Chương 179: Ngươi Cũng Phải Biến Thành Con Rối. ...


- Sauron, nói đi, tối như thế này ngươi gọi sáu người chúng ta đến có chuyện gì? Sáu người ở sau Sauron khó chịu hỏi. Nói thật lúc này sáu người bọn họ cũng thất rất quái lạ, đã muộn như thế này Sauron còn phái ngươi kêu bọn họ đến đây? Không biết nơi này có bẫy hay mai phục gì không. Sáu người bọn họ hiện đang đối nghịch với Sauron, cho nên bất cứ lúc nào cũng phải phòng bị nhất cử nhất động của đối phương.

Khi Sauron gọi bọ tới đây, bọn họ đều phái người cẩn thận dò xét địa phương này rồi. Kết quả lại kinh ngạc phát hiện nơi này không hề đặt bẫy, cũng không có mai phục. Chỉ có một mình Sauron ở chỗ này chờ bọn họ.

Nhìn Sauron ở phía trước, sau người đều cảm thấy nghi hoặc. Nếu không phải đã phái người kiểm tra chỗ này, thì bọn họ đều sẽ nghĩ Sauron định gây bất lợi cho mình.

Chẳng qua cho dù lúc này Sauron muốn gây bất lợi thì sáu người bọn họ cũng không sợ. Thực lực Sauron tuy rằng mạnh hơn so với từng người bọn họ, nhưng sáu người bọn họ liên thủ thì Sauron căn bản không phải là đối thủ. Quan trọng nhất là sáu người bọn họ đã an bài người của mình ở xunh quanh đây, cho nên bọn họ không hề sợ hãi.

- Tối nay gọi sáu vị tới đây là muốn bàn một chuyện rất quan trọng.

Sauron cười ha hả nói.

- Ta lập tức đi thẳng vào vấn đề nhé, ta muốn sáu vị nguyện trung thành với ta.

- Ha ha ha .

Sáu gã kia nghe được những lời này, toàn bộ đều cười một cách điên cuồng. Người cười lớn nhất hài hước nhìn Sauron:

- Sauron, có phải ngươi muốn làm tổ trưởng đến điên rồi không? Bảo sáu người chúng ta nguyện ý trung thành với ngươi ? Ha ha ! Tức cười ! Đây là điều tức cười nhất ta từng nghe qua!

Sauron híp mắt nhìn sáu người phía trước:

- Các ngươi khẳng định không cần suy nghĩ lại sao ?

- Sauron, người như ngươi, không có tư cách làm lãnh đạo. Cho dù ngươi là trưởng lão duy nhất còn lại đi nữa.

Sáu người kia lạnh lùng nhìn Sauron:

- Không ngờ ngươi muốn bọn ta trung thành với ngươi, quả thực là nực cười!

- Nếu tất cả các ngươi đều nghĩ thế, thì cũng không sao.

Sauron lùi về phía sau một bước. Bởi vì hắn đã nhìn thấy một đạo lôi quang màu vàng tím từ trên trời đang lao xuống.

***

Giữa không trung.

Vong Linh đại trưởng lão cười âm hiểm nói với Cao Lôi Hoa:

- Cao huynh đệ, khi ra tay nhớ làm miệng vết thương nhỏ một chút, vết thương quá lớn đối với thí nghiệm của ta không được tốt lắm. Nếu thí nghiệm này của ta thành công. Hắc hắc ! Tuyệt đối là có lợi !

- Ta biết rồi.

Cao Lôi hoa cươi ha hả. Đồng thời thân hình biến thành một đạo lôi quang lao xuống sáu người bên dưới.

- A !

Lôi quang màu vàng tím lóe lên một cái rồi tắt lịm. Trong sáu người đang cười, có một kẻ gần Cao Lôi Hoa nhất đột nhiên ngã xuống đất. Ở yết hầu của hắn đã bị một thanh trường kiếm xuyên qua.

- Ai ?

Năm người còn lại quát to, đều đồng thời cho tay vào trong người lục lọi, chuẩn bị bắn pháo hiệu cho thủ hạ mai phục ở lân cận đến đây.

Xẹt ! Năm người còn không kịp bắn tín hiệu, một đạo lôi quang màu vàng tím chợt lóe qua trước người bọn họ. Tiếp đó, trên cổ bọn họ đều xuất hiện một đường tơ hồng.

Đúng là Cao Lôi Hoa, tốc độ của Cao Lôi Hoa rất nhanh, xuất kiếm, thu kiếm, không một ai ở đây có thể thấy rõ được động tác của hắn. Chỉ có thể nhìn thấy một tia lôi quang màu vàng tím.

Năm tiếng bịch vang lên, năm người đều ngã xuống mà tay vẫn cho vào trong người không kịp lấy pháo hiệu ra.

- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, đây chính là thủ hạ trung thành mà ngài nói sao ?

Sauron thấy sáu người đều đã nằm chết dưới đất, thất vọng nói, vốn hắn tưởng Cao Lôi Hoa muốn làm gì đó khiến sáu người nà đều có thể quy thuận mình.

Chỉ là hắn không có nghĩ tới Cao Lôi Hoa chỉ đơn giản giết chết bọn họ. Bọn họ đã chết thì còn nói gì trung thành với không nữa ?

Bản thân Sauron muốn giết sáu người này cũng rất đơn giản. Dưới tay hắn có đủ cao thủ. Nhưng những thủ hạ trong tay hắn đều là sát thủ của tổ chức. Kêu người của tổ chức giết chết người trong tổ chức, mặc dù là phe đối lập, nhưng vẫn sẽ khiến uy tín của hắn trong tổ chức suy giảm.

- hắc hắc !

Vong Linh đại trưởng lão cũng từ trên không từ từ hạ xuống:

- Tiểu tử kia, biết khôi lỗi ma pháp không ?

Vong Linh đại trưởng lão đi tới bên cạnh thi thể sáu người kia tán thưởng nói:

- Cao huynh đệ làm tốt quá, miệng vết thương không lớn, đóng băng bọn họ thôi. Mang về thành đêm nay làm sát lục cấp 2.

- Các ngươi muốn làm gì thi thể này ? Khôi lỗi ma pháp ?

Sauron nhìn Cao Lôi Hoa cùng Vong Linh đại trưởng lão:

- Chẳng lẽ các ngươi muốn dùng thi thể bọn họ làm con rối sao ?

- Ừ, không sai. Thật sự chỉ có con rối mới có thể phục vụ cho ta, ngươi nói có đúng không ?

Cao Lôi Hoa khẽ cười đi tới bên người Sauron.

- Ừm, tiên sinh nói có lý. Con rối có thể vĩnh viễn nắm trong tay mình.

Sauron cười phụ họ. Ngay lúc này đột nhiên đồng từ Sauron co rút lại. Sau đó hắn cúi nhìn xuống bụng của mình.

Ở đó, chỉ thấy một thanh trường kiếm đâm xuyên từ lưng ra phía trước bụng hắn. Thanh trường kiếm xinh đẹp rất dễ nhận ra, trên thân kiếm, thấp thoáng có thể nhìn thấy lôi quang màu vàng tím. điều đó đủ để chứng minh thân phận chủ nhân của thanh trường kiếm.

- Ngươi !

Sauron khó tin ngoái đầu nhìn về phía sau. Đó là vị trí của Cao Lôi Hoa. Chuôi thanh trường kiếm đang nằm nắm trong tay Cao Lôi Hoa. Lúc này, Cao Lôi Hoa đang lạnh lùng nhìn hắn.

Cực Phẩm Vú Em - Chương #179