Chương 215: Trong Nhà Đã Loạn


Sự tình náo đến một bước này, đối với Lữ gia mà nói, tuyệt đối không phải chuyện tốt gì. Dù sao, hết thảy sai lầm đều ở Lữ gia, Trần gia là người bị hại.

Người Lữ gia các ngươi, giết người Trần gia, còn là con trai của Quân Thần. Trần gia công khai hành vi phạm tội của Lữ gia các ngươi, để cho hung thủ bị trừng phạt xứng đáng, chẳng lẽ đây là sai hay sao?

Đổi lại là Lữ gia Lữ Bất Phàm các ngươi bị người Trần gia giết, các ngươi sẽ làm như thế nào?

Đây hết thảy, vốn chính là Lữ gia các ngươi sai.

Nhưng mà, Lữ gia các ngươi vậy mà không phục, còn muốn trả thù Trần gia, rất có một tư thế bức Trần gia vào tử lộ.

Hơn nữa, Lữ gia các ngươi chỉ là chết một ăn chơi thiếu gia như Lữ Hậu Tích. Lữ gia thiên tài, Lữ Bất Phàm tuy để lại chỗ bẩn trong nhân sinh, nhưng không phải vẫn là sống hảo hảo hay sao?

Mà Trần gia thì sao?

Trần Phong Nhiên là Trần gia tiểu thiên tài, đã chết rồi.

Những chuyện này, Lữ Văn đương nhiên biết rõ, nhưng mà vì gia tộc của mình, hắn không thể không làm như vậy. Nếu như Lữ gia không chỉ có Lữ Bất Phàm là một thiên tài duy nhất, có thể làm cho Lữ gia càng trở nên mạnh hơn nữa.

Thì Lữ gia nhất định sẽ duy trì hiện trạng, Lữ Văn cũng sẽ không gấp gáp như vậy, cũng không phải làm như vậy.

Đáng tiếc không có.

Không có Lữ Bất Phàm, một ngày nào đó Lữ Văn qua đời, Lữ gia nhất định sẽ sa sút, cho dù không bị bài trừ ra khỏi chính đàn, cũng sẽ không còn có lực ảnh hưởng gì.

Lữ Văn vừa chết, Lữ Bất Phàm bởi vì lưu lại chỗ bẩn trong nhân sinh mà không cách nào thượng vị, Lữ gia nắm quyền ở chính đàn cũng sẽ triệt để mất đi.

Đã đến lúc kia, Lữ gia còn có thể sống sót hay không, cái kia đều là một vấn đề khó đoán.

Địch nhân của Lữ gia trên chính đàn, là có rất nhiều.

Lữ Văn có thể có được địa vị hôm nay, ngoại trừ thủ đoạn của hắn ra, dưới chân của hắn là bạch cốt như núi, không biết bao nhiêu người đã trở thành đá kê chân của hắn.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô!

Tranh đấu trong Chính trị, thậm chí còn hơn cả trên chiến trường, khắp nơi đều tràn đầy nguy cơ. Chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ lâm vào vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không có ngày thoát thân.

Địch nhân của ngươi, sẽ không cho ngươi cơ hội xoay người.

Cừu gia có, đồng dạng, mạng lưới quan hệ của Lữ Văn cũng rất khổng lồ, môn sinh cũng có khắp nơi trên cả nước, quan hệ cực kỳ phức tạp.

Nhưng Trần gia cũng không phải là bùn nặn ra.

Trên chính đàn, Trần gia hoàn toàn không bằng Lữ gia, nhưng mà trong quân đội, Lữ gia so sánh với Trần gia, vậy thì ngay cả cái rắm cũng không tính một cái.

Trần gia cùng Lữ gia, mỗi người mỗi vẻ, thế lực có chỗ bất đồng, trận chiến này chỉ sợ sẽ đánh cho long trời lỡ đất.

...

- Tam ca, vấn đề này náo lớn hơn, anh em chúng ta đều bị anh làm phiền hà.

Quân đội đại viện, Trần gia, Tứ nhi tử Trần Chấn Hùng của Trần lão gia tử, vẻ mặt bất mãn nói:

- Báo cáo thăng chức của em đã viết xong rồi, cái này tốt rồi, tất cả đều là toi công bận rộn không nói, mặt cũng ném đi rồi.

Trần Chấn Hùng tuổi nhỏ nhất, đã gần bốn mươi, mượn nhờ năng lượng trong nhà, hơn nữa thủ đoạn của hắn cũng không tệ. Trần Chấn Hùng ở bên trong Lữ gia chèn ép, chỉ là đảm nhiệm chức thị ủy của một thành phố.

Bởi vì Lữ gia chèn ép, Trần Chấn Hùng làm chức thị ủy này đến hơn sáu năm. Trải qua không ngừng chạy quan hệ, thật vất vả sắp lên chức rồi, lại đột nhiên xuất hiện việc này.

Lên chức, lập tức vô vọng.

- Đúng vậy a, lão Tam, việc này em thật sự làm quá lớn.

Lão nhị Trần Chấn Trung, cau mày, nhìn Trần Chấn Hoa trách cứ:

- Lão Tam, nhị ca anh năm nay đã gần 50 rồi, cũng chỉ là một phó tỉnh trưởng. Hiện tại ngược lại tốt, ta còn có khả năng giáng chức.

- Tam ca, không phải làm em muốn nói cái gì.

Trần Gia Bích cũng mở miệng nói:

- Anh cũng biết, em và chồng kinh doanh một công ty rất không dễ dàng. Hiện tại ngược lại tốt, các công ty hợp tác trước kia, đồng thời rút vốn, anh nói chúng em tiếp tục kinh doanh như thế nào nữa chứ?

- Chị năm, chị coi như còn tốt, công ty của em cùng chồng, tùy thời gặp phải nguy hiểm đóng cửa.

Trần Gia Uẩn vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Tam ca, Phong Nhiên chết rồi, chúng ta đều rất khổ sở. Nhưng mà, anh cũng không thể vì vậy, lại để cho chúng em xui xẻo đi theo chứ?

Bình thường, huynh đệ tỷ muội bọn họ rất hòa thuận, nhưng mà, một khi uy hiếp đến ích lợi của bọn hắn, cũng sẽ biến thành như hiện tại.

Lợi ích, đối với người ở xã hội hiện tại mà nói, vĩnh viễn đều là đứng ở vị trí đầu tiên.

Cái gì chó má thân tình, đều là giả dối.

Không có ảnh hưởng đến ích lợi của bọn hắn, cái kia chính là huynh đệ tỷ muội, là một sữa đồng bào. Một khi đã có xung đột lợi ích, cái gì cũng không phải, thậm chí sẽ biến thành cừu nhân.

- Chú ba, cháu chỉ là vừa cất bước, liền gặp loại chuyện này. Chú ba, chú cũng phải vì những đồng lứa nhỏ tuổi chúng cháu mà suy nghĩ thoáng một phát chứ?

- Chú ba, công văn lên chức của cháu đang trên đường đi, thủ tục giao tiếp cũng làm tốt rồi, nhưng bây giờ đột nhiên như vậy. Chú ba, chú nói, hiện tại cháu nên làm cái gì bây giờ?

...

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người cũng bắt đầu công kích Trần Chấn Hoa, đều cho rằng đây hết thảy, tất cả đều là bị Trần Chấn Hoa làm liên lụy.

Ngươi muốn báo thù, chúng ta ủng hộ ngươi, nhưng mà, ngươi không thể bởi vì báo thù, ngay cả con đường làm quan, công ty của chúng ta đều bị ảnh hưởng đến a? Bị Lữ gia đả kích a?

- Tất cả im miệng cho ta.

Trần Chấn Hoa vỗ bàn, tức giận quát:

- Những tiểu tử các ngươi, cũng dám đối với lão tử la lối om sòm hay sao? Có phải sống không kiên nhẫn được nữa hay không?

Trần Chấn Hoa không dám mắng huynh đệ của mình, nhưng có thể giáo huấn đám cháu của mình.

- Lão Tam, bây giờ không phải là thời điểm em đùa nghịch uy phong.

Lão nhị Trần Chấn Trung cau mày, tiến lên một bước nói:

- Em ngẫm lại xem, như thế nào giải quyết chuyện này mới là chính sự, ở trước mặt tiểu bối phát sinh uy phong có được gì chứ?

- Giải quyết? Trần lão nhị, anh nói xem, giải quyết như thế nào? Làm sao có thể giải quyết?

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #215