Một căn phòng nhỏ như ở trọ , tuy dùng cụ không có nhiều , nhưng vừa đủ một
người sống , lúc này có một thanh niên đang ngồi trên ghế nhìn qua trời ngẩn
người.
-Sao ở đó thẩn thờ vậy đi chơi nào , hôm nay tụi mình đi ra nét đánh LOL , đừng có bảo quên rồi nhé ?
Có một thanh niên khác bước vào phòng , nhìn thấy bạn mình nhìn trời ngẩn
người liền cười một tiếng.
-A.
Người nhìn ngoài trời bị âm thanh vang lên làm cho bất ngờ giật mình quay lại
xem nơi phát ra thanh âm kia , thì chứng kiến bạn mình đang cười nhìn hắn.
-Sao vậy ?!
Thanh niên nọ thấy hắn nhìn sang liền bất ngờ cái hỏi , hắn không biết bạn
mình sao nhìn hắn lạ lạ như vậy.
-À không có gì , đi thôi , hôm nay tao gánh team cho mà xem.
-Ồ … ghê vậy luôn , hôm nay tuyên bố luôn ghê chưa kakakaka.
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng bước đi trên con đường quen thuộc đến quán
nét hay chơi.
-Sao vậy Ngạo.
-… à không có gì đi thôi.
Trong khi cả hai đang đi trên đường thì gặp có một đôi vợ chồng đang dẫn con
di chơi , mỗi người một tay nắm lấy hai bên tay của đứa trẻ dẫn đi.
Thanh niên nhìn họ dẫn con đi mà nhìn thất thần , không biết sao trong lòng có
sự buồn phiền nỗi lên trong lòng , người bạn kia đột nhiên thấy hắn đứng lại
ngẩn người thì ngạc nhiên hỏi , Thanh niên Ngạo lắc đầu cả hai lại đi tiếp.
-Đau mẹ ơi … đau mẹ ơi
Cả hai chơi đánh LOL rất vui , họ đánh xếp hạng thắng từ ván này đến ván khác
, vốn cả hai đang combat rất vui thì bỗng truyền đến tiếng khóc van lên.
Làm thanh niên Ngạo đang đánh quay sang nhìn thấy một người mẹ đang gank con
mình , liên hoàn chưởng lên đầu cũng với một cú nộ lông cước. ( =)) … hahaha…)
-Ngạo … ngạo … ngạo đánh kìa định mệnh , sắp combat thắng ván này lên Thách Đấu rồi trời ạ đừng có ngẩn người nữa.
-À à , uk đánh thôi … tao mở combat cho … zo zo zo tao mở rồi đó đánh đi.
-Yeah … win rồi… thách đấu thẳng tiến.
-Nhờ anh mở combat chứ ai.
-Vâng vâng anh hay rồi , để em hôn anh một cái.
-Cút … cho một nộ long cước bây giờ.
…
Cả hai sau đó đánh rất vui , sau khi hắn mở combat team win 2 người rất mừng
như điên , chỉ là trong lòng thanh niên Ngạo cũng không vui lắm vì khi nhớ lại
đôi vợ chồng cùng người mẹ đánh con hồi nãy làm hắn có gì đó trong lòng rất
hỗn loạn.
-Đang làm gì thế ?
-Đọc tiểu thuyết.
-Ghê chưa , tiểu thuyết ngôn tình à.
-À không về một thế giới nhân – yêu – ma
-Truyện gì thế ?
-Võ Động Càn Khôn.
-Ồ thế đang đọc tới đâu rồi.
-À gần hết đang chương nhân vật chính Luân Hồi tìm người mình yêu.
-Khoan đã , hồi nãy mày nói gì ?
-Bảo là tìm người yêu.
-Không trước đó kia.
-À nhân vật chính Luân Hồi tìm người yêu.
-Luân… Hồi… à.
Thanh niên Ngạo quay sang nhìn bạn mình đang chăm chú đọc cái gì đó , liền
quay sang hỏi thì bị câu trả lời của bạn mình làm cho giật mình , liền cười
trêu một cái , ai ngờ câu tiếp của hắn làm thanh niên Ngạo có cái gì đó đang
rục rịch trong lòng giống có cái gì đó bị khơi dậy.
Và sau khi bạn mình nói câu sau , thì thanh niên Ngạo run mạnh lên , giật mình
một cái nhìn phía bạn mình lần nữa hỏi lại , trong câu trả lờ đó có hai từ
quen thuộc làm hắn nhíu mày lại thì thầm hai chữ đó.
-Ồ … mình nhớ rồi … đây là Luân Hồi kiếp à.
Đang ngồi giữa tiệm nét thanh niên Ngạo đang nhắm mắt một hồi liền mở ra với
đôi môi tươi cười như mọi lần , không còn sự ngơ ngơ ngác ngác của hồi nãy
nữa.
Hắn thức tỉnh từ sự hỗn loạn trí nhớ , lúc đầu hắn cứ ngơ ngác sống ở cô nhi
viện đến giờ được 19 năm rồi , 19 hắn không nhận ra được điều gì cứ thế sống
tự nhiên bước qua , tới bây giờ hôm nay hắn có cảm giác gì đó trong lòng nên
mới nhìn ra cửa sổ suy nghĩ , sau đó gặp được những người cha và mẹ cùng con
của mình làm lòng hắn có gì đó bị thối thúc , sau đó nhờ có người bạn kế bên
này của hắn đọc tiểu thuyết , khi kể cho hắn và đọc 2 từ quen thuộc làm hắn
nhớ lại tất cả.
Chính bản thân giờ mới ngộ ra mình là ở Luân Hồi kiếp.
-Luân Hồi Kiếp.
Nó là gì ? chính là sự phá vỡ tâm ma của bản thân , thứ quan trọng nhất với
bạn và nó cũng là con đường phá vỡ giới hạn của phàm nhân.
Như các bộ phim truyền hình về phim Thần Tiên , vì sao Tiên và Phàm không cùng
một thế giới chung với nhau mà tách biệt , Tiên nhân trên trời và phàm nhân
dưới đất , chính Thiên và Địa.
Thiên chỉ có Thiên Đế cai quản mọi trật tự trên trời , còn phàm nhân từ Hoàng
Đế này đến Hoàng Đế khác , từ Triều Đại này đến Triều Đại khác , nó như vòng
tuần hoàn vậy.
Cho dù đến thời hiện đại cũng thể , tổng thống cũng giống như vua chỉ là do
nhân dân bầu ra , nhưng nó cũng ứng với câu nói của các Triều Đại Đế Vương đó
là:
-Được lòng dân , thì sẽ được cả thiên hạ.
Người xưa nói rằng , dân là góc , Quốc Vương là ngọn , phải có gốc mới có ngọn
, càng là bậc Đế Vương , người có trí tuệ và đạo đức cao thượng càng coi trọng
người dân , sẽ được dân yêu mến , vì vậy dù ở hiện đại được người dân yêu
thích sẽ bầu làm Tổng Thống , nhưng thế giới công bằng , cũng còn một câu
khác:
-Mất lòng dân , thì mất cả thiên hạ.
Nếu bạn làm dân tức giận , vậy thì đón nhân sự sụp đỗ Triều Đại của bản thân
là vừa rồi , lịch sử là bằng chứng tốt nhất cho điều đó.
Tại sao phải nói những điều này tất nhiên là để dẫn chứng dễ hiểu , Vua và Dân
là hai thân phận khác nhau nhưng đến cùng một chỗ trải nghiệm: cay đắng , hạnh
phúc , đau khổ , niềm vui … Đây cùng chính là thử thách để vượt qua phàm nhân.
Khi đất nước hưng thịnh vua khổ , dân khổ.
Khi đất nước hưng vong vua khổ , dân khổ.
Đất nước hưng thịnh vua phải lo nội bộ từ hoàng tử đến quan lại trong đất nước
, dân thì gặp sự tham lam , dục vọng đến từ quan lại , chính là khổ.
Đất nước hưng vong vua phải lo ngoại lai và các quan lại và hoàng tử làm phản
, dân thì chịu đau khổ do chiến tranh mang lại , người thi lưu lạc , người thi
tử vong.
Và họ phải chịu chung một thứ đó chính là cảm xúc vô vàn.
Phải cảm xúc chính là tâm ma.
Thứ mà Tiên nhân nào cũng phải trải qua để lên trời , để làm sao hắn nhận biết
được điều đó là Tây Du Ký trải qua 81 kiếp nạn.
Chắc ai cũng nghĩ 81 kiếp nạn là để bốn thấy trò thành Phật thì sai rồi nhé ,
trong cả chuyến đi thỉnh kinh , họ phải trải qua vô số chuyện vô số cảm xúc
cảm giác khác nhau , như khi Đường Tăng hiểu lầm Tôn Ngộ Không sát hại 3 lần
Bạch Cốt Tinh làm tình cảm và cảm xúc của họ bị tan vỡ cả hai đều thất vọng về
nhau … và vô số trên hành trình chuyền đi họ đã trải qua khó khăn để thử thách
cảm xúc của mình , một chuyến đi là những cảm xúc khác nhau.
Cho nên hắn ở đây trong Luân Hồi này là để chém Tâm Ma.
Chính là cảm xúc thất vọng , đau khổ cha mẹ bỏ hắn lại cô nhi viện này , đó
chính là Tâm Ma của hắn , kẻ bị bỏ rơi.
Kiếp này là kiếp thứ nhất , hắn dành thời gian tìm cho được manh mối về cha mẹ
hắn một chút , mặc dù biết tìm người như mò kim đấy bể khắp nơi , vì hắn bị để
ngay trước cửa chẳng ai thấy cha mẹ hắn là ai , thứ hai khi hắn trong Thất Âm
Lạc Hồn trận hắn thấy được nổi sợ hãi của bản thân nhất , khi hắn nhìn cha mẹ
mình chỉ là không thấy được mặt , nó như có một màu đen che đi về sự hiện của
cha mẹ hắn.
Hắn có 100 kiếp Luân Hồi để chém tâm ma , hắn tin rằng 100 kiếp này sẽ giúp
hắn tìm được.
Thế là hành trình trên trăm kiếp Luân Hồi tìm cha mẹ hắn và để hiểu về việc bị
bỏ lại.
Hơn 10 năm trôi qua hắn tìm không ra được manh mối về họ đang ở đâu , hắn bây
giờ là người có địa vị khá tốt trong xã hội là một giám đốc công ty lớn , 34
tuổi sự nghiệp thành đạt ở năm 24 , hắn kết bạn khắp nơi từ cảnh sát đến những
người thế lực ngầm chuyên về tìm người và camera quan sát , nhưng thủy chung
vô ích , đã có vô số lần tình yêu tự đến với hắn , nhưng hắn đều dẹp qua hết
một bên , tình yêu của hắn đã có rồi , hắn cũng chọn rồi , chả phải lãng phí
tình cảm và thời gian vô ích ở thế giới này.
Sau đó tiếp 50 năm trôi qua vẫn không tìm được tung tích của hai người , hắn
đã 74 tuổi nhưng quyền lực trong tay vẫn có , hắn vẫn quy động lực lượng quen
biết đi tìm nhưng không thành.
Cuối cùng đến khi hắn chết đi vẫn chả tìm được.