Chương 362: Châm Ngòi Hãm Hại


Nhưng mới chỉ qua một ngày, sao Tá Đằng Trung Càn lại chật vật như thế.

Hình như là bị người đuổi giết.

Chạy trối chết.

Chợt, ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, thình lình phát hiện, trên bến
tàu có đỗ một chiếc du thuyền xa hoa, giá trị ít nhất ba bốn triệu.

- Con mẹ nó, đều nhanh lên cho lão tử.

Tá Đằng Trung Càn, lo lắng lạnh quát một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi, rất là chật vật, rất nhanh lên du thuyền.

Tuy Trần đại thiếu nghe không hiểu Tá Đằng Trung Càn nói cái gì. Bất
quá, chỉ là xem bộ dáng lo lắng, chật vật kia của Tá Đằng Trung Càn,
cũng có thể phán đoán ra, bọn hắn đang chạy trốn.

- Chật vật chạy trốn?

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:

- Là bị Lữ gia đuổi giết? Hay là Thượng Quan gia cùng Hướng gia đuổi giết?

Tá Đằng Trung Càn ám sát Lữ Bất Phàm, Trần đại thiếu tin tưởng, tất nhiên sẽ chọc giận Lữ Văn.

Phải biết rằng, Lữ Bất Phàm là bảo bối của Lữ Văn.

Lữ Văn giận dữ, dùng sức chiến đấu trong tay Lữ gia, muốn tiêu diệt Tá
Đằng Trung Càn cùng người Nhật Bản Sơn Khẩu Tổ, còn không phải chuyện
đùa sao?

Người thừa kế duy nhất của Hướng gia cùng Thượng
Quan gia, bị Tá Đằng Trung Càn dẫn người giết đi, còn phế bỏ một cánh
tay của Thượng Quan Niên.

Thượng Quan gia cùng Hướng gia, há sẽ bỏ qua Tá Đằng Trung Càn?

Hơn nữa, dùng thực lực của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, muốn lưu Tá
Đằng Trung Càn cùng với thành viên Sơn Khẩu Tổ khác lại, cũng không có
lo lắng gì quá lớn.

Tá Đằng Trung Càn mang đến lực lượng tuy cường hãn, nhưng cuối cùng vẫn có hạn.

Không phát hiện những Ninja lợi hại hò hét, thực lực cường hãn kia, nguyên một đám đều bị trọng thương sao?

- Bất kể là Lữ gia, hay là người Thượng Quan gia đuổi giết Tá Đằng
Trung Càn, mình ở thời điểm này, đều phải trợ giúp bọn hắn một tay.

Ngoài miệng Trần Thanh Đế lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, lập tức, rất nhanh cải biến dung mạo của mình.

'Lữ Đông'!

Lại một lần nữa lóe sáng đăng tràng.

- Muốn chạy trốn? Các ngươi trốn được sao?

Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng, trong thanh âm, tràn đầy vẻ khinh
thường, thân thể khẽ động, rất nhanh đánh tới người Sơn Khẩu Tổ.

- A...

Một tiếng hét thảm, một gã Ninja tinh anh bị trọng thương, trực tiếp bị Trần đại thiếu một đao đâm xuyên qua lồng ngực.

Trường đao, lúc trước thời điểm Trần đại thiếu giết những Ninja Nhật
Bản kia, là thu được không ít, tất cả đều nhét vào bên trong Càn Khôn
Đỉnh.

- Lữ Đông!

Tá Đằng Trung Càn vừa bò lên trên du thuyền, tròng mắt muốn nứt, nghiến răng nghiến lợi gào thét:

- Chúng ta đã lựa chọn ly khai, ngươi lại vẫn đuổi giết đến, chẳng lẽ muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta sao?

- Đuổi tận giết tuyệt?

Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy khinh thường, lạnh giọng nói ra:

- Ám sát Lữ Bất Phàm, giết Thượng Quan Giang Vũ, các ngươi còn muốn sống trở về? Thật sự là chê cười.

Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế rất nhanh rút trường đao từ trong
ngực tên Ninja kia ra, tiếp tục công kích hai gã Ninja trọng thương
khác.

Về phần năm tên thành viên Sơn Khẩu Tổ khác, Trần Thanh Đế căn bản không có để vào mắt.

Bọn hắn căn bản chưa tính là uy hiếp gì, coi như là để cho bọn hắn chạy thoát cũng không có cái gì. Mà coi như là giết bọn hắn, đối với Sơn
Khẩu Tổ mà nói, cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Người như bọn hắn, ở Sơn Khẩu Tổ có rất nhiều, cho dù chết nhiều hơn nữa, Sơn Khẩu Tổ cũng sẽ không cảm thấy đau lòng.

Chết, vậy cứ chết đi.

Sau đó làm sao?

Cái này còn không đơn giản sao? Tiếp tục tuyển nhận, dù sao người như
vậy, ở Nhật Bản tiện tay là có thể tuyển nhận một đống.

Ninja!

Nhất là Ninja tinh anh, mới là thực lực chân chính của Sơn Khẩu Tổ.

Mà Ninja tinh anh, mới là mục tiêu Trần đại thiếu muốn tiêu diệt chính thức.

Trần đại thiếu tin tưởng, Sơn Khẩu Tổ tổn thất một gã Ninja tinh anh,
đều sẽ đau lòng một phần, cừu hận đối với Lữ gia,Thượng Quan gia cùng
với Hướng gia, sẽ nhiều một phần.

Ninja tinh anh, cũng không phải dễ huấn luyện ra được như vậy.

Giết Ninja tinh anh, làm cho Sơn Khẩu Tổ đau lòng.

Đau lòng, Sơn Khẩu Tổ mới có thể càng thêm phẫn nộ, mới có thể phái
càng nhiều Ninja lợi hại hơn nữa, trả thù Lữ gia, Thượng Quan gia cùng
với Hướng gia.

Cái này, mới là Trần đại thiếu muốn thấy.

Bằng không thì Trần Thanh Đế rỗi rãnh nhức cả trứng, nhảy ra giết người làm gì?

Giết người, Trần đại thiếu tuy cũng giết qua không ít, cũng không có
cảm giác quá lớn gì. Nhưng mà giết người, cuối cùng không phải chuyện
tình tốt đẹp gì.

Trần Thanh Đế cũng không phải sát nhân cuồng ma.

Ở Trần đại thiếu toàn lực bạo phát, hai gã Ninja tinh anh còn lại, bản
thân đã trọng thương, cũng ngay ngắn bị Trần Thanh Đế chém giết.

Tất cả đều chém bay.

- Lữ Đông, ngươi không nên khinh người quá đáng...

Tá Đằng Trung Càn ở bên trên du thuyền, trong cơn giận dữ, vô cùng phẫn nộ nói:

- Người Lữ gia cùng Thượng Quan gia, cũng không có đuổi theo, không dám giết chúng ta. Ngươi vậy mà ở chỗ này giết chúng ta, là ai cho mày lá
gan?

- Ngu xuẩn, ngươi con mẹ nó, thật đúng là đủ ngu xuẩn.

Trần Thanh Đế một đao chém bay một gã thành viên Sơn Khẩu Tổ, cười lạnh nói:

- Ngươi thực cho rằng, Lữ gia, Thượng Quan gia cùng với Hướng gia sẽ bỏ qua các ngươi sao?

- Không có truy giết các ngươi, chính là muốn để cho người khác biết rõ, các ngươi đã chạy rồi.

Trần Thanh Đế rất nhanh chém bay hai người, tàn nhẫn nói:

- Mà ta, thì là ở chỗ này chờ các ngươi, bằng không thì, ta há có thể trùng hợp như vậy xuất hiện ở chỗ này?

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #362