Chương 120: Giao Dịch.


- Xem kìa! Là Cao Lôi Hoa.

Sau khi nhìn thấy người đi ra từ lĩnh vực ‘thần hỏa’ là Cao Lôi Hoa, Vong Linh Đại trưởng lão cảm thấy nhẹ nhõm, thở phào một hơi.

Còn Tra Lý đứng cạnh cũng chỉ mỉm cười nhìn Cao Lôi Hoa, giống như ngay từ đầu hắn đã biết người đi ra chính là Cao Lôi Hoa vậy.

Đám người Vong Linh Đại trưởng lão thì có thể nói là tâm tình được thả lỏng. Nhưng còn một người lại không thể nào được như vậy. Ô Đa cũng không cách nào tin được người chiến thắng cuối cùng lại là Cao Lôi Hoa! Nam nhân này đích thực là ác ma, ngay cả phân thân của Quang Minh thần mà hắn cũng không ngại ‘thịt’. Việc này quá là điên rồ!

- Không, không! Không có khả năng, không ai có thể tiêu diệt phân thân của thần! Điều đó là không có khả năng!

Ô Đa lảm nhảm đầy tuyệt vọng, xoay người bỏ chạy về hướng Quang Minh thần điện.

- Hừ! Còn muốn trốn sao?!

Cao Lôi Hoa từ trong lĩnh vực ‘thần hỏa’ đi ra, hừ lạnh một tiếng, tay phải nhanh chóng kết thành một cái thủ ấn:

- Lôi!

Cao Lôi Hoa hô.

- Xẹt!

Theo tiếng hô của Cao Lôi Hoa, một tia lôi quang mầu vàng tía xuất hiện trên đỉnh đầu Ô Đa!

Tốc độ chạy trốn của Ô Đa rất nhanh, nhưng tốc độ của tia lôi quang mầu vàng tía này còn nhanh hơn! Ầm! Một tiếng, tia lôi quang to lớn này đã nện thẳng xuống người Ô Đa!

- A…aaah~

Ô Đa kêu gào thảm thiết, tia lôi quang mầu vàng tíá này chính là lôi quang thần cấp! Dưới tia lôi quang này, Ô Đa không có gì để phòng ngự nên trong nháy mắt đã bị biến thành tro tàn, cho dù là thi thể cũng không có lưu lại, hắn tiếp bước với phân thân của Quang Minh chủ thần - Thái Dương thần Apollo cùng nhau biến thành hạt bụi trong vũ trụ!

- Hề hề, ngại quá, đã khiến mọi người lo lắng rồi.

Cao Lôi Hoa đi tới trước mặt Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý, mỉm cười nói.

- A! Cao Lôi Hoa, từ trên người phân thân của Quang Minh thần, anh có cảm giác được cái gì không?

Tra Lý nhìn Cao Lôi Hoa cười thần bí.

- Cảm giác?

Cao Lôi Hoa nhìn ánh mắt Tra Lý, lúc này trong mắt Tra Lý tràn đầy ý cười. Cao Lôi Hoa liền gật đầu đáp:

- Có. Từ uy áp của Thái Dương thần, ta cảm thấy dường như uy áp của hắn hơn uy áp của ta một cái gì đó. Nhưng là cái gì thì ta cũng không rõ ràng.

- Xem ra, anh đã cảm nhận được rồi.

Tra Lý cười nói:

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, hiện giờ anh so với thần chân chính, còn thiếu chính là thứ này đó!

- Thứ gì cơ?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.

- Thần cách!

Tra Lý nói:

- Cường giả bậc tám có đủ tư cách khiêu chiến chủ thần! Cường giả bậc tám thậm chí có thể còn mạnh hơn cả chủ thần! Nhưng bọn họ giống nhau đều thiếu đi một thứ, đó chính là thần cách. Thần cách là do Phụ thần sáng tạo ra cho “Thần” của thế giới này. Có thần cách mới chân chính được gọi là ‘thần’. Mà hiện giờ anh nếu muốn đạt được thần cách thì chỉ có hai phương pháp.

- Phương pháp gì?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.

- À …ờ! Cái này, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Trước khi nói, ta muốn nhắc nhở anh một việc.

Tra Lý không có lập tức trả lời vấn đề của Cao Lôi Hoa, hắn dí dỏm nhìn Cao Lôi Hoa:

- Tuy rằng ta không thể không thừa nhận thân thể anh có tỉ lệ hoàn mỹ. ‘Bo dỳ’ của anh tất nhiên là hạng nhất, nhưng hiện giờ chung quanh không có mỹ nữ, anh cũng không cần trần như nhộng trước mặt ta và Đại trưởng lão đâu. Bởi vì đều là nam nhân, nên về mặt nguyên tắc thì ta và Đại trưởng lão cũng không có hứng thú nhìn anh khỏa thân đâu.

- Hả?

Cao Lôi Hoa vội vàng cúi nhìn thân thể của mình, lúc này mới nhớ lại khi nãy ở trong lĩnh vực ‘thần hỏa’ của Thái Dương thần, quần áo trên người mình đã bị lửa trong lĩnh vực đốt cháy sạch sẽ! Bây giờ Cao Lôi Hoa còn không có gì mảnh vải nào che thân, bộ dạng so với lúc đơn độc ở trên đảo còn thảm thương hơn vài phần!

- Quần áo.

Cao Lôi Hoa lập tức theo quán tính mò vào nhẫn không gian trên cánh tay của mình, may mắn là nhẫn không gian của mình vẫn còn tồn tại! Chẳng qua Cao Lôi Hoa liền nghĩ tới một việc, dưới nhiệt độ cực cao trong lĩnh vực, đến cả thân thể Cao Lôi Hoa cũng có cảm giác bị đốt cháy. Vậy mà không ngờ nhẫn không gian này lại không bị tổn hao gì!

Chẳng lẽ vật phẩm không gian của đại lục này vĩnh viên không bị hư hại gì? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nghĩ, nhưng cũng không có nghĩ nhiều. Nhẫn không gian không bị phá hỏng tất nhiên là không còn gì tốt hơn, trong nhẫn không gian còn có mấy bộ võ phục mầu trắng vừa vặn có thể dùng khi cần. Cao Lôi Hoa lôi một bộ võ phục ra mặc. Chỉ có điều vì không mặc đồ lót nên mặc bộ võ phục này, Cao Lôi Hoa có phần cảm thấy không thoải mái.

- Được rồi. Tra Lý, giờ ngươi có thể nói được chứ.

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ lên quần áo mình, cười nói.

- Ồ, không ngờ trên tay Cao Lôi Hoa huynh đệ còn có bảo vật này.

Tra Lý ngắm nhìn nhẫn không gian trên tay Cao Lôi Hoa rồi cười nói:

- Kỳ thật cách kiếm được thần cách rất đơn giản. Một là đánh bại thần cùng hệ với mình, như anh là lôi hệ, vậy anh có thể đi đánh bại lôi thần, cướp lấy thần cách của hắn! Chẳng qua việc này tương đối khó khăn, trước tiên chưa nói đến trình độ cường đại của lôi thần. Ít nhất là từ trước đến giờ chưa có người nào nhìn thấy lôi thần xuất hiện trên đại lục này. Phương pháp thứ hai là tự bản thân lĩnh ngộ, lĩnh ngộ lôi điện pháp tắc, từ đó sinh ra thần cách, trở thành lôi thần mới! Tóm lại, bất kể thế nào, chỉ sau khi có được thần cách, thì anh mới chân chính được tính là thần. Không có thần cách, chỉ có thể xem như thần dự bị bậc tám.

Cao Lôi Hoa cúi đầu trầm tư suy ngẫm những điều Tra Lý nói.

Bây giờ Cao Lôi Hoa giống như Lôi Công, Lôi Mẫu ở Trung Quốc, tuy rằng thành thần, nhưng chỉ có thể xem như là một tiểu thần. Tuy rằng có năng lực nắm giữ lôi điện, nhưng bởi vì không có thần cách, cho nên không chân chính thành thần.

Ở địa cầu người nắm giữ thần cách lôi hệ hẳn là cha của các thần Hy Lạp s! Nhân phẩm s tuy rằng không đặc biệt, nhưng đích xác hắn có thần cách lôi hệ. Cho nên hắn có thể trở thành chủ thần hùng bá một phương. Mà Lôi Công ở Trung Quốc lại chỉ có thể làm một tiểu thần mà thôi.

Nhưng mà, cũng không phải cứ nắm giữ thần cách thì có thể lợi hại hơn so với không nắm giữ thần cách! Nếu Lôi Công Lôi Mẫu VS s làm một trận, thì thật sự cũng không biết mèo nào cắn mỉu nào.

Tựa như Cao Lôi Hoa lúc này, cho dù không nắm giữ thần cách, nhưng trên phiến đại lục này e rằng cũng không có vị thần nào dám đối kháng với Cao Lôi Hoa? Ít nhất Tra Lý cho rằng bản thần mình không dám.

- Ta hiểu rồi.

Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu nói với Tra Lý.

- Ừ! Được rồi, Bảo Bảo đã lấy được về, chúng ta cũng có thể trở về rồi.

Tra Lý cười nói.

- Ừ, trở về thôi. Hi vọng giờ đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn còn ở trong nhà chúng ta.

Cao Lôi Hoa nói:

- Không chừng ta có thể cùng hắn đàm phán giao dịch một chút. Vụ giao dịch này liên quan đến Quang Minh thần điện, ta nghĩ hắn sẽ rất thích nó.

- Được rồi. Slime! Chuyển sang hình dạng Tứ Dực Ngân Phi Long, chúng ta về nhà thôi.

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Địa ngục tam đầu khuyển do Slime biến thành.

- Grào!

Slime đắc ý gầm lên một tiếng, một trận ánh sáng lóe lên. Sau đó Tứ Dực Ngân Phi Long dài mười mấy thước hiện ra trước mặt mọi người. Tuy rằng đã xem qua Slime biến thân một lần, nhưng Đại trưởng lão và Tra Lý không thể không cảm thán! Một con Slime có thể đạt tới trình độ dũng mãnh như này có thể coi như là vô tiền khoáng hậu!

Đón Bảo Bảo vẫn đang hôn mê từ trong tay Đại trưởng lão, ba người Cao Lôi Hoa liền nhảy lên trên lưng Slime hoàng kim.

- Xuất phát, Cầu Cầu!

Cao Lôi Hoa nói.

- Grào!

Slime gầm lên một tiếng long ngâm đáp lời Cao Lôi Hoa, sau đó Tứ Dực Ngân Phi Long nhẹ nhàng vỗ cánh, toàn bộ thân rồng trong nháy mắt hóa thành một mũi tên bạc!

- Aaaah, thoải mái ghê (Một cảm giác thật Yomost)!

Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý ngồi trên lưng Slime cảm xúc ‘dạt dào’! Tuy rằng tốc độ Slime không nhanh bằng Cao Lôi Hoa. Nhưng cảm giác thì hoàn toàn khác biệt! Bị Cao Lôi Hoa mang theo cứ như là tra tấn, mà ở trên tấm lưng rộng lớn của Slime bay lượn lại là một loại hưởng thụ! Tốc độ chậm hơn một chút, nhưng Tứ Dực Ngân Phi Long được xưng tụng là ma thú có tốc độ nhanh nhất, tốc độ liệu có thể chậm sao?

Cầu Cầu toàn lực phi hành, đám người Cao Lôi Hoa nhanh chóng liền trở về tới vùng trời Quang Minh đế đô.

Trong trang viên của Tĩnh Tâm, đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn bước qua bước lại như trước, chờ đợi mấy người Cao Lôi Hoa trở về.

- Grào!

Lúc này từ trên không trung đột nhiên vang lên một tiếng long ngâm lanh lảnh, cự long mấy ngày trước đã làm cả đế đô kích động cả đêm lại hiện ra trên bầu trời của đế đô.

Thành vệ quân của Quang Minh đế quốc lại một lần nữa xôn xao cả lên! Nhưng lần này giống như lần trước, khi mọi người đang khẩn trương nhìn cự long hạ xuống. Thì tới độ cao nhất định, cự long lại đột nhiên biến mất!

Việc này lại khiến dư luận xôn xao, “Ảo giác cự long trên không tại Quang Minh đế đô” về sau thậm chí còn được xếp vào trong mười điều bí ẩn không giải thích được của đại lục.

Người khác nhìn thấy cự long đột nhiên biến mất, nhưng ở trong sân nhà Tĩnh Tâm thì Ngô Thiên lại nhìn thấy rõ ràng! Cự long kia sau khi đến gần nhà của Tĩnh Tâm thì đột nhiên lóe sáng một cái. Tiếp theo, không ngờ cự long lại biến thành một con Slime!

Slime này Ngô Thiên cũng đã gặp qua vài lần. Đến nhà của Tĩnh Tâm, thường thường có thể thấy Slime này bám theo chân Tĩnh Tâm. Ngô Thiên cảm thán một tiếng, thật không biết bằng hữu kết giao này là cái dạng gì nữa, nuôi dưỡng sủng vật kiểu gì mà ngay cả Slime này cũng trở nên ‘trâu bò’ đến như vậy!

- Ủa? Đại chủ giáo Ngô Thiên vẫn còn ở đây à.

Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo từ từ hạ xuống, cố tình tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Ngô Thiên.

Ngô Thiên cười khổ một tiếng:

- Tôi chỉ muốn biết, Cao Lôi Hoa huynh đệ cùng với hai người của Quang Minh thần điện kia ra làm sao.

Một người là trưởng lão Quang Minh thần điện Thánh ma đạo sư Quang Minh hệ Kiệt Khắc Sâm. Một người là thủ lĩnh Ám điện trong Quang Minh thần điện Ô Đa. Đây đích thực là những người đại biểu cho thực lực của Quang Minh thần điện. Nhìn bề ngoài thì Quang Minh thần điện có hai cường giả thánh cấp. Nhưng trên thực tế là có ba cường giả thánh cấp. Ô Đa, Kiệt Khắc Sâm và giáo hoàng, đó là số lượng chính xác cường giả thánh cấp của Quang Minh thần điện.

- Hừ, động tới nữ nhi của ta, ngươi cho rằng ta sẽ làm thế nào với bọn họ.

Cao Lôi Hoa hừ lạnh một tiếng.

- Nhưng, nhưng trong Quang Minh thần điện chỉ vẻn vẹn có mấy thánh cấp như bọn họ mà thôi.

Ngô Thiên cười khổ một tiếng.

- Đủ rồi! Đại chủ giáo Ngô Thiên!

Cao Lôi Hoa nhíu mày quát lên một tiếng:

- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ như thế nào? Sau khi đánh bọn chúng một trận, rồi lại thả bọn chúng đi, để chúng lại tiếp tục quay lại bắt cóc nữ nhi của ta sao?! Mẹ kiếp, đừng tưởng rằng ngươi quen biết với ta là có thể ở trước mặt ta nói những lời này!

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói:

- Quang Minh thần điện dám động vào nữ nhi của Cao Lôi Hoa này, ta không trực tiếp hủy đi cả tòa Quang Minh thần điện đã là nể mặt ngươi lắm rồi!

Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo đi vào trong phòng:

- Đại chủ giáo Ngô Thiên, về sau đừng nên nói lại những lời này ở trước mặt ta. Mấy lời của ngươi rất quá mức đó!

Ngô Thiên cười khổ, hắn làm sao không biết lời nói của chính mình hơi quá …, nhưng vừa rồi không biết thế nào lại quýnh lên thốt ra những câu vừa rồi.

- Vậy, đạo sư Cao Lôi Hoa, anh còn định đối phó với Quang Minh thần điện không?

Ngô Thiên cắn chặt răng hỏi, hắn chờ Cao Lôi Hoa trở về là để hỏi vấn đề này.

- Quang Minh thần điện khinh người quá đáng, hiện tại Quang Minh thần điện giống như là một con chó điên, ngươi không đánh nó một trận đau, thì bất cứ lúc nào nó cũng sẽ cắn lại ngươi một phát.

Cao Lôi Hoa quay đầu lạnh nhạt nói:

- Giờ ta muốn làm, chính là đánh cho con chó điên này một trận, để cho nó vĩnh viễn nhớ rõ ai thì nó mới có thể cắn, còn ai là người nó phải tránh xa!

Ngô Thiên ngơ ngác đứng trong nhà của Tĩnh Tâm, đối với chuyện này, hắn dường như đã không làm được gì nữa rồi. Quang Minh thần điện làm việc này, rốt cuộc cũng phải đối mặt với sự trả thù của Cao Lôi Hoa mà thôi.

Đang đi vào trong phòng đột nhiên Cao Lôi Hoa quay đầu lại nói với Ngô Thiên đang đứng ngây ngốc ở trong sân:

- Đại chủ giáo Ngô Thiên, có lẽ, chúng ta còn có thể làm một vụ giao dịch…

Cực Phẩm Vú Em - Chương #120