Hôm nay ở huấn luyện trường của Tiêu gia trở thành nơi vô cùng náo nhiệt , tụ
tập hơn 100 thiếu nam thiếu nữ , lúc này đủ loại âm thanh vang lên.
Ở trung tâm huấn luyện trường có một bia đá màu đen để trắc nghiệm cho hôm nay
, cũng là nơi xuất phát đầu tiên hiện thân của Viêm Đế Tiêu Viêm.
Và ở trên đài cao , tất nhiên là cao tầng của Tiêu gia rồi , tộc trưởng và cả
mấy vị trưởng lão cũng có mặt , dù sao hôm nay là ngày trắc nghiệm vô cùng có
ý nghĩa cho mọi người và họ sẽ nhận được bất ngờ , vì nếu trước đó trong tiểu
thuyết Tiêu Viêm đi bán trúc cơ linh dịch , được phụ thân mua lại ai ai cũng
biết hắn phục dụng thuốc , nhưng hiện tại hắn thay đổi tất cả và hôm nay mọi
người sẽ phải kinh ngạc lẫn khiếp sợ , thứ mà họ cho là phế vật đã trở lại và
vượt qua cả thiên tài trở thành quái vật.
Mặt Tiêu Chiến lúc này vô cùng khó coi , vì lo lắng cho con mình , hôm qua ông
co gặp hắn để an ủi , chỉ là thấy nụ cười tự tin của hắn làm ông an tâm một
chút , nhưng lo lắng vẫn còn , còn các vị trưởng lão thì mặt ai cũng vui vẻ
như ai đó sắp gặp họa vậy , chỉ là sau khi xem kết quả không biết mặt họ đặc
sắc cở nào.
-Tộc trưởng à , tôi xem thế này , ông cứ để Tiêu Viêm đến một khu vực nào đó ít người để tránh mất mặt.
-Hừ , cứ cho xem.
-Được được chúng tôi mong chờ.
Nhị trưởng lão đột nhiên khơi mào câu chuyện , lời nói tao nhã lịch sự nhưng
ẩn ý trong đó không thiếu phần nói xấu trầm trọng , làm Tiêu Chiến nghe xong
rất tức giận , chỉ nghĩ tới con hắn nói an tâm hôm liền mạnh nói , làm cho mấy
vị trưởng lão ngẩn người một cái rồi cùng cười to nói.
Trong lúc mọi người bàn tán chuyện này chuyện kia , thậm chí liên quan đến Lạc
ngạo và Tiêu Viêm , chỉ là cùng lúc đó ở hai hướng khác của huấn luyện trường
cũng xuất hiện hai nhân vật mà họ bàn tán.
Một người thì mặc áo bào đen , khí chất thành thục , thân hình cao lớn khỏe
mạnh hơn một vòng so với lúc trước gặp mặt , gương mặt bớt đi vẻ ngây thơ hơn
nhiều , cũng tính là một thanh niện tuấn tú.
Người kia thì mặc áo choàng đen với chiếc mặt nạ quen thuộc không thể quen
thuộc hơn , khí chất hòa hợp với thiên nhiên , nụ cười bất cần đời , kế bên là
thiếu nữ xinh đẹp như hoa , mặt vô cùng hạnh phục khi đi cùng hắn , mà chưa
từng ai thấy được trước đây.
Tất nhiên bọn họ là những nhân vật chính của ngày hôm nay bị bàn tán khắp nơi
, nên ai cũng chú y khi bọn họ xuất hiện.
-Bọn họ tới rồi ,Ninh ca.
-Ừm , cứ dựa theo kế hoạch mà làm , ta muốn chúng bị xấu mặt.
-Đã hiểu.
Lúc nay có một tên để tử quay sang nói với một đệ tử tên Ninh , thiếu niên
Ninh này nghe vậy liền đưa mắt liếc nhìn hai phương hướng khác nhau nở một nụ
cười hung ác dặn dò tên kế bên , đệ tử kia không phản đối quyết định của hắn
Lạc ngạo dẫn Huân Nhi đi đến một cái góc cây che mát ở đó ngồi xuống , không
lâu sau đó Tiêu Viêm cũng tới đây ngồi.
Cả hai không chào hỏi , mà chào nhau bằng mắt , ra ký hiệu các kiểu , khi mắt
Lạc ngạo nhướng lên 2 cái , thì Tiêu Viêm đưa ngón cái , cả hai nhìn nhau cười
một tiếng.
Lúc này nhóm thiếu niên đệ tử Tiêu gia nhìn Lạc ngạo với ánh mặt ghen tỵ , dù
sao trong lòng nữ thần của bọn họ đi theo một người chẳng biết có ra cái gì
hay không , chỉ là hôm nay họ sẽ hiểu được nỗi kinh hoàng , thậm chí không dám
nhớ nhung gì đến nữ thần nữa.
Nhưng nhóm cao tầng của Tiêu gia thì gật đầu chào hắn một cái vô cùng bí ẩn
không để nhóm đệ tử biết được , đây là hắn lúc trước không muốn vào mắt thế
nhân , nhưng bây giờ hắn không cần che dấu gì cả.
Khi nhóm cao tầng gặp Lạc ngạo gật đầu nhẹ , nhìn nhau một cái , sau đó Tiêu
Chiến bước lên phía trước thông báo điều lệ cho nhóm đệ tử và cả khiêu chiến
nữa.
-Nếu tất cả đã sẵn sàng , vậy trác nghiệm bắt đầu.
Ở tấm bia đá màu đen , trắc nghiệm viên lạnh lùng bước lên phía trước , cầm
trong tay danh sách đọc tên từng người lên trác nghiệm.
Thế là không lâu sau có những thiếu niên thiếu nữ đã thất bại mà khóc , Lạc
ngạo hắn lúc này làm gì để tâm chỉ quan tâm đùa giỡn với Huân Nhi.
Không lâu sau qua các cuộc đào thải , cũng đến lượt Tiêu Mị , dùng bộ dạng
kiêu ngạo bước đi lên , đạt được Đấu Lực bát đoạn , sau đó bước xuống đài như
một thiên chi kiều nữ , nhưng mà tất cả mọi người đều bái nhìn nàng chỉ có Lạc
ngạo và Tiêu Viêm chả quan tâm nhiều lắm chỉ liếc nhìn sơ rồi thôi.
-Tiêu Huân Nhi.
Và sau Tiêu Mị chính là nàng , liền làm cho mọi người đổ dồn ánh nhìn với phía
nữ thần xinh đẹp của Tiêu gia.
-Đố huynh , muội tu vi gì ?!
-Đấu giả.
-A
Huân nhi lúc này vô cùng thân mật ghé gần tai hắn thì thầm hỏi , làm cho còn
mắt của đám đệ tử ghen tỵ lẫn muốn phun ra lữa vậy , nữ thần của bọn họ đi
thân mật với người khác như vậy , còn có mặt vô cùng hạnh phúc vui vẻ không hề
có lạnh lùng như khi mọi lần nhìn họ.
Lạc ngạo cũng làm hành động làm bọn kia sát khí tràn ngập khắp không khí , hắn
cũng thổi nhẹ vào tai nàng một cái nói , làm nàng run rẩy cả người như muốn
thoát lực , còn có nàng cũng ngạc nhiên một chút , vì Lạc ngạo có thể nhìn
thấu tu vi nàng , mà trong khi nàng không thể nhìn thấu được hắn , đây mới
chình là bất ngờ dành cho nàng.
Phải biết nàng đến từ Cổ tộc , một nơi hẻo lánh thế này , không ai nàng không
nhìn thấu cả , và nàng cũng có đấu kỹ hỗ trợ che dấu tu vi không hề thấp cũng
phải trên địa giai , vậy mà nàng vẫn bị nhìn thấu , chỉ duy nhất một người là
nàng không thể nhìn thấu được , người trong lòng của nàng , Lạc ngạo.
Lạc ngạo không cần bản thân điều tra , đi bằng đầu cũng biết nàng tu vi gì khi
kiễm tra ở đây.
Thế là ánh mặt mọi người cũng chăm chú theo dõi thiếu nữ xin đẹp kia bước lên
bia đá trác nghiệm , đưa tay lên đặt vào đó.
Theo đấu lực truyền vào , tấm bia đá yên lặng một chút liền hiện ra.
-Đấu giả nhất tinh.
Qủa nhiên kết quả này đưa tơi rung động đối với mọi người , vừa sùng bái ,
khiếp sợ , thậm chí cao tầng mặt cũng vô cùng đặc sắc trong lòng cả Tiêu gia
đều gọi nàng là quái thai.
Sau khi xong nàng không them nhìn ai , liền quay người trở về bên người nàng
hằng mong nhớ , ngồi bên hắn , nàng mới thấy ấm áp.
-Tiêu Viêm.
Khi âm thanh này vang lên , lần này tất cả mọi người cũng đổ dồn ánh mắt về
thiếu niên bên cách Lạc ngạo , trong ánh mặt mọi người đều có tiếc hận , người
thì cười trên nỗi đau của người khác , đủ loại ánh mắt.
Tiêu Viêm vẫn không hề bị ánh mắt đó mà thay đổi gì , gương mặt tự tin bước
lên phía trước với hắn hôm nay sẽ thay đổi tất cả.
-Đấu lực bát đoạn.
-A
Bia trắc nghiệm hiện ra dòng chữ làm trợn lòi con mắt há hốc mồm , còn nhóm
cao tầng A lên một tiếng đều đứng bật dậy , vì hình ành trước mắt qua xung
kích đến họ rất lớn.
Cả Tiêu Chiến và ba vị trưởng lão cũng bất ngờ quá lớn , bọn họ hồi nãy còn
nói xấu các kiểu , giờ hình ảnh này chẳng khác gì tát vào mặt họ một cái.
-Điều này làm sao có thể.
-Tiêu Viêm bị như vậy nhìn như phế vật , nhưng trong phế vật lại có phúc của nó.
Trong đầu họ chợt nhớ là 3 năm trước khi đến Lạc ngao để xin đan dược cứu giúp
hắn , chỉ là Lạc ngạo không cho bất cứ đan dược nào chỉ nhận được một câu nói
như vậy , làm họ tưởng đâu hết cách cứu trị , nhưng bây giờ họ mơ hồ hiểu được
cái gì đó từ câu nói này.
1 năm đạt ngũ đoạn đấu khí , Lạc ngạo chẳng có gì ngạc nhiên cả , vị nếu trong
tiểu thuyết Tiêu Viêm pha loãn rất nhiều lần kiếm tiền để dùng nhiều lần dược
thảo là loại kém , còn hắn đưa cho Tiêu Viêm toàn là những trúc cơ linh dịch
do hắn chế ra , với những dược thảo tốt nhất , còn có hắn nhìn ra bát đoạn
cũng đạt đến viên mãn , chỉ cần một tháng liền lên thành cửu đoạn , nhanh hơn
trong kịch bản 1 tu vi , đương nhiên đừng xem thường 1 tu vi nhé , ở cùng một
độ tuổi tu vi khác nhau là tiềm lực khác nhau.
-Khụ khụ , trắc nghiệm đã xong , tiếp chúng ta sẽ đến phần khiêu chiến , người đủ tư cáp sẽ có quyền lợi hướng đến người khác khiêu chiến , nhớ kỹ chỉ một lần.
Tiêu Chiến lúc này vô cùng vui vẻ mặt như xuân tới , vô cùng đắc ý , ho khan
một chút để mọi người chú ý , thông báo về nội quy tiếp theo , để mọi người
nhớ kỹ.
-Tộc trưởng còn một người chưa trắc nghiệm.
-Ai ?!
-Hắn.
-… người đó là trường hợp đặc biệt , được đặt cách qua vòng này , chỉ là vòng khiêu chiến các người có thể hướng về hắn khiêu chiến.
-A
Bợt chợt một người thiếu niên giơ tay nói ra âm thanh rất lớn , làm cho mọi
người chú ý đến , Tiêu Chiến và các vị trưởng lão cùng bớt ngờ trước câu nói
của hắn , liền quay sang hỏi.
Chỉ là khi thiếu niên chỉ tay vào Lạc ngạo , liền làm các vị cao tầng nhìn
nhau không dám noi gì chỉ trao đổi ánh mắt xong , ai ai cũng nhìn sang chỗ
khác như không liên quan đến mình , nhường lại cho Tộc trường và trưởng lão
giải quyết.
Tiêu Chiến trầm mặt một lát nói ra một câu làm cho mọi người ở đây kinh ngạc ,
bọn họ nhìn nhau , vì đây là lần đầu tiên nghe được việc này , nhưng khi nghe
được câu sau liền bình tĩnh trở lại , còn thiếu niên kia và kế bên Tiêu Trữ
liền cau mày lại , chúng muốn biết Lạc ngạo như thế nào , ai ngờ nhận được đáp
án như vậy , hôm nay Tiêu Viêm trở thành như vậy làm ai cũng bị bối rối.
-Tiêu Viêm biểu bệ , thỉnh.
Mà lúc này thiếu niên vừa phát biểu ý kiến lại quay sang Tiêu Viêm nói vô cùng
hiền hòa , nhưng đôi mắt là vô cùng khó ưu , họ không muốn tin nên khiêu chiến
hắn để xác định việc này.
-Được , ta tiếp nhận.
Tiêu Viêm nheo mắt lại cười một tiếng , nếu ai đọc truyện sẽ biết đây là trạng
thái nguy hiểm của hắn , đảo mắt qua nhìn Lạc ngạo nhìn hắn bình thản liền gật
đầu một cái bước lên.
-Vậy để ta lĩnh giáo thực lực của biểu đệ
Cả hai bước lên đài , đứng cách nhau một khoảng , thiếu niên nói với Tiêu Viêm
vô cùng hòa ái , còn bên trong thế nào cũng chỉ hắn biết , còn Tiêu Viêm chỉ
mỉm cười không đáp , bình thản nhìn.
Lúc này đài cao kia đã trở thành nơi được tất cả trên dưới Tiêu Gia chú ý , vì
lên tu vi 1 năm ngũ đoạn của Tiêu Viêm làm mọi người khó tin được , trận đấu
này sẽ là chứng thực , là thực hay là hư. ( là thật hay là giả )
-Phách sơn chưởng
Thiếu niên kia tiên hạ thủ vi cường lao lên trước đánh về phía Tiêu Viêm với
bàn tay tràn ngập đấu khí ngưng tụ.
-Toại thạch chưởng
-Bành
Chỉ là đối mặt với chưởng ấn kia không hề sợ hãi , ánh mắt hịp lại , đợi khi
nó tới gần liền né sang một bên tung ra một chưởng.
Bị Tiêu Viêm đánh trúng dễ dàng , sắc mặt thiếu niên kia trở nên tái nhợt liền
bất tỉnh tại chổ , làm cho mọi đều trợn mắt lên trong lòng bị chấn nhiếp với
hai từ : Là Thật.
-Còn ai khiêu chiến không ?!