Chương 386: Cảm Động


Bởi vì, Tu Chân giả là tồn tại chân thật.

Trần Thanh Đế càng
thêm khẳng định, trên địa cầu nhất định tồn tại Tu Chân giả khác. Thậm
chí là, môn phái tu chân như Tu Chân giới của hắn, nói không chừng cũng
tồn tại.

Về phần khởi nguyên loại tiểu thuyết tu chân này,
Trần đại thiếu cũng nhịn không được suy nghĩ, có phải là tự truyện của
một Tu Chân giả hay không.

- Chương Đài, chỉ cần ngươi dựa theo bộ Đan Xuân Quyết này tu luyện, ngươi cũng sẽ trở thành một Tu Chân giả.

Trần Thanh Đế cũng không có phủ nhận:

- Chương Đài, ngươi nên biết nên làm như thế nào.

Đối với Chương Đài ở thời khắc nguy cơ, căn bản không có cố kỵ an nguy
của mình, dùng thân thể đỡ đạn thay Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu vẫn là rất tín nhiệm.

Diễn kịch?

Tranh thủ tín nhiệm của Trần đại thiếu?

Trần Thanh Đế không cho là như vậy, nếu như không phải bởi vì hắn là Tu Chân giả, lấy vết thương trí mạng kia của Chương Đài, tất nhiên là hẳn
phải chết không thể nghi ngờ.

Người đã chết, đạt được nhiều tín nhiệm hơn nữa, có cái rắm dùng?

- Trần đại thiếu, tôi biết rõ.

Trong nội tâm Chương Đài vô cùng khiếp sợ, hưng phấn, hắn như thế nào
cũng thật không ngờ, Tu Chân giả dĩ nhiên là thật sự tồn tại.

Hơn nữa, Chương Đài cũng biết, thân phận Tu Chân giả là phi thường
trọng đại. Trần đại thiếu có thể nói cho hắn biết, là tín nhiệm hắn, hắn quyết không thể phản bội phần tín nhiệm này.

Đương nhiên, về sau Chương Đài hắn cũng là Tu Chân giả rồi.

- Ngươi bây giờ bắt đầu tu luyện, có chỗ nào không hiểu, thì hỏi ta.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, hắn tin tưởng, Chương Đài nhất định sẽ không để cho hắn thất vọng.

Tuy thiên phú của Chương Đài không lớn, nhưng mà điều kiện tu luyện, so với Trần đại thiếu lúc trước thì tốt hơn nhiều. Trần đại thiếu là trọn
vẹn cho hắn mười khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí a.

Mấy giờ sau, hơn nữa có Trần Thanh Đế chỉ điểm, mặc dù Chương Đài không có tu
luyện tới Luyện Khí tầng một, nhưng đã có thể chậm chạp hấp thu linh khí rồi.

Chiếu theo tốc độ như vậy, tu luyện tới Luyện Khí tầng một, chỉ là sự tình vài ngày.

Mười khối Nguyên ngọc, đầy đủ cho Chương Đài dùng.

Thời điểm hơn chín giờ tối, Chương Đài đình chỉ tu luyện, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:

- Trần đại thiếu, trời không còn sớm, tôi phải về.

- Ân, có việc cứ đi làm, lúc tu luyện nhất định phải coi chừng, đừng cho người phát hiện thân phận của ngươi.

Trần Thanh Đế đi đến tủ đầu giường, lấy ra hơn mười xấp tiền, giao cho Chương Đài, nói ra:

- Chương Đài, số tiền này ngươi cầm. Về sau có vấn đề gì, nhất định phải nói cho ta biết.

Trần Thanh Đế đã sớm đoán ra, thân nhân của Chương Đài có lẽ sinh bệnh, cần dùng gấp tiền. Bất quá, Chương Đài không chủ động mở miệng, Trần
đại thiếu cũng sẽ không ra tay trị liệu.

- Trần đại thiếu, tôi...

Chương Đài cắn răng, hít sâu một hơi, nói ra:

- Trần đại thiếu, mệnh của Chương Đài, vĩnh viễn đều thuộc về ngài.

Chương Đài cảm động, phi thường cảm động.

Lúc mới bắt đầu, Chương Đài rất cần tiền, bất quá, hắn cho tới bây giờ
sẽ không hướng Trần đại thiếu hỏi qua. Hiện tại, Trần đại thiếu đã là
lần thứ hai cho hắn rồi.

Số này cũng hơn mười vạn, Chương Đài hắn đời này cũng không có một lần nhìn thấy qua nhiều tiền như vậy. Mặc dù nói, Chương Đài biết rõ, hơn mười vạn này ở trong mắt Trần đại
thiếu, cái rắm cũng không tính một cái.

Nhưng ở trong tay Chương Đài hắn, cái kia chính là một khoản tiền lớn, một khoản tiền lớn cứu mạng.

- Được rồi, ngươi đi lo chuyện của mình đi.

Trần Thanh Đế nhíu mày, rất nghiêm túc nói ra:

- Thân nhân của ngươi, chính ngươi phải chiếu cố kỹ, không có người có
thể thay thế ngươi chiếu cố. Cho nên, phải hảo hảo sống cho ta.

- Vâng.

Chương Đài nắm chặt hai đấm, khuôn mặt u sầu cũng thời gian dần qua tán đi. Hắn cần tiền cấp bách, cũng chính bởi vì như vậy, hắn mới phát sầu.

Bất quá, thời điểm Trần đại thiếu hỏi hắn, Chương Đài lại không nói gì.

Chương Đài không muốn gây thêm phiền toái cho Trần đại thiếu.

Mặc dù nhưng phiền toái này, ở trong mắt Trần Thanh Đế, căn bản chưa tính là phiền toái.

Đúng như Trần Thanh Đế sở liệu, Chương Đài chính là một người có thể
không phiền toái người khác, hắn quyết sẽ không làm phiền người ta.

Vì tiền, Chương Đài cũng định đi làm công kiếm tiền, thậm chí bán máu.

Chương Đài vừa rời đi không bao lâu, Trần Hương Hương đi học trở về,
Mạnh Nữ Thần cũng thành thành thật thật đi theo về tới biệt thự.

Bất quá, Trần đại thiếu căn bản không có để ý tới Mạnh Nữ Thần, hắn một mực đang đợi tin tức.

Rốt cuộc là ai muốn ám sát hắn.

...

Quân Thần Trần Chấn Hoa, lúc này sắc mặt tái nhợt, thời điểm Trần Thanh Đế tao ngộ ám sát, hắn đã được đến tin tức. Phái ra rất nhiều nhân thủ, sửng sốt không có tìm được nữ nhân súng bắn tỉa kia.

Nộ!

Trần Chấn Hoa nổi giận.

Trần Phong Nhiên đã bị chết, con lớn nhất Trần Thanh Đế vừa có chỗ cải
biến, dĩ nhiên cũng tao ngộ ám sát. Nếu không có người lấy thân đỡ đạn,
như vậy đứa con còn lại của hắn cũng sẽ chết? Vừa mới mất một đứa con,
tuy mặt ngoài Trần Chấn Hoa không có gì, nhưng ai biết mỗi khi đêm
xuống, nước mắt người cha không ngừng khóc thầm, khúc ruột sinh ra, có
ai là không thương tiếc.

Chuyện này, nếu để cho Trần lão gia tử biết rõ, Trần Chấn Hoa hắn còn có ngày tốt lành qua sao?

Không nói đến lửa giận đến từ Trần lão gia tử, chỉ là muốn giết Trần
Thanh Đế, để cho Trần Chấn Hoa hắn không có hậu đại, cái này đã chạm đến điểm mấu chốt của Trần Chấn Hoa.

Hung thủ, phải chết.

Ông ông ông...

Từng chiếc xe quân đội, đem Lữ gia to như vậy, triệt để bao vây, khoảng chừng hơn một ngàn tên quân nhân, rất nhanh xuống xe, ngay ngắn trật
tự, bao vây Lữ gia đại viện chật như nêm cối.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #386