Trần Thanh Đế vốn ở giữa thần ma!
Ở thời khắc này, thể hiện vô cùng tinh tế.
Đây không phải tính cách, mà là, trên thực chất.
Nếu như không có một tia thanh minh kia, lúc này Trần đại thiếu đã nhập ma rồi.
Hiện tại Trần Thanh Đế, thần thức hoảng hốt không rõ, bị đại lượng ma
khí chiếm cứ, hắn cũng không biết, chính mình nên làm những gì.
Chạy!
Điên cuồng chạy.
Trừ chuyện này ra, Trần đại thiếu cũng không biết nên làm cái gì.
Trần Thanh Đế chỉ là hi vọng, có thể ở trước khi mình triệt để mất bản
tính, đem linh khí, ma khí trong cơ thể mình, tiêu hao không còn.
Về phần kết quả như thế nào, sẽ có kết quả gì, Trần đại thiếu cũng không có đi cân nhắc, không có suy nghĩ.
Trần Thanh Đế toàn lực bạo phát, tốc độ kia là phi thường nhanh. Hơn
nữa, hôm nay tu vi nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết của hắn, là bị bạo
lực tăng lên đến Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.
Thuận tu
luyện khí tầng bảy, nghịch tu luyện khí tầng chín, cả hai hợp nhất, sức
chiến đấu tuyệt đối còn lợi hại hơn nhiều so với Trúc Cơ sơ kỳ.
Tốc độ, vậy thì càng không cần hỏi.
Toàn lực bạo phát, tốc độ có thể không nhanh sao?
Trần đại thiếu chỉ lo hao hết linh khí, ma khí trong cơ thể mình, điên
cuồng chạy vội, lại không có đi cân nhắc Bùi Ngữ Yên lo lắng đuổi theo.
Tuy thực lực của Bùi Ngữ Yên rất mạnh, còn là người Tinh Thần Dị Năng,
tốc độ cực nhanh. Nhưng mà, muốn truy tìm Trần Thanh Đế, phải toàn lực
bộc phát, cái tiêu hao kia là rất lợi hại a.
Chơi tiêu hao cùng Trần Thanh Đế hiện tại, đây không phải là tìm tai vạ sao?
Gần kề chỉ là qua một giờ, Bùi Ngữ Yên phát hiện tốc độ của mình, đang
không ngừng yếu bớt, mà làm cho nàng cảm thấy hoảng sợ chính là, tốc độ
của Trần đại thiếu lại không có yếu đi.
Truy tìm, còn muốn tìm, vậy sẽ rất khó khăn.
Bùi Ngữ Yên cắn chặt răng, mồ hôi rơi như mưa, quần áo toàn thân đã bị
mồ hôi thẩm thấu, nhưng mà, nàng lại cắn răng như cũ, dốc sức liều mạng
truy.
Sợ mất dấu Trần Thanh Đế.
Lại qua một giờ,
Bùi Ngữ Yên cảm thấy ý thức của mình bắt đầu trở nên mơ hồ, nàng biết
rõ, cái này hoàn toàn là vì, Tinh Thần Dị Năng tiêu hao quá khổng lồ
sinh ra.
Bất quá, không thể ngừng, cũng không thể giảm bớt tốc độ!
Nếu không sẽ mất dấu đấy.
Bùi Ngữ Yên cảm giác thân thể của mình phiêu du, hai chân đều run rẩy
lợi hại, bờ môi đã bị nàng cắn nát không biết bao nhiêu lần, miệng đầy
máu tươi.
Khủng bố nhất chính là, tốc độ của Bùi Ngữ Yên lại không có giảm bớt.
Cho dù là, hiện tại nàng đã hỗn loạn, tùy thời có thể té ngã trên đất,
nhưng mà, tốc độ của nàng, y nguyên bảo trì ở cực hạn.
Chậm, sẽ mất dấu!
Phốc!
Bùi Ngữ Yên ở bên trong điên cuồng chạy vội, sắc mặt trắng bệch, một đạo máu tươi đoạt khẩu mà ra.
Oanh!
Ngay sau đó, toàn thân Bùi Ngữ Yên rung mạnh, trong óc đột nhiên hiện
ra Tinh Thần Dị Năng khổng lồ, rất nhanh đi khắp tĩnh mạch toàn thân của nàng.
Cảnh này khiến toàn thân Bùi Ngữ Yên, ở trong nháy mắt tràn đầy lực lượng khổng lồ.
Cực hạn!
Đột phá cực hạn!
Ở bên trong điên cuồng, không muốn sống chạy vội, Bùi Ngữ Yên phá vỡ
gông xiềng, đột phá cực hạn, Tinh Thần Dị Năng tăng lên tới cấp độ rất
cao.
Thực lực tăng lên, bất quá, Bùi Ngữ Yên cũng không có cao hứng, chỉ là vô cùng lo lắng, tiếp tục đuổi theo Trần Thanh Đế.
Đột phá cực hạn, đánh vỡ gông xiềng, tuy có thể tăng thực lực lên, nhưng đồng dạng, cũng sẽ lưu lại tai hoạ ngầm.
Bùi Ngữ Yên chỉ là đột phá một lần, hộc ra một ngụm máu tươi, cái này
cũng chưa tính cái gì. Nhưng liên tục đột phá nhiều lần, đây chính là
gặp người chết đấy.
Những chuyện này, Bùi Ngữ Yên đương nhiên biết rõ, bất quá, nàng lại không có cái tâm tư kia, biết rõ tiếp tục
đột phá sẽ chết, nàng cũng sẽ không chút do dự đi đột phá.
Bùi Ngữ Yên không muốn mất dấu Trần Thanh Đế.
Chỉ có một ý niệm này trong đầu.
Ở Bùi Ngữ Yên xem ra, lúc này Trần Thanh Đế đã thần trí không rõ, ai
cũng không biết, sau khi mất dấu, sẽ phát sinh những chuyện gì.
Nếu như... nếu như Trần Thanh Đế gặp lại nguy hiểm, thì làm sao bây giờ?
Ở thời khắc này, Bùi Ngữ Yên căn bản không có đi lo cho mình, chỉ nghĩ Trần đại thiếu có thể gặp nguy hiểm gì không.
Không hy vọng Trần đại thiếu bị tổn thương.
Bùi Ngữ Yên nàng, muốn đuổi kịp Trần Thanh Đế, bảo hộ Trần đại thiếu.
Lúc này, trời đã sáng rồi, Bùi Ngữ Yên đuổi theo Trần Thanh Đế, đã đi tới biên giới khu vực náo nhiệt.
Phốc Phốc...
Lúc này, vài đạo máu tươi từ trong miệng Bùi Ngữ Yên phun ra, sắc mặt
Bùi Ngữ Yên trở nên trắng bệch, lúc này đây, nàng lại đột phá cực hạn.
Bất quá, kết quả lại thật không tốt.
Bùi Ngữ Yên cảm giác thực lực của mình lại tăng lên, nhưng đồng dạng,
nàng cũng cảm giác thân thể của mình bắt đầu chết lặng, giống như không
phải là của mình.
Chết rồi sao?
Chẳng lẽ ta phải chết sao?
Không, hiện tại ta vẫn không thể chết, Thanh Đế còn rất nguy hiểm, ta
tuyệt đối không thể chết được. Ta chết đi, Thanh Đế làm sao bây giờ? Ai
bảo hộ anh ấy?
Chết?
Bùi Ngữ Yên không sợ, nàng sợ Trần Thanh Đế gặp nguy hiểm.
Chỉ là, Bùi Ngữ Yên bởi vì liên tục hai lần đột phá cực hạn bản thân,
căn bản không có dừng lại, tiến hành củng cố thực lực của mình.
Tai hoạ ngầm rốt cục bạo phát.
Bùi Ngữ Yên nàng, chống đỡ không nổi nữa rồi.
Nhìn bóng đen của Trần Thanh Đế càng ngày càng xa, trên mặt Bùi Ngữ Yên tràn đầy vẻ tuyệt vọng, nàng muốn chạy, lại phát hiện chạy không nổi
nữa.