Chương 167: Thay Người Đỡ Thiên Kiếp Là Không ...


- Ngươi đang hưng phấn sao?

Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh kiếm Tài quyết thì thầm.

- Ông~~

Thanh kiếm Tài quyết ngân lên thay thế cho câu trả lời, sau khi nó chạm vào thiên lôi, nó rất hưng phấn, cảm giác mãnh liệt này được thanh kiếm Tài quyết truyền vào trong ý thức Cao Lôi Hoa.

- Bùm!

Ánh sáng lóe ra từ cuộc va chạm khủng khiếp giữa Tài quyết & thiên lôi mạnh đến nỗi Cao Lôi Hoa không thể mở mắt ra. Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa cảm thấy một lực hút từ thanh Tài quyết, không phải đối với Cao Lôi Hoa mà đối với thiên lôi.

Trước ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, đạo thiên lôi mãnh liệt trên trời không ngờ lại bị thanh Tài quyết hút lấy hút để như là hút nước vậy!

“Thế là làm sao nhỉ?” Cao Lôi Hoa nghi hoặc hừ một tiếng. Ngay lúc đó, thanh kiếm Tài quyết đột nhiên truyền vào trong người Cao Lôi Hoa một luồng lôi thần lực tinh khiết.

Cao Lôi Hoa không còn cách nào khác đành vội vàng vận nội công tâm pháp, đưa luồng lôi thần lực này đi một vòng chu thiên trong cơ thể, biến nó thành lực lượng của mình. May mắn là nguồn lôi thần lực này vô cùng tinh khiết nên Cao Lôi Hoa có thể dễ dàng hấp thu toàn bộ.

Thanh kiếm Tài quyết hấp thu năng lượng của thiên lôi? Cao Lôi Hoa rốt cục đã hiểu thanh Tài quyết đang làm gì rồi! Hơn nữa, thanh kiếm cũng ‘chơi đẹp’ đó vẫn không quên cam-pu-chia cho mình.

Cứ như vậy thanh kiếm Tài quyết không ngừng hấp thu năng lượng thiên lôi nhưng thỉnh thoảng lại nhường một chút lôi thần lực cho Cao Lôi Hoa hấp thu. Cao Lôi Hoa cười thầm trong lòng, xem ra thanh kiếm Tài quyết rất có nhân tính đây.

Cứ thế trong phút chốc, năng lượng của thiên lôi bị thanh kiếm Tài quyết và Cao Lôi Hoa giải quyết nhanh chóng!

Sau khi hấp thu được năng lượng thiên lôi thì trên thân kiếm tỏa ra từng tia màu hồng, đặc biệt hai chữ ‘Phán Quyết’ có cảm giác (3D) như muốn bay khỏi thanh kiếm vậy.

Còn ở trong kết giới bên dưới, Băng Sương Cự Long Furion ngước nhìn Cao Lôi Hoa mà miệng khô hết cả. Sau đó dùng hai cái móng vuốt xoa nhẹ nhẹ mắt mình. Mẹ nó, đây là thần kiếp mà! Sao lại đột nhiên biến mất thế? Hiển nhiên hắn không biết thần kiếp đã bị thanh kiếm Tài quyết và Cao Lôi Hoa ‘mần thịt’! Mà theo hắn thấy lúc Cao Lôi Hoa cầm thanh kiếm Tài quyết chém vào thiên lôi thì thần kiếp đột nhiên biến mất?! Tốc độ biến mất rất chậm, dường như là ăn phải một chém của Cao Lôi Hoa mà ‘tử ẹo’.

Tiểu Tam và Tuyết Y Nhi cũng ngơ ngác nhìn Cao Lôi Hoa. Lôi quang tan đi, đôi cánh sau lưng của Cao Lôi Hoa cũng dần dần biến mất.

Mái tóc bạch kim kết hợp với đôi cánh trắng như tuyết đập nhè nhẹ sau lưng trông giống như thiên sứ ái tình vậy.

Tuyết Y Nhi thì khẽ nhíu mày, thực lực của Cao Lôi Hoa lại vượt xa phỏng đoán của mình, lúc này nàng đang nghĩ xem thực lực của nam nhân này có giới hạn hay không nữa? Mỗi lần nàng ước định thực lực của gã thì gã lại thể hiện thực lực cao hơn nữa!

*************.

- Ha ha! Thoải mái! Đến nữa đi!

Cao Lôi Hoa cười sảng khoái giữa trời cao. Lôi quang trong đám mây màu đen dường như cũng lần đầu tiên cảm thấy bất mãn! Do đó lại bắt đầu ngưng tụ lực lượng một lần nữa. Mãi một hồi lâu mà cũng chưa đánh tiếp đạo thiên lôi thứ hai.

- Chẳng lẽ cứ như vậy mà xong à?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn đám mây đen, phải biết rằng lần trước độ kiếp, hắn phải nhận đến tám đạo thiên lôi và một đạo cải tạo thân thể, tổng cộng những chín đạo! Chẳng lẽ là do lúc đó mình là thần cấp, cho nên thần kiếp cũng nhiều lên? Cao Lôi Hoa trầm tư.

Nhưng ngay lúc Cao Lôi Hoa muốn xuống dưới thì toàn bộ đại băng nguyên đột nhiên tối sầm lại! Ban nãy còn sáng mà giờ thì xòe tay trước mặt cũng không thấy, thật là ‘đen như mực’. Bóng tối bao trùm đại băng nguyên. Thi thoảng chỉ có vài tia chớp giật xẹt qua mới chiếu sáng được một chút đại băng nguyên.

Toàn bộ ma thú trên đại băng nguyên lần thứ hai thi nhau rống sợ sệt. Lần đầu là cấm chú. Uy lực của cấm chú tiêu diệt tất cả ma thú trong không gian cấm chú, trừ mấy con biết bay hoặc lực lượng cường đại may mắn còn sống. Nỗi sợ hãi cấm chú vừa mới qua đi, thì lại xuất hiện thứ còn khủng bố hơn nữa! Từ trên không liên tục truyền tới áp lực khiến bầy ma thú khiếp đảm.

Cao Lôi Hoa nắm chặt Tài Quyết Chi Nhận nhìn lên khoảng không trước mặt, lần trước do mình ở trong phong ấn nên cũng không có ấn tượng gì về thần kiếp cho lắm. Nhưng lần trước cũng không hề có hiện tượng tối sầm trời như lần này.

Bùm! Lôi quang khổng lồ lóe lên rồi xoay xung quanh đám mây đen.

Lần này thì Cao Lôi Hoa cảm thấy bất an thật rồi! Từ lúc thành thần đến giờ, loại cảm giác này lâu rồi không xuất hiện. Vì sao mình lại có cảm giác này nhỉ? Cao Lôi Hoa không hiểu nổi.

Do đó, tay càng siết chặt thanh kiếm Tài quyết hơn.

Cuối cùng thì dường như đám mây trên bầu trời cũng hội tụ đủ năng lượng.

Bùm! Bùm ! Bùm! Một loạt tiếng sấm vang lên trên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa vừa ngẩng đầu nhìn lên thì đồng tử co rút lại! Mẹ khỉ, siêu trâu bò! Cao Lôi Hoa buột miệng chửi.

Trên trời, một chùm lôi quang màu vàng tím đang giáng xuống! Đúng vậy, là một chùm, không phải là một đạo! Là một chùm lớn! Ít ra cũng phải hơn trăm đạo hợp thành đang điên cuồng giáng xuống Cao Lôi Hoa. Thiên lôi mang theo sức mạnh không thể chống cự nổi.

Cao Lôi Hoa cảm thấy sống lưng lạnh buốt, mẹ nó. Hơn trăm đạo lôi quang, lần này mình ăn đủ rồi. Đồng thời suy nghĩ xem cái gã Băng Sương Cự Long này có làm việc gì trái với lương tâm hay không nữa? Nếu không thì cái quái gì mà thần kiếp biến thái vậy?

Cao Lôi Hoa không biết rằng không phải là thần kiếp của Băng Sương Cự Long Furion biến thái, mà do một tay hắn làm nên hết!

Thần kiếp chỉ có thể do một người chịu kiếp chống đỡ, mà nếu giống như Cao Lôi Hoa trực tiếp giúp Băng Sương Cự Long chống lại thần kiếp, vậy thì xin lỗi người đi! Căn cứ theo quy tắc mà Sáng Thế thần lập ra thì cứ một phạt trăm! Cản một đạo thiên lôi vậy trả lại ngươi một trăm đạo!

Đương nhiên, lần trước Cao Lôi Hoa ở trong phong ấn độ kiếp cũng không tính là do người khác trợ giúp. Bởi vì ba lão thần Quang Minh đó không trực tiếp giúp Cao Lôi Hoa chắn thiên lôi. Chỉ có thể nói là Cao Lôi Hoa rất may mắn khi ở trong phong ấn do Quang Minh tam thần lập ra.

Cao Lôi Hoa là Lôi thần, nắm giữ tất cả lôi điện trên đời. Nhưng riêng thiên lôi của thần kiếp lại không do Cao Lôi Hoa quản mà phải tuân theo quy tắc của Sáng Thế thần.

- Thí mạng cùi này luôn, chẳng qua là lôi quang thôi? Cao Lôi Hoa này sợ cái quái gì!

Cao Lôi Hoa quát to một tiếng, lôi quang trên người bùng phát lên: Ảo ảnh thần thể Lôi thần!

Ông! Vừa đối diện chùm lôi quang này, thanh kiếm Tài quyết lại hưng phấn rung lên! Dường như trước mặt nó không phải là thần kiếp mà giống như thực phẩm dinh dưỡng của nó vậy!

Ở dưới đất, Tiểu Tam, Tuyết Y Nhi với Băng Sương Cự Long Furion đã bị lôi quang ngập trời dọa cho ngây người! Băng Sương Cự Long cười méo miệng, chùm thiên lôi này ẩn chứa sức mạnh mà hắn không tưởng tượng nổi. Một đạo đã đủ làm hắn đau đầu rồi, mà trăm đạo thiên lôi chính cống thì… …

Cao Lôi Hoa và ‘Ảo ảnh thần thể’ phía sau cùng đón nhận một trăm đạo thiên lôi tử sắc!

Rất nhanh, ‘Ảo ảnh thần thể’ phía sau lưng và thanh Tài quyết đón tiếp chùm thiên lôi này. ‘Ảo ảnh thần thể’ vừa gặp thiên lôi thì y chang như thanh Tài quyết.

‘Ảo ảnh thần thể’ và thanh Tài quyết đều như thấy món ngon liền chén luôn. Cả hai đều rất biết điều, không ngừng chia sẻ một phần thiên lôi vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa, để cho hắn lại được hưởng thụ thêm năng lượng lôi quang tinh thuần tuyệt vời kia.

Cứ thế, một trăm đạo thiên lôi của thần kiếp này bị ‘Ảo ảnh thần thể’ với thanh kiếm Tài quyết chia nhau ăn phần.

Một trăm đạo thiên lôi biến mất, bầu trời lại yên tĩnh trở lại.

- Giờ chắc là ổn rồi đây!

Cao Lôi Hoa nhìn lên trời mà lau mồ hôi hột! Vừa rồi nguy hiểm thật! Nếu không có ‘Ảo ảnh thần thể’ với thanh kiếm Tài quyết thì lần này ngỏm rồi. Bản thân Cao Lôi Hoa tất nhiên là không sợ thiên lôi này. Dù sao thì thân thể Cao Lôi Hoa cũng là do lôi nguyên tố tạo thành. Cao Lôi Hoa tự tin thiên lôi không thể kill được mình. Nhưng Cao Lôi Hoa không sợ không có nghĩa là hai cô nàng Tiểu Tam, Tuyết Y Nhi với Băng Sương Cự Long Furion không sợ!

Nhìn bầu trời yên tĩnh có vẻ không xuất hiện lôi quang lần nữa, Cao Lôi Hoa nhẹ thở phào.

- Không đúng!

Vừa thở phào thì Cao Lôi Hoa lại khẩn trương. Trên bầu trời, áp lực của chùm thần kiếp đặc biệt vẫn không có mất đi. Ngược lại có dấu hiệu càng lúc càng trầm trọng!

Tiếp theo, không ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa! Tiếng sấm ầm ầm như thác đổ. Lôi quang lần thứ ba chuẩn bị giáng xuống.

Nhìn mảng lôi quang trên trời, mắt Cao Lôi Hoa như muốn lồi ra. Mẹ nó, lần này là một ngàn lôi quang! Gấp mười lần trước!

- Sao lại vậy chứ?

Cao Lôi Hoa ức chế mắng một tiếng, vì sao lại không để yên đi? Vì sao lại nhiều thiên lôi như vậy chứ? Cao Lôi Hoa thầm nghĩ, chẳng lẽ là do mình giúp người khác đỡ thiên kiếp? Trong lòng Cao Lôi Hoa thầm nghĩ tới khả năng này. Khó trách trước kia chưa từng nghe thấy có thần nào chắn hộ thần kiếp cả, Cao Lôi Hoa cười khổ. Chẳng qua đâm lao thì phải theo lao thôi, đành cố lần nữa… …

Cực Phẩm Vú Em - Chương #167