Chương 102: Mưa Gió Lại Tới


Ngay cả bản thân Tĩnh Tâm cũng không biết vì sao mình lại có can đảm ‘cưỡng hôn’ Cao Lôi Hoa, và cũng không biết tại sao lại muốn hôn hắn. Nàng chỉ biết là mình muốn hôn thế là hôn mà thôi.

Có lẽ điều này có quan hệ rất lớn tới tính cách của Tĩnh Tâm, nàng rất khác với những người phụ nữ mà Cao Lôi Hoa biết, đều thích dùng hành động thay lời nói. Muốn hôn, vậy thì hôn!

Khi đôi cánh hoa đỏ thắm của Tĩnh Tâm ‘đóng dấu’ lên môi mình, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy trong đầu mình trống rỗng, rồi một đám tiểu thiên sứ áo trắng bay qua bay lại đầy hạnh phúc.

Tĩnh Tâm chỉ định khẽ chạm môi Cao Lôi Hoa một tí rồi sẽ rời ra ngay, dù sao từ trước tới giờ nàng không có kinh nghiệm hôn môi, theo những gì nàng biết thì chỉ cần môi chạm môi một cái như vậy thì gọi là hôn môi mà thôi.

Nhưng lúc này Cao Lôi Hoa lại không có ý định để Tĩnh Tâm sau khi ‘cưỡng hôn’ có thể thoải mái rút lui như thế được! Phải biết rằng sau khi xâm phạm thì phải trả giá chứ.

Cao Lôi Hoa vòng tay ôm lấy thân Tĩnh Tâm, đồng thời phản khách vi chủ, hơi há miệng ra một chút nhẹ nhàng ngậm lấy bờ môi mềm của Tĩnh Tâm, khẽ mút mút.

- Ưhm!

Tĩnh Tâm khẽ rên một tiếng, hai tay đặt lên ngực Cao Lôi Hoa hơi đẩy đẩy một chút mang tính chất tượng trưng, nhưng rồi đôi mắt xanh lam lại từ từ khép lại.

Thấy Tĩnh Tâm nhắm mắt lại, Cao Lôi Hoa tự nhiên cũng hiểu rằng điều này đại biểu cho việc nàng đồng ý để mình tiến thêm một bước nữa – hôn thắm thiết!

Đầu lưỡi của Cao Lôi Hoa hơi tách hàm răng của Tĩnh Tâm ra một chút, dưới sự phối hợp của Tĩnh Tâm lách vào trong miệng nàng để ‘thăm dò’, sau đó tha hồ vờn đầu lưỡi của Tĩnh Tâm.

Trong phút chốc, nụ hôn của hai người lọt vào tình trạng lãng mạn ướt át.

Rudolph ở bên cạnh Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm thì trợn tròn hai mắt nhìn hai người. Mặc dù Rudolph còn chưa biết nói, biết bò, nhưng thằng bé cũng không giống như những đứa trẻ nhà bình thường khác, nó cũng đã sớm có thể suy nghĩ được rồi. Nụ hôn lãng mạn của Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm làm cho nó cảm thấy rất hứng thú. Điều này có thể thấy rõ trong ánh mắt của nó.

Trong lúc Rudolph đang xem đầy thích thú, Kim Toa Nhi liền bò tới bên cạnh. Tuy rằng Kim Toa Nhi còn bé hơn một ít so với Rudolph, nhưng thể chất đặc thù của bán long nhân có thể khiến cô bé có thể nói và bò được rồi.

- Tiểu ca ca Rudolph, mẹ~ba ba và mẹ đang làm chuyện người lớn rất xấu hổ, chúng ta không được nhìn.

Kim Toa Nhi bò tới sát cạnh Rudolph liền xòe bàn tay trắng mập che khuất tầm mắt của Rudolph. Nhưng chính cô bé lại vẫn đang dán chặt hai mắt ngắm nhìn “nụ hôn lãng mạn kiểu Pháp” giữa Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm.

- Ơ! Ơ!

Rudolph bất mãn xua xua hai tay, nhưng cũng đành chịu vì Kim Toa Nhi với sức lực của bán long nhân còn khỏe hơn nó một chút, nó chỉ đành rên rỉ vài tiếng bất đắc dĩ. Thấy phản kháng không có hiệu lực, nó đành chỉ nhìn lén tình hình của Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm qua kẽ tay Kim Toa Nhi.

Một hồi lâu sau, tới khi Tĩnh Tâm thấy mình không còn hít thở nổi, Cao Lôi Hoa mới lưu luyến tách khỏi đôi môi thơm của Tĩnh Tâm.

Khi Cao Lôi Hoa rời môi khỏi Tĩnh Tâm đã tạo thành một sợi tơ trong suốt, thơm thơm.

Hai mắt của Tĩnh Tâm trở nên long lanh nhìn Cao Lôi Hoa, nhu tình (tình cảm dịu dàng) từ sâu thẳm trong ánh mắt của nàng suýt chút nữa khiến Cao Lôi Hoa không kìm lòng được. Nếu không phải hiện giờ bên cạnh còn có hai tên tiểu quỷ và Tứ dực ngân phi long thông minh bên dưới, thì e rằng Cao Lôi Hoa sẽ lại tiếp tục ‘xơi’ Tĩnh Tâm ngay tại chỗ.

- Phù!

Cao Lôi Hoa hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén tình cảm mãnh liệt trong lòng lại.

- Oa oa! Kết thúc rồi à!

Kim Toa Nhi ngồi cạnh khẽ nói:

- Còn xem chưa đủ mà đã kết thúc rồi à.

Lời nói của Kim Toa Nhi làm Tĩnh Tâm thoáng cái đã tỉnh táo lại. Trong phút chốc, khuôn mặt của Tĩnh Tâm đỏ bừng như hoàng hôn, nàng vội vàng đẩy Cao Lôi Hoa ra, xấu hổ xoay người, không dám liếc nhìn Cao Lôi Hoa lấy một cái.

- Ha ha.

Cao Lôi Hoa mắc cỡ gãi gãi đầu, đồng thời trợn mắt liếc nhìn Kim Toa Nhi một cái.

Bức tranh vốn đang tràn đầy cảm xúc, lại bị một câu nói này của Kim Toa Nhi biến thành tẻ nhạt! Thành ra bầu không khí lúc này lại có hơi buồn tẻ.

- Khụ khu, cũng không còn sớm nữa rồi, chúng ta về thôi!

Cao Lôi Hoa ho nhẹ một tiếng, phá tan sự yên lặng lúc này.

- Ừ.

Tĩnh Tâm thẹn thùng ôm lấy Rudolph, khẽ gật đầu.

- Được rồi, chúng ta về thôi, Slime.

Cao Lôi Hoa khẽ vỗ vỗ lên thân Quả bóng vàng bên dưới.

- Hống!

Slime khẽ kêu nhẹ một tiếng, sau đó chở bốn người Cao Lôi Hoa quay về phía nhà Tĩnh Tâm.

- Mẹ~ ba ba! Hai người làm chuyện như vậy có thoải mái không?

Kim Toa Nhi ngẩng đầu, nháy mắt tinh nghịch với Cao Lôi Hoa.

- Khụ khụ, tiểu quỷ sứ này!

Cao Lôi Hoa khẽ gõ gõ đầu Kim Toa Nhi. Sau đó ngoái lại nhìn Tĩnh Tâm, quả nhiên, khi nghe được câu nói của Kim Toa Nhi, Tĩnh Tâm vốn đang nóng bừng hết cả mặt liền cúi gằm xuống ngực.

***********

Lúc này, trên ban công nhà Tĩnh Tâm.

Nguyệt Sư nhìn chấm đen nhỏ trên bầu trời tán thưởng:

- Cự long ơi cự long, đúng là đi cưa gái không thể thiếu cái bí kíp được. Ngươi xem, một chiêu này của ba thật là tuyệt diệu nhé! Người ngây thơ như mẹ lập tức đã bị hấp dẫn.

- Ừ!

Saga bên cạnh không ngừng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý lời nói của Nguyệt Sư. Thậm chí, hiện giờ trong lòng đã Saga đã nghĩ tới một ngày nào đó Slime cũng chở mình cùng ‘ghệ’ bay lượn vài vòng.

- Hống~~

Lúc này, từ chấm đen trên không trung truyền tới một tiếng rồng ngâm, rồi chấm đen đó lớn dần lớn dần. Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa đã quay về.

Người trong Quang Minh đế đô nhìn thấy cự long lại xuống lần nữa thì đều sợ hãi chui vào trong nhà của mình.

Thành chủ đế đô thấy cự long càng lúc càng gần đế đô thì lại càng khẩn trương:

- Ma pháp sư đâu, chuẩn bị ma pháp!

Dù nói cứng như vậy nhưng thành chủ cũng căng thẳng lau mồ hôi đang chảy ròng ròng. Nếu thật sự cự long tấn công đế đô mà chỉ dựa vào vài người bên mình hiện giờ thì hoàn toàn không có khả năng, có lẽ chỉ có thể làm bia đỡ đạn mà thôi.

Lúc này, chỉ trong thời gian ngắn Slime đã đưa Cao Lôi Hoa trở về bầu trời phía trên đế đô. Hình dáng khổng lồ của cự long lại một lần nữa in bóng xuống mặt đất. Tẩt cả các pháp sư Quang Minh đế đô đều căng thẳng nắm chặt pháp trượng, chỉ cần cự long xuống gần chút nữa thì bọn họ đành phải phát động tấn công!

- Xuống thôi nào.

Cao Lôi Hoa vừa bế Kim Toa Nhi vừa nói với Tĩnh Tâm.

- Ừ!

Tĩnh Tâm lí nhí đáp, thủy triều đỏ trên mặt vẫn chưa chịu rút đi, khiến cho khuôn mặt nàng như say nắng vậy.

- Về nhà rồi.

Cao Lôi Hoa tủm tỉm cười một cái, một tay thì ôm Kim Toa Nhi, tay kia khẽ nâng eo Tĩnh Tâm rồi song song cùng nhảy về ban công.

Tứ dực ngân phi long ở bên dưới chỉ trong tích tắc đã biến trở về hình dạng Slime hoàng kim. Điều này làm cho đám ma pháp sư đang chuẩn bị tấn công mất đi mục tiêu công kích. Cả đám nhìn lên không trung mà đều ngơ ngác như gà mắc tóc, không ngờ cự long lại biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.

Tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đám ma pháp sư Quang Minh đế đô đều hú hồn thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, bọn họ không cần phải đối kháng trực tiếp với cự long, không phải quá tốt sao?

- Tĩnh Tâm.

Trong lúc ôm Tĩnh Tâm nhảy xuống, Cao Lôi Hoa thì thầm bên tai nàng:

- Nhỡ dùng Âm hồn thảo vào buổi tối nhé, lần này nhất định thành công! Tin anh đi!

- Ừm!

Tĩnh Tâm khẽ gật đầu.

- Hạ cánh an toàn!

Cao Lôi Hoa nói một câu rồi ôm Tĩnh Tâm dừng ngay trên ban công.

Sau khi xuống đất, Cao Lôi Hoa buông lỏng tay Tĩnh Tâm ra, sau đó nhanh chóng quay lại nói to với bọn nhỏ:

- Nào mấy đứa, không còn sớm rồi! Chuẩn bị đi ngủ mau!

Cao Lôi Hoa biết mình và Tĩnh Tâm xuống thì ba đứa nhỏ này nhất định sẽ hỏi một vài vấn đề ‘không phù hợp’, cho nên vừa xuống cái là hắn liền ‘lớn tiếng dọa người’ ngăn chặn miệng bọn Nguyệt Nhị.

Nguyệt Sư và Saga nhìn thấy nét ửng hồng trên mặt Tĩnh Tâm đều giơ ngón cái ra hiệu với Cao Lôi Hoa. Hiện giờ nếu Cao Lôi Hoa nói mình không làm cái gì đó với Tĩnh Tâm thì có đánh chết bọn chúng cũng không tin…

***********

Lúc này, trong hoàng cung.

Thái tử Ifa ngồi trên ghế với vẻ mặt phẫn nộ, còn Hắc y nhân Sauron thì im lặng đứng bên cạnh.

- Sauron, không phải ngươi nói với ta là tên nam nhân đó đã chết rồi sao! Không phải ngươi nói hắn đã rơi vào một khe nứt trong Vong Linh cốc sao!

Thái tử Ifa tức giận hét lớn với Hắc y nhân Sauron:

- Vậy thì làm sao hắn lại xuất hiện trước mặt ta hả? Chết tiệt, chuyện này là thế nào?

Sauron vẫn đứng im tại chỗ, cẩn thanạ suy ngẫm về Cao Lôi Hoa:

- Thái tử điện hạ, Cao Lôi Hoa đích xác đã vào Vong Linh cốc. Hiện giờ, hắn có khả năng ra khỏi Vong Linh cốc, điều này chứng tỏ thực lực Cao Lôi Hoa lúc này đã vượt hơn trước rất nhiều, bây giờ lại đang thời kỳ quan trọng, hay là chúng ta…

- Không, ta sẽ không bỏ qua cho hắn! Ta tuyệt đối không tha cho hắn!

Thái tử điện hạ điên cuồng quát to:

- Ta muốn hắn chết! Đây là việc của tổ chức các ngươi! Lúc đầu thì nói đã làm hắn chết, không ngờ lại sai lầm! Các ngươi sẽ phải gánh chịu toàn bộ trách nhiệm trong chuyện này! Ta muốn hắn chết, ngay lập tức!

- Ta sẽ nói việc này cho tổ chức.

Hắc y nhân Sauron thở dài khẽ đáp. “Vì Thái tử Ifa mà tổ chức đã gặp phải một địch nhân vô cùng hùng mạnh rồi, nhưng từ sau khi lão tổ trưởng lui về ở ẩn, những quyết định của tân tổ trưởng lại không tốt cho lắm, hy vọng tổ chức sẽ không thất bại trong tay tân tổ trưởng!” Hắc y nhân Sauron thầm than thở.

Chẳng qua Sauron cũng không biết, Cao Lôi Hoa không phải là người có thể tùy tiện động vào! Đã chọc tới Cao Lôi Hoa rồi thì sao hắn có thể dễ dàng bỏ qua cho cái gọi là tổ chức của hắn cơ chứ? Có thù không báo thì không phải là quân tử, mà không ‘đáp lễ’ thì không lịch sự cho lắm!

**********

Trong Quang Minh thần điện.

Thánh nữ Bích Lệ Ti đang báo cáo cho giáo hoàng về những chuyện đã xảy ra ở Quang Minh đế đô hôm nay, cũng chính là việc đã gặp được đám người Cao Lôi Hoa trong cửa hàng quần áo và phát hiện ra một gã cường giả hắc ám hệ.

- Cái gì! Ở trong Quang Minh đế đô vĩ đại mà cũng có kẻ tu luyện hắc ám hệ sao?

Một gã giáo chủ đứng cạnh giáo hoàng hét lớn:

- Không được, nhất định phải tiêu diệt hắn! Đây là chỗ của Quang Minh thần vinh quang, không thể dung thứ bất cứ ai tu luyện hắc ám hệ!

Giáo hoàng khẽ cau mày, sau đó gật gật đầu:

- Hãy dặn dò Tòa án tôn giáo, cần phải diệt trừ kẻ tu luyện hắc ám hệ này! Đất nước của Quang Minh thần vinh quang không có chỗ cho hắn ở!

Thánh nữ Bích Lệ Ti cứ lời ra đến miệng nhưng lại không thể nói ra được. Nàng rất muốn nói cho giáo hoàng biết, tên kia là một cường giả hắc ám rất mạnh, thậm chí có thể là thánh cấp. Nhưng cuối cùng nàng vẫn không nói ra được…

Cực Phẩm Vú Em - Chương #102