Chương 29: Ta Là Xe Thần


Trần Thanh Đế vội ho một tiếng, hạ giọng nói:

- Bởi vì cái gọi
là, hảo nam không đấu cùng nữ, nàng muốn đi thì đi chứ sao. Hơn nữa,
ngươi có thể ngăn trở sao? Không cho nàng đi, nàng cũng không đi sao?
Trừ khi chúng ta ai cũng đừng muốn đi.

- Cái này... thật sự như thế a.

Viên Cầu toàn thân vô lực, thân thể suy sụp rơi xuống, một thân thịt cũng
chồng chất đến cùng một chỗ, không tiếp tục nói chuyện.

Gấp?

Gấp có rắm dùng? Đối mặt Lâm Tĩnh Nhu cho dù lại gấp, ngươi cũng phải nhịn, thành thành thật thật chờ người ta ăn xong bữa sáng, lo lắng suông đó
là không có bất kỳ tác dụng.

Trong cả tỉnh, người nào không biết
Lâm Tĩnh Nhu là khắc tinh hoàn khố hàng thật giá thật? Ăn chơi thiếu gia nào gặp được Lâm Tĩnh Nhu mà không đi đường vòng?

Trần đại thiếu cùng Viên đại thiếu, đây tuyệt đối là lớn nhất, Siêu cấp hoàn khố số
một, ngay cả bọn hắn cũng e sợ tránh Lâm Tĩnh Nhu không kịp, chớ nói chi là ăn chơi thiếu gia khác.

- Viên đại thiếu, ngươi như thế nào không ăn? Không hợp khẩu vị của ngươi sao?

Lâm Tĩnh Nhu mỉm cười, nói ra:

- Viên đại thiếu, ngươi vẫn là ăn nhiều một chút, bằng không thì ngươi đói gầy sẽ không tốt.

Đói gầy?

Sợ một Siêu cấp mập mạp nặng bốn năm trăm cân đói gầy? Lời này cũng chỉ có Lâm Tĩnh Nhu mới dám nói ra.

- Ta... Ai!

Hiện tại Viên Cầu nào có tâm tình gì ăn uống, chỉ là miễn cưỡng gắp một đũa
thức ăn mà ngay cả hắn cũng không nhìn kỹ là món gì, sau đó nhai nhai
khổ sở. Chút thức ăn đó ngay cả nhét kẻ răng của hắn cũng không đủ, vậy
mà Viên đại thiếu nói mình đã no.

- Cô nãi nãi của ta, ngươi... ngươi ăn nhanh một chút dùm ta a.

Viên Cầu nhẹ nhàng thở ra, đi đến trong sân biệt thự, cố gắng chui vào một
chiếc Ford MPV màu đen. Khục khục, không gian xe quá nhỏ, cho không có
vẻ chật với Viên đại thiếu.

Ford E350 giá trị hai trăm vạn, đối
với Viên đại thiếu mà nói căn bản là không coi vào đâu. Bất quá, chỉ là
phí tổn làm xe đã vượt qua giá cả bản thân chiếc xe, mục đích của hắn
chỉ là vì có thể thoải mái một ít.

Hơn nữa... Viên đại thiếu còn
đang không ngừng cố gắng tiến hành cải tiến, hướng phương hướng càng
thêm thoải mái tiến tới. Không ngừng cải tiến, không ngừng nâng cấp, đây chính là có tiền không có chỗ dùng.

Chỉ cần cho Viên đại thiếu đầy đủ thời gian, hắn có thể biến chiếc xe của hắn có giá trị gấp vạn lần giá gốc.

Trần Thanh Đế điều khiển chiến xa của hắn, Audi CCXR bất đắc dĩ chở Lâm Tĩnh Nhu, một đường chạy như bay. Trải qua một phen thí nghiệm, dùng tu vi
Luyện Khí tầng một kết hợp cùng điều khiển, kết quả để cho Trần Thanh Đế rất hài lòng.

Xe Thần chính thức cứ như vậy sinh ra đời rồi.

Khục khục... Cái Xe Thần này tuy là thông qua ăn gian làm ra. Bất quá, ai
bảo Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, còn là Luyện Khí tầng một, có điều
kiện ăn gian chứ? Những người khác, đứng sang bên cạnh a.

Trần
Thanh Đế chỉ lo thí nghiệm ăn gian, cũng không có phát hiện, Lâm Tĩnh
Nhu ngồi ở ghế phụ hai mắt sáng lên, không nghĩ tới kỹ thuật điều khiển
của Trần đại thiếu lợi hại như vậy.

- Dùng kỹ thuật điều khiển
của Trần Thanh Đế, làm sao có thể cho tới bây giờ không có thắng qua?
Chẳng lẽ người khác lợi hại hơn? Không có khả năng.

Trong nội tâm Lâm Tĩnh Nhu rất là nghi hoặc, phải biết rằng, Lâm đại tiểu thư cũng là một người yêu thích đua xe nghiệp dư a.

- Thắng, có lẽ không có vấn đề gì quá lớn rồi.

Trần Thanh Đế thí nghiệm tốt rồi, cũng quen thuộc chiếc xe này, sau đó rút linh khí về trong cơ thể, điều khiển bình thường.

Dùng linh khí ăn gian, đây chính là tiêu hao, hơn nữa tốc độ tiêu hao còn không chậm.

- Không nghĩ tới kỹ thuật điều khiển của ngươi lợi hại như thế, vì cái gì một mực thua, còn chưa có thắng qua lần nào? Ngươi một mực che dấu?

Lâm Tĩnh Nhu rốt cục nhịn không được nói ra.

- Che dấu? Che dấu cái gì?

Trong nội tâm Trần Thanh Đế nhảy dựng, chỉ lo luyện tập mà quên Lâm Tĩnh Nhu
còn ở trong này, trầm ngâm một tiếng, rất là 'trang bức' nói:

- Ta là Xe Thần.

- Vậy sao?

Lâm Tĩnh Nhu nhướng mí mắt, vẻ mặt nghi ngờ.

- Tốt... Được rồi.

Trần Thanh Đế bất đắc dĩ cười khổ nói:

- Trước kia ta đích thật là Xe Thần, bất quá, là Xe Thần chỉ có thua
không thể thắng. Ta cũng không biết là vì cái gì, hôm nay cảm giác điều
khiển phi thường tốt, chẳng lẽ...

Nói đến đây, Trần Thanh Đế quay đầu nhìn Lâm Tĩnh Nhu, ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ là bởi vì ngươi ngồi ở trong xe, làm cho vận khí của ta thay
đổi tốt hơn? Phải biết rằng, ở dĩ vãng, rất nhiều kỹ thuật ta chỉ là
hiểu được lý luận, lại làm không được, hôm nay lại làm ra hết.

Vốn Trần đại thiếu cũng không phải một chút tác dụng cũng không có, đối với đua xe, tuyệt đối là một chúa tể lý luận ngưu bức hò hét. Biết rõ nên
làm như thế nào, lại làm không được.

Trần Thanh Đế là mượn nhờ lý luận trong trí nhớ, dùng linh khí ăn gian, hoàn mỹ làm được.

- Khanh khách, nguyên lai là ta mang đến vận khí cho ngươi, trách không
được kỹ thuật điều khiển của ngươi đột nhiên trở nên tốt như vậy.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #29