Chương 337: Thăm Thần Giới


Mẹ kiếp đây là chuyên gì? Tôi đang nằm mơ hay sao.

Saga không dám tin vào mắt mình. Nhìn thấy thần vệ ném xuống một hạt giống, rồi niệm chú ngữ. Chẳng mấy chốc, dường như cả khu vực Quang Minh Thành đều bị đảo lộn lại thời gian, tất cả đều nhanh chóng khôi phục lại.

Không chỉ Saga kinh ngạc mà người trong Quang Minh Thành cũng đều rất kinh ngạc.

26 tháng ba, đây là một ngày rất đặc biệt.

Bởi vì ngày này, đối với toàn bộ người dân Quang Minh Thành là một cơn ác mộng. Nhưng giờ này, tất cả mọi thứ trong Quang Minh Thành đều trở về ban đầu, không còn chút nào bị hủy diệt, người dân Quang Minh Thành đều nghĩ rằng mình đã bị tiêu diệt.

Sau này, ngày 26 tháng ba được người đời gọi là ngày bóng đè. Trong sách sử ghi lại, ngày 26 tháng ba là ngày thân ác mộng tới Quang Minh Thành. Ác mộng khiến người dân Quang Minh Thành có một ác mộng đáng sợ… …

Đương nhiên không ai biết được sự thật của sự tình này, trừ đám người Saga trên cao.

Bên kia, mắt Cao Lôi Hoa lộ hung quang nhìn bốn tên kim giáp thần vệ. Bảy đạo băng lôi kiếp bị Cao Lôi Hoa lôi ra khỏi đan điền.

- Thiên kiếp lực! Sáng Thế pháp tắc! Điều này sao có thể chứ, trừ phụ thần ra, làm gì có ai có thể nằm giữ được Sáng Thế pháp tắc.

Tứ thần vệ rống to lên rồi kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa. Trên người Cao Lôi Hoa truyền ra một cỗ thiên kiếp lực tinh thuần, bọn họ không ngờ nam tử tóc bạc này lại nắm giữ được thiên liếp pháp tắc của riêng Sáng Thế Thần.

- Ta nói lại một lần nữa, buông Cầu Cầu ra, ta sẽ cho các ngươi rời đi.

Mắt Cao Lôi Hoa tràn đầy những tia máu. Điều động bảy đạo “băng lôi kiếp” đã tiêu hoa rất nhiều lực lượng của Cao Lôi Hoa.

- Thật có lỗi, nam nhân hùng mạnh, ngươi đáng nhận được sự tôn trọng của chúng ta.

Liệt không kiếm cười khổ.

Rồi lại nói:

- Nhưng rất xin lỗi, sủng vật của ngươi đã đến mức độ gây nguy hiểm cho đại lục này. Dựa theo phó thác của phụ thần cũng là sứ mệnh của chúng ta. Chúng ta không thể để sủng vật của ngày tồn tại trên đại lục.

Nếu có lựa chọn, liệt không kiếm sẽ không lựa chọn đối đầu với nam nhân này. Nhưng điều này là bất đắc dĩ.

- Đã như vậy thì, ta đành phải lưu các người lại.

Mắt Cao Lôi Hoa đỏ lên, rồi hắn hét lớn một tiếng. Đạo “ băng lôi kiếp” đầu tiên được Cao Lôi Hoa bắn ra! Sau khi bạo thể, băng lôi kiếp nhanh chòng thành hình. Nó tạo thành một đạo thiên kiếp bao phủ quanh người Cao Lôi Hoa.

- Aaaaaa!

Khi đạo băng lôi kiếp nổ ra. Ba tên thần vệ lập tức hét thảm một tiếng. Thiên kiếp đánh vào bốn thanh thần binh rồi truyền vào cơ thể họ. Tuy chỉ là một bộ phận nhỏ nhưng, dường như khiến cho khí huyết của họ quay cuồng.

Tam thần vệ không tự chủ được, lùi ra sau một bước. Chỉ cần lôi quang còn ở trên người Cao Lôi Hoa, bọn họ không thể xuống tay với hắn.

- Rống! Đến đây!

Mất Cao Lôi Hoa tràn ngập những tơ máu. Đạo “băng lôi kiếp” thứ hai tập trung trên tay phải của Cao Lôi Hoa rồi nổ ra. Đã không có lực lượng trói buộc của lôi thần lực, “ băng lôi kiếp” lại một lần nữa trở thành thiên kiếp hủy diệt thiên địa.

Lúc này đạo băng lôi kiếp như một binh khí dài nằm trong tay Cao Lôi Hoa. Hắn điên cuồng lao về phía tứ thần vệ. Cầu Cầu là đồng bọn đầu tiên của hắn tại thế giới này. Thậm chí Cầu Cầu còn là ân nhân của hắn.

Không ai có thể tổn thương đồng bọn của hắn, cho dù là Sáng Thế Thần cũng vậy.

Trực tiếp cầm băng lôi kiếp,khiến cánh tay của Cao Lôi Hoa tràn ngập đau đớn. Có thể thấy được cánh tay của hắn đã bị lôi điện phá hoại tới tận xương.

Nhưng dường như Cao Lôi Hoa vẫn không cảm thấy nỗi đau đấy, hắn vẫn cắn răng cầm “băng lôi kiếp”.

Băng lôi kiếp như một thanh trường thương. Dưới chiêu thức hoa lệ của Cao Lôi Hoa, nó trở thành một vật đoạt mạng.

- Nộ long xuất hải.

Cao Lôi Hoa nắm chặt băng lôi kiếp rồi chém về phía toái địa đao.

Toái địa đao bị bắn ra đằng sau, miệng tràn đầy máu tươi.

Hiện tại mấy tên thần vệ có nỗi khổ mà không nói được. Nam nhân hùng mạnh trước mặt, trên người hắn được bao bọc bởi một đạo băng lôi kiếp, mà trong tay lại cầm một đạo băng lôi kiếp. Nếu đây là trò chơi thì hẳn Cao Lôi Hoa chính là GM. Chỉ Cao Lôi Hoa vẫn còn băng lôi kiếp trên người, bọn họ vẫn không thể làm gì hắn được.

Trong lúc nhất thời, ba tên thần vệ cũng không dám làm gì Cao Lôi Hoa.

Đối với họ thiên kiếp lực có tính trí mạng với bọn họ. Bọn họ tuy rất mạnh mẽ, nhưng nếu đối phó với thiên kiếp lực, thì còn xa mới bằng những vị thần bình thường.

Mà nam nhân nắm trong tay thiên kiếp này quả là khắc tinh của bọn họ. Thực lực của họ còn mạnh hơn cả Cao Lôi Hoa nhưng cũng chỉ bất lực tòng tâm mà thôi.

Càng đánh, hoàng kim tứ vệ lại càng nóng nảy.

Dưới uy hiếp của thiên kiếp, bốn người bọn họ phải vừa đánh vừa lui. Mà ngược lại với bọn họ, nam tử tóc bạc kia càng đánh lại càng hăng.

Câm băng lôi kiếp trong tay, Cao Lôi Hoa thi triển thương kỹ vô cùng nhuần nhuyễn. Chọc, đâm, đè, hồi mã thương. Cứ một chiêu lại một chiêu, khiến cho hoàng kim tứ vệ liên tiếp lùi lại.

Vốn tứ thần vệ muốn thừa dịp lôi quang trên người Cao Lôi Hoa biến mất, thì sẽ phân ra thắng bại.

Nhưng bọn hị không biết Cao Lôi Hoa là vị thần hệ nào.

Thân là Lôi Thần, tuy rằng Cao Lôi Hoa không nắm được sáng thế pháp tắc, không thể nắm giữ được thiên kiếp. Nhưng hắn vẫn có thể bổ sung năng lượng được cho thiên kiếp.

Nói cách khác, chỉ cần Cao Lôi Hoa có thể chịu đựng được, băng lôi kiếp trên người hắn sẽ không bao giờ biến mất.

Càng đánh, tứ thần vệ càng khiếp đảm.

- Điều này không thể kéo dài được nữa.

Liệt không kiếm âm thầm nghĩ. Tuy rằng không biết làm sao nam nhân này có thể năm giữ thiên kiếp lực. Hoàn cảnh này rất bất lợi với họ.

Nghĩ vậy, thân ảnh Liệt không kiếm lùi ra đằng sau, tới gần vị trí của Cầu Cầu.

Rồi hắn nắm lấy “liệt không kiếm” và hung hăng chém xuống. Dưới sự trợ giúp của thần khí, một vết nứt không gian mở ra bên cạnh người hắn.

- Rút lui!

Không hề do dự, liệt không kiếm quyết định rút lui.

Không hổ là đã phối hợp đã lâu. Khi liệt không kiếm vừa nói, ba tên thần vệ cũng nháy mắt hiện ra cạnh vết nứt không gian.

Tới cạnh khe không gian, hoàng kim tứ thần cũng chẳng quay đầu lại mà nhảy luôn mà vào khe không gian.

Vào thì cứ vào, liệt không kiếm cũng phải kéo Cầu Cầu vào bên trong để xử lý nó. Nhiệm vụ của bọn họ chính là tiêu diệt mọi thứ có thể hủy diệt thế giới. Về phần giải quyết thế nào, bọn họ sẽ nghĩ sau.

- Hỗn đản.

Cao Lôi Hoa quát giận một tiếng:

- Muốn mang Cầu Cầu đi sao. Đừng có mơ.

Khi tứ thần lao về phía khe không gian, Cao Lôi Hoa giơ tay phải ra chỉ về hướng một thần vệ ở trước mắt.

Sưu!

Một quả cầu băng lôi tuyết nhỏ bắn ra khỏi đầu ngón tay của Cao Lôi Hoa.

Quả cầu năng lượng rất nhỏ, nhỏ đến đáng thương! Nhưng quả cầu năng lượng này lại khiến tứ thần vệ biến sắc.

Cái này được gọi là áp súc, được gọi là tinh hoa. Một quả cầu tràn đây băng lôi lực.

Thể tích nhỏ đi có thể làm cho tốc độ tăng lên. Một quả cầu nhỏ từ ngón tay của Cao Lôi Hoa, trong nháy mắt đã xuất hiện cạnh khe không gian.

Ầm!

Khi băng cầu tiến đến, khe không gian bắt đầu vặn vẹo.

- Không!!!!!

Liệt không kiếm nhìn khe không gian, rồi kêu thảm một tiếng. Bốn tên thần vệ nháy mắt bị hút vào bên trong không gian vặn vẹo.

Dưới lực hấp dẫn mạnh mẽ của khe không gian, Liệt không kiếm phải bất lực buông Cầu Cầu ra.

- Chúng ta sẽ quay trở lại.

Tứ thần vệ rống lên một tiếng, rồi không cam lòng chịu cảnh bị hút vào trong khe không gian… …

Sau khi bốn tên thần vệ bị hút vào khe không gian, Cao Lôi Hoa khẽ thở ra.

Sự tình vừa nãy đã ngoại dự kiến của Cao Lôi Hoa. Vốn hắn không nghĩ rằng đạo băng lôi kiếp đó có thể phá được khe không gian, nhưng sự thật lại ngược lại.

Nhưng việc này đã không còn quan trọng. Trọng yếu chính là Cầu Cầu còn đang trôi nổi trên không trung.

- Tiểu tử kia.

Cao Lôi Hoa nở nụ cười rồi thu hồi băng lôi kiếp. Sau đó, hắn nhanh chóng tới cạnh Cầu Cầu.

- Slimmm!!!!

Trên không trug, Cầu Cầu vô lực rên rỉ một tiếng.

*************

Trận chiến giữa Cao Lôi Hoa và bốn tên hoàng kim thần vệ đã kết thúc.

Tĩnh Tâm cùng mấy đứa nhỏ, Minh Vương, Vong Linh Nữ Thần và Hắc Ám Thần Lộ Tây Pháp cuối cùng đã tới Quang Minh Thành.

- Lôi, đã phát sinh chuyện gì vậy.

Tĩnh Tâm tới cạnh hiện trường vụ án rồi hỏi.

- Anh cũng không rõ lắm, chỉ biết dường như tiểu tử kia xảy ra biến dị, rồi đột nhiên lại xuất hiện mấy tên muốn đối phó với Cầu Cầu.

Cao Lôi Hoa nhìn Cầu Cầu to tướng, rồi cười nói:

- Nhưng mấy tên kia đã bỏ chạy rồi.

- Cầu Cầu?!

Khóe mắt của Tĩnh Tâm giật giật, nàng thấy một thân ảnh to lớn phía sau Cao Lôi Hoa.

- Slimmmmm!

Cầu Cầu trên không trung cũng nghe được thanh âm của Tĩnh Tâm. Nó nhìn về phía Tĩnh Tâm, rồi nó cũng nhìn được mấy đứa trẻ. Tâm tình nó thả lỏng ra. Đám trẻ của chủ nhân đều an toàn. Nếu bọn trẻ có chuyện, nó cũng không biết phải nói với Cao Lôi Hoa thế nào.

- Lôi, hiện tại, chúng ta phải an bài Cầu Cầu ở đâu?

Tĩnh Tâm chỉ Cầu Cầu to đùng rồi nói với Cao Lôi Hoa.

- Anh nghĩ, sẽ tìm một chỗ thích hợp để che chở cho Cầu Cầu vài ngày.

Cao Lôi Hoa vỗ Cầu Cầu vài phát.

- Có nên đem Cầu Cầu xuống đáy biển?

Tĩnh Tâm nhìn Cầu Cầu nói.

- Đem Cầu Cầu xuống dưới đáy biển sao. Em nhìn thân thể của Cầu Cầu này.

Cao Lôi Hoa nhìn Cầu Cầu trong trạng thái chất lỏng rồi cười khổ:

- Anh chỉ sợ, nó sẽ dung hợp với nước biển thôi.

Đúng lúc Cao Lôi Hoa chuẩn bị an bài cho Cầu Cầu.

Dị biến xuất hiện!

- Lôi, cẩn thận đằng sau!

Đột nhiên Tĩnh Tâm hét lớn với Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa vội vàng quay đầu lại. Khe không gian mà đã đóng từ lúc kết thúc cuộc chiến với tứ thần lại mở ra. Mà địa điểm đó lại là phía sau Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu.

Cao Lôi Hoa cũng không thể ngờ được khe không gian sau khi đóng lại có thể mở ra. Chẳng lẽ đạo băng lôi kiếp của mình đã làm hỏng khe không gian rồi? Cao Lôi Hoa cười khổ một tiếng, không một tia chuẩn bị nào, Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu bị cuốn vào khe không gian.

Không gian cùng thời gian là quyền lực độc quyền của Sáng Thế Thần. Nên một khi vào trong khe không gian sẽ khó lòng thoát ra. Hiện tại vị trí của Cầu Cầu và Cao Lôi Hoa đã rất gần khe không gian. Nếu chỉ có một tình Cao Lôi Hoa, hắn có thể cố gắng dãy dụa, không chừng có thể thoát đi. Nhưng vấn đề là bên cạnh hắn còn có Cầu Cầu.

Điều này khiến Cao Lôi Hoa bỏ đi đường sống, cùng Cầu Cầu không bất lực bị hút vào khe không gian.

- Lôi!!!

Nhìn Cao Lôi Hoa bị rút đi, Tĩnh Tâm hô to một tiếng, rồi nàng cắn răng lao tới khe không gian. Mới chỉ gặp lại Cao Lôi Hoa, nàng không muốn hắn biến mất. Cho dù biến mất, nàng muốn nàng cũng sẽ phải biến mất đi cùng hắn.

- Tĩnh Tâm, đừng tới đây.

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng. Hắn có thể cảm giác được khe không gian này không phải là không có lực sát thương, mà là do thân thể của hắn quá biến thái, nếu không thì tiến vào trong khe không gian chỉ có chết. Cao Lôi Hoa thì không sợ khe không gian, nhưng Tĩnh Tâm thì không như vậy.

- Tĩnh Tâm, nhận lấy.

Cao Lôi Hoa lấy ra một vật màu xanh lam rồi ném về phía Tĩnh Tâm. Dưới cú ném toàn lực của Cao Lôi Hoa, vật đó đã thoát khỏi mọi lực hút của khe không gian và bay về phía Tĩnh Tâm.

Nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm dừng lại đón lấy đồ vật đó. Đó là Thần cách của Hải Mẫu Tắc Á.

- Tĩnh Tâm. Khi anh trở về, anh hy vọng có thể thấy Băng Tuyết Nữ Thần – Tĩnh Tâm.

Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười:

- Yên tâm, chỉ là một khe không gian thôi, không làm khó được anh đâu.

- Sư phụ.

Đột nhiên, Huyết Sắc Minh Vương phóng lên lao tới khe không gian:

- Người phải để con đi cùng, cho dù là nơi nào. Người đã nói rằng sẽ dạy con nội công tâm pháp rồi mà.

Nói rồi Huyết Sắc nhảy vào khe không gian

- Chủ nhân!

Đột nhiên, Mộng Ti ở bên cạnh Nguyệt Nhị cũng ngẩng đầu lên, bước nghiêng ngả tới hướng của Cao Lôi Hoa:

- Chủ nhân, đừng vứt bỏ con… …

Xoạt!

Mộng Ti cũng tiến vào khe không gian… …

Cuối cùng, Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu, Huyết Sắc Minh Vương, cùng tiểu Mộng Ti cũng đã ở bên trong khe không gian.

Khe không gian một lần nữa lại đóng cửa.

**************.

- Mẹ.

Trên không trung, Saga ôm Bích Lệ Ti bay tới cạnh Tĩnh Tâm.

- Saga.

Tĩnh Tâm nhìn Saga rồi cười. Sau đó nàng cúi đầu nhìn khỏa băng tuyết hệ thần cách.

- Nữ thần băng tuyết.

Tĩnh Tâm nắm chặt thần cách. Thần cách tỏa ra hàn khí làm tổn thương bàn tay bé nhỏ của nàng, nhưng nàng vẫn không để ý chỉ nắm chặt lấy khỏa thần cách lạnh lẽo này.

- Tĩnh Tâm, điều anh muố nhất là gia đình chúng ta sẽ mãi bình an suốt đời.

- Nguyện vọng lớn nhất của anh là ở cạnh em.

- Lần này anh sẽ không để em rời xa anh. Từ hôm nay em sẽ là của anh, anh sẽ không để em ra đi.

- Phù!

Tĩnh Tâm nhẹ nhàng thở dài. Trong đầu nàng vẫn nhớ về lần đầu gặp Cao Lôi Hoa.

-Tĩnh Tâm muội muội.

Vong Linh Nữ Thần nhìn thấy bộ dáng của Tĩnh Tâm liền tới an ủi:

- Tĩnh Tâm, em không cần lo lắng. Cao Lôi Hoa mạnh như thế cơ mà, ngay cả khe không gian cũng không thể làm gì hắn.

- Cám ơn, em không sao/.

Tĩnh Tâm nhẹ giọng nói, nàng càng nắm chặt tay vào thần cách hệ băng. Trong đầu nàng vẫn nhớ lại ngày gặp gỡ Cao Lôi Hoa, ngày thay đổi cuộc đời nàng.

-Sức mạnh hùng hậu của băng tuyết nữ thần. Nếu đó là nguyện vọng của anh, em sẽ chiều ý.

Tĩnh Tâm giơ thần cách lạnh lẽo lên rồi khẽ lầu bầu.

**************.

Không biết đã trải qua bao lâu, Ở trong khe không gian, toàn thân Cao Lôi Hoa trở nên đau nhức. Hắn mở mắt ra nhưng ngay lập tức lại nhắm lại.

Bởi mặt trời giữa trưa khiến hắn chới mắt. Hắn chậm rãi mở mắt ra rồi từ từ ngồi dậy.

- Nơi này là đâu?

Khi mắt đã quen với ánh sáng ở dây. Cao Lôi Hoa ngồi dây, đánh giá xung quanh.

Lấy nhãn lực của Cao Lôi Hoa, hắn có thể thấy được mình đang ở thảo nguyên mênh mông.

- Ư!!

Lúc này một tiếng rên rỉ vang lên . Cao Lôi Hoa ngay lập tức cúi đầu nhìn về nơi phát ra thanh âm. Rồi đồng tử của Cao Lôi Hoa co rút lại.

Theo ánh mắt hắn, xuất hiện một mỹ nữ xích lõa (nude) đang nằm bên cạnh Cao Lôi Hoa.

Đôi cánh trắng sau lưng nàng đang khó khăn che lấy địa phương thần bí của mình. Thiếu nữ đó rất đẹp, nàng có một mái tóc màu vàng buông dài tới vai.

- Cô là ai?

Cao Lôi Hoa trầm giọng quát một tiếng rồi kéo chân nàng xuống.

- Ư!!!

Thiên sứ xinh đẹp này mở mắt ra. Một đôi mắt trong suốt không có một tia tà niệm.

Người ta đều nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thông qua đôi mắt, có thể thấy được suy nghĩ của người đó. Ánh mắt của thiếu nữ trước mặt này rất trong suốt, chỉ có thể thấy ở đôi mắt trẻ con. Đôi mắt nàng không có một tia tà niệm.

- A, chúng ta đã từng gặp nhau chưa?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, bởi vì hắn thấy thiếu nữ trước mặt rất quen mắt.

- Vâng!

Thiếu nữ đẩy Cao Lôi Hoa ngã xuống đất.

Việc đẩy xuống có thể cho qua, nhưng quá đáng hơn là nàng còn ôm lấy mặt của lão Cao, liếm lấy liếm để, khiến mặt của hắn tràn đầy nước miếng.

- Đáng chết, ta nhớ ra rồi!

Cảm giác được thần lực dao dộng trên người thiếu nữ này. Cao Lôi Hoa lập tức giơ tay lên ngăn chặn thiếu nữ này. Hắn đã biết thiếu nữ này là ai…

Cực Phẩm Vú Em - Chương #337