Thời gian trôi qua như chớp mắt.
5 tháng sau.
Vật đổi sao dời , vô số chuyện đã xảy ra khắp nơi trên đại lục , chỉ duy nhất
Gia Mã Đế Quốc yên tĩnh một cách lạ lùng , giống như sắp đón cơn bão lớn đến
đây.
Gia Mã Thánh Thành lúc nào cũng náo nhiệt cả , vô cùng đầy sắc màu , chỉ lúc
này trong có một đội xe đang từ Thước Đặc Nhĩ gia tộc chạy về phía trung tâm
quảng trường.
-Sao phải về một nơi nhỏ bé như vậy lịnh lãm , ở đây có thế tích kinh nghiệm được mà.
Trong đội xe có một người lão nhân quay về phía một người con gái nói chuyện.
-Chỉ là thích mà thôi
Người con gái này xinh đẹp mị hoặc mặc quần áo màu đỏ làm tôn thêm vẻ đẹp của
nàng ngồi đó mỉm cười nhìn hắn nói , nhưng trong lòng nghĩ gì thì không ai
biết.
-Đột nhiên xin đại trưởng lão về một nơi cách xa gia tộc như vậy , con thật làm cho ta lo lắng à.
-Hi hi hi… gia gia ngài không cần lo lắng đâu , con tự có tính toán.
-Ài , tùy con , dù sao ta cũng chỉ có một đứa cháu duy nhất , con trai và con dâu đều chết , bỏ ta với con , ta chỉ còn bộ xương khô này chăm sóc con mà thôi.
-Hi hi hi … gia gia còn khỏe lắm.
Bất ngờ , đúng vậy mỹ nữ xinh đẹp này lại xưng vị Cốc Ni là gia gia , chuyện
này chỉ có đại trưởng lão Đằng Sơn biết mà thôi , không ai trong gia tộc biết
được.
-Tỷ sắp đến gặp đệ rồi … liệu đệ còn nhớ lời hứa năm đó … và sẽ làm được không ?!
Chỉ thấy mỹ nữ động lòng người này , trong ngực lấy một đôi bông tai màu xanh
đậm như giọt nước thầm nghĩ , nàng chợt đánh cược đời mình vì đôi bông tai này
, chỉ là nàng không ngờ , việc nàng đánh cược trong đời mình hôm nay , lại làm
bản thân hạnh phục vô vàn sau này.
Đương nhiên người mà có thể nắm đôi bông tai này chỉ có thể là Nhã Phi.
Nàng cách đây 5 tháng trước xin Đằng Sơn về Ổ Thảnh Thành làm chủ phân nhánh ở
đó để lịch lãm , làm cho vị Đằng Sơn này bất ngờ một cái , nhưng sau đó ông đã
đồng ý , sau cuộc xắp xếp hôm nay là cuôc khởi hành của nàng.
Và cốc ni luôn theo chính là gia gia ruột của nàng , đây là bí mật mà không ai
biết , dù sao danh dự của bạn mình Đằng Sơn không thể làm lơ , chỉ là còn lại
hai ông cháu , hắn cũng không nhẫn tâm chia cắt , nên để họ đi với nhau.
-Hừ , sắc quỷ.
Nhã Phi đang nghĩ về Lạc ngạo thì nhớ tới việc làm nàng hứ một tiếng thì thầm
, cách đây 4 năm trước Vân Vận tông chủ của Vân Lam Tông có đến Thước Đặc Nhĩ
gia tộc để tìm thông tin tình báo về người có tên Lạc ngạo.
Ngày hôm đó nàng cũng có mặt , lần đó làm nàng khiếp sợ vô cùng , tưởng đâu
hắn làm việc gì gây ra họa lớn , ai dè vị Vân Vận tông chủ khi nói đến hắn có
chút mập mờ mà chỉ nữ nhân mới hiểu.
Cũng vì vậy nàng khiếp sợ , lịch lãm ở Gia Mã Thánh Thành , gặp đủ loại người
nàng làm sao không hiểu cho được , bởi vậy nàng mới khiếp sợ , chỉ không biết
vì sao , bản thân nàng không hề muốn nói cho vị tông chủ này biết về hắn đang
ở đâu , nên im lặng đến giờ.
Chỉ là nàng biết chính bản thân đã thích thầm người đó , người nói chuyện thú
vị với đôi mắt kiên định cùng đôi môi ấm áp làm trái tim nàng rung động đến
giờ , mỗi khi mệt mõi hay rãng là đều nhớ đến hắn.
Lúc này trái tim nàng rất vui , vì được lên đường gặp lại hắn.
…
Cùng lúc đó ở Vân Lam Tông có một thiếu nữ xinh đẹp khả ái mặc nguyệt bạch bào
trang phục , gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo , trước ngực mới nảy nở có một ký
hiệu vân hãi ngân kiếm.
-Thiếu tông chủ nhất định làm vậy à.
Lúc này sau lưng nàng có thêm một người , một người cũng mặc nguyệt bạch bào
trang phục , chỉ là người này chính là một trung niên , gương mặt vô cùng cung
kính nhìn thiếu nữ phía trước.
-Cát Diệp tiên sinh , ngài cũng biết ta không hài lòng việc bị sắp đặt như con rối mà.
-Nhưng Nạp Lạn đại nhân…
-Cái đó ngài không cần lo , ta tự biết cách giải quyết.
-Vậy bao lâu thì đi ?
-3 tuần sau.
-Đã rõ.
Đương nhiên cái người mà lạnh lùng kiêu ngạo và được gọi thiếu tông chủ trong
Vân Lam Tông này chỉ có một , chính Nạp Lan Yên Nhiên của Nạp Lan gia tộc rồi.
Và sự kiện bắt đầu của Đấu Pha Thương Khung sắp được mở màng , chỉ sau 1 tháng
nữa thôi.
Trong khi bão táp phong ba sắp nỗi lên thì ở Ổ thản thành , cách đó không xa ở
một hang động được bao phủ bí mật như một ngọn núi bình thường.
Bên trong được xếp các dạ minh châu tỏa sáng khắp nơi , đi vào bên trong tận
sâu bên trong ở giữa có một cái sân rộng lớn , xung quanh nó có 11 lối đi , 5
cái bên phải , 5 cái bên trái và cái cuối cùng ở giữa.
-Am … am … am
Lúc này tận cùng của con đường ở giữa , không biết lúc nào đã vang lên một một
âm thanh kỳ lạ , phía trước bức tường đá , không gian của nó cứ như bị bàng
trướng trong không khí , nó cú phòng lên … dẹp xuống … lại phòng lên.
Cứ thế lập lại nhiều lần như bị cái gì đề ép bên trong muốn nổ tung ra vậy.
-Là công tử , mau lập trận.
Và ở một trong những hang động còn lại có một người đang tịnh tâm tu luyện thì
nghe âm thanh liền mở mắt ra , sau đó dùng đấu kỹ truyền âm cho những người
còn lại.
Sau khi 9 người con lại nghe được truyền âm , mỗi người đểu mở mắt ra , sau đó
cả 10 người cùng nhau tại chỗ của mình ngưng động sau lưng một đồ án có hình
tam giác ngọn , chỉ là mỗi người đều chỉ hướng khác nhau.
-Thập Hành Vân trận.
Cả mười người cùng nhau hét lên , chỉ thấy phía trên ngọn núi mà bọn họ ẩn náo
xuất hiện một vòng tròn , sau đó , đồ án sau lưng mỗi người bắn ra một tia
sáng chiếu lên xuyên qua ngọn núi mà lên hình tròn bên trên kia.
Khi mười tia sáng cùng bắn lên trên hình tròn trên bầu trời cấp tốc vẽ với tốc
độ thật nhanh hiện ra một ngôi sao thập cánh , tiếp đó bên trong chúng có
những đồ án ngôi sao thập cánh nhỏ hơn.
https://pixabay.com/vi/m%C6%B0%E1%BB%9Di-g%E1%BB%9D-ram-
ng%C3%B4i-sao-n%C4%83m-c%C3%A1nh-sao-1601157/
(ảnh minh họa ở đây)
Chỉ thấy sau đó mỗi đầu ngồi sao đều tỏa sáng lên , chiếu xuống bao trùm cả
ngọn núi , cũng may là trước đó nơi đây đã được che trong huyễn trận , nên bên
ngoài nhìn sẽ chỉ thấy một ngọn núi bình thường mà thôi.
-Rắc … rắc … rắc … Bùm… Ầm.
Sau khi ngọn núi được bao trùm thì bên trong hang động nơi phát ra âm thanh
lúc nãy , đã xuất hiện một vết nứt trên không khí , tiếp đó chỉ thấy nó lan
rộng ra , như muốn phá trứng mà ra.
Khi nó lan rộng đến giới hạn chúng đã không chịu được nữa liền nổ tung , lấy
nó làm trung tâm , một cơn bạo tạc từ trong vết nứt bị sập đổ bay ra , thổi
tung cả ngọn núi thành nhiều đất đá bay tứ tung , chỉ là khi nó dập lên ánh
sáng của trận pháp rồi rơi xuống , không thể nào phá mà ra được .
-Phụt.
Vì 10 người ở trong hang chịu cơn bạo tạc thật mạnh , cả 10 bay theo mười
hướng khác nhau đập lên đại trận , bị bạo tập đập lên người chịu không nỗi cả
đám đều ra máu , mặc dù trước đó sau khi lập trận liền dùng đấu kỹ phòng thủ
của mình bảo vệ , vẫn không chịu nỗi bị thổi bay mà đập lên trận , đủ thấy bạo
tạc mạnh cở nào có thể thổi bay cả Đấu Tôn.
-Tạp … tạp …Wow , không những nát không gian cô động , ngay cả bạo tạc cũng thổi tung ngọn núi , lần này chơi lớn rồi.
Sau khi bạo tạc ngừng , cả ngọn núi đã trống trơn , chỉ là cái sân rộng lớn
của cái hang lại bình yên vô sự , tất cả chỗ còn lại chỉ là đống đá đổ nát ,
trong hư không chỗ phát ra âm thanh hồi này cũng đã trống trơn.
Chỉ là ở chỗ vết nứt bạo tạc đã xuất hiện một lỗ đen nhỏ và có tiếng bước chân
phát ra từ nó.
Không lâu sau đó đã xuất hiện một thiếu niên với gương mặt đẹp có thể mê hoặc
vô vàn nữ nhân xuất hiện , chỉ là lúc này thiếu niên đã trần như nhông từ trên
xuống dưới.
Sau đó vẫy tay từ trong giới chỉ hiện ra một bộ hắc bào liền mặc vào , nhìn
xung quanh một vòng cảm thán.
-Công tử.
Lúc này mười người mang hình dáng trọng thương đến gặp hắn , trên người mang
trang phục rát nát khắp nơi , đứng trước mặt hắn thành hàng.
-Lần này làm không tệ … nhận lấy chữa thương đi , ta có việc giao các ngươi làm.
Kẻ mà sống trong hang động của ngọn núi này và là chủ nhân của mười Đấu Tôn
trước mặt không ai khác là Lạc ngạo của chúng ta rồi.
Lần này hắn không ngờ đột phá bạo tạc mạnh như vậy , phải biết hắn đột phá
trong không gian cô động của hệ thống là không gian đặc biệt được tăng cường
để phòng việc như thế này , ai ngờ nó mạnh hơn so với dự kiến , nó phá nát cả
không gian riêng của hắn , phá vỡ bình chướng không gian mà lan ra đến đây phá
nát ngọn núi này.
Nhìn về phía sân rộng còn nguyên kia thở ra nhẹ nhàng , cũng may hắn đã mua
đại trận bảo vệ nơi đó rất kỹ lưỡng , 100 vạn chứ không ít đâu , tất nhiên hắn
không có bị điên dở hơi mà đi mua không không như vậy , vì phía dưới nó có một
người quan trọng đối với hắn.
Nhìn lên trời đại trận được lập thầm gật gù một cái , nhìn xem 10 người trước
mắt , tay khẽ động xuất hiện trước mắt hắn có 10 viên đan dược màu xanh lam vô
cùng đẹp ném về phía bọn họ.
-Công tử …
-Đây là Xuân Diệu Thiên Đan , nuốt đi.
-Cái gì … Công tử cái này quý quá , chúng thuộc hạ…
-Nuốt đi.
-Trời ơi đan vân … làm sao mà nuốt cho nỗi.
-…
-…
-Nuốt ngay.
-Dạ ( x10)
10 vị Đấu Tôn bất ngờ vươn tay ra chụp theo bản năng , nhìn trong lòng bàn tay
mình một viên đan dược màu xanh lam mang theo hương thơm dược lực vô cùng mạnh
mẽ , tất nhiên đây là một viên đan dược trên thất phẩm rồi , bởi vậy bọn họ
mới khiếp sợ không thôi , nhưng câu tiếp theo của hắn lại làm bọn họ kinh hãi
rồi.
Xuân Diệu Thiên Đan: Bát phẩm trung giai đan dược.
Công dụng: Dù là trọng thương hay là sắp chết chỉ cần phục dụng sẽ như khởi tử
hồi sinh , các vết thương đều khôi phục như ban đầu.
Bởi vậy bọn họ không lấy làm kinh hãi sao được , nhìn trong tay đan dược không
nỡ nuốt xuống , ai ngờ nghe hắn nói , đàng phải nghe lời chỉ là vừa mới đưa
lên miệng nhìn thấy đan vân con mắt muốn lồi ra ngoài , khiếp sợ dừng lại , họ
giữ nguyên tư thế để tay sắp bỏ đan dược vào miệng , đôi mắt nhìn nhau đều
thấy sự khiếp sợ trong mắt nhau , sau đó cùng nhìn về phía hắn.
Hắn thấy họ nhìn cũng nhìn một họ cái , cả hai bên im lặng , thấy họ còn chưa
nuốt , hét lên một tiếng , họ mới chịu nghe.
Sau khi phục dùng cả đám ngồi xuống luyện hóa dược lực , chỉ thấy khí tức hỗn
loạn đã biến mất trên người họ , các vết thương cũng đã được chữa khỏi.
-Cảm ơn công tử.
-Uhm
-…
-Xếp thành đội hình chiến đấu đi.
Khi tất cả khôi phục cùng đứng lên khom người trước hắn nói lớn , còn hắn chỉ
ừ cho có lệ nhìn họ một cái , nhìn trận pháp một cái , đảo mắt một vòng , còn
bọn họ im lặng chờ đợi , chỉ là sau khi hắn nói xong liền cấp tốc lui lại thực
hiện , 10 người xếp thành đội hình chiến đấu.
-Hahaha vậy chiến thôi.
-A
Chỉ thấy Lạc ngạo lao tới với tiếng cười dài , làm cho bọn họ bất ngờ trước
câu nói của hắn , mà chưa kịp chuẩn bị.