Chương 161: Ta Cho Ngươi Hy Vọng


Thấy một màn như vậy, lông mày Trần Phong Nhiên nhịn không được nhíu thoáng một phát. Bất quá, vừa nghĩ tới mình là Tà Tu, là Tu Chân giả cường hãn, hắn lại không để ở trong lòng.

Tu Chân giả là tồn tại ngưu bức cỡ nào? Trần Phong Nhiên cũng không nhận ra, Trần Thanh Đế cũng là Tu Chân giả. Nhìn bộ dáng của Trần Thanh Đế, cũng không giống.

Rất hiển nhiên, Trần Phong Nhiên đối với Tu Chân giả rất không hiểu. Cho rằng Tu Chân giả đều sẽ như hắn, cần hấp thu máu huyết xử nữ tăng tu vi lên, sau đó thời gian dần qua biến thành bộ dáng như hắn.

Người không giống người, quỷ không giống quỷ.

Trần Thanh Đế vẫn không có để ý tới Trần Phong Nhiên, mà là bước nhanh đi tới trước mặt Tiểu Hắc. Khi Trần đại thiếu thấy rõ thương thế của Tiểu Hắc, sát cơ của hắn càng mạnh hơn rồi.

- May mắn đêm qua ta chải vuốt cho Tiểu Hắc một giờ, khiến nó tới gần Linh thú một bước, bằng không thì thương thế kia, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Trần Thanh Đế lấy ngân châm ra, nhanh chóng đâm vào trên người Tiểu Hắc.

- Miệng của ngươi không có đại sự gì.

Trần Thanh Đế sờ lên hai má của Viên Cầu, âm thầm đưa vào một chút linh khí, sau đó, giao Tiểu Hắc cho Viên Cầu, liếc nhìn Lâm Tĩnh Nhu nói:

- Chiếu cố tốt Tiểu Hắc cùng tiểu muội.

- Ân.

Viên Cầu cùng Lâm Tĩnh Nhu đều kiên định nhẹ gật đầu.

Toàn bộ quá trình, Trần Phong Nhiên đứng nguyên tại chỗ nhìn Trần Thanh Đế làm xong hết thảy, hắn hung hăng càn quấy, căn bản cũng không có ý tứ ngăn cản.

Trần Phong Nhiên với tư cách một gã Tà Tu cường hãn, hắn biết rõ mình rất ngưu bức, rất khí phách, cũng rất hung hăng càn quấy. Trong mắt hắn, đã sớm coi Trần Thanh Đế là một người chết.

Vô luận Trần Thanh Đế làm cái gì, cái kia đều là uổng công.

- Khặc khặc Trần Thanh Đế, có lẽ ngươi bề bộn đã xong a?

Trần Phong Nhiên âm trầm cười không ngừng, diện mục dữ tợn nói:

- Cũng khó trách lão gia hỏa Mã Quan Thiên kia nhìn trúng ngươi. Thiên phú của ngươi ở Trung y cùng y thuật hiện tại, đều ngoài dự liệu của ta. Bất quá…

Trần Phong Nhiên cười càng thêm tàn nhẫn:

- Ta nhìn ngươi trị liệu cho Trần Hương Hương cùng Tiểu Hắc, lại không có ngăn cản, ngươi biết tại sao không?

- Kỳ thật rất đơn giản, y thuật của ngươi rất lợi hại, điểm này ta muốn không thừa nhận cũng không được. Ngươi có thể chữa cho bọn hắn, nhưng ta có thể tiếp tục tra tấn, đánh cho bọn hắn tàn phế.

Trần Phong Nhiên diện mục dữ tợn, rất là hung hăng càn quấy nói:

- Ta cho ngươi hi vọng, cho ngươi chữa tốt bọn hắn, sau đó, ta ở ngay trước mặt của ngươi, từng chút tra tấn bọn hắn, để cho bọn hắn sống không bằng chết.

- Chậc chậc…

Trần Phong Nhiên liếm liếm bờ môi trắng bệch, ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:

- Như thế, cái trò chơi này mới vui, mới có thể để cho ta cảm nhận được, khoái cảm trả thù ngươi.

- Ân.

Trần Phong Nhiên khinh thường nhẹ gật đầu, nói ra:

- Ta đã quyết định, nếu ta không ngừng đả thương bọn hắn, sau đó cho ngươi không ngừng trị liệu, trị liệu tốt một lần, ta đả thương bọn hắn một lần. Khặc khặc... Cái này hình như rất thú vị.

Một lần lại một lần cho ngươi hi vọng, sau đó một lần lại một lần phá hủy. Một lần lại một lần cho ngươi vừa đạt được thành quả lao động, sau đó một lần lại một lần hủy diệt.

Cái này là cách làm Trần Phong Nhiên muốn trả thù Trần Thanh Đế.

Trần Phong Nhiên cho rằng, chỉ có như thế, mới có thể tra tấn Trần Thanh Đế, mới có thể có được khoái cảm trả thù.

Chỉ là đơn giản giết Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên khó chịu, trong nội tâm rất không thoải mái.

- Trần Thanh Đế, hiện tại chúng ta bắt đầu trò chơi.

Trần Phong Nhiên âm trầm cuồng tiếu, thân thể khẽ động, liền công kích tới Viên Cầu. Về phần Trần Thanh Đế, bị hắn không nhìn thẳng rồi.

Viên Cầu cùng Trần Thanh Đế là quan hệ như thế nào?

Đây chính là huynh đệ tốt nhất của Trần Thanh Đế, bạn bè thân thiết a. Trần Phong Nhiên ý định đánh Viên đại thiếu trọng thương, lại để cho Trần Thanh Đế tiếp tục trị liệu, sau đó tiếp tục đánh trọng thương.

Mà cái trò chơi này, cũng từ Viên đại thiếu bắt đầu.

Về phần Trần Thanh Đế, thì bị Trần Phong Nhiên an bài giết cuối cùng.

Trần Phong Nhiên muốn cho Trần đại thiếu tận mắt nhìn toàn bộ quá trình hắn cưỡng gian rồi giết chết Lâm Tĩnh Nhu cùng Trần Hương Hương. Muốn cho Trần Thanh Đế nhận hết tinh thần cùng thể xác tra tấn, sau đó lại giết Trần đại thiếu.

- Hừ!

Trần đại thiếu hừ nhẹ một tiếng, sát khí xông mạnh, nghênh đón tiếp lấy.

- Trần Thanh Đế, ngươi đây là đang muốn chết!

Trần Phong Nhiên vô cùng âm trầm quát lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy khinh thường cùng trào phúng:

- Bất quá, ta sẽ không dễ dàng giết ngươi như vậy. Ân, trước hết phế đi một cánh tay của ngươi.

Tại sao phải phế một cánh tay của Trần Thanh Đế?

Ngoại trừ báo thù ra, còn muốn lưu cho Trần đại thiếu một tay, để hắn trị liệu Viên Cầu. Hai cánh tay đều phế đi, vậy sẽ không thú vị.

- Trần đại thiếu... Coi chừng! . . .

- Trần Thanh Đế, coi chừng!

- Đại ca, coi chừng!

Viên Cầu, Lâm Tĩnh Nhu cùng với Trần Hương Hương đồng thời phát ra một tiếng thét kinh hãi, ngay ngắn nhắm hai mắt lại, không dám nhìn xuống dưới. Trần Phong Nhiên bày ra thực lực, bọn hắn đều là tận mắt nhìn thấy.

Thủ đoạn cực kỳ huyết tinh tàn nhẫn, bọn người Viên Cầu cũng không nhận ra Trần Thanh Đế có thể là đối thủ.

Hơn nữa, ở loại thời khắc nguy cấp này, Viên đại thiếu miệng bị Trần Phong Nhiên đánh biến hình, vậy mà như kỳ tích có thể mở miệng nói chuyện.

Hắn nhắm chặc hai mắt, bụm lấy miệng của mình, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ. Oa kháo. . . Ca ca như thế nào đột nhiên có thể nói chuyện? Thật sự là kỳ quái.

Ngươi có thể nói chuyện? Rất kỳ quái sao?

- Băng!

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #161