Ở một không gian màu lục tràn đầy khí tức sự sống vô tận , một sự bình yên bao
trum nơi đây , một cây bồ đề to lớn và bên trong nó là một người tịnh tâm tu
luyện , thì một âm thanh vang lên phá vỡ sự yên tĩnh này.
-Phù.
Một thanh âm tang thương và tịch liêu vang lên , thiếu niên trẻ đang ngồi trên
Bồ Đề Thụ cũng mở ra đôi mắt của mình , quan sát xung quanh một chút mỉm cười
một cái , nhắm mắt lại rồi mở ra lần này sự tang thương trên gương mắt ấy cũng
biến mất , khí chất bất cần đời lại xuất hiện , chỉ là nếu ai ở lâu với hắn sẽ
cảm giác trên người hắn có một khí chất khác , giống như thoát thai hoàn cốt
vậy.
-Hệ thống ta đã ở đây bao lâu rồi ?!
-Chinh phục giả ngài ở đây được 1 tuần rồi.
-Nhanh vậy à.
-À còn có Bồ Đề linh trí là nam hay là nữ thế.
-Chinh Phục giả hỏi làm gì ?
-Thì thích hỏi , không được à.
-Là nữ.
-Ồ.
Lạc ngạo cứ nghĩ phải 1 tháng gì đó , không ngờ hắn chỉ có 1 tuần cực nhanh
làm hắn bất ngờ , Tiêu Viêm và Lâm Động luần hồi phải mất 1 tháng mới thoát
khỏi luân hồi , con hắn chỉ mất một tuần , làm hắn bổng dưng tự hào.
-Rắc rắc rắc…
Thả lỏng cơ thể đưa hai tay ra vận động một chút , từng thanh âm vang vội
trong cơ thể hắn vang lên , vô cùng có nhịp.
-Cảm ơn Bồ Đề tỷ.
Đứng lên vặn người một cái , lấy tay xoa xoa lên 2 cành cây của Bồ Đề Cổ Thụ ,
hắn không ngờ đây là nữ chứ , thế mà Tiêu Viêm lại gọi bồ đề huynh , quái dị
thật.
Nhờ có Bồ Đề Cổ Thụ mà hắn có thể luân hồi trăm kiếp , cái thứ hai tuy rằng
hắn không trở thành Bán Thánh , nhưng hắn lại được một sức mạnh vô cùng thú
vị.
-Luân Hồi chi lực.
Trong tay một tia sáng xám xuất hiện , nhìn nó vô cùng bình thường , nhưng nếu
dùng tinh thần lực cảm nhận thì sẽ thấy bên trong nó có Luân Hồi chi lực bên
trong.
Đúng vậy trong vòng luẫn quẩn của Luân Hồi kiếp hắn đã lĩnh ngộ được Luân Hồi
chi lực , mặc dù chưa hoàn toàn hiểu về nó , nhưng hắn sẽ từ từ tìm hiểu ,
nhưng đây là điều vui nhất đối với hắn bây giờ.
Hắn đảm bảo những ai vượt qua Luân Hồi , nhưng chưa chắc lĩnh ngộ được , lấy
Võ Động Càn Khôn làm điểu hình , Luân Hồi cảnh , rất nhiều người đều đạt tới
từ thời viễn cổ đến thới Lâm Động , vậy mà chả một ai lĩnh ngộ được , họ chỉ
có vượt qua mà không thể lĩnh ngộ , nên hắn rất vui.
Không những thế trọng thứ 9 của Cửu Kiếp Lập Niết Bàn , liền quan để Luân Hồi
, không dừng lại ở đó dị hỏa bài danh thứ 21 cũng là Luân Hồi hỏa , mà hắn đã
thu thập vào tay , dễ dàng thu phục hơn.
Hắn trong mười năm qua đã đi khắp đông tây nam bắc đại lục để tìm các loại dị
hỏa chưa có chủ , tử bảng 23 đến 18 đã vào tay hắn , trừ cái 19 ra , hắn biết
nó ở đâu , nhưng hắn không thu lấy , vì hắn phải đợi Mỹ Đồ Tọa thu lấy đột phá
Đấu Tông đã.
Hắn không phải tàn nhẫn như vậy , nhưng mà hắn muốn nàng vượt qua giới hạn của
bản thân , kích phát hoàn toàn huyết mạch , đó mới là Mỹ Đồ Tọa mà hắn biết ,
đó vì kiêu ngạo của nàng , hắn đảm bảo những người như Mỹ Đồ Tọa nếu để hắn
giúp , nàng chỉ có ghét hắn thêm , bởi vì bản tính của nàng là thích chinh
phục như một vị nữ vương vậy.
Hắn muốn nàng kiêu ngạo càng nhiều , đợi khi chinh phục được nàng thì càng dễ
nghe lời bấy nhiêu.
-Ông ông ông…
Khi nhảy xuống đất , thì phía sau Bồ Đề Thụ đột nhiên tỏa ra một năng lượng
màu lục nồng đậm , giống như muốn bắn ra cái gì đó.
Tiếp theo đó từng đợt âm thanh trầm thấp vang lên , từng điểm sáng màu xanh
biếc bay ra trôi nỗi trên không trung.
-Cảm ơn Bồ Đề Tỷ.
Nhìn những điểm sáng kia , Lạc ngạo mỉm cười quay về phía Bồ Đề Cổ Thụ nói một
tiếng , chúng chính là Bồ Đề Tử ,bàn tay động một cái , tất cả đều bay vào
lòng bàn tay hắn.
-Thình thịch… thình thịch… thình thịch
Chỉ là hắn còn đang thu Bồ Đề Tử vào giới chỉ thì đột nhiên , một ánh sáng màu
lục thuần khiết xuất hiện , vang lên một âm thanh có quy luật như một trái tim
đang đập.
-Bồ Đề Tâm.
Lạc ngạo ngạc nhiên một cái , cái này đúng rồi hắn nhớ lại hình như đúng là Bồ
Đề Thụ có đưa cho Tiêu Viêm , mỉm cười đưa tay ra nắm lấy trái tim màu lục
thuần khiết đang đập này.
-Bồ Đề tỷ , nhận nhiều như vậy , mà không đền đáp thì không được , như vậy đi , khi đệ quay lại đây sẽ giúp tỷ có được linh trí.
Sau khi để Bồ Đề Tâm vào trong người cả quần áo hắn trở thành một màu lục
thuần khiết hơi thở của sự sống , lấy tay vuốt nhẹ thân cây một cái nói.
-Xoẹt xoẹt.
Tuy linh trí không trọn vẹn , nhưng vẫn hiểu những gì hắn nói , thân cây run
lên , làm cho những cành cây vang lên những âm thanh , như thể hiện sự vui
mừng vậy.
Sau đó Bồ Đề thụ bắn ra một tia sáng như trước đó ngoài kia từng đem hắn vào ,
chiếu lên hắn một cái , cả hai liền biến mất.
…
Ở dưới lòng đất một không gian rộng lớn , có đủ loại dược thảo nơi đây và sâu
bên trong đó là một cây cổ thụ to lớn như Đinh Hải Thần Châm đứng đây.
-Chíu
Đột nhiên phía trước của cây cổ thụ này hiện ra một ánh sáng.
-Tạm biệt , hẹn gặp lại.
Sau khi ánh sáng tắt xuất hiện một người , hắn nhìn xung quang một cái , khi
nhìn thấy Bồ Đề cổ thụ , hắn để một tay lên trước người khẽ khom một cái mỉm
cười nói.
-Loẹt xoẹt … loẹt xoẹt.
Quay người đi một cái bước đi thì một âm thanh vang lên làm hắn quay đầu lại
nhìn thì thấy Bồ Đề cổ thủ lắc qua lắc lại , như đang tạm biệt vậy.
Ngẩn người ra một cái rồi chợt cười lớn một tiếng bước đi , hắn thề lần đầu
tiên nhìn một cái cây lắc qua lắc lại như vẫy tay chào tam biệt.
-Hệ thống , lựa chọn chức năng dịch chuyển.
-Đây chinh phục giả.
-Khu vực.
-Căn phòng cũ.
-1 vạn
-Giao dịch
…
Sau đó chỉ thấy hắn biến mất để lại vạn vật an bình trong hang tối yên tĩnh
này.
-Tít tít tít
Không lâu sau đó hắn cũng đã quay về căn phòng cũ kỹ đầy quen thuộc , chỉ là
cả căn phòng đã đổi thành một màu xanh thuần khiết do hắn làm ra.
Ngồi trên giường đá thở ra một hơi , hai tay dùng đấu khí bao lấy Bồ Đề Tâm ,
từ từ áp nó vào cơ thể , lúc này khi hai tay hắn đẩy Bồ Đề Tâm vào thì nó cứ
như có đi xuyên qua cơ thể hắn vậy , sau đó khi hai tay hắn đè lên ngực cũng
là lúc Bồ Đề Tâm đã vào trái tim của hắn , làm cả người hắn thoải mái không
nói nên lời khi cảm nhận được hơi thở sự sống mạnh mẽ trong người.
Sau đó lấy 2 Bồ Đề Tử ra đặt vào hai tay , điều chỉnh để bản thân vào trạng
thái tốt nhất để đột phá Đấu Thánh.
Nếu như Tiêu Viêm luyện Bồ Đề Tử thành Bồ Đề Đan đó là cách tốt nhất , nhưng
hắn đã có thứ giúp hắn không cần luyện đan , cũng có thể làm Bồ Đề Tử kích
phát ra hiệu lực còn tốt hơn cả Bồ Đề Đan.
Lúc này xuất hiện ở trước người hắn có một quả cầu thủy tinh bảy bên trong là
bảy màu sắc khác nhau , đây chính là thứ hắn sẽ dung hòa với 2 Bồ Đề Tử.
-Cầu Vòng Khí.
…
Mà khi Lạc ngao đã vào giai đoạn đột phá , thì ở trước cửa Tiêu gia đã xuất
hiện một người cầm một bì thư da thú đưa cho thị vệ trước cửa.
-Xin gửi cho tiểu thư Huân Nhi , còn cái này cho Tiêu Viêm thiếu gia, đây là của Lạc ngạo công tử gửi.
-Được rồi , ông có thể di.
Dường như thị vệ đã quen với việc , khi mỗi lần công tử Lạc ngạo ra ngoài là
luôn gửi thư về cho Huân Nhi tiểu thư và Tiêu Viêm thiếu gia , một người cầm
hai bức thư đi vào để gửi cho họ.
Sau hậu sơn có một người đang chán đời nằm đây , tuy nhiên gương mặt lại thành
thục trước tuổi , đôi mắt khi không có sự ngây thơ hồn nhiên của lúc trước nữa
, nhìn về phía mặt trăng đang đứng cô đơn một mình ở trên.
-Tiêu Viêm thiếu gia…
-Không cần nói cứ để đó đi.
Thiếu niên đang nằm chán nản đây , chính là phế vật bị mất đi đấu khí 2 năm
trước , còn được gọi với câu vẫn lạc thiên tài , Tiêu Viêm.
Nghe âm thanh của thị vệ vang lên , hắn cũng biết là chuyện gì , chẳng có ai
rãng mà nói chuyện phiến cả , chỉ duy nhất một thứ mới có người đến gặp hắn ,
chính là thư của Lạc ngạo gửi hỏi thăm rồi.
Trước kia hắn là thiên tài , ai ai cũng theo hắn vẫy đôi chó đi theo , bây giờ
hắn trở phế vật , thì bị mọi người chán ghét , sỉ nhục , nhục mạ hắn , lúc đầu
hắn rất đau khổ , chỉ là sau đó nhờ Lạc ngạo gửi thư động viên , hắn cũng
trưởng thành hơn , không còn là tên ngây thơ của ngày xưa nữa.
Cũng có thể nói ngoài phụ thân an ủi ra , thì chỉ một người bạn là Lạc ngạo
còn quan tâm hắn , làm hắn an ủi được phần nào , hắn thề một khi đấu khí khôi
phục hắn trở lại làm thiên tài lần nữa , sẽ không để cái việc này đánh mất ý
chí.
Đứng dậy hít một hơi , quay người lại cầm bức thư da thú về phòng.
Cũng cùng lúc đó ở một căn phòng khác trên nóc nhà , một thiếu nữ xinh đẹp như
tiên nữ , ngôi đây một mình cô đơn nhìn lên ánh trăng.
-Lạc ca ca , huynh lại cứ đi ra ngoài rồi lại về vài ngày rồi lại đi , làm muội ở đây rất buồn.
Thiếu nữ nhìn lên mặt trăng tròn kia than nhẹ một cái , thanh âm dịu dàng động
lòng người.
-Lăng Ảnh , những người đó vẫn đến từ bên ngoài à.
Thiếu nữ bỗng dưng quay về phía sau trên không trung hỏi , mà nơi này chả có
ai , chỉ là sau đó một bóng đen xuất hiện.
-Vâng thưa tiểu thư , thuộc hạ đã dò xét kỹ càng , hôm nay lại là một người khác.
Nếu để người khác nhìn thấy sẽ há hốc mồm vì sau lưng thiếu nữ là một bóng đen
với đôi cánh màu đen hiện ra trên không trung mà không làm ra âm thanh nào tác
động đến ai.
Thiếu nữ cầm trong tay bức thư da thú trong lòng vừa vui vừa buồn bực , nàng
rất vui vì người trong lòng vẫn nhớ đến nàng còn viết thư về hỏi thăm , điều
mà làm nàng buồn bực là mỗi khi Lăng Ảnh quay về Cổ Tộc báo tin ở đây là Lạc
ngạo hắn đi , làm nàng không thể bảo Lăng Ảnh đi theo điều tra , đây chính chỗ
nàng khó chịu.
Thiếu nữ mà đang cầm bức thư da thú này tất nhiên là Huân Nhi rồi , nàng đã
trở thành một thiếu nữ động lòng người , làm cho nam nhân ở Tiêu gia bị mê
hoặc , ai cũng tranh lấy lòng nàng , chỉ tiếc không ai thành.
Bởi vậy nàng bây giờ chỉ có thể nhắm vào người đưa thư mà điều tra , làm nàng
khó chịu thêm chính là mỗi tháng một lần người đưa thư là một người khác ,
giống như được nhờ vã mà đưa tới.
Không biết hắn ở đâu , làm nàng vô cùng buồn lòng chỉ may mắn có thư hắn gửi
về , làm nàng an ủi được phần nào.
-Huynh mau quay lại muội rất nhớ huynh.
Thiếu nữ nhìn lên ánh trắng khẽ than nằm trên đó , tay phải vuốt nhẹ một vòng
tay ngọc bích bên tay trái , đây là món qua Lạc ngạo tặng cho nàng , đây là
thứ quý nhất đối với nàng.
Ở trong hang động cũng có một thiếu nữ đang ngồi ngẩn người nhớ hắn , chỉ thấy
nàng nắm chặc bàn tay mềm mại của mình , rồi lấy một cái dược đỉnh màu xanh
đậm hiện ra.
-Lần này ta phải chắn chắn đột phá Đấu Hoàng.
Thiếu nữ nghĩ đến hắn một lòng kiên định hiện ra , tay phải điều kiển dược
thảo , tay còn lại dùng lửa vào dược đỉnh.
Mà ở một chỗ khác trong sa mạc đầy tỉnh lặng , cách đó không xa ở xà nhân tộc
, trong cung điện tráng lệ có xà nữ xinh đẹp rung động trái tim bất cứ ai với
khí chất nữ hoàng cao cao tại thượng , làm cho hắn nhìn đều muốn chinh phục.
-Chỉ còn hơn 3 năm , ta đang đợi người đây.
Mỹ nữ xà nhân chợt mở mặt nhìn phương xa mà nói , tộc nhân của nàng được giải
cứu và thả về cùng với một số nhân tộc trong những năm nay , làm nàng rất vui
, vì có kẻ không nói dối nàng , cho nên nàng muốn gặp lại người đó , người hứa
sẽ chinh phục nàng , người mang lại một sự khác thường mà làm rung động con
tim của nàng.
Và ở một nơi được vạn người kính ngưỡng , cũng là nơi thần thánh nhất của Đế
Quốc Gia Mã , Vân Lam Tông.
Trong khi ở gia mã Thánh Thành và trong Vân Lam Tông đầy nhộn nhịp người qua
kẻ lại , khi thì có các cặp đôi đi với nhau , khi thì kết bè kết bạn tụ tập
thành nhóm , thì ở hậu sơn Vân Lam Tông có mỹ nữ xinh đẹp cô đơn ở đây , tạo
nên một khung cảnh tuyệt mỹ , không kém phần tương tư.
-Ngốc tử , ngươi ở đâu ?!
Chỉ thấy nàng nhìn lên trăng tròn trên trời kia , nhớ lại 10 năm trước một
người đã đến đây làm cho nàng không thể nào quên được , nàng đã tìm kiếm khắp
nơi có những người họ Lạc , nhưng không thành bất đắt dĩ trong buồn chán ,
tưởng chừng tuyệt vọng thì 4 năm trước trong lúc tìm kiếm thất bại về đây nàng
lại thấy một dây chuyền bằng ngọc trai và một tấm da thú cùng với hàng chữ
quen thuộc đã in sâu vào lòng nàng.
Làm cho hi vọng tưởng chừng đã tắt lại nổi lên , nàng rất vui mừng khi nhận
được hàng chữ quen thuộc này , đây là điều nàng hạnh phục , bây giờ trên cổ
nàng đang đeo dây chuyền ngọc trai của người mà nàng tương tư , bây giờ nàng
vẫn tìm kiếm hắn thậm chỉ có kết giao với Đằng Sơn để tìm thông tin của hắn ,
nhưng vẫn không có tin tức , làm nàng buồn bực vô cùng.
Cũng may có tấm da thú nói rõ tình hình của hắn , làm nàng yên tâm phần nào ,
chỉ là hắn không cho nàng biết đang ở đâu , làm nàng rất tức giận , nàng hứa
trong lòng gặp lại hắn sẽ đánh một trận nhừ tử luôn.
Mà trong Gia Mã Thánh Thành ở Thước đặc nhĩ gia tộc có một mỹ nữ xinh đẹp như
hồ ly tinh đang nhìn dòng người dưới đất than nhẹ một cái và nghĩ đến bản thân
trong gia tộc , rồi sau đó trong ngực lấy một đôi bông tai màu xanh dậm ra
trước mặt , nghĩ tới người đó và lời hứa khi xưa và nơi đó trong lời hứa ,
nàng đứng dậy bước đi về phía phòng của đại trưởng lão Đằng Sơn.
Trong lúc năm nữ nhân đang nghĩ về cùng một người , thì hắn đang trong giai
đoạn đột phá cánh cửa truyền thuyết trên đại lục này.
-Đấu Thánh.