Chương 397: Tiền Mướn Phòng Tới Tay


Ngay từ đầu, Ước Hàn Tư Cơ Lặc muốn trang bức ở trước mặt Bùi Ngữ Yên,
trực tiếp khai ra 1000 vạn với tư cách bồi thường, còn mạnh mẽ nói đôla.

Lúc này Trần Thanh Đế cầm đôla, hung hăng đánh mặt Ước Hàn Tư Cơ Lặc hắn.

- Cho ngươi.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc nghiến răng nghiến lợi cầm chi phiếu viết xong trong tay, ném đến trong ngực Trần Thanh Đế.

- Oa kháo... Ngươi không phải rất có tiền sao? Làm sao lại chỉ 1,9 tỷ chứ?

Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt khinh bỉ nói:

- Ngươi nói ngươi rất có tiền, ta còn tưởng rằng ngươi có thể viết chẵn số, thật nhỏ mọn.

Chẵn số?

Đó không phải là hai tỷ sao?

Ghi chẵn liền thêm 100 triệu, còn là đôla.

Không ghi chẵn, keo kiệt?

Trần đại thiếu ngươi thật đúng là dám nói ra miệng.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc liên tục run rẩy vài cái, suýt nữa bị tức đến thổ
huyết. Khá tốt trái tim của hắn không tệ, thực lực bản thân cũng đủ
mạnh, bằng không thì không tức thành bệnh tim mới lạ.

Bùi Ngữ Yên bị Trần Thanh Đế ôm trong ngực, cưỡng ép nhịn cười, không để cho
mình bật cười. Nàng phát hiện, Trần đại thiếu biến hóa rất lớn, da mặt
càng thêm dày.

Quả thực đến được một cảnh giới a.

- Về sau chớ ở trước mặt ta trang bức, nói ngươi có rất nhiều tiền, ngay
cả ghi chẵn số cũng không ghi, ngươi cũng dám nói có tiền sao?

Trần Thanh Đế liếc mắt, trên mặt đều là vẻ khinh bỉ.

- Bất quá, ta vẫn là muốn cám ơn ngươi, về sau nếu muốn đập ghế, lại đến chỗ ta.

Trần đại thiếu trầm ngâm một tiếng, cắn cắn môi, vô cùng đau lòng nói:

- Đến lúc đó ta giảm giá cho ngươi, chỉ tính 90% giá.

Tiếp tục đập ghế của ngươi?

Con mẹ nó, về sau ai còn dám sao?

Lão tử tình nguyện đi nện những đồ cổ giá trị liên thành kia, cũng không đập ghế của ngươi.

Cái ghế của ngươi, ai có thể nện chứ?

- Ai, so sánh với ngươi keo kiệt, ta quả thực hào phóng chết rồi.

Trần Thanh Đế nhíu mày, ngạo nghễ nói:

- Cái này cũng khó trách, có nhiều nữ nhân yêu thích ta như vậy, alà
người phụ trách bảo hộ Ước Hàn Tư Cơ Lặc. Bọn hắn đều là Dị Năng giả.

Một nữ nhân da trắng toàn thân trang phục hỏa hồng sắc, tên là Đái Duy
Ba Bỉ Đát, là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh tiêm bên trong Dị Năng tổ.

Thực lực Ba Bỉ Đát, phi thường cường hãn. Nàng ở bên trong Dị Năng tổ
cấp độ S, đây tuyệt đối là mạnh nhất, khoảng cách trở thành Dị Năng giả
cấp độ SS, cũng chỉ có một đường chênh lệch.

Hai người khác,
một cái da đen dáng người khôi ngô cường tráng cùng một người da trắng
nhỏ gầy, phân biệt gọi Tất Triệt Tư và Ngải Tát Khắc.

Hai người Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc này, đều là Dị Năng tổ giữa cấp độ S và A.

Thực lực của bọn hắn, só với nữ nhân ám sát bị bắt kia không sai biệt nhiều.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc đến Hoa Hạ, liền mang theo bốn người bảo hộ hắn. Ước
Hàn Tư Cơ Lặc tuy không phải Dị Năng giả, nhưng bản thân cũng có sức
chiến đấu tương đương Dị Năng giả cấp B.

Sức chiến đấu so với thành viên Huyết Nhận, kém hơn một chút.

- Ước Hàn thân yêu, kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?

Ba Bỉ Đát ôn nhu nói.

- Ta muốn ăn ngươi.

Ước Hàn nhìn chằm chằm vào Ba Bỉ Đát, phẫn nộ gầm nhẹ:

- Ba Bỉ Đát thân yêu, ngươi để cho ta làm đi?

- Chỉ cần Ước Hàn thân yêu có bổn sự này, ta tùy thời hoan nghênh.

Ba Bỉ Đát xinh đẹp cười cười, uốn éo thân thể ngạo nhân của mình.

- Hừ!

Ước Hàn hừ lạnh một tiếng, quay người đi ra đại lễ đường.

Có bổn sự kia?

Ngươi chính là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh tiêm nhất, ta có thể là đối
thủ của ngươi sao? Con mẹ nó, ngươi đây không phải khinh bỉ người sao?

Cùng lúc đó, Trần Thanh Đế đã ly khai đại lễ đường Trung Y Học Viện một khoảng cách, quyết đoán buông bờ eo của Bùi Ngữ Yên ra.

Diễn kịch mà thôi.

Hiện tại đùa giỡn diễn xong, đương nhiên phải buông ra.

Trần đại thiếu kia cưỡng ép xóa bỏ hết thảy trí nhớ có quan hệ tới Bùi
Ngữ Yên, do đó có thể thấy được, Bùi Ngữ Yên khẳng định làm ra sự tình
gì đó khiến cho hắn rất cừu hận.

Điều này cũng ý nghĩa, Bùi Ngữ Yên là địch không phải bạn.

Ít nhất, trước khi Trần Thanh Đế không có làm tinh tường chân tướng,
không có cởi bỏ đoạn trí nhớ kia, Bùi Ngữ Yên trong mắt hắn, là địch
nhân.

Dưới tình huống tất yếu, có thể đùa giỡn, chiếm tiện nghi.

Cũng chỉ có thể như thế.

- Tốt rồi, chuyện của ta đã giải quyết không sai biệt lắm, ngươi muốn đi đâu thì đi đi.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #397