Chương 350: Tìm Ta Báo Thù? Xem Ngươi Có ...


- Chết tiệt, ngươi dám giết đệ đệ ta ?

Huynh trưởng Bóng ma chi thần nhìn đầu đệ đệ mình đột nhiên nổ tung như trái dưa hấu bị bể , nhất thời nổi giận gầm một tiếng . Không để ý đến vết thương trên người hắn hét lớn, trường thương trong lòng bàn tay như nộ long gầm rú lao về phía Cao Lôi Hoa . Mau, ngoan, chuẩn ! Một thương này đã thấm nhuần tinh túy của thương pháp .

- Giết thì thế nào ? Có gì mà không dám ?

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng , lúc trường thương chuẩn bị đâm trúng cơ thể hắn. Chỉ thấy Cao Lôi Hoa xoay cong người thành hình cung. Giống như phối hợp diễn võ thuật lâu năm, trường thương đi sát qua quần áo của Cao Lôi Hoa.

- Có chút tốc độ mà đòi so với tên lửa !

Cao Lôi Hoa không chút khách khí đả kích vị thần này , đồng thời cùng lúc trường thương xượt qua người , Cao Lôi Hoa thoáng lui từng bước về phía sau . Tiếp theo Cao Lôi Hoa vươn tay búng lên trường thương một cái !

- Đinh !~

Âm thanh thanh thúy vang lên khi ngón tay Cao Lôi Hoa búng lên trường thương .

Nghe thấy âm thanh này , chủ thần biến sắc ! Hắn không nghĩ tới một cái búng nhìn có vẻ nhẹ nhàng như vậy lại khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn bốc lên, ọe một tiếng, một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn thổ ra! Một cái búng tay đơn giản cũng làm hắn bị nội thương.

Người bên ngoài nhìn chỉ thấy Cao Lôi Hoa búng nhẹ lên trường thương của vị chủ thần này, nhưng không hề nhìn thấy lôi điện truyền từ cây thương vào người chủ thần.

- Đinh ~ Đinh !

Trong lúc chủ thần chưa kịp hoàn hồn , lại hai tiếng thanh thúy vang lên . Chỉ thấy ngón tay Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng búng hai nhát nữa lên trường thương, đồng thời hai đạo lôi thần lực sáng chói dũng mãnh truyền về phía chủ thần !

- Ọc ~

Cả người chủ thần bị bắn ra , phun một ngụm máu nóng, lắc lư , ngồi phích xuống đất .

Bị té hắn hoảng sợ nhìn gã tóc bạc trước mặt này. Lúc này trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ, hắn căn bản không nghĩ người này chỉ bâng quơ búng mấy phát đã khiến cho hắn không sao cầm nổi trường thương. Không nghĩ tới người này mạnh mẽ đến thế .

Bất tri bất giác, hình ảnh lão Cao trong tâm trí hắn như ngọn núi cao không sao vượt nổi. Có lẽ , cả đời này hắn cũng chẳng thể vượt qua .

Đáng tiếc vị chủ thần này đánh giá sai thực lực của Cao Lôi Hoa rồi. Ba búng tay vừa rồi của Cao Lôi Hoa nhìn có vẻ nhẹ nhàng , tiêu sái , kì thực lão Cao đã gồng hết sức rồi . Chỉ có ba búng đơn giản đã ngốn ba phần tư lôi thần lực trong cơ thể Cao Lôi Hoa. Nhưng đối với Cao Lôi Hoa, rất đáng giá!

Cái búng đầu tiên , với thần lực tương cương, mãnh mẽ phá tan phòng ngự của chủ thần ! Hai búng sau , giống như cách thức đánh Bóng ma chi thần, lão Cao dùng ám kình đưa lôi thần lực vào cơ thể vị chủ thần này !

Đáng tiếc đối phương là chủ thần, lão Cao không dám đưa lôi thần lực vào nhiều do sợ bi phát hiện . Cho lên cả hai búng tay này chỉ đưa một chút lôi thần lực vào cơ thẩ chủ thần thôi. Cỗ thần lực nỏ bé quá lên không gây tổn thương gì cho gã chủ thần. Nhưng không sao, Cao Lôi Hoa đưa vào trong cơ thể gã là một loại mầm lôi thần lực, loại mầm này như công dụng, nó sẽ lớn dần lên nhờ việc lén lút hấp thụ lôi nguyên tố bên ngoài , cứ như vậy đến khi đủ lấy mạng gã thì a lê hấp !

Có thể nói , mầm thần lực này như tế bào ưng thứ trên trái đất, cứ lặng lẽ lặng lẽ từng ngày lớn lên, khi nào bạo phát thì anh xin, ung thư gian đoạn cuối, hết cứu.

Đáng tiếc trạng thái suy yếu của Cao Lôi Hoa cũng không có ai biết. Chu thần còn đang ngơ ngác trong cảnh tượng oai hùng mà Cao Lôi Hoa búng ra ba chỉ.

Nhìn Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đẩy lui một vị chủ thần, khiến chư thần ở đây không ai dán vong động. Mọi người đầy sợ hãi nhìn Cao Lôi Hoa, phải biết rằng đẩy lùi một vị chủ thần đó nha, tuy rằng bị trọng thương, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo! Có ngon thử nhảy vào búng ba phát mà đẩy lui ổng coi!

Cứ như vậy , các vị thần ngơ ngác , vị này nhìn vị kia, không ai dám tiến lên tấn công.

- Ai~

Nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt chư thần, quan chấp pháp Mễ La đứng cạnh Quang Minh nữ thần thở dài. Từ xưa đến nay, ngày tháng an nhàn chính là ngôi mộ của chiến sĩ , chốn ôn nhu là nơi chôn thân biết bao anh hùng hào kiệt. Không biết từ lúc nào đám chư thần này đã yếu đuối đến mức độ này. Thanh thế ra quân thì oai phong lắm, thấy địch lỳ một chút là co đầu rụt cổ.

Nhìn thấy chư thần sợ hãi , quan chấp pháp Mễ La không khỏi cảm thấy chán ghét .

- Tất cả giải tán đi!

Mễ La nặng nề phất tay , cười khổ không thôi.

- Vâng , thưa Mễ La đại nhân.

Vừa nghe Mễ La nói chư thần như được ân xá, như bầy ong vỡ tổ bay toán loạn. Nháy mắt chỉ còn hai cỗ thi thể và vị chủ thần bị đánh bại , một khối thi thể là của đống chí bóng ma chi thần đang trên đường xuống âm tào địa phủ và một cái kia là của Xích Mãnh, người xả thân cứu Mộng Ti.

- Chúng ta cũng đi thôi !

Mễ La cũng không biết nói cái gì cho tốt đây, thậm chí trong suy nghĩ của hắn, nếu thần giới cư tiếp tục xuống dốc như vậy, chưa đến ngàn năm, thần giới có khả năng đi tong.

-Ân , Cao Lôi Hoa, chúng ta đi thôi !

Quang Minh nữ thần mỉm cười , sau đó nhảy ra trước mặt Cao Lôi Hoa ra vẻ ngây thơ vô số tội , ôm lấy cánh tay Cao Lôi Hoa.

Nhìn Quang Minh nữ thần mà quan chấp pháp Mễ La đứng bên kinh ngạc, dù sao hắn cũng nhìn cô công chúa này lớn lên , từ nhỏ đến lớn hắn rất ít khi thấy bộ dáng nữ nhi ngại ngùng như bây giờ. Chẳng lẽ đây là sức mạnh của tình yêu ? Mễ La thầm nghĩ trong lòng .

Kì thật hắn đâu biết, Quang Minh nữ thần có lỗi khổ không lời. Ai nói làm muốn làm cái động tác đáng yêu ngây ngô như thế chứ ! Đối với nàng mà nói, đừng hòng nàng làm ra động tác này! Nhưng mà động tác đó không chịu sự khống chế của nàng, tất cả đều là tự nhiên mà thành. Quang Minh nữ thần biết, những động tác đó đều là bản năng của cơ thể này! Cơ thể này là của ai ? Là Hoàng Kim Slime Cầu Cầu. Mà Cầu Cầu thích nhất là làm gì ? Đương nhiên là bám lấy Cao Lôi Hoa sau đó liếm mặt(=,.= khiếp quá). Cũng may cái này cũng không tuân theo tất cả bản năng, nếu không …

- Đi thôi !

Cuối cùng Cao Lôi Hoa liếc mắt nhìn vị chủ thần đang ngồi kia , nở nụ cười không có ý tốt. Sau đó , bế Mộng Ti lên .

- A , Chủ nhân !

Tiểu Mộng Ti được Cao Lôi Hoa bế thì quay đầu nhìn lại thi thể Xích Mãnh, bàn tay cô bé định làm gì đó nhưng lại thôi. Cuối cùng cô bé cũng không làm gì .

Vốn cô bé muốn Cao Lôi Hoa mang theo khối ma thể này đi. Nhưng nghĩ đây là thần giới, cô bé đành phải để đó. Cũng phải nói , cô bé cũng không có biết đại ma đầu này là ai. Nhưng ma đầu này hình như biết cô bé.

- Dừng lại . Ngươi tên Cao Lôi Hoa?

Từ phía sau , một giọng nói đầy cừu hận vang lên.

Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn vị chủ thần kia. Lúc này tất cả chúng thần đã đi hết, chỉ còn lại vị chủ thần ngồi cạnh xác đệ đệ mình. Tất nhiên, giọng nói đó là của vị chủ thần này rồi.

- Còn có chuyện gì sao ?

Cao Lôi Hoa không chút hảo ý nhìn vị thần này.

- Nhớ kĩ cho ta, ta là Nguyền rủa chi thần, A Thi Mã !

- Ta không cần nhớ tên ngươi, về phần ngươi muốn báo thù , thích thì cứ lên đây. Đương nhiên, nếu, có ngày đó hãy nói .

Cao Lôi Hoa phất tay, ôm lấy tiểu Mộng Ti, không quay đầu lại bước . Đúng vậy, gã chủ thần này muốn tìm hắn báo thù phải xem có còn mạng không đã. Trên cơ bản, người này không còn mạng tìm Cao Lôi Hoa báo thù …

Ngơ ngác nhìn Cao Lôi Hoa đi xa, chủ thần oán hận đấm lên mặt cỏ.

Người bên hắn tản đi hết .Ngay cả thần phó của đệ đệ hắn cũng không biết chết dí ở đâu. Lúc này, chỉ còn hắn khóc gào bên xác đệ đệ mình.

Không biết bao lâu, lúc không còn một ai khác, lúc đám người Cao Lôi Hoa đã đi rất xa …

- Ngươi, phẫn nộ, oán hận sao?

Lúc này , một giọng nói thì thầm vang lên bên tai chủ thần.

- Ngươi muốn đệ đệ ngươi sống lại sao ?

Giọng nói thì thầm, có vẻ âm trầm .

- Ai ?

Chủ thần quay đầu lại, sau đó hắn thấy một người tóc hồng đang đứng phía sau mình. Người đó mang mặt nạ, áo choàng cũng màu hồng đỏ .

- Ngươi là ai ?

Chủ thần cảnh giác nhìn người tóc hồng này, trong mắt tràn ngập cảm giác.

- Sao, muốn đệ đệ mình sống lại không?

Tóc hồng có vẻ không để ý đến câu hỏi của Nguyền rủa chi thần mà thản nhiên nói tiếp :

- Ngươi, chỉ cần trả lời ta, muốn hay không.

- Muốn.

Chủ thần không chút do dự trả lời. Cuộc sống giữa thần đạo rất bạc bẽo, cho lên người thân đối với hắn rất quan trọng. Nếu đệ đệ hắn thật sự sống lại, hắn có thể đổi mọi thứ! Kể cả mạng của hắn !

- Muốn thì đi theo ta !

Tóc hồng xoay người, chậm rãi đi, nhìn theo phương hướng chính là một trong các cấm địa của Thần giới – Ma ngục, nơi giam giữ tất cả các ma đầu sau đại chiến thần ma. Tóc hồng nhìn đi thong thả, nhưng tốc độ lại nhanh một cách quái dị .

Đi được vài bước, tóc hồng quay đầu lại nói :

- Nhanh đi theo ta, thuận tiện mang cái khối ma thể kia đi theo ….

Cực Phẩm Vú Em - Chương #350