Đấu Giả


Đã được một năm trôi qua sống trong Tiêu gia , Lạc ngạo đã chia làm ba lịch
trình:

-Ban ngày luyện thể

-Buổi chiều luyện khí

-Buổi tối cùng vui chơi với Huân nhi

Lạc ngạo đã học theo Tiêu Viêm , ban đêm lấy cơ cái tạo kinh mạch vào sờ soạn
thân thể của nàng , không những vậy tên này còn vô liêm sỉ đến mức , lừa đảo
con gái người ta chơi trò kích thích game , oẳn tù tì với em nó , thua thì bị
em nó hôn , còn thắng thì hôn em nó.

Phải nói là chiếm tiện nghi từ đầu đến chân , phải nói là phục sát đất , vậy
em gái nhỏ cũng tin cho nên bị chiếm tiện nghi từ nhỏ đến lớn.

Nói đi cũng phải nói lại , Lạc ngạo cũng thương em gái nhỏ này lắm bỏ công sức
cải tạo kinh mạch cho em nó phải nói là cúc cung tận tụy.

Dù vậy cũng đưa đấu khí cầu vòng vào cải tạo , nếu đấu khí bình thường không
thay đổi được gì , nhưng có thêm ý cảnh của cầu vồng làm thể chất cường giảm
thương tổn nhận vào.

Với một năm kiên trì thể chất Huân nhi dù gặp phải tam đoan đấu khí đánh vào
cũng không bị thương .

Cùng một năm trôi qua Lạc ngạo luyện đến cửu đoạn đấu khí bằng cách mổi ngày
rèn luyện thân thể và hấp thụ đấu khi cầu vòng.

Hôm nay Lạc ngạo muốn đột phá đấu giả vì không muốn bị chú ý nên quay lại hang
động trong sơn mạch một cách bí mặt không để ai biết.

“Hệ thống sau khi đốt phá giả là lặp tức tu luyện trọng thứ nhất hay là đợi
vài ngày” Lạc ngạo ngồi tĩnh tọa giữa hang trước mắt là một quả cầu vồng bảy
sắc.

“Sau khi đột phá ngài sẽ ngồi hai canh giờ để nó thích nghi với cảnh giới hiện
tại rồi sẽ học công pháp Cửu Kiếp Lập Niếp Bàn rồi đột phá trọng thứ nhất” Hệ
thống từ tốn chỉ dẫn.

“Vậy bắt đầu thôi”

Lạc ngao từ từ ngắm mắt rồi thở ra một hơi hai tay cầm quả cầu vòng lên để
ngang trước ngực một trên một dưới như càn khôn âm dương hai cực

Sau khi cầm lên trên tay , từng ngón tay như có lực hút , từng dòng nước trong
quả cầu vòng đi vào mười ngón.

Lạc ngạo không phải lần đầu tiên tiếp xúc với nó , nhưng sự ngạc nhiên chưa
bao giờ hết .

Hắn cảm giác từng dòng nước đang chạy vào thể nội vô cùng thoải moái như được
ban phước của mẹ thiên nhiên bồi bổ cho con của mình .

Theo thời gian trôi qua năng lượng trong quả cầu từ từ rút xuống , ngược lại
đấu khí trong Lạc Ngạo ngày một mạnh hơn , hẳn cảm giác như ăn không biết đủ
ăn mãi không thôi.

Từng dòng năng lượng đi vào thể nổi chẳng cần Lạc ngạo luyện hóa , chúng như
gặp lại người thân tự dung hòa với nhau không gây ra tranh chấp thật vi dịu vô
cùng.

Ở bên noài từng cơn ba động trên thẩn thể Lạc ngạo truyền ra , làm không khí
và đấu khí xung quanh bị đẩy ra xa Lạc ngạo , mặc dù không thể hít thở nhưng
nhờ vào cầu vòng mà tạo ra không khí trong cơ thể .

Lạ thay không giống với mọi người đấu khí trong cơ thể có màu đạm bạch mà của
hắn là màu bạch đỏ vàng , màu bạch chiếm chín còn đỏ vàng chỉ chiếm phần còn
lại.

Trong kinh mạch điều lạ thay từ chỗ đầu kinh mạch đến kinh mạch thứ nhất là
chứa đấu khí còn bảy kinh mạch còn lại trống trơn không có một đấu khí nào cả.

Nó như không muốn chia sẽ cho bảy cái kia vậy.

Hiện tượng lạ này làm Lạc ngạo lo lắng , chỉ là hệ thống đảm bảo sẽ không vấn
đề gì , hắn lo lăng không phải là không có lý vì người tu luyện là tất cả đấu
khí đều trải dài khắp tám kinh mạch còn hắn chỉ một kinh mạch đầu tiên mà
thôi.

Kinh mạch dù chỉ có một , nhưng nó như một động không đáy tham lam hấp thụ các
dòng năng lương không hề có dấu hiệu no đủ cả , có bao nhiêu đi vào liền hấp
thụ bấy nhiêu không nửa điểm muốn dừng cả.

Nhưng tiệc vui rồi cũng phải tàn , có lẽ đúng với hệ thống từng nói lúc dòng
năng lượng vừa cạn thì kinh mạch trong cơ thể vừa đạt một giới hạn nhất định
không thể tiếp nhận thêm nữa.

“Rắc…rắc …bạt”

Qủa cầu vòng bảy sắc sau khi cạn hết năng lượng thì biến thành màu thủy tinh
trong suốt như không khí nếu không phải cầm trên tay thì có lẽ không nhìn thấy
được nó.

Sau đó một vết nứt xuất hiện trong quả cầu , từng chút lan tràn khắp nơi trên
nó cuối cũng một âm thanh chói tao vang lên như tiếng ly bể lặp tức nứt ra làm
hai rồi thành nhiều mảng vụn .

Chỉ là tưởng trừng như nó sẽ rớt xuống đất thì những mảnh vở hóa những hạt bụi
thủy tinh bay vào hư không chẳng có một âm thanh nào phát ra.

Hắn cảm nhận được trên một miếng mảnh vở đang trở những hạt cát và bay đi
trong lòng bàn tay của bản thân cảm giác thật lạ kì trong lòng.

Khi chúng biến mất hoàn toàn thì cũng chín là lúc Lạc ngạo mở mắt nhìn vào nơi
hư không mà hai tay đang để một trên và một dưới cảm thán trong lòng cảm giác
sự vi diệu của thế gian này.

Hắn hiểu được chúng đã tan biến vào hư không quay lại nơi chúng tửng ở quay về
với thiên nhiên thuộc về nó.

“Tiếp theo là đốt phá đấu giả rồi”

Nhắm mắt lại lần nữa hít mạnh một hơi , Lạc ngạo hai tay hợp lại bắt đầu kết
xuất thủ ấn mưới ngón tay kết hợp thành một thủ ấn kỳ dị.

Lần đầu tiên đột phá đấu giả mặc dù không có kinh nghiệm nhưng đọc qua tiểu
thuyết cộng với tinh thần lựcn gấp năm người thường liền hiểu bước tiếp theo
nên làm thế nào.

Từng dòng đấu khí trong kinh mạch thứ nhất như chạy ra bên ngoài bao quanh nó
rồi sau đó bắt đầu chạy về tiểu phúc để tiến hành áp xúc nó .

Trong tiểu phúc như nhận được bữa cơm tham lam hút vào trong nó , bạch đỏ vàng
đấu khí lúc này bắt đầu chuyển hóa thành nhũ bạch đỏ vàng sắc.

Sau đó dùng linh hồn cảm giác trong khoảng khắc khống chế đấu khí trong cơ thể
, sau đó điên cuồng áp súc nó lại .

Theo từng tinh thần lực thao túng điều khiển nhũ bạch đỏ vàng bắt đầu biến đổi
nó không hề phản kháng hay có ý chống đối mà nghe linh hồn ấp xúc đến.

Lạc ngạo lần nữa tại áp nó , mặc dù không phản kháng nhưng nó lại như miếng
kẹo mềm thay đổi hình dạng mà thôi , không hề bị chất áp đến.

Thời gian trôi qua như mèo vờn chuốt thay đổi thành nhiều hình dạng nhưng vẫn
không nổ tung , rất ly kỳ đây điều mà Lạc ngạo khó chịu .

“Bùng”

Chỉ là không bao lâu đã không còn sức đàn hồi nữa liền vang lên một tiếng nổ
tung trong cơ thể Lạc ngạo .

Sau khi nổ tung Lạc ngạo cảm giảm có cái gì đang xoa dịu trong cơ thể không hề
đau đớn mà đang mát xa cho từng thớ thịt trong cơ thể một cách dịu kỳ.

Nở nụ cười trên môi cảm nhận năng lượng trong cơ thể thay đổi long trời lở đất
mạnh mẽ hơn lúc trước không biết nhiêu lần , hắn cảm giác thật không chân
thật.

Hắn từng nghĩ đây là một trò đùa hay một giấc mơ mà thôi không ngờ chẳng bao
lâu cảm giác đấu khí mạnh hơn lúc trước thì hắn đã xác định được đây không còn
là mơ nữa mà chân thận trên từng chi tiết.

Đảm bảo không ai trên đại lục từ một vạn năm trước hay một vạn năm sau đều như
hắn vượt các đại cảnh giới mà không khó khắn nào cả , thẩm chỉ còn thoải moái
mà vượt qua .

Điều này tử cổ chí kim chắc chắn từng có nhưng không phải ai cũng làm được ,
tất cả cảnh giới vượt qua nhẹ nhởm không cần tốn sức gì cả , nếu để người khác
biết được chắc sẽ khóc than trời than đất bất công .

Người khác dùng cả đời tu luyện và đột phá một cách khó khắn còn hắn thì không
chỉ tu luyện đơn giản mà còn đột phá như ăn cơm bữa thế này chắc chắn sẽ nhiều
người kiếm đậu hủ tự sát , người ta liều mạng đốt phá may mắn qua được , thất
bại thì lui về cảnh cũ thậm chí tệ hơn, còn hắn cứ tới định kỳ là đột phá.

Và cũng là người đầu tiên năm tuổi đạt đến đấu giả đây là điều mà từ trước tới
nay chưa từng có , ngoài trừ ăn đan dược thì tự tu là điều bất khả thi.

Vì như Tiêu Viêm để lên đấu giả tuy mất một năm nhưng lại có đan dược còn hắn
chỉ cần tu luyện là có thể đạt , đây là hai đường đi khác nhau vô cùng , không
thể so sánh.

Còn những người trong bát đại gia tộc thì có huyết đấu đế thì cũng không thể
so sánh , nó cũng như linh đan diệu dược làm thăng cấp một cách đáng sợ.

Nằm trên mặt đất lạnh lẽo một lúc lâu, Lạc ngạo dần bình tâm , khuôn mặt tuấn
tú khó giấu được niềm vui sướng , hai chân có chút tê dại, lần nữa trở về tư
thế tu luyện.

Nội thị, chính là hạng nhất trợ phụ kỹ năng chỉ từ đấu giả trở lên mới nắm
được, thực lực càng cao, đối với tình huống trong cơ thể lại càng rõ ràng.

Tâm thần tập trung tại tiểu phúc, nhũ bảy sắc khí toàn cở bàn tay đang chậm
rãi luân chuyển, bên ngoài được bao vây bởi một tầng tinh vân nhũ năng lượng
khí thể.

Tâm thần chăm chú nhìn toàn khí nhỏ, Lạc ngạo vừa lòng gật đầu. Tuy hiện tại
thể tích khí toàn còn rất nhỏ, bất quá năng lượng ẩn chứa trong đó, so với cửu
đoạn đấu khí mạnh hơn gấp 10 phần!

Tâm thần không ngừng khống chế khí toàn phun ra nuốt vào, đợi đến khi đã thuần
thục, Lạc ngạo mới hài lòng ngưng lại, tâm thần chậm rãi lui ra nội thể. Hai
mắt đóng chặt chợt mở, trong nhãn đồng, trong nhãn đồng tối đen, Bảy sắc hào
quang ngưng tụ hơn mười giây rồi mới từ từ biến mất.

“Hahaha … ta thật sự đột phá đấu giả , ta làm được chỉ mất một năm , không cần
linh đan dịu dược” Lạc ngạo cuồng tiều vang khắp cả hang động , đây là điều
hắn kiêu ngạo và hãnh diện nhất.

Không phải ai cũng như hắn tuy là hấp thụ bảy sắc cầu vòng nhưng đổi lại hắn
mổi ngày luyện thể dùng mọi thứ để năng cao thể chất đổi lại tốc độ phi thường
cho nên đây là thứ hắn bỏ sắc ra đổi lấy là xứng đáng.

“Chúc mừng chinh phục giả đạt được đấu giả chỉ trong một năm , đây là điều
đáng chúc mừng” Hệ thống cũng phải ngạc nhiên không thôi , theo sự tính toán
của nó thì Lạc ngạo phải mất một năm rưỡi , nhưng hắn lại rút ngắn nó lại một
khủng kiếp còn lại hai phần ba , không kinh hãi là nói dối.

“hahaha … quá khen quá khen” Lạc ngạo cười hề hề vui vẻ vô cùng.

“Vậy thì ngài hãy nghĩ ngơi quay về thời kì đỉnh phong để tiếp tục học công
pháp rồi đột phá trọng thứ nhất” Nhìn thấy nụ cười kiêu ngạo của Lạc ngạo làm
hệ thống ngứa mắt vô cùng đành phải đổi chủ đề đánh lạc hướng hắn khỏi nó.

“Được”

Nghe hệ thống nói như vậy trấn áp lại sự vui vẻ trong lòng , ngồi điều khí túc
để quen với cảnh giới hiện tại sau đó làm việc trọng đai của hắn mong chờ từ
một năm trước.

Từng dòng thơi gian qua Lạc ngạo thần sắc dần tốt hơn lúc trước rất nhiều tuy
nói là đột phá nhẹ nhỗm nhưng cũng phải mệt mõi tinh thần , lần đầu tiên sử
dụng và sau đó thiểu hụt bên trong cơ thể lám suy thoái.

Hai canh giờ trôi qua thời kỳ đỉnh phỏng của Lạc ngạo đã đến cũng là lúc đã
sắn sàng cho bước tiếp theo của ngày hôm nay đề ra.

“Đã đến giờ rồi chinh phục giả” Phá vỡ yên tĩnh nơi đây âm thanh hệ thống phát
ra.

“Tốt ta đã sẵn sàng” Lạc ngạo mỉm cười trả lời.


Cùng Hệ Thống Chinh Phục Tiên Hiệp - Chương #16