàng đối nó vô dụng , nên hắn không dám sử dụng
, nàng không đáng để hắn đối xử mạnh bạo , chỉ là tạo điểm mù trong mắt nàng.
Nàng thấy hắn ném quả cầu lửa về mình , liền dùng tay tạo (tả lực thủy kinh )
đấu kỹ hình trứng bảo vệ mình bên trong , tiếp đó quả cầu lửa đạp lên thủy
kính của nàng vô cùng táo bạo , nổ ra liên tục.
-Phá Liên Hỏa
-Đùng đùng đùng.
Trong khi nàng đang bảo vệ mình , thì hắn liền áp sát nàng , khi đến trước mặt
nàng đang bị lửa bao phủ , sau đó vòng ra bên trái gần sau lưng , dùng ra đấu
kỹ thường đánh sáp lá cà với những tên thuộc hệ thổ cứng rắn do hắn tạo ra ,
một cái huyền giải cao cấp đấu kỹ từ khi còn là Đấu sư , hắn dùng nó cũng hơn
8 năm rồi.
Vận chuyện đấu khí hỏa lực tập chung vào hai bàn tay như đang bị áp súc lại
với nhau , hai tay hắn đỏ lên như nung than , đánh ra liên tiếp 10 quyền cực
nhanh tập chung trên một chỗ trên thủy kính của Nhược Lâm.
-Rắc
Vòng kiên cố tưởng chừng như không thể quá vỡ , đã xuất hiện vết nứt nhẹ ở chỗ
bị tập chung đánh vào , làm cho Nhược Lâm đang bị che khuất phía trước , bị âm
thanh chấn động và nứt vở vang lên làm nàng ngạc nhiên nhìn phía sau thấy hắn
đã làm cho nứt ra , hai mắt khiếp sợ.
Vì sao ư , nó có thể kiên cố chống cự với Huyền giai cao cấp đấu kỹ mà Đại Đấu
Sư đánh ra và không thể bị nứt vở như vậy , với một Đấu lực cửu đoạn dù hắn có
thiên phú đến mấy đấu khí cũng là của Đấu lực , dương nhiên đây là nàng không
biết , hắn đã có thể so với Đấu giả rồi.
Thứ hai đấu kỹ Phá Liên Hỏa của hắn chính là đấu kỹ phá giáp , nó giống như
phá vớ phòng ngự của đối phương , đó lý do tại sao hắn dùng nó đánh sáp lá cà
với bọn thổ hệ đấu khí , tuy đấu kỹ bảo vệ của nàng rất tốt nhưng nó có hạn
của nó , làm sao so với phòng ngự của hệ thổ được , dù là vậy , hệ thổ cũng
không chịu nỗi 3 lần liền tiếp đấu kỹ đó.
-Thất Hỏa Liên Hoa.
-Xíu … xíu … xíu…
Không cho nàng kịp động tay , hai chân phát lực xuống đất , 7 ngọn lửa lúc đầu
hắn lưu trên mặt đấu lập tức bay lên vẽ thành một bông hỏa lửa bảy cánh , đánh
về phía nàng.
-Bùm.
Hắn liền nhảy lùi về phía sau , thì bông hoa lửa cũng vừa tới đánh nàng , vang
lên một tiếng nổ thật lớn , đây là thân pháp do hắn tạo ra , thật hắn suy nghĩ
rất nhiều , hắn thấy đa số thân pháp trong tiểu thuyết chỉ bộ trợ để tấn công
, chứ chúng chưa được ai tạo ra thành một biến chứng có thể công kích , vì vậy
hắn tạo một thân pháp làm cho hắn né tránh quỷ dị vừa có thế biến chúng thành
công kích.
Mọi người thì đã ngơ ngác đến há hốc mồm , vì bọn họ thấy Nhược Lâm đã rơi vào
thế bị động , không thể làm gì hắn , ngoài trừ lúc đầu nàng đánh hắn , thì còn
lại là hắn dẫn tiết tấu của trận đánh này.
-VÙ
Nhưng Lạc ngạo không vì vậy buông tha cảnh giác , hắn không tin chỉ với nhiêu
đó đã không chế tiết tất hoàn toàn và quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn ,
bên trong khói đen kia một màu làm sắc xuất hiện , bay ra là một trường tiên
màu xanh quét thành một vòng tròn , làm hắn phải , nghiêng người xuống né
tránh , hắn còn nghe cả âm thành vù qua tai từ trên đầu lướt qua.
-Thật không ngờ , ngươi có ép ta tới tình trạng này , kinh nghiệm chiến đấu của ngươi thật là đáng sợ.