Chương 99: Khinh Thường


Bất kể nói thế nào, Trần đại thiếu cũng là hậu đại của Trần gia, lại là
con trai của Quân Thần. Tuy thanh danh của Trần Thanh Đế vô cùng rách
nát không chịu nổi, nhưng nếu có được sức chiến đấu cường hãn, cũng có
thể nói được thông.

Ở Trung Đảo Bắc Can xem ra, không có được tin tức có quan hệ tới thực lực của Trần Thanh Đế, rất có thể sẽ lại lật
thuyền trong mương lần nữa.

Cái này cũng không phải là không được.

Bất quá, mặc kệ thực lực Trần đại thiếu như thế nào, nhưng, người Trung Đảo Bắc Can phái đi, đích thật là bị bắt giữ, hơn nữa tập thể tự sát, đây
là sự thật không tranh cải.

Cái này để cho Trung Đảo biết rõ, Trần Thanh Đế không phải dễ giết như vậy.

Vì có thể báo thù, thành công giết chết Trần Thanh Đế, Trung Đảo Bắc Can
không thể không hướng tổng bộ cầu cứu, để cho tổng bộ phái tới ba gã hắc y nam tử thực lực cường hãn.

Dù sao, người Trung Đảo Bắc Can
mang đến, mặc dù thực lực không tệ, đối phó một ít người bình thường là
dư xài, nhưng đối với cao thủ chân chính, vẫn là không đủ xem.

Lần thứ nhất xuất kích thất bại, chính là ví dụ tốt nhất.

Hiện tại, 'Lữ Đông' muốn phân tích thực lực của Trần Thanh Đế, Trung Đảo Bắc Can đương nhiên rất chờ mong, rất muốn biết rồi. Mà ba gã hắc y nam tử
kia cũng rất muốn biết.

Sau khi biết sức chiến đấu của Trần đại
thiếu, mới có thể hành động. Biết mình biết người, không nói bách chiến
bách thắng, nhưng cũng có thể càng thêm hoàn thiện, càng thêm chính xác
bày ra hành động tiếp theo, để cho xác xuất thành công tăng đến lớn
nhất.

- Lữ Đông tiên sinh, thực lực của Trần Thanh Đế đến cùng như thế nào?

Trong phòng, Trung Đảo Bắc Can nhịn không được hỏi. Ánh mắt ba gã hắc y nam tử cũng đều rơi vào trên người Trần Thanh Đế.

Về phần Tỉnh Thượng Tàn Câu 'trúng độc' lại là vẻ mặt lo lắng nhìn Trần
Thanh Đế. Người không biết, còn tưởng rằng hắn càng thêm khát vọng biết
tin tức có quan hệ tới thực lực của Trần Thanh Đế.

Mà sự thật thì sao?

Hoàn toàn là vì, hắn cách thời gian 'độc phát', đã chỉ còn lại có 20 phút,
Tỉnh Thượng Tàn Câu có thể không nóng nảy sao được? Trong lòng không
ngừng cầu nguyện, Trần đại thiếu nhất định không nên quên hắn “trúng
độc”, rất nhanh sẽ độc phát, vẫn chờ giải dược cứu mạng.

- Thực
lực Trần Thanh Đế như thế nào, ta nghĩ trong nội tâm các ngươi đều có
được suy đoán nhất định. Bất quá. . . ở sau lưng Trần Thanh Đế, lại có
một bảo tiêu thực lực phi thường cường hãn.

Trần Thanh Đế cũng không có vì kế hoạch của mình, mà làm thấp đi mình, chỉ là để cho bọn hắn suy nghĩ lệch đi mà thôi.

Mà Trần Thanh Đế vừa nói như vậy, bọn người Trung Đảo Bắc Can sẽ vô ý thức cho rằng, thực lực của Trần đại thiếu rất rác rưởi, là phế vật. Ngoại
trừ làm sự tình thương thiên hại lí so sánh ngưu bức ra, mặt khác đều là củi mục, căn bản không có thực lực gì đáng nói.

Một cái suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân, chơi nữ nhân cũng có thể chơi vào bệnh viện, sức chiến đấu có thể mạnh sao?

- Bảo tiêu thực lực rất mạnh? Vậy trước kia ta phái đi ra tám người, hẳn
là bị bảo tiêu của Trần Thanh Đế bắt giữ, mới uống thuốc độc tự sát.

Trung Đảo Bắc Can hít sâu một hơi, hỏi:

- Lữ Đông tiên sinh, vậy ngươi có biết, thực lực bảo tiêu của Trần Thanh Đế mạnh bao nhiêu hay không?

- Rất mạnh.

Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, sắc mặt ngưng trọng nói:

- Đánh với hắn, không liều mạng cùng hắn, lựa chọn đào tẩu, hắn cũng
không làm gì được ta. Nếu như là chiến đấu tới cùng, người chết nhất
định là ta.

- Người chết kia nhất định là ngươi?

Trung Đảo Bắc Can hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bất quá,
hắn đối với cao thủ chân chánh không có lý giải, cũng không thể triệt để cảm nhận được trình độ lợi hại trong đó.

Nhưng ba hắc y nam tử
với tư cách cao thủ, tuy cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, nhưng trình độ
khiếp sợ hiển nhiên không phải Trung Đảo Bắc Can có thể so sánh.

Bọn họ đều là cao thủ a.

Ba gã hắc y nam tử, đều tinh tường biết rõ, cũng thừa nhận thực lực của
mình không bằng “Lữ Đông” nếu như “Lữ Đông” muốn giết bất cứ người nào
bên trong bọn hắn, chỉ cần trả giá nhất định là có thể làm được.

Nhưng mà, bảo tiêu của Trần đại thiếu so với 'Lữ Đông' còn cường hãn hơn, cái này như thế nào không làm cho bọn hắn khiếp sợ?

Mà ngay cả 'Lữ Đông' cũng nói, chiến đấu cùng bảo tiêu của Trần đại thiếu
tới cùng, chết nhất định là hắn. Chớ nói chi là ba gã hắc y nam tử.

Bọn hắn thân là cao thủ, là tinh tường cỡ nào, đã đến cấp độ của bọn hắn,
sức chiến đấu muốn tiếp tục thăng lên, là khó đến cỡ nào.

Dù chỉ là một bước nhỏ, một chút tiến bộ, cũng sẽ rất gian nan, cố gắng cực lớn cũng không nhất định có thể tăng lên.

- Chiến đấu tới cùng, chết nhất định là ngươi?

Tỉnh Thượng Tàn Câu ngồi ở một bên nhịn không được oán thầm, thầm nghĩ:

- Bảo tiêu của Trần Thanh Đế chỉ sợ là ngươi đi? Ngươi cùng mình chiến
đấu tới cùng, chết đương nhiên là ngươi rồi. Giải dược a, ngươi đừng
quên giải dược của ta, ta là sắp độc phát a.

- Chính là vì thực lực bảo tiêu của Trần Thanh Đế, cho nên ta mới có thể bị phái ra, giúp đỡ bọn ngươi.

Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nhìn ba gã Hắc y nhân, nói ra:

- Bất cứ người nào trong các ngươi phối hợp với ta, ta liền có đầy đủ nắm chắc, phế bỏ bảo tiêu của Trần Thanh Đế. Cho nên. . .

Trần Thanh Đế thản nhiên nói:

- Hành động kế tiếp, ta sẽ cùng một người trong các ngươi, đồng thời xuất động. Về phần hai cái còn lại. . . ta xem thì không cần.

- Lữ Đông tiên sinh, dựa theo ngươi nói như vậy, để cho ba người bọn hắn phối hợp ngươi, không phải càng có nắm chắc sao?

Trung Đảo Bắc Can, vẻ mặt khó hiểu, vì cái gì Trần Thanh Đế chỉ để cho một gã Hắc y nhân phối hợp hắn.

- Tốt, ta đồng ý kế hoạch của ngươi.

Hắc y nhân Thập Tam đứng lên, nói ra:

- Ta rất muốn biết một chút, xem thực lực của ngươi mạnh như thế nào.

- Không phải. . . các ngươi cái này. . . Đây rốt cuộc là vì cái gì? Vì cái gì không thể xuất động đầy đủ?

Hắc y nhân Thập Tam dĩ nhiên cũng đồng ý, mà hai gã Hắc y nhân khác cũng
không có phản đối, cái này làm cho Trung Đảo càng thêm khó hiểu.

- Đây là kiêu ngạo của một Võ Giả!

Trong đó một gã Hắc y nhân ngạo nghễ nói ra.

- Thập Nhất nói không sai.

Một gã Hắc y nhân cuối cùng, cũng đi theo đứng lên, vẻ mặt kiêu ngạo nói:

- Lữ Đông tiên sinh đã nói, một người trong chúng ta cùng hắn liên thủ có thể chém giết bảo tiêu của Trần Thanh Đế. Đã như vầy, tất cả chúng ta
đều xuất động, cái này là vũ nhục đối với chúng ta.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #99