Thật ra đôi bông đó là có từ một nữa năm trước khi vô tình lướt qua cửa hàng
trang sức trong hệ thống thấy nó đẹp nên đã đổi 1000 điểm để lấy.
Hắn cứ tưởng phải nhiều năm sau mới tìm được chủ nhân cho nó , nhưng mà không
ngờ chỉ nửa năm đã tìm được.
Cả Thánh thành đã đi hết không còn chỗ để đi , chỉ còn một nơi duy nhất thôi ,
hướng đôi mắt về phía bắc , nơi đó có thể nói như một dãy núi dài bất tận như
một cự long đang ngủ say và tràn nhập đấu khí , cũng là chỗ nỗi tiếng nhất
Thánh thành hiện giờ ở đây.
-Vân Lam Tông.
Và nơi này hắn cũng sẽ là người tháo vỡ nó xuống , chứ không phải là Tiêu
Viêm.
Vì sao ư , tất nhiên vì mỹ nữ rồi , nơi này tạo thành trói buộc cho nàng thì
hắn sẽ là người mở trói , bằng cách cho Vân Lam Tông xóa tên khỏi đế quốc.
Nhưng mà không phải như cách Tiêu Viêm đã làm , hắn sẽ làm cực đoan hơn và tất
nhiên sẽ không để nàng là người gánh tội rồi.
Lại một mình trên hành trình tới phía bắc của đế quốc.
-À hệ thống sau khi ta cứu Mỹ Đồ Tọa rồi , tại sao lại không nghe hoàn thành nhiệm vụ vậy.
-Chinh phục giả ta hỏi ngài , khi ngài chơi nhận nhiệm vụ của một npc nào đó , ngài sau khi làm xong nhiệm vụ giao cho phải quay về trả đúng không.
-Ùm đúng rồi.
-Vậy thì hệ thống cũng vậy thôi , ngài nhận nhiệm vụ từ trong đó , thì vào đó mà trả , ai rãng mà auto trả cho ngài , ngài bị thiểu năng à.
-LOL
Lạc ngạo vốn thắc mắc lâu rồi , chưa có dịp hỏi , hôm nay rãng để hỏi cho ra
lẻ thì lại nhận được một đáp án ngoài sức tưởng tượng , hắn cạn lời rồi.
Có ai như hắn không , làm chủ nhân một hệ thống , vậy mà nó lại giống chủ nhân
của mình , nói nặng không được , chọc giận nó cũng không xong , mà nó nói nặng
chủi xéo mình thì phải im lặng chấp nhận. ( số chú nhọ thôi =)) )
Chọc giận nó , nó cho một cái auto gái giảm hảo cảm với hắn - 100 % thì tới
nước đó có mà khóc thôi.
-Biết rồi.
Lạc ngạo đành phải chấp nhận số phận , ngặm đắng nuốt cay khi làm sai bị nó
chủi như con , chỉ là trong lòng hắn nhen nhóm một hi vọng , sẽ có ngày biến
hệ thống thành mỹ nữ thì … ( =)) ai cũng hiểu )
Nhiệm vụ: Giải cứu mỹ nữ ( hoàn thành)
Cứu thoát Mỹ Đồ Tọa nữ vương khỏi thương nhân.
Phần thưởng: giành được 20% hảo cảm của nàng
Thưởng thêm: Tùy vào hành động của bản thân sẽ được tăng thêm % hảo cảm.
Lạc ngạo thấy vậy liền nhấp vào trả nhiệm vụ.
Nhiệm vụ: Giải cứu mỹ nữ ( đã hoàn thành)
Cứu thoát Mỹ Đồ Tọa nữ vương khỏi thương nhân.
Phần thưởng: giành được 20% hảo cảm của nàng
Thưởng thêm: 25% hảo cảm.
Vừa nhìn thấy con số ở chỗ thưởng thêm , con mắt Lạc ngạo mém lọt ra ngoài ,
vì điểm thưởng thêm sẽ luôn ít hơn rất nhiều so với được cho quy định.
Vậy mà hắn được thưởng thêm đến 25% không sợ hãi sao được , hắn chỉ vô tình
hôn nàng , chọc cười vài câu và cuối cùng tỏ tình nàng , bây giờ lại nhận được
kết quả ngoài sức tưởng tượng.
-Hệ thống không có bị lỗi đó chứ , sao ta thấy số điểm thưởng phi thực tế vậy và nói đúng hơn là hư cấu.
-Đáng lý ra nó chỉ có 10% mà thôi , nhưng mà cái hành đồng cuối cùng của ngài là tỏ tình lại làm cho cả hệ thống lẫn nàng bất ngờ.
-Và tất nhiên nó không phải ở chỗ ngài tỏ tình nàng , mà khí chất và cách nói của ngài dành cho nàng , mang lại điểm khích thích tuyệt đối.
-Vì thế nàng lại thích thú với ngài hơn , thế là tăng 10% hảo cảm , 5 % còn lại là hệ thống tặng ngài cho hành động dũng cảm của đàn ông và tạo sự chinh phục cho bản thân , dù nói thế nào đi nữa ngài cũng Chinh phục giả.
Lạc ngạo càng nghe càng không biết nói gì , xúc động , hạnh phúc dâng trào ,
cảm động … nói chung lần đầu tiên hắn thấy hệ thống tốt với khen hắn như vậy
dù chỉ 5% thôi , đâu phải muốn là được hệ thống đối xử tốt đâu.
Chỉ là hắn cảm động được không bao lâu , mọi cảm xúc tụt hết về con số 0 , khi
nghe câu kế tiếp.
-Nói trắng ra hệ thống bố thí cho ngài thêm mà thôi , vì vậy phải biết nhớ ơn đây.
Lạc ngạo thấy mình bị lừa rồi , không nên cảm động với loại vô sĩ , khốn nạn
này , hắn hứa đây là lần cuối bị lừa tình từ hệ thống. ( =)) không còn gì để
nói )
-Hệ thống có thể xem bảng thống kê chỉ sổ hảo cảm của các mỹ nữ đối với ta không ?
-Tất nhiên là được , ngài chỉ cần chọn vào dòng liệt kê có nam và nữ trong đó.
Nghe vậy Lạc ngạo liền lướt qua từng dòng , sau đó trước mắt hắn đã xuất hiện
ra hai chữ Liệt Kê.
-Nam
-Nữ.
Hắn chọn vào chữ nữ và trước mắt hiện ra một khung hình ảnh gồm các avatar nữ
kề bên là có một cây ống với màu sắc khác nhau và đọ dài và ngắn cũng khác
nhau.
Huân nhi: 80%
Mỹ Độ Tọa: 45%
Nhã Phi: 20%
Thác Thượng Kiều: 10%
Nhìn thấy Thác Thượng Kiều cho hắn 10% hảo cảm làm hắn bất ngờ , chợt hắn hiểu
ra đây là nàng và Lục ngô nói gì đó , mới dành cho hắn như vậy.
Thế là có ba mỹ nữ tạm thời vào tay hắn , việc Nhã Phi có 20% là rất tốt rồi ,
cả cùng trò truyện và lời hứa vào nàng được như vậy cũng tốt , Lạc ngạo nghĩ
thầm trong lòng.
Chỉ là hắn không biết con số 20% ấy nó không đứng yên vị một chỗ nữa , mà sau
này theo thời gian nó sẽ gia tăng sau này , mà hắn lại không làm gì cả. ( quá
nguy hiếm quá ngầu )
Sau đó hắn chuyển sang nam , chỉ sau nhìn thấy xong , hắn có từng đợt da gà
nổi lên , làm hắn lạnh run người.
Tiêu Lâm: 60%
Tiêu Chiến : 50%
Tiêu đại trưởng lão : 50%
Tiêu nhị trưởng lão : 50%
Tiêu Tam trưởng lão : 50%
Lục Ngô: 50%
Tiêu Đỉnh: 50%
Tiêu Lệ: 50%
Tiêu Viêm: 50%
Mặt Lạc ngạo lúc này đã tái xanh rồi sang tím , tím sang lục , lục sang trắng
,trong đầu đột nhiên nhớ một câu nói , nghĩ đến cảnh hắn ôm bọn nam nhân trên
danh sách kia , tay và chân trở nên lạnh lẽo.
-Chỉ có đàn ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau.
-Oẹ , ọe , ọe…
Một cảm giác buồn nôn xong lên đầu , ở trong hệ thống một âm thanh nôn mửa
liên tục vang lên , vô cùng có quy luật , hắn lúc này muốn nôn hết cả gan ra
ngoài.
-Ôi mẹ ơi , thật là khủng khiếp , mong đây chỉ cơn ác mộng , hãy giúp con vượt qua cửa ải đầy gian khó này.
Lạc ngạo bắt đầu chấp tay niệm van xin các thần linh giúp hắn vượt qua điều
đáng sợ này.
Hắn thề sau này sẽ vạch khoảng cách với bọn này , hắn không ngờ 1 năm ở đây có
những bí mật kinh khủng che dấu phía sau mà hắn không nhận ra , những tiềm
tàng nguy hiểm không lường trước được. ( thanh niên tưởng tượng cao xa vl ,
người ta có hảo cảm trên lập trường nam tử , thằng này thì … =)) thua )
Vội thoát ra khỏi cơn ác mộng , chui ra khỏi hệ thống , tiếp tục bước đi về
phía bắc đế quốc vội suy nghĩ đến mỹ nữ , hắn không dám nghĩ tiếp chuyện kia
nữa chỉ làm hắn buồn nôn thêm.
Càng gần phía bắc , thì bắt đầu xuất hiện những người mặc nguyệt bạch bào
trang phục nam và nữ đi lại khắp nơi , nhìn ký hiệu ngay ngực cũng biết là đệ
tử của Vân Lam Tông.
Cuối cùng xuất hiện trước mắt hắn là bực thềm như cầu thang , chúng xếp uốn
lượn lên thẳng đỉnh núi ở trên kia và đây là cửa bước lên Vân Lam Tông.
Nhìn thấy hai bên có đệ tử trong coi , lên xuống cũng chỉ có đệ tử của Vân Lam
Tông , Lạc ngạo đảo mắt một vòng , bắt đầu đi vòng.
Cảnh này giống như một nam và một nữ yêu nhau , nhưng cha mẹ nàng làm khó làm
dễ không cho vào nhà để gặp nàng , thì thay vì chúng ta chịu thua , thì còn
một cách bí truyền đó là leo tường vào , vụng trộm gặp nàng. ( =)) vãi xin
thánh nhận của con một lạy)
Chỉ là hắn và mỹ nữ trong Vân Lam Tông lại không thuộc trường hợp trên ,thế là
kế hoạch cuộc tìm kiếm đường vào gặp nàng bắt đầu , Lạc ngạo có ý định vòng
quanh cả ngọn núi.
Một ngọn núi nhìn xa chúng ta thấy nó rất gần nhau , nhưng đứng gần và nhìn
thì mới thấy nó xa bất tận cỡ nào , để có thể đi gần hết cả ngọn núi này hắn
phải bỏ ra cả một buổi tối chỉ bằng đi bộ của hai chân.
Và ông trời không làm hắn thật vọng bỏ ra công sức tìm kiếm , có một đường mòn
nhỏ , nếu không chú ý sẽ không thấy được , chỉ là con đường ấy dường như đủ
cho một người nhỏ con mới 5 tuổi như hắn đi vào được.
Cả Thánh thành tràn nghập màu sắc rực rở khắp mọi nơi , mọi người như đổ xô ra
xem cảnh đẹp vậy , con đường nhường như trở nên đông đúc hơn , chỉ là không ai
chú ý có một tên nhóc đang bước vào con đường mòn nhỏ leo núi kia.
Bỏ lại hình ảnh màu sắc và cảnh đẹp phía sau lưng , hắn từng bước đi lên trên
một ngọn núi thiếu đi ánh sáng , hoàn toàn dựa vào ánh trăng mà bước đi lên.
Thế giới này không có những điều kỳ bí như M…a với lại hắn cũng không sợ , hắn
sống một mình về đêm gần như tiết kiệm tiền điện chỉ dựa vào đèn của máy tính
mà sống , cho nên hình ảnh rùn rợn bao phủ trong rừng rậm không có đèn này ,
chẳng làm hắn sợ hãi chút nào.
Hắn cho đây là thử thách dành cho bản thân , muốn gặp mỹ nữ phải leo tường qua
không để làm ra tiếng động , làm cha mẹ nàng phát hiện , thì hắn lại vượt qua
sự rùn rợn để lên gặp được mỹ nữ.
Thế giới công bằng vậy đó , chúng ta bỏ công sức ra thì sẽ được đền đáp ,
chúng ta đôi khi vượt qua không gặp được thì thất vọng cho là vô ích , còn hắn
thì cho là chỉ sớm hay muộn mà thôi.
Cũng giống Lưu Bị muốn gặp Gia Cát Lượng còn phải ba lần lên núi ngọa long
cương mới được gặp , cái quan trọng là chúng ta thành tâm không mà thôi.
Vì vậy hắn cũng chuẩn bị tâm lý , nếu hôm nay lên không gặp được nàng thì còn
ngày mai và ngày mốt , chẳng có gì thất vọng cả.
Hắn còn không biết rằng có phải đường này có thể dòng ra sau của Vân Lam Tông
không nữa , có khi lại đến một vùng khỉ kho cò gáy nào đó không có người ấy.
Chỉ là hắn muốn tận dụng hết cơ hội lần này để xem có thấy nàng hay không , vì
thế thất bại hay sợ sệt không làm hắn chùn bước.
Không biết mình đi bao lâu , hắn cứ đi mãi đi mãi và cuối cùng phát hiện cách
xa trước mặt có ánh sảng nhỏ nhoi , thấy vậy một nụ cưới nhếch lên trên môi
hắn và bước đi đến gần nó.
Bước ra khỏi rừng rậm âm u đen tối đập vào mắt hắn là một hoa tươi và cỏ xanh
phủ khắp nơi đây , cây gần như thưa thớt ánh trăng nơi đây đã sáng rõ hơn lúc
trước rất nhiều.
-Hítttttttttttttt ...
Càng đi tới một mùi hường của cỏ cây truyền vào khứu giác của hắn , hít một
hơi dài thở ra một cảm giác thoải mái , bớt đi sự mẹt mỏi trong lòng hắn.
Rõ bỏ mặt nạ và áo choàng xuống thu vào giới chỉ là một gương mặt tuấn tú non
nót , đôi mắt bất cần đời tham quan nơi này , đôi môi nhếch lên như có như
không.
Vượt qua đám cây đang che phía trước , một cảnh đẹp làm đôi mắt tỏa sáng ,
cảnh trước mắt làm trái tim hắn muốn dừng lại vậy , một vẻ đẹp cô độc dưới
trăng , nhưng lại tỏa sáng muôn nơi.
Phía trước không còn hàng cây nữa chỉ còn bãi cỏ xanh tươi đẹp và hoa đẹp lung
lây trong gió , ở đó không xa có một bờ hồ rộng ở giữa nơi này và phía trên có
ánh trăng tỏa sáng phủ xuống nơi đây như một thiên đường trong đêm và điều làm
cho cảnh đẹp nơi đây hoàn mỹ là có một nữ nhân tóc dài duyên dáng lại mang
trên người khí chất cô độc lẻ loi.
Một mái tóc đen mượt mà uốn lượng như làn sóng , thân hình được bao bộc tố y ,
tấm lưng thon gọn cùng với eo nhỏ tạo nên sự hoàn mỹ phía sau , đôi chân thon
dài càng di nhìn xuống càng nhỏ dần , tạo nên một sự lung linh mê hoặc.