Chương 192: Chiến Thần? Quái Thú? Ma?


Chiến thần và Thú thần đều giống nhau là thần về vũ kỹ. Thú thần thì có lĩnh vực trọng lực mà lĩnh vực của Chiến thần là tốc độ. Có thể nói Thú thần là loại trọng kiếm sĩ chuyên sức mạnh, còn Chiến thần là loại khinh kiếm sĩ chuyên về tốc độ.

Lại nói tiếp, lúc ở bên trong phong ấn, Chiến thần bị Thú thần giết tương đối oan khuất. Một là khi đó Chiến thần đang tập trung thi triển thuật phong ấn, hoàn toàn không hề đề phòng với Thú thần. Bởi vì lúc đó thuật phong ấn tuy rằng chưa hoàn thành, nhưng cũng không phải một vị thần thì có thể phá được. Còn nữa, hắn cũng không nghĩ tới một phủ của Thú thần lại mạnh mẽ như vậy! Không chỉ đột phá phong ấn tứ thần, mà sau khi phá vỡ phong ấn còn giết chết hắn.

Cho nên Chiến thần oan ức mà ra đi. Chiến thần chết không thể nhắm mắt, nếu như cùng Thú thần đánh nhau một trận, tuy kết quả cũng có thể là chết, nhưng tuyệt đối không phải là giống như vậy bị Thú thần giết chỉ trong vài giây.

Vong Linh Nữ Thần dẫn Cao Lôi Hoa đi tới bên cạnh cái quan tài làm bằng băng ở chính giữa tầng hầm. Giữa cái quan tài băng này chính là thi thể của Chiến thần.

Đó là một quan tài băng trong suốt, ở vị trí đỉnh đầu có một có một cây phủ lớn. Cao Lôi Hoa nghi ngờ nhìn vào cái chuôi của cây búa này. Không phải là Vong Linh Nữ Thần đối với Chiến thần có thù hận đặc biệt gì chứ, đã chết rồi mà vẫn còn dùng búa chém vào đầu Chiến thần sao?

- Cái phủ này chính là ‘Cuồng hóa thần phủ’ của Thú thần. Khi đó thần phủ chém vào đầu của Chiến thần rồi sau này cũng không có biện pháp nào tháo ra. Cho nên đành phải đem cây phủ này và Chiến thần đặt vào cùng với nhau luôn.

Vong Linh Nữ Thần thấy Cao Lôi Hoa đang nghi hoặc nhìn cây chiến phủ kia liền giải thích.

- À, thì ra là thế.

Cao Lôi Hoa đi đến trước quan tài băng rồi nhìn vào trong. Nằm ở giữa quan tài băng chính là một gã thanh niên rất anh tuấn. Tên này có mái tóc dài màu vàng óng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan giống như được khắc bằng băng. Điều này ngay lập tức khiến cho Cao Lôi Hoa phán xanh rờn - Chiến thần có khả năng là một tên công tử bột. Chỉ đáng tiếc là cây phủ lớn ở trên đầu đã xóa bỏ hoàn toàn khí chất của hắn.

- Đây chính là Chiến thần sao?

Cao Lôi Hoa nhìn gã đàn ông tuấn tú ở trong quan tài băng hỏi.

- Đúng vậy, đây là Chiến thần, Ares.

Vong Linh Nữ Thần đứng ở bên cạnh Cao Lôi Hoa lên tiếng:

- Trước đây ở trong thần tộc là một mỹ nam thần nổi danh, là người tình trong mộng của rất nhiều nữ thần, Thế nào, có đẹp trai không?

- Hắc hắc. Được rồi, cô dẫn tôi đến xem hắn để làm gì? Chẳng lẽ để tôi chấm xem Chiến thần đẹp trai hay không sao?

Cao Lôi Hoa quay lại nhìn Vong Linh Nữ Thần nghi hoặc hỏi. Cái xác của một vị thần đối với Cao Lôi Hoa cũng chẳng có tác dụng gì, nhiều lắm cũng chỉ để cho Vong Linh Đại trưởng lão làm thành ‘Sát lục giả’ thôi.

- Cao Lôi Hoa. Anh vừa mới bước vào cấp tám à.

Vong Linh Nữ Thần đặt bàn tay lên trên quan tài băng, cái nắp liền mở ra.

- Ừ, lần trước ở Vong Linh cốc tôi đã tiến vào cấp tám.

Cao Lôi Hoa gật đầu.

- Có thích thành thần không?

Trên ngón tay của Vong Linh Nữ Thần lóe ra tia sáng màu đen:

- Ở trong Vong Linh cốc cả ngàn năm nên tôi cũng không có cái gì tốt để tặng cho anh. Chỉ có duy nhất một thứ có ích, chính là thần cách của Chiến thần. Thế nào, có muốn không?

- Thần cách? Cao Lôi Hoa giật mình:

- Nữ thần Phi Ti Nhĩ, thần cách cũng có thể tặng người khác được sao?

- Việc này có gì mà không thể chứ?

Vong Linh Nữ Thần đắc ý cười nói:

- Vừa tiến vào cấp tám mà không có lĩnh vực và thần cách đều bị gọi là Thí Thần giả. Chứng tỏ bọn họ có được sức mạnh của chủ thần, nhưng lại không có thần cách. Muốn nhận đươc thần cách thì có hai phương pháp, thứ nhất là tự mình lĩnh ngộ, hai là tiêu diệt được một chủ thần, sau đó đoạt lấy thần cách của hắn làm của mình. Thần cách này nếu có thể thông qua cướp giật mà có, vì sao lại không thể tặng cho người khác chứ?

- Vậy, làm sao để tặng cho người ta?

Cao Lôi Hoa nhìn cái xác của Chiến thần trong quan tài băng. Nói thực là Cao Lôi Hoa tuy rằng đã có thần cách, nhưng chưa từng được xem qua thần cách là vật gì, có hình dạng như thế nào. Cao Lôi Hoa chỉ biết thần cách là một cái gì đó rất thần bí, lĩnh ngộ thông suốt thì có thể đạt được. Nhưng mà thần cách là như thế nào? Tồn tại ở nơi nào trong thân thể thì Cao Lôi Hoa hoàn toàn mù tịt.

- Thần cách, tồn tại ở chỗ này!

Tay phải của Vong Linh Nữ Thần chỉ vào bụng dưới của Chiến thần.

Cao Lôi Hoa nheo mắt lại. Vong Linh Nữ Thần ấn vào chỗ mà ở Trung Quốc gọi là - Đan điền! Chẳng lẽ thần cách tồn tại bên trong đan điền sao?

- Vậy làm sao lấy được thần cách đây?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Vong Linh Nữ Thần.

- Trực tiếp dùng thần lực của mình mà tạo thành lực hút. Chỉ cần giết được chủ thần, là có thể thu được thần cách.

Trên tay phải của Vong Linh Nữ Thần hắc mang đại thịnh. Một lực xoáy do Vong linh thần lực sinh ra.

Sau đó, chỗ bụng dưới của Chiến thần, một khối năng lượng màu vàng hình tròn bắt đầu phát ra từng đợt âm thanh cộng hưởng. Cao Lôi Hoa có thể cảm thấy rõ ràng một khối năng lượng màu vàng này mang theo một cổ uy áp của thần cấp.

- Thần cách của Chiến thần này tặng cho anh.

Vong Linh Nữ Thần bắt đầu gia tăng việc truyền năng lực vong linh, sau đó một khối màu vàng bắt đầu giãy dụa ở bên trong cơ thể của Chiến thần, rồi dần dần thoát ra khỏi thân thể của Chiến thần.

- Phi Ti Nhĩ. Vậy một người có thể có hai cái thần cách không?

Cao Lôi Hoa hướng về Vong Linh Nữ Thần hỏi.

- Đương nhiên là không thể.

Vong Linh Nữ Thần trả lời không chút do dự:

- Nếu có thể có hai thần cách, thì thần cách của Chiến thần đã bị ta lấy ra ngàn năm trước rồi. Đó là quy luật của Sáng Thế thần, một thần chỉ có một cái thần cách, quản lý một lĩnh vực. Không có một vị thần nào có thể vừa quản lý cái này vừa trông coi cái khác được. Anh hỏi vậy để làm gì?

- Như vậy à.

Cao Lôi Hoa cười khổ một tiếng:

- Vậy cô có thể không cần lấy thần cách này nữa.

- Vì sao?

Vong Linh Nữ Thần nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa:

- Chẳng lẽ anh chê thần cách của Chiến thần quá kém sao? Không đâu, tuy là Chiến thần bị một búa của Thú thần giết chết. Nhưng thần cách của hắn hoàn toàn không tệ. Năm đó trong các thần, Chiến thần cũng là một vị thần lợi hại.

- Không phải.

Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi. Hắn cũng lười biếng giải thích mà trực tiếp dùng hành động để bày tỏ điều mình muốn nói. Cao Lôi Hoa cố ý nới lỏng áp chế thần lực của mình, sau đó một cỗ thần áp từ trên người hắn phát ra:

- Còn có, đôi mắt của thần!

Cao Lôi Hoa nhắm mắt lại khi mở ra thì đã trở thành đôi mắt màu tím của thần. Thần uy, đôi mắt của thần. Đây chính là những yếu tố chứng tỏ sau khi lĩnh ngộ thần cách.

- Cách đây không lâu tôi đã lĩnh ngộ được thần cách rồi.

Cao Lôi Hoa nói với Vong Linh Nữ Thần:

- Nếu một người không thể có hai thần cách, vậy thần cách của Chiến thần đối với tôi mà nói cũng là vô dụng. Cho nên ta cũng không cần thần cách của Chiến thần làm gì.

- Cao Lôi Hoa, anh đúng là thiên tài.

Vong Linh Nữ Thần không khỏi cảm thán một tiếng. Cao Lôi Hoa là người đầu tiên dựa vào chính sức mạnh của mình phá bỏ quy tắc của Sáng Thế thần mà trở thành một chủ thần thực sự:

- Anh lĩnh ngộ được thần cách gì?

- Thần cách của Lôi thần.

Cao Lôi Hoa lên tiếng, sau đó hướng đôi mắt của thần về phía cơ thể của Chiến thần dưới tay Vong Linh Nữ Thần.

- Ủa?

Cao Lôi Hoa vừa nhìn thì lập tức thốt lên nghi hoặc. Bởi vì hắn thấy thần lực bên trong cơ thể của Chiến thần bắt đầu nổi lên! Sau đó một cổ lực lượng mang theo khí tức quang minh bắt đầu ngưng tụ lại, và biến đổi.

- Cẩn thận!

Cao Lôi Hoa hét lên. Mặc dù không biêt là chuyện gì xảy ra, nhưng mà trực giác nói cho hắn biết đây không phải là chuyện tốt! Hắn vội vàng lên tiếng để nhắc nhở Vong Linh Nữ Thần.

Nhưng tiếng kêu của Cao Lôi Hoa đã chậm một chút.

Chiến thần vốn là đã chết đột nhiên vung tay phải lên đánh thẳng vào bụng của Vong Linh Nữ Thần.

Vong Linh Nữ Thần không kịp phòng ngừa liền bị một quyền này của đánh bay ngược về phía sau, đập mạnh vào bức tường ở dưới tầng hầm. May mắn là, tiếng kêu của Cao Lôi Hoa làm cho Vong Linh Nữ Thần vận khởi Vong Linh thần lực theo bản năng. Cho nên một quyền này cũng không gây thương tổn nặng cho nàng.

- Đây là, chuyện gì xảy ra vậy?

Vong Linh Nữ Thần không dám tin nhìn về phía thi thể của Chiến thần, việc này làm sao có thể chứ! Hơn một nghìn năm trôi qua! Chiến thần đã sớm bị một phủ kia của Thú thần chém chết rồi. Tại sao chỉ trong phút chốc hắn lại có thể cử động được? Hơn nữa một quyền vừa rồi mang một sức mạnh rất lớn!

Cao Lôi Hoa cũng căng thẳng nhìn về phía Chiến thần, đôi mắt của thần soi từng nhất cử nhất động bên trong cơ thể hắn.

- Hống! Hí!

Chiến thần phát ra một tiếng gào thét khàn đặc, nhưng không phải là tiếng gào thét phát ra từ con người, mà giống như tiếng rít gào của quái thú. Rất là chói tai!

Ngay sau đó, kim quang trên người Chiến thần bắt đầu thu vào bên trong. Kim quang sau khi rút vào trong cơ thể của hắn thì dần thay đổi thành một loại năng lượng màu đen. Ngay cả thần cách kia của Chiến thần đã bị Vong Linh Nữ Thần hút ra bên ngoài cũng bị rút trở vào bên trong cơ thể hắn. Cũng giống như thần lực của Chiến thần, thần cách màu vàng kia sau khi bị hút vào trong cơ thể cũng biến thành màu đen, so với bóng đêm còn đen hơn nhiều.

Khi thần cách của Chiến thần hoàn toàn biến thành màu đen, từ trên người của hắn tuôn ra một luồng sức mạnh màu đen, một cổ sức mạnh màu đen mà Cao Lôi Hoa rất quen thuộc!

Đây là một nguồn sức mạnh màu đen, đen tuyệt đối. Nguồn lực lượng này không phải là đấu khí, không phải là sức mạnh ma pháp, lại càng không phải là thần lực! Lực lương này mang theo sự phản nghịch và điềm xấu! So với thần lực màu đen ở trên người Vong Linh Nữ thần thì nguồn năng lượng này còn hỗn loạn, hắc ám và bất an hơn hẳn! Sức mạnh này, khiến người ta cảm thấy rất tà ác!

Vốn là sức mạnh cũng không phân biệt chính tà. Nhưng sức mạnh này lại khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy nó rất tà ác!

Sức mạnh như thế này, Cao Lôi Hoa nhớ đã gặp qua một lần! Hồi tưởng lại đoạn thời gian khi ở đại băng Nguyên, lúc đi cứu cô bé Mộng Ti, Cao Lôi Hoa cũng đã cảm ứng được loại sức mạnh này. Hiện giờ sức mạnh mà Chiến thần bộc phát ra tuy rằng còn yếu hơn so với Mộng Ti, nhưng khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy hoàn toàn bất an như nhau.

- Đây là. Cái gì vậy?

Cao Lôi Hoa quay lại nhìn về phía Vong Linh Nữ Thần. Nàng được Sáng Thế thần trực tiếp tạo ra, hiểu biết của nàng tuyệt đối cũng nhiều hơn so với hắn.

- Tôi không biết đây là cái gì.

Ánh mắt nữ thần hiện lên vẻ kinh hãi. Không ngờ trên thế giới lại có sức mạnh còn đen tối hơn so với thần lực hắc ám, nguồn lực lượng này khiến cho Vong Linh Nữ Thần cảm thấy bứt rứt.

- Cô có biết vì sao Chiến thần lại trở thành thế này không? Hắn không phải là đã chết rồi sao?

Cao Lôi Hoa đưa tay ra phía sau nắm lấy thân của thanh kiếm Tài Quyết.

- Tôi cũng không biết.

Vong Linh Nữ thần cười khổ, nếu biết thì đã tốt rồi.

- Bỏ đi. Mặc kệ nó. Nói chung cũng không phải hàng tốt đẹp gì!

Cao Lôi Hoa rút thanh Tài Quyết ở sau lưng ra:

- Thừa lúc hắn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, tiêu diệt hắn!

-Tử lôi cửu kích—Nộ lôi tê thiên diệt địa!

Thanh Tài Quyết trong tay Cao Lôi Hoa mang theo lôi quang màu tím chém về phía Chiến thần. Tuy là không biết Chiến thần xảy ra chuyện gì, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không muốn chờ Chiến thần hoàn toàn biến hóa mới đánh nhau vơi hắn. Thừa cơ hắn còn chưa hoàn toàn biến hóa mà tiêu diệt mới là vương đạo!

Vút một tiếng, thanh Tài Quyết chém về phía Chiến thần.

Nhưng Chiến thần không hổ danh là thần tốc độ, hắn nhanh chóng giơ tay lên. Chắn ở trước mặt Cao Lôi Hoa.

Phập! Một tiếng, thanh Tài Quyết là thần binh do chính Sáng Thế Thần tạo ra, thân thể của Chiến thần có thể ngăn cản được sao?

Thanh Tài Quyết dễ dàng chém đứt cánh tay của Chiến thần.

- Rống! Hí!

Chiến thần ở trong quan tài băng phát ra một tiếng kêu thống khổ, sau đó cả người hắn nhanh chóng từ trong quan tài nhảy ra ngoài.

- Gào!

Chiến thần sau khi nhảy ra khỏi quan tài băng thì rống to lên một tiếng, hất đầu lên làm văng cái phủ vẫn cắm trên đầu xuống. Sau đó khuôn mặt anh tuấn của Chiến thần bắt đầu kéo dài ra, hàm răng trắng nõn dần biến thành những răng nanh bén nhọn. Sau cùng, làn da trên người hắn có một lớp vẩy bao trùm lên như vẩy rồng.

Rít rít vài tiếng, ở sau lưng hắn mọc lên ba cái đuôi bọ cạp.

Trong nháy mắt, Chiến thần vừa rồi còn anh tuấn tiêu sái vậy mà giờ lại biến thành quái thú.

Khiến cho Cao Lôi Hoa kinh ngạc chính là cánh tay phải vừa rồi mới bị hắn chém đứt vậy mà bây giờ lại tự động bay đến tay của Chiến thần. Sau đó dường như biến thành một cánh tay của quái thú.

- Đây là, loại quái vật gì!

Nhìn Chiến thần ở trước mặt, Cao Lôi Hoa hít một hơi lạnh. Bây giờ, nếu không phải là trên người con quái vật này còn mặc cái áo của Chiến thần, thì chẳng có người nào tin con quái vật này từng là một Chiến thần anh tuấn trong lòng rất nhiều nữ thần?

- Sức mạnh bất an này, cùng với bộ dạng quái thú. Chẳng lẽ là!

Vong Linh Nữ Thần dường như nhớ ra được một cái gì đó, kinh ngạc kêu lên. Tay run rẩy chỉ vào con quái vật Chiến thần:

- Ma? …

Cực Phẩm Vú Em - Chương #192