Chương 333: Giết! Giết! Giết! Giết!


- Cường đại cũng không phải là một việc tốt. Bởi vì, cường đại sẽ khiến cho ngươi bước chân lên con đường chiến đấu vô tận. Cho dù ngươi không nghĩ, không muốn nhưng không thể tránh khỏi.

- Trên đời này, chỉ cần sinh mệnh có trí tuệ tồn tại thì sẽ có chiến đấu tồn tại. Mà sinh vật càng cường đại tồn tại, lại càng không thể thoát ly khỏi chiến đấu vô tận, vô tận luân hồi.

- Mỗi khi ngươi chiến thắng một đối thủ. Thì sẽ có một đối thủ càng mạnh hơn xuất hiện. Đây là sự thật, đây là vòng tròn chiến đấu. Trừ phi, ngươi trở thành đỉnh cao kim tự tháp! Trở thành chúa tể, trở thành đấng tối cao, như vậy, ngươi mới thoát ra khỏi cái vòng tròn luân hồi chiến đấu này!

Có lẽ sắp sửa đối mặt với cái chết. Mấy câu đó Phong Thần phá lệ mà nói ra.

Chỉ vài câu nhưng kinh ngạc lòng người, cũng là đúc kết cả đời người của Phong Thần.

Cả đời Phong Thần, đều theo đuổi lực lượng cường đại hơn. Giống như Huyết Sắc Minh vương, hắn tìm kiếm đối thủ khắp nơi, tìm kiếm phương pháp chiến đấu mạnh mẽ hơn... ...

- Cảm ơn ngươi, đã cho ta chết thanh thản......

Phong Thần nắm chặt nửa thanh cự kiếm. Sau đó, thân thể một lần nữa biến thành phong nguyên tố tinh thuần nhất thế gian, trừ đoạn kiếm ra, không có lưu lại vật gì. Đây là hậu quả của ma hóa, lực lượng cường đại thông qua loại mật pháp nào đó xâm nhập vào cơ thể Phong Thần. Nhưng sau khi Phong Thần chết sẽ biến thân thể thành nguyên tố cơ bản nhất, không lưu lại thứ gì khác. Bao gồm cả thần cách bất diệt.

- Ôi.

Cao Lôi Hoa thở dài. Mấy lời nói cuối của Phong Thần làm Cao Lôi Hoa suy nghĩ ngẩn ngơ.

- Có lẽ, ngươi nói đúng.

Cao Lôi Hoa nhìn nửa đoạn kiếm:

- Vô tận chiến đấu, cho dù ngươi nghĩ không muốn chiến đấu, nhưng chiến đấu lại bám theo ngươi.

Cầm nửa thanh cự kiếm, tay phải Cao Lôi Hoa dùng một chút lực. Đem nửa đoạn này cắm vào lòng đất sâu dưới đáy đại dương.

- Chẳng lẽ, thực sự phải trở thành đỉnh cao của tồn tại, mới có khả năng nhảy ra khỏi vòng tròn chiến đấu vô cùng tận này sao?

Cao Lôi Hoa khẽ nói, tầng vảy đen trên người chậm rãi lùi vào trong cơ thể.

Khi vảy bắt đầu lùi về trong cơ thể, Cao Lôi Hoa nhanh chóng lấy một bộ y phục võ sĩ màu trắng trong nhẫn không gian, bằng tốc độ nhanh nhất mặc lên người, tránh cho việc để lộ cơ thể ra ngoài......

- Cao Lôi Hoa.

Nhìn thấy con quái vật vảy đen một lần nữa biến thành Cao Lôi Hoa. Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên khẽ gọi.

- Ha ha.

Cao Lôi Hoa nhìn phía Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên.

- Cao Lôi Hoa nè, vừa rồi ngươi xảy ra chuyện gì? Sao lại biến thành quái vật?

- A. Không có gì. Đây chính là một loại lực lượng đặc thù của con thôi.

Cao Lôi Hoa đi tới bên Nguyệt Chấn Thiên.

- Làm ơn đừng kể cho Tĩnh Tâm biết việc này, được không ba?

Cao Lôi Hoa dặn dò Nguyệt Chấn Thiên.

- Ta hiểu.

Nguyệt Chấn Thiên gật đầu.

- A. Cám ơn ba vợ.

Cao Lôi Hoa cười ha ha:

- Con cũng không muốn cho Tĩnh Tâm biết hình dạng vừa rồi của con.

- Tốt lắm. Chuyện này, cũng coi như chẳng có gì.

Nguyệt Chấn Thiên thở dài. Ngẩng đầu nhìn phía thi thể Hải mẫu Tắc Á:

- Ta không sao nghĩ tới, thân là vợ Hải hoàng đầu tiên, thế mà mụ ta lại liên kết với người khác để khống chế Hải tộc. Chẳng lẽ mụ không có chút tình cảm nào với Hải hoàng sao?

- Có lẽ, Hải mẫu không có một chút cảm tình với Hải hoàng.

Một bên Tĩnh Âm nhẹ giọng nói:

- Nghe nói, cuộc hôn nhân giữa Hải mẫu với Hải hoàng là vua các vị thần Dớt ban hôn. Cho nên hai người bọn họ thành một đôi cũng là do bị cưỡng ép thôi. Bọn họ trong lúc đó có lẽ không có chút cảm tình đáng nói nào.

- Điều này có lẽ cũng là nguyên nhân mụ cưỡng ép Tĩnh Tâm kết hôn.

- Cái gì mình không thích đừng cho người khác.

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói:

- Nếu chính mụ cũng không thích bị người khác an bài hôn nhân. Vậy cũng không nên cưỡng chế an bài hôn ước cho Tĩnh Tâm chứ. Tất cả mọi việc đều là tự làm tự chịu mà thôi......

Thời gian như tên lửa. Từ lúc sự kiện ‘Hải mẫu bị giết’ đến giờ đã ba ngày.

Ba ngày này, mỗi ngày Cao Lôi Hoa đều giúp đỡ Huyết Sắc Minh vương khống chế, điều khiển lại thần lực đang bạo loạn trong cơ thể.

Sau khi tu dưỡng ba ngày, Cao Lôi Hoa chuẩn bị trở về.

- Hôm nay, phải về sao?

Mẹ vợ Tĩnh Âm có phần lưu luyến nhìn con gái yêu cùng cậu rể quý này. Vốn thấy mấy ngày nay tâm tình con gái có phần tốt lên, bà còn muốn ở cùng con gái vài ngày nữa. Nhưng không nghĩ tới giờ Tĩnh Tâm phải đi về đại lục.

- Không có việc gì, mẹ.

Cao Lôi Hoa cười với mẹ vợ:

- Dù sao Quang Minh đế quốc cách nơi này cũng không xa, lấy tốc độ của ba mẹ thì từng đó cũng không đáng nói. Khi nào rảnh mẹ có thể đến chỗ bọn con được mà.

- Hừm!

Tĩnh Âm hừ một tiếng. Trợn mắt nhìn Cao Lôi Hoa:

- Nếu không phải ngươi vội vã về thì con gái yêu của ta đây phải vội vàng như thế?!

- Hì hì.

Cao Lôi Hoa ngượng ngùng gãi đầu, chủ yếu là hắn muốn về sớm để mang Saga đi gặp mẹ. Dù sao cũng hứa cuội vài tháng rồi.

- Quên đi. Không nói với ngươi nữa.

Tĩnh Âm nói:

- Lôi Hoa nè, mấy tháng qua Tĩnh Tâm vì ngươi mà chịu nhiều đau khổ rồi. Trở về, ngươi nhất định phải chăm sóc bồi bổ lại vợ mình nghe chưa. Nếu không, lần sau ta đi đến nhà ngươi, không tha cho ngươi!

- Vâng, đương nhiên rồi.

Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cầm tay Tĩnh Tâm, mấy tháng qua, Tĩnh Tâm gầy một vòng rồi. Làm Cao Lôi Hoa rất đau lòng.

- Đúng rồi, ba nè, trước khi đi, con có cái này đưa cho ba.

Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Chấn Thiên. Đột nhiên nghĩ tới cái gì, cười nói.

- Đưa ta? Cái gì vậy?

Nguyệt Chấn Thiên vừa nghe đến Cao Lôi Hoa muốn đưa lễ vật cho bố vợ, tự nhiên là vui vẻ vạn phần. Vội vàng hỏi.

- À, cái này khẳng định ba rất thích.

Cao Lôi Hoa cười hì hì, sau đó mở nhẫn không gian ra.

Sau đó lấy ra một vật màu lam sẫm, tam giác xoa xuất hiện. Vừa xuất hiện, trên thân tam giác xoa tỏa ra dao động thủy thần lực.

- Ồ?

Tĩnh Âm nghi hoặc nhìn tam giác xoa trong tay Cao Lôi Hoa:

- Cái tam giác xoa này sao quen mắt thế nhỉ?

Tĩnh Âm nói:

- Giống như đã xem qua ở đâu?!

- Đây, đây là Hải hoàng tam giác xoa?

Hải hoàng trừng mắt nhìn. Kinh ngạc nói.

- Vâng, không sai,đây là Hải hoàng tam giác xoa của ba.

Cao Lôi Hoa cười hì hì nói.

- Lôi Hoa. Tam giác xoa của Chấn Thiên sao lại ở trong tay con thế?

Mẹ vợ Tĩnh Âm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. Bộ tam giác xoa này mấy ngày hôm trước cùng chiến đấy với Phong Thần, Hải hoàng vẫn còn dùng.

- Hì hì, cái này mẹ phải hỏi ba rồi.

Cao Lôi Hoa cười hì hì nói.

- Chấn Thiên. Chuyện này là sao?

Tĩnh Âm quay đầu nhìn Hải hoàng.

- Này, cái này.

Hải hoàng bắt đầu gãi đầu. Không biết phải nói thế nào mới tốt.

- Ba, còn có cái này.

Cao Lôi Hoa lại lấy thêm một đồ từ nhẫn ra.

Đó là bộ sáo trang của Hải hoàng.

- Đây là, Hải hoàng sáo trang! Ông trời ơi. Con rể, ngươi không cướp đồ của Tinh Linh thần kia chứ!

Hải hoàng hưng phấn ôm lấy Hải hoàng sáo trang của mình:

- Thực sự là... Ôi, con rể, lần sau ngươi đi cướp của cái tên vạn ác đó, nhớ kêu ta đi theo nha! Gì chứ cướp của tên đó ta ủng hộ ngươi!

- Hì, không phải con cướp. Mà con đổi đồ với hắn đó.

Cao Lôi Hoa cười ha ha.

- Tốt lắm, mẹ, ba. Thời gian không còn sớm, ta cùng Tĩnh Tâm đi về trước.

Tay trái Cao Lôi Hoa ôm lấy Rudolph. Tay phải ôm lấy Bảo Bảo, nói với vợ chồng Nguyệt Chấn Thiên.

- Bà ngoại, rảnh đến nhà con chơi~~

Bảo Bảo nũng nịu nói với Tĩnh Âm. Sau đó mấy đứa nhỏ vẫy tay bai bai hai vợ chồng Nguyệt Chấn Thiên.

- Ngoại à~~

Vừa nghe sao có vẻ già thế.

Đợi cả nhà Cao Lôi Hoa đi xa, Tĩnh Âm mới cứng ngắc quay đầu nhìn Nguyệt Chấn Thiên:

- Chấn Thiên!

- Hả? Có gì à?

Nguyệt Chấn Thiên giật mình.

- Chúng ta. Có phải hay không đã già rồi.

Tĩnh Âm nhẹ giọng hỏi.

Lên mặt biển, lão ca Nguyệt Hoa Thiên gọi một chiến thuyền xa hoa đầy đủ tiện nghi cho cả nhà Cao Lôi Hoa.

Chiến thuyền này đi đến biên giới Quang Minh đế quốc, cho nên Nguyệt Hoa Thiên sắp xếp cả nhà Cao Lôi Hoa ngồi lên về.

Xuống thuyền, đoàn người Cao Lôi Hoa gồm người nhà, độ đệ Huyết Sắc Minh vương và cặp vợ chồng Thú thần cùng nhau đi vào Quang Minh đế đô.

Khi sắc của Huyết Sắc Minh vương đã tốt hơn nhiều. Buổi tối hôm giết Phong Thần, Cao Lôi Hoa liền đem một bộ trụ cột cơ bản ( Phương pháp hít thở) dạy cho Minh vương. Đầu tiên để cho Minh vương sử dụng phương pháp này bình ổn lại thần lực hỗn loạn trong cơ thể.

Vì thần lực ở thế giới này có thể thay thế chân khí. Nên chiếu theo phương thức vận hành chân khí cũng đã giảm đi thương thế của Minh vương rất nhiều.

Trên đường trở về, Cao Lôi Hoa kể cho Tĩnh Tâm nghe chuyện những ngày qua. Chuyện chỉ mấy ngày lại tương đương ba tháng trời. Đây chính là nguyên nhân mà Cao Lôi Hoa không thể trở về lễ cưới kịp thời.

- Hì, con cũng nghĩ ba biến mất vài tháng là có nguyên nhân mà.

Nguyệt Nhị ở cạnh cười nói.

Ánh mắt Tĩnh Tâm lộ ra ý cười, về việc Cao Lôi Hoa mất tích mấy tháng này, tuy nàng không hỏi nhưng không có nghĩa nàng không muốn biết.

- Đúng rồi. Nguyệt Nhị. Con ở với Tinh Linh thần học được cái gì không?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- A, lão ba, bây giờ không được xem thường con đó. Hì, giờ con không có yếu như trước đâu à nha!

Nguyệt Nhị đắc ý nói, đồng thời còn giơ nắm tay lên ra vẻ mình rất mạnh.

Cao Lôi Hoa nghe Nguyệt Nhị nói liền đưa mắt đánh giá Nguyệt Nhị một cách cẩn thận.

Sau đó Cao Lôi Hoa liền phát hiện trên người của Nguyệt Nhị lóe ra một tầng sinh mệnh thần lực tự nhiên, giống trên người của gã Tinh Linh thần kia. Chỉ là yếu và mỏng hơn nhiều.

- Ha ha, không hổ là con gái lão Cao ta.

Cao Lôi Hoa cười nói, đồng thời theo thói quen đưa tay lên xoa đầu Nguyệt Nhị.

- Ba Cao ơi. Chúng ta mau về nhà đi. Con đói bụng......

Bảo Bảo ở trong lòng Cao Lôi Hoa kêu.

- Ọc ọc......

Bảo Bảo vừa dứt lời, bụng của thần thú ở phía sau kêu lên.

- Ba Tra Lý cũng đói bụng.

Bảo Bảo vỗ tay cười nói.

- Đúng là vườn nào sâu nấy.

Cao Lôi Hoa cười hà hà:

- Được rồi, chúng ta đi nhanh hơn một chút, tranh thủ về ăn cơm chưa đi......

Đúng lúc cả nhà Cao Lôi Hoa đang tán ngẫu trên đường.

Đột nhiên, chỗ cả nhà Cao Lôi Hoa vừa đi qua, một bóng người có cánh dơi chợt lóe qua trên không.

- Batman?!

Cao Lôi Hoa quay đầu, nhìn bóng người có cánh dơi đó nói.

- Ác ma tộc?

Thần thú cùng Vong Linh nữ thần nhìn bóng người nọ , nói ra thân phận bóng người này.

Mà tại chỗ bóng ác ma đó vừa lướt qua ngay sau đó vang lên từng tiếng sấm sét. Tiếng sấm dày đặc! Theo tiếng sấm, hư không đột nhiên mở ra. Trên trời cao đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng bàng bạc mạnh mẽ vô cùng chậm rãi buông xuống. Ngay sau đó, một cái thông đạo không gian cực lớn xuất hiện.

- Giết.....

- Giết.....

Từng tiếng kêu hét từ trong thông đạo truyền ra. Sau đó, năm vị thần hai cánh bậc tám xuất hiện trong thông đạo. Ở phía sau là một đội quân thiên sứ đông đảo!

- Sao lại thế này?

Thần thú cùng Cao Lôi Hoa lập tức nhìn thấy tình cảnh trên thông đạo.

- Là, ra tay với ta sao? Thần tộc sao?

Cao Lôi Hoa nhớ tới việc Phong Thần từng nói thần tộc muốn ra tay với mình.

Nhìn thiên sứ đi ra cuồn cuộn trên bầu trời, Cao Lôi Hoa cười lạnh:

- Chỉ bằng mấy thằng người chim đó mà muốn tính mạng của Cao Lôi Hoa ta sao, vãi hà!!!

- Huỳnh!

Cao Lôi Hoa quát lên, lôi quang trên bầu trời bắt đầu ngưng tụ.

- Vong Linh nữ thần, phiền cô mang Tĩnh Tâm cùng bọn nhỏ đứng một bên coi đi.

Cao Lôi Hoa quay đầu nói với Vong Linh nữ thần.

- Không thành vấn đề.

Vong Linh nữ thần lên tiếng.

- Lôi.

Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa. Tay siết chặt. Ánh mắt băng lam xuất hiện một tầng nước mỏng, nàng rất muốn giúp, nhưng…!

- Tĩnh Tâm.

Cao Lôi Hoa đột nhiên gọi khẽ.

- Vâng.

Tĩnh Tâm lên tiếng.

- Bảo vệ mấy đứa nhỏ.

Cao Lôi Hoa nói:

- Cũng bảo vệ tốt bản thân mình.

- Vâng!

Tĩnh Tâm ôm lấy mấy đứa nhỏ cùng Vong Linh nữ thần đứng ra sau mấy gốc cây.

Chờ Tĩnh Tâm, Vong Linh nữ thần cùng bọn nhỏ núp sau lùm cây, Cao Lôi Hoa chậm rãi rút Tài Quyết rồi cười lạnh nhìn bầy thiên sứ đông như ruồi. Đứng cạnh Huyết Sắc Minh vương vuốt ve phá đao, khóe miệng lộ ra nụ cười âm trầm. Còn Thần thú cũng lấy thần phủ trên lưng xuống, sau đó dùng một khối đá ma pháp đen tuyền lắp lên thần phủ.

- Giết!!

Trên bầu trời tiếng kêu không ngừng truyền đến.

- A!

Đột nhiên, năm vị thần đi trước thấy ba người Cao Lôi Hoa liền dừng lại.

- Tên này, đầu bạc. Chẳng lẽ là, lôi thần tân nhiệm Cao Lôi Hoa?

Năm tên vừa nhìn thấy Cao Lôi Hoa thì cùng kêu lên, sau đó cả năm liếc mắt nhìn nhau.

- Đúng vậy, đầu bạc, trong thiên hạ này trừ cái gã Cao Lôi Hoa đó ra thì còn ai cơ chứ.

- Vậy giờ chúng ta phải làm gì? Tiếp tục đuổi theo Lucifer, hay sao?

Một tên trong năm hỏi.

- Còn hỏi nữa?

Bốn tên khác cùng cười:

- Cùng so sánh với Lucifer, thì gã Cao Lôi Hoa này cũng có phân lượng hơn. Nếu đã gặp tất nhiên giải quyết Cao Lôi Hoa quan trọng hơn!

Cùng nhau gật đầu, năm thần giơ vũ khí của mình lên:

- Giết!!

- Giết. Giết!

- Giết!! Giết!! Giết!!

Các thiên sứ sau lưng năm vị thần cũng không biết bọn họ đối mặt với ai. Nhưng đây cũng không phải chuyện mà họ lo. Dù sao thì năm vị thần cầm đầu ra mệnh lệnh tấn công ai thì bọn họ xông lên chém thằng đó. Dẫu sau thì sếp bảo sao em xin làm vậy mà!

- Đến tốt!

Huyết Sắc Minh vương liếm mép:

- Đã lâu, không buông tay chém giết. Ta giết!!

Tuy rằng chỉ có một người, nhưng Huyết Sắc Minh vương bộc phát ra sát khí mãnh liệt còn hơn cả trăm vạn thiên sứ!

Phá đao trong tay đỏ tươi, pháp tắc U Minh lại xuất hiện trên đao. Minh vương dũng mãnh xông về phía thông đạo đang tràn đầy đội quân thiên sứ đông như kiến!

- Giết đi......

- Giết hết......

.................................

Vô số thiên sứ cùng gào thét, tiếng kêu vang vọng trời xanh. Xông thẳng về phía ba người Cao Lôi Hoa.

- U Minh, có nghĩa là tử vong hoàn toàn.

Ánh mắt Minh vương biến thành màu đỏ:

- Đao này, sẽ chém thân thể lẫn linh hồn các ngươi!

Minh vương nhếch miệng cười. Quanh thân huyết sắc thần lực mãnh liệt mênh mông. Không trung huyết quang xuất hiện. Đao mang mãnh liệt chiếu rọi nửa trời, một đao này, trong nháy mắt đã phá tan thân thể một thiên sứ.

Máu màu vang bắn ra tung tóe, thân thể của thiên sứ kia bị xé thành từng mảnh nhỏ rơi xuống.

- AAA~ Giết!

Nhìn thấy đồng bọn trong nháy mắt bị chém giết, lửa giận nổi lên. Đám thiên sứ từ bốn phương tám hướng xông tới Huyết Sắc Minh vương.

- Giết! ~

Một tên thiên sứ không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau lưng Minh vương. Hắn vung trường kiếm chém vào đầu Minh vương.

Đúng lúc này thì một tiếng xé gió của vật nặng vang lên.

Sau đó, một cây đại phủ đã chém tên thiên sứ này thành hai nửa!

Mang theo ánh mắt không tin, máu vàng phun ra, hai nửa thân thể của tên thiên sứ đó rơi xuống phía dưới.

- Ha ha! Thống khoái. Đã lâu không thống khoái như vậy.

Thần thú lau cây phủ dính máu, cười phá lên.

Hai tên điên này xông lên như sói trong bầy dê. Phá đao cùng đại phủ không ngừng mà bổ chém các thiên sứ.

- Lĩnh vực, tầng thứ hai. Lĩnh vực mệt mỏi.

Trong lúc chém giết Thần thú còn không quên triển khai lĩnh vực thực dụng của hắn. Lĩnh vực thứ hai của Thần thú, một cái lĩnh vực cực kỳ biến. Trực tiếp làm lực lượng đối thủ bị suy giảm, đám thiên sứ trong lĩnh vực đều cảm thấy lực lượng trên người giống như nước trào ra khỏi cơ thể chảy về phía Thần thú.

Tiếng kêu thê lương vang lên không ngừng. Từng thiên sứ một cứ như đồ gồm, bị Thần thú, một đứa trẻ cầm lên đập phá.

Trên bầu trời, máu vàng bay vươn vãi. Từng mảnh vụn như cánh tay, cẳng chân, lông chim… rơi xuống như mưa.

Nháy mắt. Nơi này đã trở thành một địa ngục trần gian.

Cũng may, nơi này là một vùng đất hoang vắng. Tuy đã ở trong Quang Minh đế quốc, nhưng thuộc vùng biên giới. Lại là hoang mạc nữa, nên dù trên danh nghĩa có mặt trong bản đồ Quang Minh đế quốc, song chẳng có mấy ai chịu cái cảnh chó ăn đá gà ăn sỏi ở đây.

Mấy người Cao Lôi Hoa đi một đoạn đường rất xa, may mà gặp thần tộc đúng khúc này!

Mà dưới đao và đại phủ của hai sếp Thần thú cùng Huyết Sắc Minh vương, vô số thiên sứ như nước mưa rơi rớt. Cảnh này cứ như mấy bộ phim kinh điển của Hollywood.

Năm thần sợ hãi.

- Giờ… giờ phải làm gì đây?

Một vị run giọng hỏi.

- Ba.

Nguyệt Nhị ở bên cạnh Cao Lôi Hoa mà không đi núp cũng Tĩnh Tâm.

- Làm sao vậy?

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng hỏi:

- Có phải thấy rất tàn khốc chăng?

- Vâng.

Nguyệt Nhị cố gắng duy trì sắc mặt méo mó của mình. Trên bầu trời, vô số thi thể thiên sứ rơi xuống, làm sắc mặt Nguyệt Nhị phi thường khó coi.

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói:

- Tử chiến tuyệt sát là tàn khốc như thế đó. Không phải người chết thì ta chết! Con đi về trước đi.

Nói xong, hai mắt Cao Lôi Hoa biến thành màu tím bầm.

- Thần chi mâu, mở!

- Kyaa!

Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng, xông lên giết năm vị thần đang đứng trên.

Cao Lôi Hoa nhận thấy rõ năm tên này là năm tên cầm đầu, bắt giặc phải bắt tướng giặc!

Tại một địa phương cách chiến trường không xa, một tên cực kỳ khỏe mạnh, sau lưng có hai cái cánh dơi đang mười phần sung sướng nhìn đám người Cao Lôi Hoa chiến đấu.

- Chậc chậc, đúng là dâm thật!

Gã cười nói:

- Cao Lôi Hoa, đại ân đại đức của ngươi, Lucifer ta sẽ nhớ kỹ............

Gã cười nhìn đám người Cao Lôi Hoa. Bởi vì ngay từ đầu, mục tiêu đuổi giết của đám thiên sứ cũng không phải là Cao Lôi Hoa.....

- A......

Đang nằm trong lòng Tĩnh Tâm, bé Rudolph đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen dễ thương nghi hoặc nhìn bốn phía.

- Làm sao vậy Rudolph?

Ở một bên bán long nữ Kim Toa Nhi nghi hoặc nhìn bé.

- Ô ô.

Bé lắc lắc đầu, một lần nữa ôm lấy bình sữa mà mút...

Cực Phẩm Vú Em - Chương #333