Chương 15: Ngoan Gọi Ta Là Ba Đi ...


Sở dĩ Cao Lôi Hoa phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy là do tiểu nữ anh bán long tộc bú nút hắn quá mạnh, lại còn cắn chặt núm vú của hắn không nha.

Đến nỗi vú Cao Lôi Hoa gần như bị hút ra cả những sợi tơ máu.

Cho nên, vừa nhìn thấy Tĩnh Tâm, hắn như nhìn thấy vị đại cứu tinh của mình.

Cao Lôi Hoa vừa cố đẩy tiểu nữ kia ra vừa sốt ruột cầu cứu nàng:

- Tĩnh Tâm! Mau mau cho con bé này bú sữa.

A! Tĩnh Tâm thoáng đỏ mặt lên nhưng ngay lập tức lại khôi phục vẻ lạnh lùng như trước.

- A!

Cao Lôi Hoa cũng lập tức ý thức được sai lầm tệ hại trong lời nói của mình. Trước mặt mọi người kêu một nữ nhân cởi áo để cho trẻ con bú thì thật là quá đáng! Huống chi còn không biết Tĩnh Tâm có sữa hay không nữa.

- Đứa nhỏ đang đói bụng, xem ra nó phải cần một bà mẹ bán long tộc

Furion đứng một bên cảm thán nhưng cảm thán thì sao, hắn vẫn không có chút ý định xả thân cứu vú em bất đắc dĩ kia.

Cao Lôi Hoa thật sự là buồn bực. Hắn trời sinh luôn có một cảm giác thân thuộc lạ thường đối với trẻ nhỏ, luôn muốn bảo vệ chúng. Đương nhiên chỉ là những đứa trẻ của mình.

Tuy rằng tiểu nữ này cũng không phải là đứa nhỏ của Cao Lôi Hoa, nhưng xem ra nó đã coi hắn là thành người thân duy nhất của mình rồi. Vậy thì sau này hắn làm sao còn được rảnh tay đây. Thật là đánh cũng không đánh được, đuổi cũng không đuổi được. Nhưng đứa nhỏ này thật sự quá mạnh, đến máu còn bị nó mút ra.

Càng lạ chính là, ở bên kia Hoàng kim Slime vô lương đang nằm trên mặt đất cũng đang cười như điên !

Cự long Furion nghi hoặc nhìn xuống đất một lần nữa, bởi vì hắn chưa bao giờ nhìn thấy Slime bị nhân tính hóa như vậy! Furion không thể không cảm thán, đúng là đi cùng kẻ mạnh lúc nào cũng có rất nhiều điều thần kỳ không thể lý giải nổi!

- Đúng rồi, ta còn có một việc phải phiền tới các ngươi.

Furion không hề để ý tới tiếng kêu thảm của Cao Lôi Hoa mà quay lại nói với Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên:

- Bán long nhân không giống long tộc chúng ta, không thể sử dụng kế thừa ấn ký để kế thừa trí nhớ.

- - Kế thừa ấn ký? Cái quái gì vậy?

Cao Lôi Hoa ngạc nhiên hỏi, thì ra hắn đã kéo tiểu bảo bối kia ra khỏi ngực, nhét ngón tay mình vào miệng nó. Hiện tại tiểu bảo bối đang vui vẻ mút lấy ngón tay của hắn.

- À.

Nguyệt Hoa Thiên cuối cùng cũng đầu hàng việc chỉ có một ít kiến thức lục địa cơ bản trong đầu Nhân loại cường đại này:

- Kế thừa ấn ký, đây là một loại ma pháp tuyệt diệu. Kế thừa ấn ký có thể lưu giữ lại một ít tri thức cơ bản cùng ma pháp, đấu khí cho thế hệ kế tiếp. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cự long hùng mạnh. Trên thế giới này, ngoài bộ tộc cự long cũng chỉ có bộ tộc thiên sứ cùng bộ tộc ác ma mới có kế thừa ấn ký.

- A.

Thì ra Cao Lôi Hoa đã nhanh trí tách miệng tiểu bảo bối ra, nhanh chóng ghé miệng lỗ thủng của quả dừa cho tiểu bảo bối uống.

Furion nhẹ nhàng cười, sau đó tiếp tục nói:

- Cho nên, đứa bé bán long nhân kia không thể nào sử dụng kế thừa ấn ký. Nhưng long ngữ thì vẫn là trời sinh đã có thể hiểu được. Ta ở đây có một khối ‘tồn trữ thủy tinh’, bên trong chính là ‘long ngữ ma pháp’ của Băng Sương Cự Long. Chờ sau khi đứa nhỏ lớn lên, ngươi hãy giao lại cho nó.

- Vậy thì giao cho Lôi Hoa bảo quản đi.

Nguyệt Hoa Thiên nhún vai nói với Furion. Trong lòng hắn cũng hiểu rõ ràng, trước mắt sở dĩ cự long yên tâm giao đứa nhỏ cho bọn hắn cũng chính là bởi vì sự hùng mạnh của Cao Lôi Hoa.

- Ừm, cũng được.

Cao Lôi Hoa nghe Nguyệt Hoa Thiên nói vậy, liền hiểu được ý tứ của hắn, ngay lập tức nhận lấy khối ma pháp thủy tinh long ngữ.

- Được rồi, đứa bé giao cho các ngươi, hãy chăm sóc tốt cho nó.

Furion nói tiếp.

- Yên tâm,đã có ta ở đây rồi.

Cao Lôi Hoa đang cho đứa bé ăn từng ít một. May mắn là bán long nhân khỏe mạnh hơn rất nhiều so với trẻ sơ sinh nhân loại, ít nhất vừa mới sinh mà đã có thể chạy nhảy được rồi.

Trẻ con nhân loại phải ít nhất một tuổi mới có thể làm được như vậy. Đến nước dừa mà đứa bé bán long nhân này cũng có thể uống được.

- Tên của nó là gì vậy?

Cao Lôi Hoa ôm đứa bé vào lòng, hiếm khi ánh mắt hắn lộ ra vẻ dịu dàng như lúc này. Đứa nhỏ khiến Cao Lôi Hoa muốn có lại niềm vui vừa bế trẻ vừa kể chuyện trước kia.

- Hãy gọi nó là Kim Toa Nhi.

Furion khẽ thở dài :

- Từ này về sau, tiểu Toa Nhi xin làm phiền ngài, Lôi Hoa. Nó là một đứa nhỏ rất đáng thương.

- Được.

Cao Lôi Hoa ôm lấy bé gái, đột nhiên hắn nghĩ tới một việc

- Này, Furion. trên lưng Tiểu Toa Nhi có cánh, vậy làm thế nào bây giờ? Chúng ta không thể mang theo nó với hình dáng này được! Có biện pháp gì để nó thu hồi cánh lại hay không?

- Mẹ... Mẹ.

Tiểu Toa Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên dùng long ngữ gọi Cao Lôi Hoa khiến hắn hận không thể lập tức hộc máu ra:

- Mẹ... mẹ..., cánh... không tốt sao?

Nói xong liền phẩy phẩy đôi cánh rồng màu xanh nhạt sau lưng.

- Ài~

Cao Lôi Hoa buồn bực thở dài một tiếng, Đôi cánh dài sau lưng của nó đích thật rất đáng yêu. Nhưng đáng yêu thì đáng yêu cũng không thể phô bày đôi cánh trước người khác được.

- Ha ha! mẹ, mẹ!

Furion chỉ còn thiếu nước ôm bụng cười ngặt nghẽo. Còn Nguyệt Hoa Thiên cũng đang cố gắng lắm mới nén được cười. Ngay cả nữ nhân vốn lạnh băng như Tĩnh Tâm cũng không kìm nổi được cảm giác buồn cười trước tình cảnh này. Như vậy xem ra Tĩnh Tâm có thể hiểu được long ngữ sao?

-Á!

Cao Lôi Hoa vô cùng sầu não kêu lên một tiếng.

- Ngoan, bảo bối, gọi ta là ba, gọi ba đi!

Cao Lôi Hoa ôm tiểu nữ lên, đối diện với mặt mình, dùng ‘ long ngữ’ nghiêm túc nói.

- Không, không đúng. Là, mẹ~ mẹ~

Bé gái vẫn một mực không thay đổi.

- Á!

Cao Lôi Hoa mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào bé gái.

- Hả!

Furion sửng sốt một chút, nghe Cao Lôi Hoa nói, hắn kinh ngạc hừ một tiếng, là long ngữ! Cao Lôi Hoa vừa rồi nói đích thật là long ngữ! Ngoại trừ bộ tộc Cự Long, các chủng tộc khác căn bản không thể học long ngữ chuẩn xác đến như vậy! Long ngữ là bộ tộc Cự Long sinh ra đã có thể nói được, cho nên không tồn tại cái gì là học tập long ngữ cả !

Chủng tộc khác, giống như Nguyệt Hoa Thiên, tuy rằng có thể nói được long ngữ, nhưng căn bản không có khả năng phát âm chuẩn xác tới vậy!

Nguyệt Hoa Thiên cũng kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa :

- Lôi Hoa, ngươi.. là long tộc?

- Ta không phải!

Cao Lôi Hoa một mực phủ nhận.

Furion cũng khó hiểu:

- Không có khả năng! Nếu không phải long tộc, sao ngài lại có thể phát âm long ngữ chuẩn xác đến vậy! Phải biết rằng long ngữ tuy rằng giống các ngôn ngữ thông dụng trên đại lục , nhưng phát âm lại cực kì khó! chủng tộc khác không thể học được.

- A!

Cao Lôi Hoa buồn bực than, không ngờ rằng việc nói tiếng quê hương rất thuần thục của mình lại khiến bọn họ nhận nhầm là Cự Long.

- Cũng không đúng!

Furion nói:

- Ta không cảm thấy khí tức long tộc trên người ngài, ngài thật sự không phải cự long, chẳng lẽ ngài là bán long nhân?

- Hả…

Cao Lôi Hoa tức thì toát mồ hôi, nhưng hắn cũng không định giải thích cho bọn họ biết, bởi giải thích như thế nào cũng không xong. Mà cũng không thể nói với bọn họ rằng hắn vốn thuộc một thế giới khác, do bị ba viên đạn hạt nhân siêu cấp bắn trúng rồi bị bay đến nơi này! Như vậy mà không bị coi là ngu ngốc mới là lạ.

- Lôi Hoa! Hiện tại ta càng yên tâm giao Tiểu Toa Nhi cho ngài!

Furion vỗ vỗ Cao Lôi Hoa nói:

- Hãy chăm sóc nó cho tốt, dù sao nó cũng là một bé gái đáng thương. Hy vọng ngài có thể làm một người cha tốt .

- Được rồi.

Cao Lôi Hoa còn có thể nói gì được? Hắn hiện tại đã bị coi là “ Bán Long Nhân”. Cao Lôi Hoa liền ôm lấy Tiểu Toa Nhi:

- Ngoan~ Tiểu Toa Nhi, kêu ba!

- Mẹ... ba...

Tiểu Toa Nhi vốn là muốn gọi mẹ, nhưng nhìn đến ánh mắt Cao Lôi Hoa liền yếu ớt đổi thành ba. Mặc dù vậy, nó vẫn buồn bực, rõ ràng là mẹ sao nhất định phải gọi là ba nhỉ.

- Ha, ngoan~ gọi một tiếng nữa nào!

Cao Lôi Hoa vui vẻ cười.

- Dạ, ba~ ba~

Tiểu Toa Nhi rất khó khăn gọi ra một tiếng này!

- Ha ha!

Cao Lôi Hoa vui vẻ nở một nụ cười.

Cực Phẩm Vú Em - Chương #15