Người đăng: Boss
Diệp Hoan dam thề với trời, hắn sờ Chu Mị đui tuyệt đối la khong co bất luận
cai gi khinh nhờn thanh phần ở đấy.
Luc ấy ý nghĩ của hắn kỳ thật rất thuần khiết, chỉ la cảm thấy Chu Mị chỉ đen
nhin rất đẹp, nếu như mặc ở tren người Kiều Mộc, lại them một cai quần cụt,
nhất định la có thẻ sinh ra thật lớn thị giac trung kich với hắn.
Kiều Mộc dang người rất gầy, chan cũng rất thon dai, đang tiếc nang lại qua
bảo thủ, một mực khong chịu mặc tất chỉ đen, đay cũng la điều lam Diệp Hoan
mấy năm qua keo cổ tay thở dai tiếc nuối nhất.
Trong phong khach, hai nữ hai cặp mắt hoảng sợ trợn to len, Chu Mị giật minh
bụm lấy cai miệng nhỏ nhắn, khong dam tin nhin hắn.
Người nam nhan nay, liền chiếm tiện nghi đều lam sỗ sang trương dương như vậy,
hắn. . . Trong đầu hắn đến cung la đang suy nghĩ gi a?
Nam Kiều Mộc oan hận trừng hắn, nang hiện tại rất muốn đem chen tra nong hổi
trước mặt giội thẳng vao mặt Diệp Hoan.
Ba người một hồi xấu hổ trầm mặc.
Khong biết qua bao lau, Diệp Hoan cứng ngắc cười: "Ta la thật muốn mua một đoi
tất chan như vậy cho Kiều Mộc. . . "
Hai nữ lại khong noi lời nao, Chu Mị xáu hỏ đỏ bừng mặt, mim moi, nhưng
trong mắt nang lại phat ra vai phần vui vẻ.
Nam Kiều Mộc thấy thần sắc Chu Mị như vậy lại cang phat tức giận, một loại cảm
giac nguy cơ tự nhien sinh ra trong long nang.
"'Qua mot rồi, ta đi WC, cac ngươi cứ tuy ý." Xấu hổ hoa giải khong được, Diệp
Hoan rất sang suốt lựa chọn thỉ độn.
Khong biết trong nha cầu ne bao lau, nghe ben ngoai phong khach khong co thanh
am, Diệp Hoan mới cẩn thận từng li từng ti nho đầu ra.
Chu Mị đa ly khai, Nam Kiều Mộc om hai tay, lạnh lung nhin hắn.
" 'Trong nha vệ sinh đãi lau như vậy, đang lam gi đo?" Nam Kiều Mộc lạnh lung
hỏi.
" 'Đi ị."
"Thật sự?"
Diệp Hoan lặng rồi đại khai mười giay đồng hồ, mới lắp bắp nghẹn ra một cau:
"Thật la, thật la, dung thỉ lam chứng."
" . . . ."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Chu Mị hanh động rất nhanh chong, dưới sức thoi động của bối cảnh chinh trị
sau lưng Đằng Long tập đoan, tan quỹ ba ngay la được lập ra, quỹ tạm thuộc địa
phương tinh quỹ, la Ninh Hải thanh phố phi doanh lợi tổ chức, chỉ nhằm cong
ich cứu trợ Ninh Hải thanh phố đệ nhất nhan dan phuc lợi viện, tai chinh rot
vao do Đằng Long tập đoan cung cấp, 3000 vạn nguyen luc nay đa được chuyển vao
số tai khoản của quỹ, ma quản lý quỹ tất cả tai vụ, tuyen truyền, kế hoạch
van...van, cac loại chức vụ cũng rất nhanh thanh lập.
Ten của tan quỹ, Chu Mị mời Diệp Hoan đặt ten, Diệp Hoan suy nghĩ thật lau,
cho quỹ đặt ten la "Quỹ Hoan Nhạc"
Một cai binh thản ma binh thường danh tự, lại ẩn chứa Diệp Hoan đối với đệ đệ
bọn muội muội vo cung thắm thiết chuc phuc.
Con người khi con sống, hoặc ngheo hoặc giau, hoặc khỏe mạnh hoặc ốm đau, hoặc
co thất bại hoặc thanh cong, tựu những...nay đều rất tầm thường, thế nhưng ma
sung sướng nhưng lại vo gia đấy, vo luận loại nao hoan cảnh xuống, chỉ cần co
thể lam cho minh bảo tri sung sướng, bảo tri nhan sinh lạc quan thai độ, cả
đời nay liền khong uổng cong sống.
Hai ngay sau, Quỹ hoan nhạc chinh thức tại Ninh Hải thanh phố bảng ten thanh
lập.
Thanh lập nghi thức rất binh thường, theo như Diệp Hoan ý tứ, Đằng Long tập
đoan tận lực đe xuống dư luận, cũng khong co qua nhiều tuyen truyền.
Trong logic của hắn, thanh lập quỹ nay mục đich la để thuận tiện cho việc xay
dựng them phuc lợi viện, thuận tiện hướng những cái...kia óc đày bụng phẹ
phu ong nhom go tiền, thật sự khong cần phải khiến cho dư luận xon xao.
Diệp Hoan la cai lưu manh, cai nay lưu manh trước mắt khong co gi rất cao xa
chi hướng, hắn chỉ biết la hồi bao phuc lợi viện, hồi bao thuộc về minh gia,
đay chinh la việc ma hiện tại hắn cho la cần phải lam đầu tien.
Con cai phụng dưỡng cha mẹ, càn phải trắng trợn tuyen truyền sao?
Thời điểm Chu Mị bắt đầu vi xay dựng them phuc lợi viện lam giai đoạn tiền
chuẩn bị, Diệp Hoan ca ta nhi cung Nam Kiều Mộc bốn người cung một chỗ trở về
phuc lợi viện.
Chu Mị bắt đầu vi xay dựng them phuc lợi viện lam giai đoạn trước chuẩn bị
thời điểm, Diệp Hoan ca nhan nhi cung Nam Kiều Mộc bốn người cung một chỗ trở
về phuc lợi viện.
Cổ nhan noi, "Phu quý bất hồi hương, như cẩm y dạ hanh."
Chẳng qua Diệp Hoan bốn người thật khong co ý niệm ao gấm về nha khoe khoang
trong đầu, quỹ đa thanh lập, xay dựng them phuc lợi viện tin tức con khong co
cung lao viện trưởng noi, Diệp Hoan muốn hom nay cho hắn một kinh hỉ, lại để
cho lao đầu nhi cao hứng cao hứng.
Mấy hom khong co trở về xem đệ đệ muội muội ròi, Diệp Hoan bốn người tam giờ
phut nay sớm đa bay trở về phuc lợi viện.
Mercedes tren đường cai đầy ổ ga chậm rai ma đi, Diệp Hoan tam tinh cũng cang
ngay cang kich động kho co thể binh tĩnh được.
Nhiều năm trầm tich tam nguyện, hom nay cuối cung thấy được thực hiện anh rạng
đong, đệ đệ bọn muội muội từ nay về sau rốt cuộc khong cần chịu được người ben
ngoai bạch nhan cung kỳ thị, bọn hắn sẽ co xinh đẹp phong lớn, co phong phu
thức ăn, con co sang ngời rộng rai phong học. ..
Khi người ben ngoai con đang truy đuổi danh lợi, Diệp Hoan lại đem phần nay
trach nhiệm trở thanh chinh minh sự nghiệp.
Sự nghiệp sắp bắt đầu.
Ninh Hải thanh phố đệ nhất phuc lợi viện nằm ở Ninh Hải thanh phố tay ngoại
o, một mảnh hoang vu nhiều năm thổ địa, chỗ đo tiếp cận nong thon, đa co cai
nho nhỏ phien chợ, nơi nay la đường phải qua để vao Ninh Hải thanh phố, vi
vậy cac lộ lai xe thường thường sẽ trước khi vao đỗ xe ăn cơm, co đại xe vận
tải ban ngay khong được vao thanh phố, đam lai xe vận tải thậm chi muốn tại
nơi nay phien chợ đợi đến tối, phien chợ phồn hoa keo quanh than sản nghiệp,
đặc biệt la nganh ăn uống, vi vậy cũng cho phuc lợi viện bọn nhỏ cung cấp them
vao tai nguyen, phien chợ ở ben trong tổng có thẻ chứng kiến một it tất cả
lớn nhỏ bọn nhỏ, thừa dịp tất cả tiệm cơm đong khach thời điểm đợi ở ngoai
cửa, đợi những khach nhan cơm nước xong xuoi, liền động tac nhanh chong tranh
đi vao, đem những vỏ chai bia ma khach bỏ lại, chai lọ cac loại nhặt đi.
Chai bia ban cho chỗ thu mua đồng nat, mỗi chai hai mao, lon bia một mao.
Phuc lợi viện bọn nhỏ la chỗ mua đồng nat khach quen, mọi người thường xuyen
co thể chứng kiến những cái...kia tất cả lớn nhỏ hai tử chảy nước mũi, khuon
mặt nhỏ nhắn, ban tay nhỏ be vừa đen lại bẩn, vẫn đứng ở ben ngoai chỗ mua,
một mao một mao cẩn thận nắm trong tay, xong liền đem tiền tập trung đến lớn
hai tử trong tay, đại hai tử liền dẫn đệ đệ bọn muội muội hạo hạo đang đang
(*đại quy mo) trở lại trong nội viện, đem tiền kiếm được một phần khong thiếu
giao tận tay lao viện trưởng.
Nhin xem lao viện trưởng ay nay lại cố nặn đi ra khuon mặt tươi cười, bọn nhỏ
liền phat ra một hồi hoan ho, vui như ăn tết.
Phuc lợi viện cơ hồ mỗi đứa be luc nhỏ đều la như vậy tới, đo la một ngheo kho
đại gia đinh, mỗi một đứa be đều tại vi cai nay gia lam lấy it ỏi kinh dang.
Cai nha nay ngheo kho lại on hoa, từng rời nha hai tử vo luận ở đau, đều tại
ghi nhớ lấy no.
Ngoai của sổ xe phong hoang rất nhanh xẹt qua, Diệp Hoan nhin ngoai cửa sổ
quen thuộc phien chợ, quen thuộc tiệm cơm, con co cai kia thống hận nhưng lại
khong thể khong dựa vao lao quỷ thu mua đồng nat. ..
Con mắt nhay vai cai, Diệp Hoan nhịn khong được trong mắt ướt at.
Về sau, tuyệt sẽ khong co đệ đệ bọn muội muội như nguyen một đam tiểu này ăn
mày tra trộn tại đay tren chợ, nhẫn thụ lấy tiệm cơm lao bản cung những khach
nhan kỳ thị anh mắt tranh đoạt những cái...kia một mao hai mao pha cai chai
ròi.
Hoan Ca muốn vi đệ đệ bọn muội muội nhan sinh tranh gianh một phần nhan cach!
Nam Kiều Mộc, Hầu Tử cung Trương Tam con mắt cũng đều hồng hồng đấy.
Ngoai cửa sổ cai phiến thanh phố phố nay, cho bọn hắn luc nhỏ qua nhiều chua
xot đau khổ, lần nữa chứng kiến no, mọi người trong đay long cai kia phần đau
khổ lại phảng phất soi trao.
Nghĩ lại ma kinh, khong muốn quay đầu.
Diệp Hoan nhịn khong được vỗ vỗ vai lai xe: "Phiền toai ngươi nhanh len lai
qua đi."
Lai xe vừa phải đap ứng, Diệp Hoan đột nhien chứng kiến ngoai của sổ xe một
than ảnh quen thuộc, keu khoc lấy chạy vội.
"Đỗ xe!"
Diệp Hoan khoe mắt nứt ra, rống lớn nói.
Lai xe khong dam chần chờ, vội vang giẫm phanh lại.
Mercedes dừng lại một cai kia, Diệp Hoan đa mở ra cửa xe.
Phia trước cach đo khong xa, một ga sau tuổi nhièu, ăn mặc rach rưới tiểu nữ
hai chinh nhanh chong chạy trốn, khuon mặt nhỏ nhắn hiện đầy kinh hai, nước
mắt theo chạy trốn xoc nảy khong ngừng chảy xuống, phia sau của nang, một con
lang khuyển mau đen đang sủa de chừng đuổi sat tại nang đằng sau, tiểu nữ hai
một ben chạy một ben khoc, trong tay lại gắt gao cầm lấy một chai bia, nhất
quyết khong chịu buong.
Một người một cho am thanh truy đuổi, đằng sau lại truyền đến một hồi treu tức
ac ý tiếng cười, một nam một nữ om hai tay đứng tại một nha tiệm cơm cửa ra
vao, phảng phất như đang nhin tro hay, hiện ra trao phung ma khoai ý thần sắc.
Diệp Hoan nhận thức bọn hắn, bọn họ la vợ chồng, mở ra một quan ăn nhỏ, sinh ý
rất khong tồi, dĩ vang phuc lợi viện bọn nhỏ tiến bọn hắn trong quan ăn nhặt
chai bia, luon bị bọn hắn quat mắng đuổi đi ra ngoai, co đoi khi thậm chi con
quyền cước gia tăng.
Người lam ăn neo thu tất so sanh, một hai cai chai bia trong mắt bọn hắn cũng
la lợi ich, khong cam long bị bọn nhỏ lấy đi, vi vậy bọn nhỏ liền cung bọn họ
sinh ra tranh đoạt, nhưng ma hai tử du sao chỉ la hai tử, bọn hắn vĩnh viễn la
yếu thế một phương, đanh cho mắng cũng chỉ co thể ngậm lấy nước mắt yen lặng
tay khong ly khai.
Diệp Hoan chỉ nhin thoang qua, liền hoan toan minh bạch một man nay la như thế
nao phat sinh rồi.
Bị cho săn truy đuổi tiểu nữ hai, la trong nội viện hai tử, ten la Tiểu Thanh,
cung Tiểu Ái đồng dạng, yeu ca hat, yeu khieu vũ, rất lanh lợi đang yeu hai
tử, thuần khiết như thien sứ.
Thien Sứ trụy lạc nhan gian, lại thụ như thế đau khổ, Diệp Hoan cai nay trong
nhay mắt cảm giac chinh minh tam đều thắt lại.
"Tiểu Thanh! Đến nơi nay của ta! Nhanh!" Diệp Hoan đi nhanh nghenh tiếp trước.
Cho săn ở phia sau đuổi sat, kinh hai ben trong đich Tiểu Thanh xuyen thấu qua
mong lung hai mắt đẫm lệ, trong thấy đến Diệp Hoan, khuon mặt nhỏ nhắn lập tức
một suy sụp, khoc thanh tiếng: "Hoan Ca . . ."
Diệp Hoan nghenh tiếp trước, một tay om lấy Tiểu Thanh, Hầu Tử cung Trương Tam
sớm đa nhặt được hai tảng đa, hết sức hướng cho săn đầu đập tới, cho săn het
thảm một tiếng, đầu đầy la huyết chạy mất.
Tiểu Thanh bị Diệp Hoan om thật chặc vao trong ngực, khoc vừa ủy khuất lại
thương tam, che kin vết thương ban tay nhỏ be nhưng nắm chặt lấy cai con kia
chai bia, khong chut nao chịu buong tay.
Diệp Hoan om tiểu Thanh, om thật chặt đấy, nước mắt chảy xuống.
"Hoan Ca, mang bọn ta nhặt chai a, những người kia che chung ta nhỏ, khi dễ
chung ta, co ngươi tại chung ta sẽ khong sợ ròi. . ." Tiểu Thanh vừa khoc vừa
noi.
Diệp Hoan chảy nước mắt gật đầu: "Về sau cac ngươi khong cần nhặt chai nữa
ròi, Hoan Ca cho cac ngươi qua ngay tốt lanh, Hoan Ca thề!"
"Thật vậy chăng? Thật sự khong cần nhặt chai rồi hả?" Tiểu Thanh nước mắt con
treo tại tren mặt, khuon mặt nhỏ nhắn lại tran ra dang tươi cười.
"Thật sự! Về sau Hoan Ca cho cac ngươi ở rất lớn rất lớn phong ở, trong phong
co TV, co bảo mẫu a di cho cac ngươi lam tốt ăn cơm, đồ ăn, cũng co lao sư dạy
cac ngươi văn hoa, dạy cac ngươi ca hat khieu vũ. . ."
"Tốt tốt. . ." Tiểu Thanh vỗ tay cười đến cang vui vẻ hơn ròi.
Buong tiểu Thanh, Diệp Hoan nhận lấy chai bia ma ban tay nhỏ be của nang đang
nắm chặt, vẻ mặt cười lạnh hướng đi đến mở quan cơm trung nien vợ chồng.
Nam lao bản hiển nhien rất khong quan tam, ngậm lấy điếu thuốc trao phung cười
noi: "Như thế nao? Bị cho đuổi sợ, đem cai chai trả trở về rồi hả?"
Diệp Hoan cũng cười: "Đúng, ta tới trả ngươi cai chai, về sau cũng khong muốn
của ngươi pha chai ròi."
Nam lao bản khẽ vươn tay: "Lấy ra, lão tử phiền nhất cac ngươi lũ tiểu ăn
mày nay, phuc lợi viện khai mở ở đau khong tốt, khong phải khai mở tại
chung ta tại đay, * xui!"
Diệp Hoan trong mắt lanh mang loe len, chai bia hung hăng nện ở nam lao bản
tren đầu.
Phanh!
Nam lao bản het thảm một tiếng, mau tươi rất nhanh chảy ra, ben cạnh Hầu Tử
khong biết từ nơi nay tim kiếm ra một khối cục gạch nhi, chiếu vao mặt của hắn
liền hung hăng đập đi qua, khong đợi nam lao bản cảm giac được đau nhức,
Trương Tam ham phẫn một cước đa ra, đưa hắn đa ra 3-4m xa, nằm tren mặt đất
liền ren rỉ đều khong co liền đa bất tỉnh ròi.
Một loạt động tac ca ta nhi phối hợp được phi thường ăn ý, hai ba giay tầm đo
liền giải quyết.
Nữ lao bản ngốc tại nguyen chỗ, sau nửa ngay khong co len tiếng, một lat sau
mới kịp phản ứng, một tiếng the lương thet len: "Ah giết người rồi!"
Diệp Hoan giơ tay len, lại từ từ buong: "Nếu khong phải viện trưởng giao dục
chung ta khong thể đanh nữ nhan. . ."
Nam Kiều Mộc vai bước tiến len, chiếu vao nữ lao bản cai kia trương mập mạp
xấu xi mặt, hung hăng một cai tat vung đi qua.
BA~!
Năm vết ngon tay đỏ tươi lằn tren mặt của nang.
Nam Kiều Mộc như ngại bẩn, xoa xoa tay, đon Diệp Hoan ca ta nhi co chut ngốc
trệ gương mặt, chậm rai noi: "Lao viện trưởng co lẽ khong co giao dục qua ta
khong thể đanh nữ nhan."