Chương 228: Người Giết Ngươi


Ánh mắt của Cao Hổ, đã rơi vào trên tấm ảnh của Tạ Khinh Diệu:

- Cô nàng này chân thật đúng là đủ dài, đủ mảnh. Trách không được Thủ nhi có thể vừa ý nàng, không tệ, rất không tồi.

- Không có bất kỳ bối cảnh, lại dám đánh con trai Cao Hổ ta, thật sự là không biết sống chết.

Cao Hổ sờ lên trên tấm ảnh của Tạ Khinh Diệu:

- Thật sự là một cô nàng chân dài không tệ.

Tuy thực lực Cao Hổ cường đại, nhưng mà, tin tức có quan hệ tới chị của Tạ Khinh Diệu là Thiết Nam, hắn còn tra không được. Đừng nói là hắn, coi như là Lữ gia cũng không có quyền hạn kia.

Hết thảy thành viên Huyết Nhận, đều là cơ mật cao nhất.

Rất hiển nhiên, Cao Hổ coi Tạ Khinh Diệu trở thành người bình thường. Nếu như hắn biết rõ, chị của Tạ Khinh Diệu là một thành viên Huyết Nhận, cho dù đã từng là, hắn cũng không dám sinh ra lòng xấu xa.

Không chỉ có như thế, thậm chí còn mang theo Cao Thủ, tự mình đi xin lỗi Tạ Khinh Diệu cùng Thiết Nam.

Huyết Nhận, đây tuyệt đối là một chi bộ đội thần bí, thực lực cường hãn.

Người bình thường, cũng không biết Huyết Nhận là tồn tại dạng gì, dùng cấp độ Cao Hổ cũng chỉ là trong lúc vô tình biết được. Nhưng mà, người biết rõ Huyết Nhận tồn tại, cũng không biết Huyết Nhận đến cùng là dạng gì.

Dù là một thành viên Huyết Nhận, đứng đối diện với ngươi, ngươi cũng sẽ không nhận thức.

Điều tra người này, coi như là Lữ gia, điều tra ra cũng là một người bối cảnh bình thường.

Bang bang!

Lúc này, cửa ban công của Cao Hổ vang lên, ngay sau đó một thiếu phụ dáng người cao gầy, khoảng 28-29 tuổi bưng một ly cà phê đi tới.

Người thiếu phụ này, mặc một bộ váy rất ngắn, cặp mông trắng như tuyết lộ ra hơn phân nửa. Loại váy này, trên giang hồ có một cái xưng hô rất sắc bén: váy đủ bức!

Trên thân mặc một chiếc áo sơmi màu trắng, có thể là ngọc phong quá lớn, có loại tư thế nóng lòng muốn xông phá mà ra.

- Hổ gia, cà phê của ngài.

Người thiếu phụ này, trên mặt tràn đầy mị sắc, chậm rãi đi tới Cao Hổ, không ngừng lắc lư bờ mông của mình, rất là xinh đẹp.

- Tiểu Hàng, làm sao cô biết, hiện tại lão tử muốn **?

Cao Hổ thu ánh mắt từ trên ảnh chụp của Tạ Khinh Diệu trở lại, cười hắc hắc, nói ra:

- Đợi lão tử trước tiên giải quyết tiểu Hàng ngươi, sau đó sẽ đi bắt nữ nhân kia.

Cao Hổ đã mất đi năng lực sinh dục, nhưng mà năng lực nam nhân, hắn vẫn phải có, hơn nữa phi thường mãnh liệt.

Đang khi nói chuyện, Cao Hổ một tay kéo thiếu phụ kia qua, cởi dây lưng, đè đầu thiếu phụ xuống.

- Ngao rống...

Cao Hổ phát ra một tiếng ngâm, đầu thiếu phụ cao thấp đung đưa không ngừng:

- Tiểu Hàng, miệng ngươi càng ngày càng tốt.

- Hổ gia, ngài thật đáng ghét, cái này còn không phải ngài dạy dỗ sao.

Thiếu phụ ngẩng đầu, rất là xinh đẹp, mê tình nói:

- Hổ gia, ta muốn.

- Lão tử thích ngươi, cũng là bởi vì ngươi như vậy, Cao Hổ đặt cô nàng lên trên mặt bàn, thiếu phụ chỉ là mặc váy đủ bức, xuân quang lộ ra toàn bộ.

Hơn nữa, ở dưới Cao Hổ yêu cầu, nàng cũng không có mặc nội y.

Dưới đáy là chân không đấy.

Ngay sau đó, các loại ba ba ba, a a a... liên tục vang lên.

Cao Hổ mãnh liệt chạy nước rút, cũng không cóphát hiện, lúc này trong văn phòng, đột nhiên có thêm một người. Người này đứng ở đối diện, rất yên tĩnh, như là đang nhìn Cao Hổ biểu diễn.

Người tới đương nhiên là Trần Thanh Đế rồi.

Trần Thanh Đế là muốn tới giết Cao Hổ, thuận tiện lấy một ít tư liệu trở về. Bất quá, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, vừa vặn đụng phải cảnh này.

Mịa, người ta đang hưng phấn như vậy, Trần đại thiếu cũng không có ý tứ mở miệng quấy rầy.

Ai bảo Trần đại thiếu là người tốt chứ?

Ta để cho người làm xong việc.

Đột nhiên làm người ta từ trong hưng phấn bừng tỉnh, đây chính là hành vi không đạo đức.

- Người nào?

Đột nhiên, Cao Hổ đang chạy nước rút chấn động toàn thân, huynh đệ của hắn lập tức mềm nhũn ra, nhanh từ trong hang động trượt đi ra, liên tục kéo quần, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế.

Cao Hổ bị giật mình như vậy, chỉ sợ về sau sẽ có chướng ngại.

Bất quá, những thứ này không phải hiện tại Cao Hổ lo lắng, Trần Thanh Đế là vào vô thanh vô tức như thế nào, đây mới là hắn quan tâm.

- A!

Thiếu phụ ghé vào trên bàn công tác, bị Cao Hổ quát như vậy, ngẩng đầu nhìn lên, thình lình thấy được Trần Thanh Đế ngồi trên ghế salon, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, nhanh chóng núp ở dưới bàn công tác.

Vô luận một nữ nhân phóng đãng cỡ nào, ở trước mặt khác người, hơn nữa người này vẫn là lạ lẫm, làm loại sự tình cẩu thả này, cái kia vẫn là không thích ứng.

Đương nhiên, nữ nhân vật chính trong phim AV của đảo quốc Nhật Bản thì không ở trong đám này.

- Người giết ngươi.

Trần Thanh Đế ngồi trên ghế salon, cũng không có động, thanh âm cũng rất bình thản, giống như là nói giỡn cùng bạn tốt của mình.

Không có chút sát khí nào.

Nhưng mà, Cao Hổ lại không cho là như vậy.

Người nào không biết Cao Hổ hắn là nhân vật nào? Có người dám chạy tới nói đùa như vậy sao? Đây không phải là chán sống, muốn chết sao?

- Giết ta?

Trong lòng Cao Hổ run lên, Trần Thanh Đế quá bình tĩnh, quá an tĩnh, cái này lại để cho trong lòng của hắn có chút sợ hãi.

Trần Thanh Đế vô thanh vô tức tiến vào phòng làm việc của hắn, chỉ là ngồi trên salon, quan sát Cao Hổ hắn biểu diễn, cũng không có động thủ.

Chỉ là từ điểm này, đã nói lên người ta căn bản là không đem Cao Hổ hắn để vào mắt.

Người ta có thể vô thanh vô tức tiến đến, nếu như thừa dịp Cao Hổ ở thời điểm làm việc, cho hắn một đao, thật là quá dễ dàng? Nhưng mà, người ta lại không có làm như vậy.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #228