Chương 68: Nhất Quyền ( Thượng)


Giữa lưng trời, mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa tung bay trong gió, lộ vẻ tiêu sái lạ thường! Đôi cánh lôi điện to lớn vỗ dập dìu, không ngừng tụ tập năng lượng lôi điện lại cuồn cuộn chuyển sang hai cái kén lôi sau lưng Cao Lôi Hoa, để giữ cho hai người trong kén lôi không chịu sự ảnh hưởng của Vong Linh Âm Phong!

Lúc này, Cao Lôi Hoa đang dang tay rên rỉ khoan khoái. Mới vừa rồi, sau khi Vong Linh Âm Phong hút sạch năng lượng sống của hắn, một nguồn năng lượng trước giờ Cao Lôi Hoa chưa từng thấy qua, từ trong Vong Linh Âm Phong tràn về phía Cao Lôi Hoa. Chỉ trong nháy mắt liền bổ sung đầy đủ năng lượng bị Vong Linh Âm Phong rút đi.

Sau khi năng lượng được khôi phục, cảm giác mệt mỏi của Cao Lôi Hoa lập tức tan biến sạch sẽ, toàn thân trên dưới thoải mái nói không nên lời!

Duy nhất không được hoàn mỹ chính là mái tóc bạc trắng của Cao Hoa Lôi không trở lại màu đen.

Sau khi khôi phục năng lượng, Cao Lôi Hoa thử sử dụng năng lượng cơ thể, ‘Rẹt’ một tiếng, một tia chớp màu đen xuất hiện trên tay hắn! Màu đen? Cao Lôi Hoa dụi dụi mắt nhìn kĩ lại, thật sự là một cỗ lôi điện màu đen chứ không phải là loại lôi điện màu tím lúc trước! Nghe nói Vong Linh Âm Phong sau khi hút cạn năng lượng sống của sinh vật sẽ cải tạo sinh vật thành vong linh, lẽ nào mình đã trở thành vong linh sinh vật? Cao Lôi Hoa buồn bực vò vò đầu.

Cao Lôi Hoa nhìn nhìn lại thân thể mình, không hề biến thành bộ dạng khô lâu hay cương thi, xem cũng không có hóa thành vong linh. Cao Lôi Hoa mỉm cười, còn may mọi thứ vẫn tốt. Không biến thành Vong Linh, sức mạnh cũng không biến mất.

“Hiện giờ, Vong Linh Âm Phong đối với mình đã vô hiệu, vậy cũng nên mang hai người phía sau ra khỏi Vong Linh cốc thôi!”

Cao Lôi Hoa quay đầu lại đưa tay ra, dưới sự khống chế của hắn, hai cái kén lôi bay về phía Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa duỗi tay ra ôm hai cái kén vào lòng.

- Tốt rồi, Nguyệt Nhị, Tiểu Tam. Chúng ta ra ngoài thôi.

Cao Lôi Hoa cười đắc ý, ôm kén lôi nói với hai người bên trong.

- Ủa? Ba ba, chúng ta có thể ra sao?

Trong kén lôi vọng ra giọng Nguyệt Nhị khẩn trương lẫn hưng phấn, ngữ điệu còn có chút không dám tin tưởng.

- Đương nhiên, bây giờ chúng ta sẽ ra ngoài ngay bây giờ!

Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó nhẹ nhàng vỗ hai cái kén:

- Chuẩn bị cho tốt, chúng ta phải bay ra ngoài đấy!

- Uhm!

Hai người trong kén lôi đồng thanh đáp, thanh âm không che dấu được sự hưng phấn.

- Vong Linh Cốc, hẹn gặp lại nhé!

Cao Lôi Hoa ôm lấy kén lôi, hưng phấn vỗ đôi cánh lôi điện bay ra phía ngoài Vong Linh Âm Phong!

Nhưng chính vào lúc Cao Lôi Hoa chuẩn bị bay ra khỏi phạm vi bao phủ của Vong Linh Âm Phong, một lực kéo mãnh liệt truyền lên trên tay hắn!

Là Vong Linh Âm Phong, Cao Lôi Hoa cắn răng, không ngờ rằng Vong Linh Âm Phong thấy không hấp thu được năng lượng của Cao Lôi Hoa liền vứt bỏ mục tiêu này, mà chuyển sang tiếp cận hai cái kén lôi trên tay Cao Lôi Hoa. Lực kéo dữ dội này chính là do sức hút của Vong Linh Âm Phong lên hai cái kén lôi sinh ra!

Cao Lôi Hoa hơi sửng sốt, chẳng lẽ Vong Linh Âm Phong này lại có trí tuệ? Còn biết mềm nắn rắn buông nữa à!

Cao Lôi Hoa không biết rằng, nói ra Vong Linh Âm Phong này lai lịch rất lớn, tuy không phải là oán niệm của ‘Vong Linh Thần’ hóa thành như bên ngoài đồn đại, nhưng cũng là thứ có liên quan với ‘Vong Linh Thần’.

Mọi người ai cũng đều biết Vong Linh cốc này là nơi phong ấn ‘Vong Linh Thần’ một trong ba vị thần của Ma Tộc!

Vong Linh Âm Phong này cứ cách vài năm lai xuất hiện một lần cũng là có nguyên nhân, nó đúng là kĩ năng của ‘Vong Linh Thần’ dùng để luyện hóa lực lượng vong linh trong Vong Linh cốc thành thần lực, ‘Vong Linh Thần’ tuy là bị phong ấn trong cốc này nhưng vẫn cố gắng tích tụ sức mạnh chuẩn bị giải khai phong ấn! Cho nên ‘Vong Linh Thần’ cứ cách một khoảng thời gian lại thi triển Vong Linh Âm Phong một lần để tập hợp vong linh lực trong Vong Linh Cốc, sau đó đem sức mạnh vong linh này hóa thành thần lực rồi chuyển đến chỗ của ‘Vong Linh Thần’.

Thần lực, chính là sức mạnh chỉ có thần mới có thể nắm giữ! Truyền thuyết trên đại lục có nói, phàm là sinh vật sau khi đạt tới cấp tám cũng có thể nắm giữ thần lực - lực lượng không thuộc về nhân gian! Thậm chí sau khi nắm giữ thần lực còn có thể trở thành giống như thần vậy! Nhưng bao nhiêu năm nay từ cổ chí kim, chưa hề nghe nói qua người nào đột phá thành công bậc tám. Lâu dần lâu dần, thần lực và bậc tám cũng trở thành truyền thuyết truyền miệng của mọi người!

Thế nhưng bây giờ cỗ thần lực tinh khiết mà ‘Vong Linh Thần’ gian gian khổ khổ tích góp trong Vong Linh Âm Phong lại bị tên gia hỏa Cao Lôi Hoa này “dùng hộ”. Nguồn thần lực tinh thuần này sẽ mang đến cho Cao Lôi Hoa lợi ích ra sao bây giờ còn chưa ai có thể biết, nhưng dù sao tuyệt đối cũng chỉ có lợi mà không có hại.

Nói cách khác, hiện giờ Cao Lôi Hoa ‘lỡ’ có được thần lực thứ mà chỉ trong truyền thuyết mới có! Hơn nữa thần lực này sau khi tiến vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa, liền tự động đem toàn bộ dị năng lôi hệ trong cơ thể Cao Lôi Hoa nén ép thành một loại thần lực mới.

Hiện giờ, Cao Lôi Hoa đã đủ điều kiện đạt tới bậc tám. Chỉ cần đến thêm một chút giác ngộ gì đó, bậc tám chỉ là chuyện dễ dàng! Có thể nói, Cao Lôi Hoa bây giờ đã đặt một chân qua cánh cửa bậc tám này! Chỉ cần bước thêm một bước nữa sẽ chân chính tiến vào bát giai tuyệt đỉnh rồi.

***********

Bị Cao Lôi Hoa hấp thu thần lực ngược lại, Vong Linh Âm Phong cũng cảm thấy Cao Lôi Hoa là dằm lim, vì vậy liền chuyển mục tiêu sang hai cái kén lôi trên tay Cao Lôi Hoa! Hai cái kén lôi tuy rằng cũng do lực lượng Cao Lôi Hoa sinh ra, nhưng lại là do đôi cánh lôi điện sau lưng Cao Lôi Hoa trực tiếp hấp thu năng lượng lôi điện mà hình thành. Mà lực lượng lại vừa khéo có thể cho Vong Linh Âm Phong hút lấy.

Cho nên Vong Linh Âm Phong liền không khách khí bắt đầu hút lấy lực lượng trên hai cái kén lôi này!

Vong Linh Âm Phong không có trí tuệ, nhưng nó có bản năng hấp thu năng lượng. Nếu phát hiện có thể hấp thu cái gì đó nó sẽ lao tới hấp thu hoàn toàn, nếu không nó sẽ “bơ” ngay. Bởi vậy nó liền bỏ qua “cục xương” khó gặm Cao Lôi Hoa, chuyển sang hấp thụ năng lượng của hai cái kén lôi.

- Trời ạ, vẫn còn muốn hút năng lượng của ta sao?

Mắt thấy hai cái kén lôi trên tay bị Vong Linh Âm Phong càng hút càng nhỏ, Cao Lôi Hoa liền nôn nóng!

- Mẹ kiếp, một khi đã thích, ta đây cũng chiều!

Tay phải Cao Lôi Hoa vung lên, một tia lôi điện màu đen liền nhảy ra! Không một chút do dự nào, Cao Lôi Hoa đấm mạnh về phía Vong Linh Âm Phong trước mặt!

Bản thân Cao Lôi Hoa không sợ Vong Linh Âm Phong, nhưng có trời mới biết Nguyệt Nhị và Tiểu Tam bên trong kén lôi có sợ hay không! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Cao Lôi Hoa thì không dám lấy tính mệnh hai người bên trong để đặt cược, hắn không đặt cược nổi!

- Phá… Sơn… Không!

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, quyền phải mang theo lôi quang màu đen hung hãn đánh vào Vong Linh Âm Phong!

- Ầm…!

Một tiếng vang lớn, lôi quang va chạm với gió lốc hung mãnh tạo nên một tiếng nổ lớn!

Gữa không trung toàn cơn lốc do Vong Linh Âm Phong hình thành không ngờ bị một quyền này của Cao Lôi Hoa làm cho rung động hồi lâu, nhưng rung động qua rồi mọi việc lại tiếp tục như là chưa có xảy ra việc gì, hai cái kén lôi vẫn bị hấp thu lực lượng!

Cao Lôi Hoa cau mày, không ngờ rằng ngay cả chiêu thức Phá Sơn Không cực mạnh như vậy cũng không có tác dụng gì đối với Vong Linh Âm Phong!

Tốc độ hút năng lượng của Vong Linh Âm Phong càng lúc càng nhanh, Cao Lôi Hoa chỉ còn biết điều chuyển cỗ năng lượng mới trong cơ thể để duy trì hai cái kén lôi này.

Cao Lôi Hoa vốn còn đang suy đoán nguyên nhân Vong Linh Âm Phong không hút năng lượng trên người mình nữa, không biết có phải là do nguồn năng lượng kì lạ mình mới có được hay không, nhưng giờ xem ra dường như không phải vậy. Cỗ lực lượng mới sinh ra sau khi vừa rời khỏi thân thể Cao Lôi Hoa, liền dễ dàng bị Vong Linh Âm Phong hút lấy!

“Lẽ nào, sở dĩ Vong Linh Âm Phong không hút năng lượng của mình nữa là vì thân thể mình?”

- Giờ phải làm sao?

Cao Hoa Lôi lầm bầm trong miệng…

Nơi sâu nhất Vong Linh Cốc.

Trong màn sương đen nàng vẫn hứng thú nhìn màn ảnh sinh động trước mắt như trước:

- Bây giờ, ngươi phải làm sao đây……….

Cực Phẩm Vú Em - Chương #68