-Tạm biệt mọi người , tạm biệt Lục ngô.
Sau khi mọi người bước xuống phi hành thú , cả một thành thị náo nhiết với
tiếng ồn ào tràn vào tai họ , một nơi phồn hoa hơn Ô thản thành cả chục lần.
Vị mỹ nữ này sau khi xuống phi hành thú đã chào tạm biệt mọi người , trước khi
đi đã nhìn Lục Ngô với ánh mắt tương tư không nở xa rời.
-Ngươi ta đi rồi , nhìn một hồi hai mắt rớt ra ngoài luôn bây giờ.
Lạc ngạo thấy Lục ngô nhìn theo con gái người bước đi và biến mất trong dòng
người rồi , nhưng vẫn nhìn theo hồn về phương trời nào.
-A … hahaha làm các vị chê cười , không biết các vị tính tới đây là để …
Lục ngô giờ mới tỉnh lại , thấy bọn Lạc ngạo cười mà không cười nhìn hắn liền
cười khan một tiếng , quay sang đánh trống lảng việc khác.
-Bọn ta đến đây thăm bạn cũ , còn Lục ngô tiên sinh thì sao …
Tiêu Lâm không nói mục đích thật đến đây , vì chuyện này quá mực chấn động một
đế quốc Gia Mã , nên chỉ có thể nói một nửa sự thật.
-Tại hạ đến đây là vì gia tộc giao nhiệm vụ cần hoàn thành.
Lục ngộ cùng lựa lời mà nói hay bên đều tránh nói việc chính.
-Vậy chúng ta tạm biệt.
-Tạm biệt.
Tiêu Lâm biết việc vui rồi cũng tàn , nên tạm biệt Lục ngô tại đây , Lục ngô
cũng biết vậy nên vui vẻ đáp lại.
-À Tiêu Lâm đại nhân , tại hạ muốn theo Lục Ngô đi làm nhiệm vụ nên sẽ không cùng mọi người đến thăm bạn cũ được vô cùng xin lỗi.
Nhưng mà để cả hai bên bất ngờ là Lạc ngạo đột nhiên lên tiếng.
-Vậy thì tạm biệt công tử và Lục ngô tiên sinh , chỉ là không biết công tử…
-Ba ngày sau tại quảng trường phi hành thú tại hạ đợi mọi người.
Lạc ngạo biết Tiêu Lâm định nói gì liền đưa ra câu trả lời , còn về Lục ngô
thì lúc đầu bất ngờ chỉ là sau khi thấy Lạc ngạo chớp mắt với hắn , người
thông minh chỉ nhìn là hiểu nên hắn chẳng nói gì.
-Hẹn gặp lại Lạc ngạo.
-Hẹn gặp lại.
Tiêu Lâm chào tạm biết hai người Lục ngô , liền sau đó hướng về một hướng bước
đi và rồi biến mất trong dòng người.
-Công tử không thật theo tại hạ đó chứ.
-Tất nhiên không rồi , tại vì ở đây có một số việc riêng nên muốn tách ra với họ mà thôi.
Hắn thấy Lục ngô trêu đùa hài hước thì cười một tiếng.
-Người con gái tốt chứ.
-Nàng không chỉ xinh đẹp , thông minh , còn rất hiểu lòng người.
Lục ngô nghe Lạc ngạo nhắc tới nàng , mắt hiện ra vẻ hồi tưởng hành trình vừa
rồi.
-Nàng có giới thiệu bản thân là ai và ở đâu không .
-Có nàng tên Thác Thượng Kiều , nàng bảo là người của Thác Thượng gia tộc.
-Vậy tốt rồi.
-Chỉ là không biết bao giờ mới gặp được nàng.
-Ôi trời ngươi không hiểu à , nàng báo tên mình và gia tộc , chính là nếu nàng không gặp được ngươi , thì không lẽ người không tìm nàng à.
-Đúng rồi sao tự nhiên ngu vậy nè , cảm ơn công tử đã nhắc nhở.
-Coi như giúp ta hồi nãy tách nhóm ra là thu lao đi.
…
Lạc ngạo và Lục ngô đã vừa đi vừa nói chuyện với nhau rất vui vẻ , sau khi tới
một ngã tư nào đó , Lục ngô tạm biệt hắn và đi một hướng khác.
-Tham quan cái đã , mục tiêu cứ từ từ.
Thế là Lạc ngạo một mình lẻ loi trong dòng người đưa đây , xem cảnh đẹp phồn
hoa khác biết với thành phố thời hiện đại.
-Vị đệ đệ kia.
Đang ngắm đèn đuốc phồn hòa thì một âm thanh ngọt ngạo không kém phần nũng nịu
vang lên từ phía sau hắn , làm xương cốt của hắn muốn mềm nhũng ra.
Quay lại thì Lạc ngạo chứng kiến một cô bé chừng 11 12 tuổi trong một bộ quần
áo đỏ tôn vẻ đẹp phía trước đang phát triển của nàng , mặt thùy mị , đội mắt
vũ mị như biết câu hồn người , đôi môi đỏ nhỏ lóng lánh.
Hắn không ngờ mình không tìm con mồi , con mồi lại đến tìm mình cảm giác bản
thân từ gã thợ săn hóa thành con mồi , còn con mồi thì hóa thành kẻ thợ săn.
-Vị tỷ tỷ này , không biết có việc gì.
Hắn không thể phủ nhận nhìn nàng mặc dủ còn nhỏ tuổi , nhưng lại làm người
khác mê say với vẻ đẹp vũ mị tự nhiên của nàng.
-A … không biết có phải đệ đệ đang tham quan Thánh thành phải không ?
Nàng a lên một tiếng kinh ngạc , không ngờ người trước mắt tuy có bị vẻ đẹp
của nàng làm xao xuyến , nhưng mà không có bị mê hoặc cho lú lẫn trí óc , mà
còn trấn định lại chào hỏi tự nhiên , trong lòng nàng thích thú càng lớn ,
trong thì thầm hai chữ Thú Vị.
-À phải ạ.
Lạc ngạo thấy nàng hỏi vậy liền bắt ngờ.
-Nếu đệ không phiền , tỷ sẽ giới thiệu ở đây cho đệ.
-Tất nhiên là không phiền rồi.
Thấy nàng đề nghị như vậy liền không từ chối rồi , dù sao hắn đang nghĩ làm
sao để làm quen được nàng , không ngờ nàng lại đến làm quen hắn trước.
Thế là cả hai cũng đi với nhau , nhưng với vẻ đẹp của nàng không làm người
khác chú ý sao được.
-Trời ơi là Nhã Phi của Thước Đặc Nhĩ gia tộc.
-Hôm nay nàng lại đi cùng một thiếu niên , đó là ai vậy.
-Có thể đi cùng nàng , chắc là địa vị không thấp đâu.
-Nghe nói Mộc Chiến từng tuyên bố nàng là của hắn , bất cứ kẻ nào dám đến gần nàng , hắn liền phế người đó.
…
Việc Nhã Phi xuất hiện đi cùng một đứa nhỏ trẻ tuổi như vậy làm cho mọi người
bất ngờ , nàng là công chúa của Thước Đặc nhĩ gia tộc lại lần đầu tiên xuất
hiện đi cùng một người đứa trẻ là nam làm tin tức nóng trong ngày.
Sau đó Nhã Phi vừa đi vừa giới thiệu khắp nơi trong thành cho Lạc ngạo , hắn
không ngừng gật đầu lâu lâu còn thêm vài câu làm cho cuộc trò chuyện trở nên
thú vị làm nàng cười không ngừng.
-Đệ đến đây một mình à , không có ai đi cùng đệ sao.
-Đúng vậy đây là lần đầu tiên đến Thánh thành.
Lạc ngạo thấy nàng hỏi một câu như vậy liền biết tới rồi , còn tới cái gì thì
quá dễ hiểu , Thước Đặc Nhĩ gia tộc nổi tiếng với đấu gia hội , mà kém theo đó
là nơi mua bán thông tin tình báo có giá trị.
Việc nàng xuất hiện ở đây rất dễ đoán , một vị luyện dược sư tứ phẩm đến đây
và mang theo một nhóm người rất dễ bị để ý , thứ hai khi cả nhóm tách ra thì
họ đến Nạp Lan gia tộc sẽ càng bị để ý nữa , một vị luyện dược sư mang một
nhóm người tiếp xúc với một trong ba quái vật của Gia Mã đế quốc không bị để ý
cũng khó.
Sau khi hắn và Lục ngô tách ra , thì chỉ còn mình hắn , một đửa trẻ lang thang
đang thưởng thức cảnh đẹp đế quốc sẽ là mục tiêu dễ tiếp cận nhất để lấy thông
tin và kiếm tính báo có giá trị.
Còn vì sao Nhã Phi được tiếp cận nhanh như vậy , tất nhiên có người chỉ đạo
phía sau rồi , còn có nàng cũng muốn chứng minh bản thân có giá trị trong gia
tộc.
Vì sao nàng muốn chứng mình bản thân , trong Thước Đặc Nhĩ gia tộc có một
người họ Nhã được Hải Ba Đông hồi trẻ mang về , sau đó không biết nguyên nhân
gì cả hai tách ra , hắn thì đi đến Tháp Qua Nhĩ ẩn cư , nàng kiếm được người
khác và sinh ra Nhã Phi.
Sau đó cả hai vợ chồng nàng qua đời thì bỏ rơi Nhã Phi lại một mình cùng với
sinh ra không có thiên phú tu luyện nên địa vị trong gia tộc không tính là cao
, nhưng nhờ có sự xinh đẹp của bản thân được Đằng Sơn cho học tập kiếm tiến
trong đấu giá hội để thể hiện giá trị của bản thân.
Nghĩ đến người bạn Hải Ba Đông của mình , Đằng Sơn cũng có chú ý và bảo vệ
nàng , nếu không phải vậy , nàng lớn lên xinh đẹp nhưng không có thiên phú tu
luyện , giá trị cũng không quá cao , đã có thể trở thành vật thông hôn gia tộc
rồi.
Khi nàng lớn lên xinh đẹp , nhưng không ai làm gì được nàng là nhờ có Đằng Sơn
chống lưng , vốn nàng có địa vị thấp trong tộc , qua nhiều năm Đằng Sơn cứ
tưởng bạn mình không về thì tính thông hôn cho Nhã Phi , nhưng khi Hải Ba Đông
trở về , nàng liền được thăng làm quản lý phòng đấu giá Mê Đặc nhĩ tổng bộ ,
sau đó nàng được Hải Ba Đông đi đâu cũng kè kè theo sau bảo vệ như báu vật của
hắn vậy.
Có thể thấy được nàng tội nghiệp đến mức nào , nếu không có Hải Ba Đông quay
về thì cuộc sống nàng đã là câu chuyện khác.
Bây giờ tiếp xúc với hắn , vì hắn là nam nhân , nàng dùng nhan sắc cũng mình
lung lấy hắn để lấy tình báo có giá trị.
Nhã Phi nghe hắn nói vậy liền bĩu môi , nàng sao tin hắn nói được , đang suy
nghĩ làm sao tiếp cận hắn thì một âm thanh khác đến đây phá rồi kế hoạch của
nàng.
-Tránh ra , tránh ra , tránh ra.
Một âm thanh từ xa làm hấp dận mọi người ở đây.
-Nhã Phi ta đã nói là nếu ai dám đến gần ngươi , ta liền làm thịt kẻ đó.
Một thiếu niên 12 13 tuổi ánh mắt vẽ sự hung tàn không phù hợp với tuổi đang
nhìn Lạc ngạo như muốn xé xát hắn ra như có thù giết cha đoạt vợ.
-Là Mộc Chiến có trò hay để xem .
-Hắn từng tuyên bố ai đến gần Nhã Phi liền sẽ giết kẻ đó , coi bộ làm thật
-Mộc gia và Thước Đặc Nhĩ gia không biết có đống ý với cách làm của Mộc Chiến mà để hắn tuyên bố như vậy.
-Cũng không biết dù sao hắn là con của Mộc Thân mà.
-Người ta là con của Đại tướng quân đế quốc.
…
-Chết đi cho ta.
Mộc Chiến không nói hai lời đánh tới , với đấu khí ba động thuộc về đấu giả
nhị tinh , với độ tuổi này được tính là thiên tài.
Nhìn quyền của Mộc Chiến đánh tới Lạc ngạo không một chút biến sắc bình thản
nhìn nó đánh tới , không chút sợ hãi.
Bởi vì hắn biết sẽ có người theo bảo vệ Nhã phi ra đỡ đòn này , dù sao hắn
cũng có quan hệ với một vị tứ phẩm luyện sư đây không phải việc nhỏ.
-Ầm
Qủa nhiên trước mặt Nhã Phi và Lạc ngạo xuất hiện một người chụp lấy quyền của
Mộc Chiến.
Một tiếng va chạm lên trong tích tắc , nó đã nằm trong tay của người xuất hiện
kia.
-Mộc Chiến thiếu gia nói thế nào đi nữa , ngài cũng là có giáo dục không phải du côn ngoài đường muốn làm gì làm , mong công tử nể mặt đại trưởng lão dừng tại đây.
Người xuất hiện là Cốc ni , là nhị phẩm luyện dược sư theo Nhã Phi đến Ô thản
thành để đấu giá.
-Hừ , được ta nể mặt Sơn Lão ngừng tại đây.
-Tiểu tử người liệu hồn đó , đừng cho ta gặp lại , nếu không ta đánh cho ngươi quỳ xuống mà ối máu ra đấy.
Mộc Chiến không ngờ có người ra chặn mình , nhìn thấy người đối diện có huy
hiệu luyện dược sư , hắn biết không ổn rồi , mà sau khi nghe Cốc Ni nói vậy
cũng biết cho hắn bật thang để xuống không làm mất mặt hai bên , cộng với đem
Đằng Sơn ra hắn chỉ có thể lui binh.
Sau đó Mộc Chiến biến khỏi tầm mắt mọi người , thấy Cốc Ni nhìn qua tự động
giải tán.
Lạc ngạo bình thản nhìn Mộc Chiến biến mất không nói một lời , bởi vì hắn đã
liệt tên đó vào cùng danh sách với Hải Ba Đông , ngày mà hắn quay lại đây , ai
quỳ ai còn không biết. ( lại thêm một bé vào sổ đen )
Và Mộc Chiến cũng không ngờ vì hành động hôm nay của mình , làm cho hắn và cả
vô sô thiên tài đế quốc phải chịu nhục nhã sau này. ( nhọ đã đến với em rồi )
-Không làm cho đệ sợ chứ.
-Rất bình thường , cứ một con chó bị buộc xích vào cổ ra đứng đó ra vẻ hung dữ mà thôi.
-Hihihi…
Nhã Phi nghe hắn nói ví Mộc Chiến như ví chó , nghĩ đến cảnh đó nàng buồn cười
vô cùng , cưới như hoa nở ngát hương , tỏa sáng trong đêm vậy.
-Vậy chúng ta tiếp tục chứ.
-Tất nhiên được mỹ nữ dẫn thế này , đấu phải muốn là được.
-Đệ miệng thật ngọt.
Thế là hai người tiếp tham quan Thánh thành , Cốc ni thì đi phía sau một
khoảng cách , để hai người có không gian riêng.
Đi hết cả Thánh thành cũng phải mất một buổi chiều , trên đường hai người đã
có cuộc trò chuyện thú vị làm khoảng cách hai người gần nhau hơn.
-Thôi tỷ phải có đi rồi hẹn gặp lại đệ đệ sau , nhưng mà trước khi có thể cho ta biết tên đệ được không ?
-Đệ tên Lạc ngạo , được một người mỹ nữ như tỷ dẫn đường , ngày hôm nay chắc được phúc của trời cao ban xuống.
-Miệng lưỡi ngọt ghê chưa , chắc nói với nhiều người rồi phải không …
-Không đây là đệ chỉ nói với tỷ thôi.
-Mặc dù nghe rất là không chân thật , nhưng tỷ vẫn rất vui khi nghe , vậy nhé tạm biết.
Nhã Phi thấy hắn khen như thế trong lòng vui vẻ không thôi , nàng thấy hắn
thật đáng yêu vô cùng , tuy hôm nay không lấy được thông tin gì , nhưng nàng
lại được một cuộc trò chuyện thú vị.
Nàng tính ngày mai quay lại gặp hắn chỉ là nàng không ngờ hắn không còn ở đây
nữa và lần gặp của cả hai lại là mười năm sau .
-Khoan đã.
-Có chuyện gì vậy.
-Tỷ nhận lấy , nếu như có một ngày tỷ mết mỏi và không muốn làm con cờ cho gia tộc nữa thì cầm cái này đến Tiêu giả ở Ô thản thành tìm đệ.
Lạc ngạo đưa cho nàng là một đội bông tai màu xanh đậm hình dẹp tròn như giọt
nước , nàng bất ngờ nhìn hắn một cái , một gương mặt với đôi mắt tự tin và nụ
cười ấm áp làm trái tim nàng trở nên rung động.
-Vậy hứa đi nếu tỷ cầm nó đển gặp đệ , đệ phải làm được đó.
-Đệ hứa.
Cả hai quéo tay với nhau , sau đó nàng cứ thế bước đi và biến mất trước mặt
hắn.