Lại Thêm Một Hẹn Ước 3 Năm.


-Hứ , ngươi tự biết lấy … lời nói năm đó , thế nào bây giờ có làm được không ?!

Nhã Phi nghe hắn nói thế liển đỏ mặt nói , dù sao hai ngươi ai cũng hiểu ,
nàng đến đây gắp hắn là có ý nghĩa như thế nào , gặp hắn trêu ghẹo như vậy
liền phòng má lên nói , đẹp một cách lạ thường vô cùng nhí nhảnh.

Chỉ là khi thấy đôi mắt tự tin kia cười mà không phải cười kia , làm nàng chột
dạ , quay mặt chỗ khác ngập ngùng thật lâu mới bồi thêm một câu phía sau.

-Tất nhiên đệ không bao giờ đùa giỡn với tỷ về đều đó mà , lời nói năm xưa nói được làm được , chỉ là …

-Chỉ là cái gì ?

-Tỷ có hai sự lựa chọn.

-A… ngươi tiểu sắc lang thật to gan … lựa chọn đó là gì ?

-Thứ nhất đó là đệ dùng lực lượng của mình đưa tỷ ra.

-Vậy còn thứ hai ?!

-Thứ hai là đích thân đệ đưa tỷ ra , vậy tỷ chọn cái nào ?!

Lạc ngạo mỉm cười trả lời , hắn chưa bao giờ lấy tình cảm một người ra đùa
giỡn cả , chỉ trừ lúc giỡn yêu , nhưng câu này hắn trả với nàng thật kiên định
, nhưng khi nói gần cuối cố tình ra vẻ bí hiểm.

Còn Nhã Phi nghe đến gần cuối liền sửng sốt , lo lắng , sợ hãi các loại suy
nghĩ tiêu cực hiện ra , yếu ớt hỏi hắn , nàng bổng nhiên lo sợ một cái gì đó
hoặc điều gì đó , chỉ là nàng đang suy nghĩ thì hành động của hắn làm suy nghĩ
của nàng ném đi luôn.

Lạc ngạo dùng một tay nắm lấy tay nàng kéo một , một thân hình nóng bỏng đã
nhào vào lòng hắn , đưa hai tay ra ôm lấy eo thon mềm mại kia , cảm nhận sự
mềm mại từ trước ngực mang lại trong lòng thở ra một hơi thoải mái , ánh mắt
nhìn vào đôi măt quyến rũ câu hôn kia của nàng nói.

Nàng bắt ngờ trước hành động của hắn liền la lên một tiếng , giãy giụa thân
hình nóng bỏng của bản thân một chút , nhưng cảm nhân hơi thở nam nhân của hắn
làm nàng như bị rút đi sức lực , sau đó mặc kệ tùy ý hắn ôm , trong lòng nàng
có một hoan hỉ nho nhỏ , dù sao được ôm bởi người mình thích ai chẳng vui sao
được.

Còn hắn sao dám làm hành động này tất nhiên trước đó đã vào hệ thống xem hảo
cảm của nàng , thậm chí hắn còn giật mình mà , hảo cảm của nàng lúc trước 20%
, vậy mà mười năm không gặp một lần , nó lại lên đến 75% , đó là sao hắn dám
đem nàng ôm vào lòng.

-Tỷ chọn thứ hai.

Khi nào vừa nghe hắn hỏi hết câu , liền không suy nghĩ trả lời , thậm chí
không do dự nhìn hắn nói vô cùng kiên quyết , như muốn nói rõ với hắn cái gì
đó vậy , với lại trong lòng nàng muốn người nào hứa thì ngưới đó phải làm rất
đơn giản.

-Vậy tỷ phải đợi đấy.

-Bao lâu.

-3 năm.

- Lại bắt người ta đợi

-Tỷ đợi được 10 năm , thêm 3 năm nữa mà thôi , với lại đệ cùng cho tỷ chọn mà , nếu muốn bây giờ cho tỷ tự do , nhưng không phải chính tay đệ mà thôi.

-Không ta muốn đệ giải thoát tỷ khỏi lời nguyền đó , đợi thêm 3 năm cũng không sao cả.

-Vậy sao chúng không ta lấy thứ gì đó cho ước hẹn 3 năm nhỉ.

-Đệ không phải đã đưa rồi sao?!

-Không đó là ước hẹn tỷ gặp lại đệ , còn bây giờ là ước hẹn giúp tỷ tự do , nó không giống nhau.

-Vậy … ước hẹn vật gì ?!

-Là nó … Chụt (=)) mía thanh niên số hưởng)

Nghe nàng chọn liền cười cười nói , quả nhiên sau khi hắn nói xong , nàng liền
nhìn hắn thật sâu và vô cùng thâm thúy hỏi , đôi mắt tự tin nhìn nàng không
chút sợ hãi nói , còn nàng thấy đôi mắt đó của hắn tim đập nhanh hơn , liền
làm nũng nói.

Thấy nàng làm nũng vô cùng đáng yêu như vậy liền buồn cười cùng rạo rực trong
tim bởi lời nói ngột ngào và hình dáng của nàng , chỉ là hắn đang nói cho nàng
hiểu , thì nàng lại kiên định trong lòng nói ra , nhìn hắn với đôi mắt có một
thú tình cảm đặc biệt từ đôi mắt câu hồn quyền rũ kia.

Nhìn đôi môi đỏ mọng của nàng liền suy nghĩ trong đầu một cái cười hì hì nói
ra , nàng đâu biết có một sắc lang đang dụ dỗ nàng.

Nàng ngạc nhiên khi thấy hắn đề cập đến vật ước định liền đỏ mắt nói , đôi mắt
như có như không nhìn về phía trong song nhũ của mình.

Lạc ngạo bắt đầu dẫn dụ nàng vào cảm bẫy ngọt ngào của hắn.

Qủa nhiên nghe hắn nói thế nàng ngạc nhiên nhìn hắn với đôi môi hơi mở ra ,
trong lòng cũng có một chút mong chờ , chỉ là khi hắn đưa vật định ước thì
nàng bắt ngờ không nói nên lên.

Hắn nhìn về đôi môi mỏng của nàng cười lên một tiếng , sau đó hôn xuống , cảm
nhận sự mềm mại mọng chín và hương thơm từ miệng nàng làm hắn tham lam ngụm
lấy nó.

Còn nàng thì đầu trống rỗng quên luôn phản ứng , nàng không ngờ hắn to gan đến
mức này , không nói hai lời liền hôn nàng , mọi cảm xúc ngỗn ngang , ngọt ngào
, phức tạc , … hiện ra.

Chỉ là khi thấy hai mắt yêu thương của hắn nhìn nàng , làm con tim nàng trở
nên rung động mạnh mẽ , mọi cảm xúc phức tạp tan biến , chỉ còn lại sự ngọt
ngào , hai tay mềm mại của nàng bất chi bất giác đã ôm lấy hắn đáp lại.

Chỉ là không lâu sau hắn đã dùng lưỡi của mình quấn lấy lưỡi nàng , làm nàng
sửng sốt một chút , tiếp đó mặc hắn làm , theo nhau quấn quít đun đưa đã làm
nàng hồn về nơi nào , quên luôn mình sẽ làm gì , chỉ vong tình đáp lại hắn.

-Ưm…

Trong lúc nàng đang vong tình , cảm nhận kiều đồn của mình bị xoa bóp liền
giật mình tỉnh lại , nhìn xuống thấy tay hắn đã bóp lấy chúng , nàng liền dùng
tay mình đánh vào tay hư hỏng của hắn.

-Tiểu sắc lang buôn tay dám ăn đậu hủ của bổn tiểu thư.

-Hi hi hi ai kêu tỷ mê người quá làm chi.

-Miệng chó không mọc được ngà voi.

-Vậy tỷ thích không ?!

-Hứ.

Thấy nàng đánh vậy liền dời lại eo của nàng , chỉ là trong lòng hô to hai
chữ:Sảng Khoải , liền dùng điệu cười vô lại nhìn nàng nói.

Nàng liền thấy hắn vô lại như vậy , vừa tức vừa buồn cười trong lòng , nàng
không ngờ hắn nhìn đoan trang như vậy cùng không kém phần sắc lang , nhưng
nàng biết hắn có chút tôn trọng nàng , nếu không dù nàng đánh không đánh hắn
sẽ không dừng lại mà tiếp túc , nhưng mà nghe hắn vô lại như vậy liền quay mặt
sang chỗ khác không thèm nhìn hắn.

Nhìn nàng lúc nàng vô cùng đáng yêu , không giống hồ ly tinh trên đấu giá câu
hồn người , mà như một thiếu nữ bị tình lang khi dễ giận dỗi , chẳng qua khi
nàng quay lại hỏi một câu làm hắn đổ mồ hôi.

-Chuyện Vân Tông Chủ Vân Vận tìm đệ là sao ?!

-Cái đó … cái đó … à hahaha … hôm nay đẹp nhỉ tỷ.

-Thiếu cho ta đánh trống lảnh.

-A hahaha.

-Nói hay không nói ?!

-Um … a … ơ … đệ nói.

Khi đang giả bộ giận hờn hắn để che dấu sự thất thố của mình thì chợt nhớ tới
một chuyện , liền quay mặt nhìn hắn với đôi mắt nguy hiểm.

Nghe nàng đột nhiên hỏi một câu làm hắn trở tay không kịp , cứ một vị tướng
đang chiến thắng đột nhiên nghe tin , địch đánh vào hiểm yếu của quân doanh
vậy , không biết làm sao trả lời , đành lảnh sang chuyện khác.

Chỉ là nàng lam sao dễ dàng buôn vậy , quả nhiên truy hỏi tận cùng , làm hắn
không biết làm sao xoay sở chỉ biết cười trừ mà thôi , nhưng khi thấy nàng hỏi
một lần nữa với đôi mắt bình tĩnh làm hắn gấp lên , hắn biết nàng giận thật ,
liền đâu dám giấu liền kể ra.

Đương nhiên không phải dại gái mới vậy , mà nàng dù sao cũng sẽ là nữ nhân của
hắn , sớm muộn cũng biết , thứ hai nàng đã trải qua nhiều phong ba trong gia
tộc lẫn chuyện của Thánh Thành , là người biết suy nghĩ không phải như những
thiếu nữ mới lớn , cuộc sống nàng được rèn luyện từ nhỏ rồi.

-Không ngờ nàng cũng có một cuộc sống bi thương như vậy.

-Phải … phải.

-Coi như số ngươi tiện nghi.

-Vậy tỷ không ghen.

-…

Nàng sau khi nghe hắn kể xong liển cảm thán , không ngờ cũng có người cùng
cảnh ngộ với nàng , mất đi người thân , nàng có cảm giác đồng cảm , nàng hờn
dỗi nói một câu.

Thấy nàng không có gì khác thường hắn liền vui vẻ phụ họa , chẳng qua sau khi
nghe câu sau , hắn liền vui mừng ôm chặt nàng hỏi , chỉ là gặp nàng không nói
gì nhìn hắn như là ngầm đống ý , vui mừng một chút , suy nghĩ một cái liền
hiểu suy nghĩ của nàng.

Vì hắn biết nàng sẽ đem bản thân ra như một vật phẩm có giá trị bao nhiêu rồi
đo đếm lợi ích , đây là thứ kỹ năng đã ăn vào máu của nàng từ nhỏ , khi luyện
tập để đạt được lợi ích , đảm bảo lợi ích của mình được nhiêu năm , vì nàng
không thể tu luyện được , nên nghĩ bản thân sẽ già đi theo năm tháng , sẽ
không sống lâu với hắn , chỉ được 10 20 30 năm gì đó nàng không còn sắc đẹp để
bên hắn nữa.

Phụ nữ nào cũng có ghen , nhưng nàng nghĩ tới hạnh phúc sau này của mình , từ
bỏ ghen tuông với những người khác , vì nàng chỉ có chục năm ít ỏi mà thôi ,
nàng biết đại lục này có tu vi cao sẽ sống lâu , đó là lý do nàng không có gì
ngoài sắc đẹp của mình cả , giúp được hắn niềm vui ít ỏi , chứ không phụ giúp
gì được hắn sự nghiệp cả.

Vì trở thành nữ nhân của một nam nhân , bản thân không thể lên làm người phẩm
giá vật phẩm của đầu giá hội được nữa , vì đó là như nghề nghiệp dùng sắc đẹp
để kiếm lợi ích , chả có nam nhân nào đồng ý nữ nhân của mình làm vậy cả , đó
là lý do nàng cũng chẳng giúp gì được sự nghiệp cho hắn.

-Thương tỷ nhiều lắm , chụt … chụt … chụt. ( =)) chiếm tiện nghi kinh thật )

Lạc ngạo đương nhiên bây giờ sẽ không cho nàng biết , hắn có thể làm nàng tu
luyện được chỉ là sau này hắn cho nàng một kinh hỉ vô cùng lớn , vì hắn biết
tại sao những người màng dòng máu của nàng sinh ra toàn là nữ , nhưng không ai
tu luyện được , cần một điều kiền.

Cho nên bây giờ không nói cho nàng biết , hắn muốn biến đó thành món quà hạnh
phúc nhất cho nàng , chỉ là bây giờ cần an ủi tấm lòng đang buồn của nàng một
chút.

Vậy lấy hai tay bưng lấy mặt nàng hôn hai má với trán của nàng vô cùng cưng
chiều , hắn muốn cho nàng hiểu , hắn không phải chỉ cần sức đẹp của nàng , mà
còn cần trái tim và tâm hồn nàng.

-Chỉ cần ngươi đối xử tốt với tỷ là được.

Cảm nhận tình yêu thương của hắn , nàng liền hạnh phúc liền ôm chặt lấy hắn ,
đầu tựa vào vai hắn nói.

-Đệ hứa , chỉ cần 3 năm nữa sẽ làm tỷ hạnh phúc.

Thấy nàng như vậy , liền ôm lấy thật chặt hôn nhẹ vào mái tóc của nàng , một
ôm eo nàng và tay con lại vuốt mái tóc mềm mại của nàng, trong lòng thì vui
mừng , vì hắn đã nghe hệ thống thông báo , nàng đã đạt hảo cảm với hắn ở mức
100%.

-Ùm , tỷ sẽ đợi.

(Mình mong là mấy anh em nào thấy nó có hơi ngôn tình quá thì thông cảm nhé ,
mình làm vì cũng muốn thể hiện tâm trạng của mỗi nữ nhân được hạnh phúc , chứ
không phải xem các nàng như là một bình hoa rồi thu thập thỏa mãn main chính ,
vậy nhé xin cảm ơn )


Cùng Hệ Thống Chinh Phục Tiên Hiệp - Chương #49