Chương 206: Bộ Tộc Hoàng Kim Sư Tử Hùng ...


Cao Lôi Hoa phủi phủi tay cúi nhìn xuống dưới, khi thấy Đức Xuyên hạ cánh “thuận lợi” mới gật đầu hài lòng.

- Được rồi, đã giải quyết hắn xong. Bây giờ đến ngươi.

Cao Lôi Hoa nói với Ám Hắc Long đang run rẩy bên dưới:

- Giờ cũng cho ngươi hai lựa chọn. Một là chết, hai là cùng con của ta thực hiện chủ tớ khế ước. Ngươi lựa chọn đi.

- Ô~~~!!!!

Hăc Long kêu lên nghẹn ngào rồi khẽ gật đầu, nó không còn sự lựa chọn nào khác. Người đàn ông đứng trên nó rất khủng, trâu đến nỗi khiến nó không dám có ý nghĩ phản kháng trong đầu. Nó chỉ là một Ám Hắc Long vừa mới trưởng thành, chẳng lẽ bắt nó chết trẻ? Bây giờ gã đàn ông này muốn hắn ký kế ước đành phải ký thôi.

- Nguyệt Sư, Ám Hắc Long coi như là lễ vật ta tặng cho con.

Cao Lôi Hoa cười ha ha đi đến phía đuôi kéo Nguyệt Sư lên:

- Cầm đi. Đây là long địch.

Cao Lôi Hoa lấy long địch của Đức Xuyên đưa cho Nguyệt Sư.

- Ha ha, cám ơn ba!

Nguyệt Sư cười nói. Hắn cũng không cự tuyệt bởi đối với hắn sự trợ giúp của Ám Hắc Long là rất lớn vào thời điểm này. Hơn nữa, từ lần Cao Lôi Hoa ôm Tĩnh Tâm rất tình củm trên Cầu Cầu trong hình dạng Tứ Dực Ngân Phi Long. Hình tượng long kỵ sĩ đó đã in sâu vào trong tâm trí Nguyệt Sư.

- Được rồi, bây giờ con hãy khế ước với Ám Hắc Long này đi!

Cao Lôi Hoa nói với Nguyệt Sư.

- Vâng! Ha ha!

Nguyệt Sư hưng phấn đi đến phía đầu Ám Hắc Long.

Tiếp đó, Nguyệt Sư khẽ đặt tay lên trán của nó, đọc chú văn:

- Lấy danh nghĩa của ta, Nguyệt Sư. Trước sự chứng kiến của Long thần, ta xin ký khế ước vĩnh viễn với Ám Hắc Long trước mặt. Long kỵ sĩ khế ước, ký!

Nguyệt Sư vừa dứt lời, một ma pháp trận màu đen hình thành trên tay hắn khắc lên trán Hắc Long. Đồng thời từ người Ám Hắc Long cũng tỏa ra ánh sáng màu đen phối hợp với Nguyệt Sư. Hiện tại, Nguyệt Sư chính là long kỵ sĩ.

***********

Bên trên, Nguyệt Sư cùng long kỵ sĩ Đức Xuyên giao tranh. Còn bên dưới, liên quân nhân loại cùng thú tộc quân đoàn 3 do Nguyệt Sư dẫn dắt cũng giao chiến với nhau.

Không có sự trợ giúp cạm bẫy, tình hình chiến đấu của quân đoàn 3 ngày càng bất lợi, có dấu hiệu thất bại. Cho dù có được sự hỗ trợ của đám binh lính từ tiền tuyến nhưng sự chênh lệch số lượng giữa đội quân nhân loại và thú nhân không phải là ít. Tuy rằng nếu một chọi một thì chiến sĩ quân đoàn 3 của Nguyệt Sư tuyệt sẽ không hề thua kém tên kỵ binh nhân loại nào, nhưng số lược chênh lệch gấp 10 lần. Song quyền nan địch tứ thủ, quân đoàn 3 phải vừa đánh vừa lùi lại.

Tình trạng như vậy khiến chiến sĩ thú nhân cảm thấy bất lực. Chiến sĩ quân đoàn 3 vốn không phải là binh lính chính quy, trước kia cũng chỉ mới trải qua các cuộc chiến quy mô nhỏ. Trận chiến ngày hôm qua cũng được coi là cuộc chiến lớn nhưng là do nhờ mưu kế chân phương của Nguyệt Sư mới dành được chiến thắng. Nên đối với lần đại chiến này, quân đoàn 3 thật sự là không thể ứng phó.

- Ba, cứ tiếp tục như này thì không được rồi!

Sau khi Nguyệt Sư ký khế ước với Ám Hắc Long thì lại lo lắng quan sát cuộc chiến phía dưới. Thấy đội quân thú nhân ngày càng lùi lại, nôn nóng nói:

- Không được, ba. Con phải xuống giúp họ!

Nguyệt Sư vỗ đầu Ám Hắc Long, sau đó tiện tay “cầm hộ” long thương của long kỵ sĩ Đức Xuyên lưu lại.

- Rống!

Sau khi Nguyệt Sư hạ lênh, Ám Hắc Long gào lên rồi điên cuồng lao xuống liên quân nhân loại!

Mới chỉ lao xuống mà Ám Hắc Long dễ dàng làm gỏi hơn mười tên kỵ binh nhân loại. Hiện tại nó đang trong trạng thái stress nặng! Nó muốn đem tất cả những ủy khuất vừa rồi phát tiết ra ngoài.

Đội quân thú nhân khi nhìn Ám Hắc Long hạ xuống thì cảm thấy hơi bất an, nhưng rồi thấy nó không tiến đến phía họ mà lao đến chỗ nhân loại nên cảm thấy rất khó hiểu. Đến khi nhìn trên lưng nó là Nguyệt Sư, bọn họ lập tức kích động hô:

- Thú hoàng! Thú hoàng! Thú hoàng!

Trong lúc nhất thời, khí thế của binh lính thú nhân lại tăng cao… …

Chẳng biết đã giết bao lâu, dường như thời gian trôi thật chậm.

- Không tốt rồi. Giết không xuể.

Nguyệt Sư nhìn liên quân nhân loại đông nườm nượp cười khổ nói. Long kỵ sĩ rất hùng mạnh nhưng muốn giết hết mọi người bên dưới là chuyện rất thiếu thực tế. Cho dù bọn họ đứng yên thì dù có giết tới xụi cả tay cũng không xong được.

Chiến sĩ quân đoàn 3 cũng thấy được quân đội nhân loại thật quá nhiều. Bọn họ dùng chiến thuật biển người khiến thú nhân không ngừng ngã xuống. Ngay cả đội thiếu niên Lang tộc đi theo Nguyệt Sư cũng có người hi sinh.

- Chẳng lẽ mọi việc cứ thế này sao???

Chiến sĩ quân đoàn 3 thở dài.

- Grào! Grào!

Ngay khi chiến sĩ quân đoàn 3 tuyệt vọng, từ phương xa vang lên những tiếng gầm rung trời. Đó chính là tiếng sư tử gầm.

Từ tiếng gầm này, vô số ma pháp xuất hiện ngay trên đầu liên quân nhân loại! Không có một chút dự báo, ma pháp cường đại thoáng cái đã tiêu diệt một mảng quân đội nhân loại. Ma pháp công kích đột ngột như vậy khiến liên quân nhân loại rồi loạn.

- Là ai?! Ai đã trợ giúp thú nhân?!

Chủ soái của liên quân nhân loại nhìn những ma pháp này không kìm được hét lên hỏi. Mọi người đều biết thú nhân không biết sử dụng ma pháp. Chẳng lẽ có người trợ giúp thú nhân? Chẳng lẽ là Tinh Linh hay tộc nào khác? Chủ soái liên quân nhân loại thầm nghĩ.

- Ha ha ha ha! Cao huynh đệ, ta đã tới.

Từ phía xa đã nghe thấy tiếng cười của Tra Lý. Phía sau hắn là đội quân tóc vàng. Đó chính là một vạn sư tộc tóc vàng tay cầm vũ khí đắc ý nhất - lang nha bổng cự đại. Đây không phải là lang nha bổng bình thường, đây là vũ khí dành riêng cho hoàng kim thú nhân, ma pháp lang nha bổng, vừa có thể làm ma trượng lại vừa có thể làm bổng.

- Các ngươi là ai, tại sao lại trợ giúp thú nhân tộc.

Phía trong binh lính nhân loại vang lên thanh âm của chủ soái. Nhìn một vạn tráng hán tóc vàng này hắn cảm thấy bất an. Tuy chỉ một vạn người rất ít so với nhân loại. Nhưng chủ soái dám đánh cuộc rằng, cả đời chưa bao giờ nhìn thấy binh lính dũng mãnh như vậy!

Một vạn tráng hán này như lưỡi dao sắc bén, thế tiến tới như chẻ tre. Nhân loại trước mặt bọn họ như đậu hũ không chịu nổi một kích. Lang nha bổng dù bằng gỗ lại có thể thoải mái đập vỡ áo giáp kỵ binh nhân loại, thỉnh thoảng bọn họ còn triển khai ma pháp gây ác mộng cho kỵ binh.

Nhìn một vạn tráng hán đột nhiên xông tới, chủ soái không nhịn được hô lên hỏi. Nhưng rất nhanh sau đó hắn lại hối hận bởi vì điều này chẳng khác nào nói cho người khác biết được vị trí của hắn.

Quả nhiên, nghe thấy tiếng của chủ soái, ánh mắt bảy vị thánh giai đầu lĩnh của Hoàng kim sư tộc sáng lấp lánh!

- Sát!

Bảy người rống lên một tiếng, giơ phủ lên rồi xông đến chỗ vừa phát ra tiếng nói. Phàm là ai che mắt bọn họ đều chết không toàn thây. Cứ một tiếng rống phát ra là một cái đầu bay đi. Đánh trộm trước tiên cần đánh đầu, đạo lý này hoàng kim sư tử hiểu rõ!

Tra Lý cũng không xông vào hành động đó. Đối với hắn, loại trình độ giết chóc này không thể khơi dậy hứng thú của hắn. Liên quân nhân loại thật chẳng khác gì những đứa trẻ yếu ớt, trừ khi Tra Lý muốn phát tiết. nếu không hắn cũng lười chẳng muốn động thủ.

- Là bộ tộc Hoàng kim sư tử! Thật là hoàng kim sư tử bộ tộc. Trời ơi, viện quân của chúng ta tới rồi!

Nhìn đám tráng hán kia, Bố Lỗ Tư xúc động hét lên! Cao Lôi Hoa nói thật không sai, đó chính là bộ tộc hoàng kim sư tử, bộ tộc đã biến mất ngàn năm trước. “Thú thần tôn kính, phải chăng tương lai đã mở ra với thú tộc?” Bố Lỗ Tư thầm nghĩ.

- Hoàng kim sư tử? Viện quân?

Thú nhân nghe được chữ “viện quân” lập tức từ tình trạng tuyệt vọng quay ngoắt thành hưng phấn!

Nhìn một vạn hoàng kim sư tộc, chủ soái nhân loại thở dài. Mấy vạn kỵ binh nhân loại trước mặt hoàng kim sư tộc không đáng là gì. Tất cả chiến thuật, trận pháp đều mất đi uy lực trước đó.

Địa cầu – quê của Cao Lôi Hoa từng lưu truyền một câu. Dưới sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều vô dụng!

Chỉ cần một vạn người, hoàng kim sư tộc đã giết hơn vài vạn nhân loại kỵ binh. Nhìn đội quân đó càng ngày càng gần, chủ soái cắn chặt răng rồi hạ lệnh lui quân.

- Uuuuuuu!

Trong trận doanh nhân loại nổi lên tiếng kèn lui quân, kỵ binh nhân loại đều liều mạng quay về sau.

Nhìn một vạn người kia có thể đánh bại mấy vạn người bọn họ, nên bọn họ không có lá gan đối mặt với một vạn tráng hán tóc vàng này.

Thấy liên quân nhân loại chạy trốn, hoàng kim sư tộc cũng không đuổi theo. Bọn họ chỉ khinh thường nhìn những người bỏ chạy. Bởi vì để tới đây bọn họ đã chạy vất vả, mỏi mệt nên giờ cần phải nghỉ ngơi một phen, dù sao họ cũng không vội.

- Thật hùng mạnh.

Nguyệt Sư nhìn một vạn tráng hán tóc vàng này, há miệng kinh ngạc.

- Hùng mạnh à.

Đột nhiên, ở bên cạnh Nguyệt Sư, một thanh âm hùng hồn vang lên:

- Cháu cho rằng họ hùng mạnh. Vậy cho bọn họ theo cháu từ hôm nay trở đi có được không Nguyệt Sư? Để bọn họ thuần phục cháu, trung thành với cháu, được không?

Nguyệt Sư quay đầu lại, không ngờ người nói chuyện với mình là Tra Lý. Không biết lúc nào Tra Lý đã đứng trên lưng Ám Hắc Long.

- Nếu bọn họ nghe lời của cháu thì không còn gì tốt hơn nữa!

Tuy không biết thân phận của Tra Lý là gì mà có thể khiến cả bộ tộc hoàng kim sư tử nghe lời, nhưng Nguyệt Sư cũng không nghĩ nhiều mà nói:

- Tra Lý thúc thúc, nếu trong tay cháu có bộ tộc hoàng kim sư tử, cháu sẽ cho những người bước chân lên Thú nhân đế quốc không còn đường trở về! Cháu muốn bọn họ phải trả giá cho hành động của mình!

Nói xong, khí phách của Nguyệt Sư lại một lần nữa hiện ra…

Cực Phẩm Vú Em - Chương #206