Chương 560: Thân Phận Bạo Lộ


Chủ nhân của phi tiêu 'Thoát Trần', Dị Năng giả tinh thần cường hãn.

Nữ nhân thần bí nhìn Trần Thanh Đế, dùng đến thanh âm phiêu hốt bất định, phân biệt không ra tuổi, nói ra:

- Ta nên xưng hô ngươi là 'Lữ Đông', hay là Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu?

- Ngươi là người nào?

Trong lòng Trần Thanh Đế run lên, không nghĩ tới, người nữ nhân thần bí này, vậy mà biết rõ hắn không phải Lữ Đông gì, mà là Trần Thanh Đế.

- Ngươi không phải muốn gặp ta sao? Ta đã đến, ngươi cũng nhìn được,
ngươi định lúc nào buông tha cho đồ đệ của ta, Mạnh Ngưng Tuyết?

Rất hiển nhiên, nữ nhân thần bí nói, là Mạnh Ngưng Tuyết bị Trần Thanh Đế phong ấn dị năng.

Vốn, nữ nhân thần bí là không có ý định tới gặp Trần Thanh Đế. Bất quá, nàng nghĩ hết thảy phương pháp xử lý, thi triển vô số thủ đoạn, sững sờ không cách nào để cho Mạnh Ngưng Tuyết khôi phục dị năng.

Rơi vào đường cùng, nàng đành phải đến tìm Trần Thanh Đế.

Bất quá, thời điểm nàng tới biệt thự của Trần Thanh Đế, thình lình phát hiện, Trần Thanh Đế vậy mà lặng yên rời khỏi biệt thự. Kết quả là, nàng một đường theo dõi.

Nữ nhân thần bí tinh tường biết rõ, thực lực của Trần Thanh Đế rất mạnh, cho nên, một đường theo tới đều rất cẩn thận. Hơn nữa, lấy tinh thần dị năng cường hãn, cùng thủ đoạn ẩn nấp
của nàng, thành công giấu diếm được Trần Thanh Đế.

Chỉ là,
làm cho nàng nhận thấy ngoài ý muốn chính là, Trần Thanh Đế dĩ nhiên là
dịch dung xuất kích, giết người Thượng Quan gia cùng Hướng gia.

Đây hết thảy, tất cả đều bị nữ nhân thần bí xem ở trong mắt.

Lữ Đông?

Nguyên lai là Trần Thanh Đế.

Hơn nữa, khi Trần đại thiếu đột nhiên bộc phát ra thực lực khủng bố,
chém giết toàn bộ người của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, khiến cho nữ nhân thần bí trong nội tâm vô cùng khiếp sợ.

Ngay khi Trần
Thanh Đế vô tình chém đầu Hướng Diễm, hô hấp của nữ nhân thần bí đột
nhiên gia tốc, trái tim cũng rất nhanh nhúc nhích.

Vô tình!

Trần Thanh Đế đối với địch nhân, thật sự là quá vô tình.

Dù là một nữ nhân, Trần Thanh Đế cũng quyết không bỏ qua, ra tay gọn gàng, tuyệt không nuông chiều.

Nữ nhân thần bí, bị chấn kinh rồi.

Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế một mực bảo trì cảnh giác, mới phát hiện nữ nhân thần bí, hơn nữa, rất nhanh đánh trong tay trường đao ra, sau đó lao theo.

Bởi vì nữ nhân thần bí nhoáng thất
thần, ngay sau đó đụng phải công kích, tuy công kích bị nàng đánh lui,
nhưng mà muốn chạy trốn, đã không còn kịp rồi.

Trần Thanh Đế đuổi tới.

Dù sao, nữ nhân thần bí cũng muốn gặp Trần Thanh Đế, nên không có tiếp tục đào tẩu.

- Ngươi vẫn chưa trả lời ta, ngươi đến cùng là người nào, tại sao phải theo dõi ta?

Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, lóe ra hàn mang, gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ nhân thần bí.

Trong khoảnh khắc, Trần Thanh Đế hiểu được, nữ nhân trước mắt kia, biết rõ hắn là Trần Thanh Đế, tất nhiên là một đường theo dõi hắn đến đây.

Hơn nữa, theo dõi một đoạn thời gian rất dài.

Phải biết rằng, Trần Thanh Đế thẳng đến thời điểm chuẩn bị động thủ,
vừa rồi tiến hành dịch dung, đem dung mạo cải biến thành bộ dáng 'Lữ
Đông'!

Lại để cho Trần Thanh Đế kinh hãi chính là, nữ nhân
thần bí theo dõi hắn lâu như vậy, Trần đại thiếu hắn dĩ nhiên không có
phát hiện.

Thần thức của Trần Thanh Đế, là một mực tản ra, một mực bảo trì cảnh giác, căn bản không có buông lỏng qua.

Cho dù là một tia buông lỏng cũng không có.

Nhưng mà, lại không có phát hiện nữ nhân thần bí, một mực theo dõi hắn.

- Ta là người như thế nào, ngươi về sau sẽ biết, bất quá, hiện tại vẫn không thể nói cho ngươi biết.

Thanh âm Phiêu Miểu của nữ nhân thần bí kia, lần nữa vang lên:

- Ngươi bây giờ chỉ cần biết rằng, ta không phải là địch nhân của ngươi là đủ rồi.

- Đã đủ rồi?

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong ánh mắt tràn đầy sát khí, lạnh giọng nói ra:

- Ngươi cho rằng đã đủ rồi, ta lại cảm giác xa xa không đủ.

- Ngươi đã không muốn nói, lại biết nhiều như vậy. Cho nên, ta chỉ có thể giết ngươi.

Vừa dứt lời, Trần Thanh Đế không chút do dự động thủ.

- Ngươi...

Nhìn thấy Trần Thanh Đế vậy mà nói động thủ liền động thủ, không mang
theo chút do dự nào, nữ nhân thần bí lập tức phẫn nộ không thôi, một
tiếng gọi kia nghiến răng nghiến lợi a.

Đã nói với ngươi, ta
không phải là địch nhân, ngươi vẫn động thủ, còn trực tiếp hạ sát thủ.
Ngươi nói ngươi, còn có thể có chút phong độ thân sĩ hay không?

Tức chết ta rồi, thật sự là tức chết ta rồi.

- Trần Thanh Đế, ta không muốn là địch cùng ngươi, ít nhất hiện tại, chúng ta còn không phải địch nhân.

Nữ nhân thần bí, thân thể khẽ động, cũng không đánh trả, liên tục né tránh:

- Nếu như ngươi nguyện ý, khôi phục dị năng của Ngưng Tuyết...

- Ta đi trước.

Nói xong, nữ nhân thần bí đem tốc độ tăng lên tới cực hạn, quay người
muốn chạy trốn, căn bản là không tiến hành bất luận đánh trả gì.

- Muốn đi? Để cho ta biết rõ ngươi là ai mới được.

Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, chắn ở trước mặt nữ nhân thần bí, thò tay đi bắt miếng vải đen trên mặt nữ nhân thần bí.

- Xoẹt...

Thân thể nữ nhân thần bí ngửa ra sau, tránh thoát miếng vải đen trên
mặt, nhưng mà, quần áo trước ngực của nàng, lại bị Trần Thanh Đế hung
hăng xé xuống dưới.

Phốc!

Một điểm phấn hồng, ngực trắng thật lớn nhảy ra ngoài.

- A...

Cảm nhận được quần áo trước ngực mình bị xé toang, đôi vú ngạo nhân của mình bạo lộ trong không khí, nữ nhân thần bí phát ra một tiếng kêu sợ
hãi.

- Vô sỉ, hạ lưu!

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #560