Chương 197: Ta Vốn Là Ở Giữa Thầnma


Nếu như không phải là muốn biết phản ứng cùng cách làm của Lữ Bất Phàm, Lữ Văn đã sớm ly khai, trở về Lữ gia hoan nghênh Trần Chấn Hoa tới.

Rất hiển nhiên, cách làm của Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn hắn không mưu mà hợp, thần kỳ nhất trí.

Hơn nữa, Lữ Văn đã sớm bắt tay vào tiến hành rồi.

Người ở trong biệt thự lúc đó, trừ bị Sơn Khẩu Tổ cùng Trần Phong Nhiên giết. Những người còn lại, ngoại trừ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát ra, một tên cũng không để lại, tất cả đều bị Lữ Văn xử lý.

Mặc dù Lữ Hậu Tích không bị giết, nhưng lúc này cũng đã nhận lấy gia pháp Lữ gia, bị đánh hôn mê bất tỉnh, đứng bên bờ vực sinh tử.

Chỉ là Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần Thanh Đế đã quay lại trọn quá trình bất lợi đối với Lữ Bất Phàm lại.

Tuy đoạn video này không cách nào gạt bỏ Lữ Bất Phàm, nhưng mà Lữ Bất Phàm cũng sẽ không sống khá giả. Nhất định lưu lại vết nhơ không cách nào phai mờ.

Cho dù là Lữ Văn liều mệnh bảo hộ như thế nào, cũng là vô dụng.

Trần gia, tuy lực lượng chính trị không bằng Lữ gia, nhưng địa vị trong quân đội Hoa Hạ, lại không người có thể sánh bằng.

Trải qua chuyện này, Lữ Bất Phàm muốn ở trên chính đàn triệt để quật khởi, cái kia đã là không thể nào. Trừ khi, Trần lão gia tử cùng Quân Thần Trần Chấn Hoa đều chết hết.

- Nghịch thành Ma, công pháp ta tu luyện đi ngược lại ma tu, chỉ là tu luyện ma tu, kia là không được rồi.

Tuy Trần Thanh Đế vừa chính vừa tà, nhưng mà không muốn thành một Đại Ma Đầu.

Đương nhiên quan trọng nhất là, Trần Thanh Đế ở ma tu chi đạo, không có bất kỳ kinh nghiệm gì.

Buông tha cho đồ vật có kinh nghiệm, đi một con đường lạ lẫm, loại chuyện này, Trần đại thiếu không làm được.

- Thuận thành Thần, cái này đương nhiên là phải lựa chọn. Nếu đổi lại những người khác, tuyệt đại đa số chỉ sợ đều chọn con đường này. Thần, là tồn tại xa xôi cỡ nào, ai có thể thừa nhận được hấp dẫn như vậy?

Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:

- Ma? Ai biết rõ, tu luyện tới cực hạn, Ma có thể lợi hại hơn Thần hay không?

Cổ nhân có câu: vỏ quýt dày móng tay nhọn, lời này mặc dù nói không giả, nhưng chính thức đặt ở tu luyện chi đạo, lại không có chuyện như vậy.

Ma, tuy sơ kỳ lợi hại, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh, nhưng đến hậu kỳ, rất nhiều nguy hiểm sẽ bày biện ra.

Tại Tu Chân giới, Trần Thanh Đế với tư cách Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư, Luyện Đan Sư..., là tinh tường biết rõ điểm này.

Dù sao, ở kiếp trước, người tìm Trần Thanh Đế cứu mạng, phần lớn đều là Đại Ma Đầu tu vi cao thâm.

Mà nguyên nhân cũng rất đơn giản, cũng là bởi vì hậu kỳ ma tu nguy hại, đều đến thỉnh cầu Trần Thanh Đế luyện chế đan dược, giao dịch với Trần đại thiếu.

Trần Thanh Đế góp nhặt không ít công pháp Mị Cốt, cũng là do những ma đầu này mang đến trao đổi.

Vô luận là chính phái, hay là Ma Môn, chỉ cần nhân phẩm không tệ, lại có thể lấy ra đồ vật làm cho Trần Thanh Đế động tâm. Trần đại thiếu vừa chính vừa tà, đều sẽ xuất thủ cứu giúp.

Ngươi là người chính đạo, nhưng lại ác độc phi thường, cho dù ngươi lấy ra đồ vật làm cho Trần đại thiếu động tâm như thế nào. Trần đại thiếu cũng sẽ không bởi vì, ngươi là nhân sĩ chính phái thì ta sẽ ra tay giúp ngươi.

Trái lại, Trần Thanh Đế còn có thể nghĩ tất cả biện pháp, giết ngươi.

Giết ngươi, ngoại trừ là vì ngươi ác độc ra, còn có nữa là bảo vật tốt trong tay ngươi.

Vô luận là kiếp trước kiếp này, Trần Thanh Đế cho tới bây giờ đều không cho mình là người tốt.

Người, nhất định phải có điểm mấu chốt.

Người chạm đến, chết!

- Thuận nghịch song tu, ở giữa Thần Ma.

Ánh mắt Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên tám chữ này, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:

- Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, tồn tại ở trong truyền thuyết, Tu Chân giả không ai không biết. Đối với chính ma, đều là công pháp tu luyện Vô Thượng.

- Ta vốn chính là vừa chính vừa tà, bất chính bất ma. Một khi tu vi đầy đủ cao, đạt đến cấp độ rất cao, coi như là ở vào giữa Thần Ma.

Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt:

- Thuận nghịch song tu, ở giữa Thần Ma, cái bất chính tốt phù này hợp tính với cách của ta? Vì cái gì ta còn do dự?

- Độ khó thuận nghịch song tu, tất nhiên sẽ rất lớn, ta làm người, chẳng phải ưa thích khiêu chiến độ khó sao?

Trần Thanh Đế lập tức tiêu tan, tâm tình cũng vì vậy mà tăng lên tới một độ cao khác.

Trần Thanh Đế vốn là ở giữa Thần Ma, cái này còn cần lựa chọn khác?

Căn bản là không cần.

Lựa chọn tốt đường phải đi, Trần Thanh Đế cũng không hề do dự, tinh tế nghiên cứu công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết trên Càn Khôn Đỉnh.

Càng xem, Trần đại thiếu càng thêm kinh hãi, hưng phấn.

- Ngưu bức, quả nhiên đủ ngưu bức, thật sự là công pháp mộng tưởng của Tu Chân giả a.

Trần Thanh Đế đọc qua một lượt, lại từ phía sau xem lên phía trước, thần sắc chấn kinh trên mặt dần dần tăng lên.

- Yêu nghiệt, người có thể sáng chế bộ công pháp này, tuyệt đối là yêu nghiệt, tuyệt thế yêu nghiệt.

Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nhịn không được thầm nghĩ:

- Ta ở các phương diện luyện đan, luyện khí được gọi là yêu nghiệt. Nhưng mà so sánh với người sáng tạo ra Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, đừng nói là yêu nghiệt, người thường cũng không tính, căn bản chính là cặn bã.

Trần Thanh Đế không muốn hạ thấp chính mình, nhưng mà, không được a. Sự thật đúng là như thế, kém quá lớn. Cái này căn bản không phải là một cấp độ, căn bản là chưa tính là làm thấp đi.

Đây là một loại tôn trọng đối với người khai sáng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.

- Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, không chỉ là một bộ công pháp đơn giản như vậy.

Hai mắt Trần Thanh Đế tỏa sáng, kích động vô cùng:

- Trong đó còn kể cả luyện khí, luyện đan, luyện phù, bày trận . . .

- Nếu như đem bộ công pháp này tu luyện tới cực hạn, luyện đan, luyện khí, bày trận, luyện phù. . . tất nhiên sẽ tinh thông mọi thứ. Sẽ trở thành một yêu nghiệt ở bên trong tất cả các phương diện.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #197