Người đăng: Boss
Khong ai lam thi ta lam
..
ngheo khổ cai từ nay dễ hiểu, khong co tiền.
Nhưng Liễu Mi khong hiểu cai gi gọi la ngheo khổ tăng cấp bậc " ten khốn nay
trong miệng luon thich toat ra chut từ mới ma.
" ngheo khổ con co thăng cấp bản gốc ? " Liễu Mi đầu đầy dấu hỏi.
Diệp Hoan chan nản giải thich :" trước kia ngheo khổ, đơn giản vi mấy trăm
khối đich tiền mướn phong, khong co tiền hut thuốc la uống rượu, khong co
tiền ăn cơm, loại nay ngheo khổ chỉ cần cho ta một vạn đồng tiền ma co thể
hoan toan giải quyết, hơn nữa co thể để cho ta qua rất kha ……"
Liễu Mi co chut hiểu :" bay giờ ngheo khổ thăng cấp bậc chỉ sợ khong phải một
vạn đồng tiền co thể giải quyết đich đi ? "
Diệp Hoan anh mắt nong rực nhin nang, khen :" Liễu tổng thật la băng tuyết
thong minh, gần đay ta suy nghĩ lam chut it sự nghiệp, hết thảy đều chuẩn bị
tốt lắm, đang định buong tay chan ra lam lớn một cuộc, kết quả đanh gia sơ
một cai dự tinh, con kem một ức ……" Liễu Mi trợn to hai mắt, cả kinh noi :"
cai gi chuyện nhỏ nghiệp cư nhien lớn như vậy số lượng ? ""Tư nhan cau lạc bộ
, cao cấp Tư nhan cau lạc bộ " Diệp Hoan cười hắc hắc noi, hắn đối với Liễu
Mi khong co giấu giếm, nay du sao cũng la cầu xin người đich chuyện, cầu xin
người trước, thai độ của minh đầu tien thi phải thể hiện đoan chanh, mặc du
cung Liễu Mi giao tinh khong tinh la qua sau, nhưng mọi người du sao cũng la
bằng hữu, vừa xin người, vừa che che giấu giấu khong noi lời noi thật, chỉ
sợ người khac đoạt thương ky, loại nay tiểu nhan khi độ cả đời phat khong
được tai.
Liễu Mi ngẩn người :" cao cấp tư nhan cau lạc bộ ? "
Liễu Mi rốt cuộc la cai thong minh nữ cường nhan vi sự nghiệp, mỹ mau hơi
chuyển một cai, liền cười noi :" chủ ý nay chỉ sợ khong phải ngươi nghĩ ra đi
? co phải hay khong con co người với ngươi hợp tac ? "
Diệp Hoan hơi kinh hai, trong long đanh gia đối với Liễu Mi hơn mấy phần ,
tuổi con trẻ co thể một minh xử lý hồng hổ cong ty như vậy một đại gian hang
mua ban, nữ nhan nay quả nhien khong đơn giản, ý định rất kin đao.
" khong tệ, la Lưu Tử Thanh noi ra, Lưu Tử Thanh cũng la người Giang Nam
tỉnh chung ta, cha hắn la quyền bi thư Tỉnh ủy. " Diệp Hoan đang hoang thừa
nhận đạo.
Liễu Mi nhẹ nhang thở dai, anh mắt nhin Diệp Hoan cang phức tạp.
" Diệp Hoan, ngắn ngủn mấy thang, cung nằm mơ tựa như, mấy thang trước kia
, ngươi con la ta tiểu trợ lý, hom nay ngươi nước dang thuyền cao, lui tới
đều la quyền quý, ngươi để cho ta cảm thấy xa lạ đay, nhưng cai loại đo cảm
giac quen thuộc vẫn con ở thật la mau thuẫn " Liễu Mi sau xa noi.
Diệp Hoan hắc hắc cười khan, thuận tay đốt một điếu thuốc.
nữ nhan suy nghĩ hảo toat ra, mới vừa noi tới chanh đề, lại keo đến cai gi
xa lạ, quen thuộc nang rốt cuộc ý gi ?
Liễu Mi thấy tren ban goi bạch sa mềm, chop mũi nghe thấy được kia quen thuộc
khoi cỏ vị, khong khỏi thản nhien cười một tiếng.
đung rồi, hắn vẫn la hắn, bất kể than phận địa vị như thế nao biến hoa, hắn
vĩnh viễn la nay dạng tiểu cẩu treo ngược ( cẩu treo ngược lam thịt???), mang
khốn kiếp bộ dang rut ra rẻ tiền thuốc la, khong để ý chut nao hinh tượng đich
đẩu sắt tuǐ cung ban đầu biết hắn giống nhau như đuc.
khoe miệng khẽ cong, Liễu Mi ý cười cang đậm, giống như một đoa hồng sắc hoa
hồng thịnh phong ở trong phong.
"Tư nhan cau lạc bộ …… nghe dường như rất co ý tứ . "
Diệp Hoan vội vang noi :" đay la mới hưng sản nghiệp, đi cao đoan lộ tuyến
tiền cảnh rất tốt, chỉ cần cấp bậc cung tuyen truyền lam tốt lắm tuyệt đối co
thể kiếm tiền . "
Lpễu Mi anh mắt hip đứng len, trong mắt sắc thai biến ảo khong chừng, giống
như một đoan me, lam cho người ta đoan khong ra ý tưởng của nang.
" Diệp Hoan, ý của ngươi la, hướng ta mượn tiền ? " Diệp Hoan xoa xoa tay
cười khan :" dĩ nhien, nếu khong ta với ngươi noi cai nay lam gi ? chủ yếu la
ngượng ngung lần nữa bắt coc ngươi ……"
Liễu Mi cười mắng :" ngươi khốn kiếp, con muốn bắt coc đay ? noi cho ngươi
biết, ngươi con dam troi ta, lao nương khong phải la một cước đem ngươi phế
khong thể . "
Diệp Hoan nhay mắt, thử do xet đạo :" Liễu tổng gần đay con dư vốn đi ? "
Liễu Mi gật đầu :" một ức, ta co, nhưng ta khong muốn mượn "
Diệp Hoan ngay mặt, ai ngờ Liễu Miu từ từ đich bổ sung một cau :" ta muốn bắt
nay một ức vao cổ phần của ngươi, Diệp lao bản cảm thấy như thế nao ? " Diệp
Hoan cả kinh :" đầu tư ? " Liễu Mi đầu tư một ức, hắn va Lưu Tử Thanh cộng
lại mới một ức, nay cổ phần nen lam sao chia ? nếu như theo như đầu tư bao
nhieu tới chia … định cổ phần, nang Liễu Mi chẳng phải la chiếm một nửa ?
Liễu Mi con mắt cười nhin chằm chằm hắn, tựa hồ nhin ra Diệp Hoan trong tam
suy nghĩ, vi vậy khẽ cười noi :" ta xuất một ức, cổ phần sao, ta chỉ lấy
20%, con dư lại ngươi cung vị kia Lưu thiếu gia hai người thương lượng phan
phối, như thế nao ? " Diệp Hoan thất kinh, dừng một chut, khẽ noi :" Liễu
tổng, chung ta biết lau như vậy, ngươi cũng biết ta người nay, thường chiếm
it tiện nghi, ban đầu cho ngươi lam phụ tac thời điểm, ngươi trong phong lam
việc ký ten but, ly giấy dung một lần, giấy vệ sinh, ghim kẹp những thứ nay
tiểu đồ chơi ta bo lớn bo lớn mang về trong nha, nhưng hom nay chuyện như vậy
ta phải noi ro rang, ngươi xuất một ức lại chỉ chiếm 20% cổ phần, cai nay
tiện nghi ta chiếm lớn, thua thiệt trứ tam đay, ngươi rốt cuộc nghĩ như thế
nao ? "
Liễu Mi lặng người nửa ngay, sau đo giận cười, chỉ vao Diệp Hoan mắng :"
ngươi nay tiểu hỗn đản, thi ra la từ phong lam việc của ta trộm nhiều như vậy
đồ, ta noi phong lam việc but a, cai ly a cai gi cang dung cang it, lam hại
bảo vệ đem bị ta mắng nhiều lần, thi ra la trộm nha kho phong, noi loại nay
ăn trộm ga mō cho đich chuyện con gương mặt chanh khi lẫm nhien, ngươi cũng
coi la cực phẩm khốn kiếp "